Quyển 2 - Chương 4: Tranh Cường Háo Thắng
Khô Lâu Tinh Linh
20/04/2013
- Phụ vương, người ta muốn tới học viện Tiều Thạch mà.
Clara triển khai thế tấn công ngọt ngào.
Nhưng lần này Alex lại không thể đáp ứng. Nếu ông đáp ứng, dám chắc lão già Edinburgh kia chạy tới chỗ này khóc lóc không thôi. Thử tượng tượng xem một lão già khú đế, hiệu trưởng của một trong Hải tộc tứ đại học viện khóc rống lên ở vương cung thì tình cảnh sẽ thế nào, dám chắc sẽ là chuyện cười lớn nhất năm nay.
Vì tôn nghiêm của vương tộc, việc kiểu này quyết không thể đáp ứng.
- Clara đừng có hồ đồ, con đã báo danh ở học viện Edinburgh rồi, hơn nữa tiên sinh Edinburgh cũng là sư phụ cung đình của con, lại còn có Elena, còn nhiều thứ khác nữa, việc gì lại muốn tới học viện Tiều Thạch chứ, chỗ đó không phù hợp với thân phận của con.
- Mẫu hậu, không chịu mà, những gì cần dạy lão sư cũng đã dạy hết rồi, đi chỗ đó cũng có thể học thêm một số thứ. Nghe nói học viện Tiều Thạch cũng có những đặc trưng riêng, tới đó có thể học được thêm nhiều thứ mới mẻ nữa.
- Con đó, đừng có bướng nữa. Học viện Tiều Thạch về mặt huấn luyện chiến sĩ coi như không kém, nhưng Mỹ Nhân Ngư tộc chúng ta từ trước tới giờ đều là ma pháp sư, con đừng phá nữa.
- Đúng thế, nghe lời mẫu hậu của con đi, hơn nữa ma pháp của con đều tầm tầm, nhìn Elena mà xem, cấp bậc Long đấu khí cũng đã tương đối không kém rồi, về mặt trình độ ma pháp cũng không thấp hơn con. Tốt xấu gì phương diện này cũng là ưu thế của Mỹ Nhân Ngư tộc chúng ta, con không thể thua người ta được, nếu không khi gặp Carazo, ta thật không dám ngẩng mặt lên nhìn hắn đó.
- Hừm, yên tâm đi, thua ai chứ con quyết không thể thua cô ta!
- Vậy mới đúng, cố gắng học tập, trường học dù sao cũng không phải là vương cung, không thể tự tung tự tác được, chỉ cần con có biểu hiện tương xứng với thân phận ở cuộc giao lưu mỗi năm một lần, ta sẽ đồng ý với yêu cầu của con.
- Thật sao?
Clara lập tức cao hứng nhảy tưng tưng lên.
- Alex, việc này thì...
- Yên tâm đi, bất luận là vương tộc học viện hay là bình dân học viện, trong số các đệ tử đều phải có một số lượng nhất định giai cấp khác.
- Hi hi, con biết phụ vương anh minh nhất mà, đây đều là công lao của mẫu hậu.
Công phu nịnh nọt của Clara cũng đã đạt đến lô hỏa thuần thanh, một tên trúng hai con cá (sặc – dịch giả), một khi nàng công chúa xinh đẹp như vậy làm nũng thì cho dù là thần cũng phải cảm động.
Bởi vì hiệu suất của học viện Tiều Thạch nên mặc dù nhân số đông đảo nhưng hoạt động chiêu sinh đã chấm dứt chỉ trong vòng bảy ngày, mà vương tộc học viện Edinburgh bên kia cũng mới bắt đầu tiến hành chiêu sinh khiến cho không khí vô cùng náo nhiệt, dù sao người ta cũng là học viện cao cấp, về phương diện kiểm tra đương nhiên có thể hiện một số thứ bất đồng.
Mà học viện Tiều Thạch cũng cho đám tân sinh một khoảng thời gian để làm quen với giáo viên. Hầu như đa số đệ tử đều đến từ vùng bên ngoài vương thành, thậm chí còn có người đến từ các vùng biển khác cho nên cho thời gian nghỉ ngơi dài như thế cũng là vô cùng nhân đạo ... Thực ra thì học viện Tiều Thạch chỉ là muốn khai giảng đồng thời với vương tộc học viện Edinburgh mà thôi. Hai vị hiệu trưởng hai trường cũng là đối thủ lâu nay, Edinburgh là quý tộc, mà hiệu trưởng học viện Tiều Thạch lại là bình dân, hai bên tranh đấu là lẽ đương nhiên. Đương nhiên Edinburgh không chịu thừa nhận, trong mắt lão, đối thủ chỉ có ba vương tộc học viện còn lại mà thôi.
Bất quá gần đây Edinburgh rất vui vẻ, phi thường vui vẻ. Hải tộc tam đại mỹ nữ, hai cao thủ vương tộc, chỉ bằng năm người này đủ để vực lại thanh thế của trường năm nay. Hơn nữa nghe nói trong số tân sinh có không ít người có tư chất không kém, một số người là vì danh tiếng tam đại mỹ nữ mà đến. Tuy là tuổi đã cao nhưng thực tế là càng già càng trở nên trẻ con, Edinburgh chính là một ví dụ điển hình, mà hiệu trưởng học viện Tiều Thạch cũng chẳng khác mấy. Năm ngoái, học viện Tiều Thạch cũng đoạt mất một danh ngạch từ trong tay lão làm cho thể diện lão mất hết, thậm chí còn bị hiệu trưởng ba vương tộc học viện còn lại cười cợt một phen. Lão là người thù dai.
Gió đã đổi chiều, năm nay thổi đến nhà ta rồi. Edinburgh đã nhịn không nổi muốn đi nhìn vẻ mặt của bọn người kia, nghĩ đến đoạn đắc ý nín không được mà cười to mấy tiếng, người qua lại gần phòng hiệu trưởng gần đây cũng đã quen, quấy rầy hứng trí của hiệu trưởng chính là điều tối kỵ của học viện
- Caio, chú ý kỹ xảo, mặc dù sức lực ngươi rất mạnh nhưng chiêu thức thô thiển như vậy cũng không thể phát huy được thực lực của ngươi. Bó tay, nói với ngươi cả trăm lần rồi không nên lao thẳng như vậy, hồi nhỏ ngươi có té giếng không, ài, nếu có được một phần mười linh xảo của Triết Biệt là tốt rồi!
Caesar rốt cuộc đã hiểu được làm sư phụ không phải là dễ, nếu không có năng lực chịu đựng tâm lý nhất định thì mình sẽ là người tức chết đầu tiên.
- Lão đại, có gì nhầm không, ta trời sinh đã thích thẳng tiến về trước, mấy trò vẽ vời rối rắm cũng chỉ có ngươi với Triết Biệt mới làm được, ta không làm nổi đâu.
- Không phải bảo ngươi vẽ vời, là bảo ngươi thêm một ít kỹ xảo, tiếp tục vung phủ bổ một vạn lần!
Rầm !!!
Caio đồng học vì muốn sớm đến ngày trở thành vị chủ nhân được Chân Không Chiến Phủ Ganado thừa nhận nên quyết tâm bái sư học nghệ, nhưng sau một phen dạy dỗ, Caesar vẫn quyết định để Caio tập luyện từ cơ bản.
Không thể không nói, xét về mặt thiên phú Hải tộc hơn xa loài người, thậm chí rất nhiều chủng tộc cũng như thế. Thần sáng tạo ra thế giới, cho mỗi một chủng tộc một ít sở trường, giống như Hải Long tộc, Mỹ Nhân Ngư tộc chính là đỉnh cao trong đó. Bọn họ nhận được sự sủng ái của thần, lấy được lợi ích nhiều nhất, nhưng loài người mặc dù tiên thiên thu được ít nhất, nhưng bọn họ lại sở hữu một năng lực mạnh mẽ nhất, đó chính là khả năng học tập. Cũng chỉ có loài người mới có được tố chất mạnh mẽ đó, bọn họ học ma pháp từ các chủng tộc khác rồi phát triển vượt bậc, bọn họ học được Long đấu khí từ Long tộc, liền sáng tạo phổ cập thành đấu khí cùng thể hệ chiến đấu riêng cho chính loài người. Từ góc độ này mà nói thì Hải tộc thua trận cũng là lẽ đương nhiên.
Từ nhỏ Caesar đã tiếp nhận nền giáo dục chính thống của vương tộc. Mặc dù Mattoon là ma đạo sĩ, nhưng tới một cảnh giới nào đó thì ông cũng đã có đầy đủ lý luận và kỹ xảo về các mặt, mà năng lực tiếp thu cùng khả năngsáng tạo của Caesar đều không phải tầm thường.
Thời gian sáu năm cũng đủ cho Caesar đem lý luận kết hợp với thực tiễn, biến thành một con người khó có thể tưởng tượng nổi.
Caio hết sức nghe lời, mặc dù miệng làu bàu nhưng vẫn thành thành thật thật vung phủ.
- Như vậy có hiệu quả không?
Gần đây Triết Biệt cũng đã chịu nói năng nhiều lên, tâm trạng cũng có vẻ sáng sủa không ít, biến hóa này khiến mọi người đều thấy cao hứng.
- Trời biết, bất quá chỉ là để hắn luyện nhuyễn rồi tự sáng ra thôi. Thiên phú của hắn quá tốt, lại thành ra quên đi một ít chi tiết.
- A a, hay là chúng ta cũng luận bàn một phen nhỉ.
Triết Biệt đề nghị.
- Bây giờ ngươi còn chưa được.
Caesar cười nói, mặc dù hắn không hề giải thích nhưng Triết Biệt vẫn gật đầu đồng ý.
Lúc này bỗng có một đám đệ tử của học viện Tiều Thạch xông vào, cãi cọ la hét ồn ào, đầy vẻ không phục, khi vừa nhìn thấy Caio thì mắt liền sáng ngời, cả đám bèn ùa lại.
- Đồng học, ngươi chính là tân sinh của trường chúng ta phải không?
Caio đang vùi đầu khổ luyện, tâm trạng bực bội, đột nhiên có kẻ quấy rầy liền lập tức sôi máu, bổ một phủ xuống mặt đất tạo ra một khe nứt dài, chung quanh lập tức yên lặng.
- Đúng, thì sao, không thấy lão tử đang khổ luyện công phu cơ bản hả?
- He he, đại ca, đừng nóng giận, nhìn thực lực của đại ca sớm có thể đánh khắp thiên hạ không đối thủ rồi, không cần luyện nữa đâu.
Mặc dù tiếng vỗ mông trâu biển kêu rất vang, nhưng danh hiệu thiên hạ vô địch cũng là rất quá mức, làm cho sắc mặt Caio trầm xuống.
Phí Thị học viên đang nói vội lảng sang việc khác:
- Chiến phủ đại ca, chuyện là thế này, bọn ta đều là học viên mới lần đầu đến Mỹ Nhân Ngư vương thành nên muốn đến học viện Edinburgh xem, dù sao tất cả mọi người đều là đệ tử, kết quả là đám ở Edinburgh quá mức kiêu ngạo, lại đá bọn ta ra khỏi cửa, nói cái gì mà muốn vào cửa thì phải đánh bại hắn. Bọn ta đều là người mới, tên kia rõ ràng là người năm hai nhân lúc học trưởng của bọn ta còn chưa quay lại mà khi dễ. Đại ca, ở đây ngươi là người lợi hại nhất, không giúp học viện chúng ta một phen tiếng tăm thì sau này ra ngoài làm sao còn có thể ngẩng mặt được đây!
Caio là một điển hình của trường phái nóng nảy, trên thực tế hắn cũng luyện quá buồn chán, sớm đã muốn kiếm người hoạt động một chút để giãn gân cốt, bọn này quả đã đem mỡ lên tận miệng mèo.
- Theo lão tử, đi, tới coi ta ra tay!
Caesar và Triết Biệt chỉ có thể cười khổ, học viện Edinburgh là nơi ngoạ hổ tang long, chỉ bằng mấy người bọn họ mà muốn đánh là đánh sao. Không còn cách nào khác, chẳng lẽ làm mất thể diện của Caio sao, hơn nữa bọn họ cũng muốn đi xem thử một chút không khí của học viện vương tộc.
Không giống với tiêu chí thực dụng, rộng mở của học viện Tiều Thạch, học viện Edinburgh chính là nơi vô cùng hoa lệ, cửa lớn của trường là do một khối tinh thiết khổng lồ chế thành, trên cánh cửa có hai bức tượng Mỹ Nhân Ngư cực lớn, mà đồ trang sức chung quanh không gì không vô cùng tinh mỹ, tuyệt đối xứng với từ khí thế vô cùng.
Báo danh đã chấm dứt, thời gian còn lại cũng đang dành cho thi kiểm tra, đương nhiên là tiến hành ở bên trong trường học, mà ở cổng lại có mấy tên lớp lớn của học viện Edinburgh chắn ngang. Thực ra mà nói, hai học viện đều không quy định công khai rằng đệ tử hai trường không thể qua lại lẫn nhau, mà trên thực tế, Hải tộc cũng có quy định một khi trở thành đệ tử thì hết thảy mọi người đều bình đẳng với nhau (Đương nhiên hết thảy chỉ là lý thuyết mà thôi, nếu không cũng không phân ra học viện quý tộc với học viện bình dân, bất quá sau tràng chiến tranh qua đi, bởi vì một lượng lớn công thần bình dân xuất hiện, sự chênh lệch này đã càng lúc càng nhỏ).
- Ái dà, lại là mấy tên tiểu tử các người, lại đây làm gì, muốn trả nợ cũ sao, rất vui được tiếp đón.
Một tràng cười rống lên ở xung quanh, mấy tên tân sinh lại dám chạy đến cửa Edinburgh học viện dương oai, không phải tự rước lấy nhục thì là gì.
- Gì, chỉ bằng ngươi sao?
Caio từ trong đám đông bước ra, vác một cây phủ cực lớn trên vai, chỉ riêng cái thanh thế này cũng có thể dọa dẫm một phen rồi.
Tiếng cười liền tắt ngấm, đám học viên này cũng không phải không có kiến thức, người có thể dùng được vũ khí lớn như vậy khẳng định cũng có chút đáng gờm, mà thực tế bọn họ đi chọc ghẹo đám tân sinh học viện Tiều Thạch cũng chỉ bất quá là rảnh rỗi đi đùa giỡn chút thôi.
- Sao rồi, một người không đủ đâu, cả đám các ngươi cùng lên đi.
Mấy tên học viên Edinburgh quay mặt nhìn nhau, người ta đã tìm đến tận cửa rồi, nếu thối lui lúc này nhất định sẽ bị hiệu trưởng đuổi học luôn.
- Ta lên, một người là đủ rồi!
Tên năm hai gây chuyện không thể không bước ra, mặc dù tự thấy mình cũng không kém, bất quá vừa nhìn khí thế của Caio đã biết mình đánh không lại rồi, chút nhãn lực ấy hắn vẫn có, chỉ hi vọng đối phương chỉ ra dáng vậy thôi.
Học viên Edinburgh dùng trường kiếm, niềm yêu thích của quý tộc, Edinburgh tất nhiên là có phong thái quý tộc rất nặng, trường kiếm đâm lại, cũng quả nhiên là đúng quy đúng củ, góc độ và lực đạo đều không kém nhưng lại để lại ba phần lực để làm biến hóa phía sau.
Nhưng mà để đối mặt với Caio thì còn kém nhiều lắm. “Choang!!!” Trường kiếm vừa đụng chiến phủ lập tức bị đánh bạt đi, căn bản Caio lười không thèm ra tay, liền tung một cước đá lăn ra ngoài, nếu là chiến đấu sinh tử thì một chiêu là có thể chẻ đối phương ra làm hai.
Tên học viên Edinburgh bị văng ra ngoài rất muốn đứng lên nhưng phen va chạm vừa rồi đã làm cho cổ tay rách toác, còn đối phương chỉ hơi rung một chút, căn bản là không coi hắn ra gì.
- Bây giờ chúng ta có thể đi vào được chưa?
- Có thể, có thể.
Đối phương chính là lai giả bất thiện, hảo hán không chịu thiệt trước mắt. Caio được mọi người tung hô đưa vào như một vị anh hùng, Caesar và Triết Biệt cũng hòa vào đám người đi vào theo, chính đang muốn mở rộng tầm mắt xem kiểm tra nhập học của học viện quý tộc là cái dạng gì.
Kỳ thật loại kiểm tra này cho phép mọi người tự do tới xem, đã có rất nhiều người tập trung lại đây, đương nhiên đại đa số vẫn là đệ tử.
- Tiếp theo là trắc nghiệm nhập học của Elena đó.
Phía dưới liền xôn xao một trận, nãy giờ không ai biết là công chúa Elena sẽ trắc nghiệm vào hôm nay, nếu không số người đi xem tuyệt chẳng ít như vậy, khó trách lão già hiệu trưởng lười biếng kia cũng xuất hiện ở bàn giám khảo.
Elena vừa xuất hiện, tất cả người xem lập tức vỗ tay, đây không phải là vì thân phận công chúa của nàng, mà là vì sự thiện lương cùng lòng dùng cảm của nàng. Phụ trách khảo thí nàng chính là một vị sư phụ, dù sao Hải tộc tam công chúa không phải là đệ tử bình thường có thể ngăn cản được.
Hành lễ xong, thân là học viên Elena ra tay trước, không hề dùng đến Long đấu khí, trường kiếm trong tay phóng ra ba bóng kiếm hoa bắn thẳng đến mục tiêu.
Hải Long tộc cũng là một chủng tộc có năng lực học tập nhất định. Khi bị loài người học trộm Long đấu khí, bọn họ cũng học lại chiêu thức của loài người, đặc biệt là lúc cùng loài người chiến đấu thì lại càng học tập được nhiều thứ. Điều này khiến cho sức chiến đấu của Hải Long tộc càng thêm mạnh mẽ, dù sao dưới tình huống bình thường, chỉ dựa vào sức mạnh thiên phú của bọn họ đã đủ để giải quyết vấn đề, nhưng nếu gặp gỡ cao thủ chính thức thì chỉ có thế thôi vẫn chưa đủ, mà tuyệt học bí truyền của vương tộc không thể truyền ra ngoài, hơn nữa không phải là ai cũng học được.
Các chủng tộc còn lại quả thật là bị năng lực học tập của loài người làm hoảng sợ.
Mặc dù không có dùng đến Long đấu khí nhưng bất kể sức mạnh hay kỹ xảo Elena đều chiếm thượng phong, cho dù là sư phụ cũng chỉ có thể liên tục bại lui, huống chi những tràng cổ vũ ở bên dưới cứ vang vọng lên, đây là một phen kiểm tra không cần đoán kết quả.
Trận đấu liền nhanh chóng kết thúc, mà Elena cũng không có đánh sư phụ bay ra ngoài bởi vì việc này không hề có ý nghĩa, điểm này tất cả học viên cùng sư phụ đều rõ ràng, đối với công chúa Elena lại càng thêm yêu kính.
- Người tiếp theo, đệ tử Tibat!
Thân là quý tộc của Mỹ Nhân Ngư, anh tuấn tiêu sái chính là đặc điểm của Mỹ Nhân Ngư tộc, Tibat danh tiếng trong Mỹ Nhân Ngư tộc cũng rất vang vọng, huống chi hắn cũng còn là đại biểu ưu tú nhất của thế hệ thanh niên Mỹ Nhân Ngư tộc, nghe nói thủy hệ ma pháp đã đến mức xuất thần nhập hóa.
Thi kiểm tra ma pháp cũng không cần có sư phụ, dù sao khi chiến đấu thì cần phải dựa vào sức mạnh, kỹ xảo, tốc độ, kinh nghiệm ... Nhưng ma pháp lại chủ yếu dựa vào ma lực cùng lĩnh ngộ đối với ma pháp.
Ma trắc thạch này cũng lấy từ chỗ loài người về, dù sao cũng không phải chỉ loài người mới biết đi trộm đồ của kẻ khác.
Tibat lộ cười lạnh nhạt, vung vẩy tay, sau đó hợp lại trước ngực, ma lực trên người bắt đầu khởi động, không cần chú ngữ, một chiêu thủy long cấp năm xoáy ra, ma lực tràn ra đủ để chứng minh ma lực hùng mạnh của chủ nhân, hơn nữa Tibat lại còn dùng tay không phóng thích ra, bất quá thủy long cũng không công kích tới mục tiêu nào mà uốn lượn làm mấy động tác hoa mỹ.
- A a, tên này đang khoe khoang ma khống lực của mình đây mà, thật muốn cho hắn một búa chết toi luôn cho rồi.
Caio ghét nhất là thấy kẻ khác khoa trương ra vẻ, bởi hắn chính là chuyên gia làm màu.
Một hồi múa may trôi qua nhưng uy lực của thủy long vẫn không giảm, lao thẳng vào ma trắc thạch, ma trắc thạch hấp thu ma lực tỏa ra luồng ánh sáng mạnh mẽ, dùng theo chức vị xưng hô của loài người thì thấy đã đến gần cấp bậc đại ma pháp sư rồi.
Tên tiểu bạch thủ này quả có chút nghề, đây là kết luận cuối cùng của Caio đồng học.
Một kích của Tibat lập tức khiến cho vô số thiếu nữ la thét, trong đó đương nhiên không thiếu đám mỹ nữ Mỹ Nhân Ngư tộc.
Mà lúc này lại có một vị sư phụ chạy đến gần hiệu trưởng ghé tai nói thầm mấy câu, sắc mặt của hiệu trưởng liền trở nên rất khó coi, nhưng ngay sau đó liền lộ ra nụ cười vui vẻ, râu mép cũng bắt đầu bay bay.
- Ha ha, các vị, vừa rồi nghe nói có tân sinh của học viện Tiều Thạch tới chỗ chúng ta quan sát trận đấu, trong đó còn có một vị cự phủ chiến sĩ rất lợi hại, vừa hay, một vị đệ tử làm nhiệm vụ kiểm tra tân sinh lại bị thương, không biết vị đệ tử vừa rồi kia có thể giúp một tay được chăng?
Đừng nói tên kia chỉ bị thương nhẹ, nếu cần thiết, có thể đánh thành trọng thương.
Mặc dù hy vọng Caio lấy danh tiếng cho học viện của mình nhưng mà hiệu trưởng Edinburgh nổi tiếng là lão già gian xảo, tuy bọn họ vừa vào học viện cũng đã biết, đó chính là lời dặn của các tiền bối cho bọn họ.
Caio đâu có thèm để ý, thân là người kế thừa vinh quang của Ganado thì sao có thể lâm trận lùi bước, thà là bị người khiêng xuống cũng không thể không đánh mà chạy.
Xoay người một cái, Caio vác cự phủ nhảy lên đài luận võ, ngẩng đầu ưỡn ngực, hết sức oai vũ, trong từ điển của Caio trước giờ chưa từng có hai chữ khiếp sợ, võ đài càng lớn hắn lại càng hưng phấn.
Cự phủ khẽ chạm vào đài luận võ một chút, chỉ nghe một tiếng trầm đục vang lên, lập tức khiến cho những người xung quanh chấn động một phen, cây phủ quá nặng!
- Tại hạ Caio, tân sinh năm nay của học viện Tiều Thạch nguyện ý cùng mọi người luận bàn một chút.
- Rất tốt, vị tiếp theo thi kiểm tra là học viên Roger.
Đám tân sinh Edinburgh vốn hơi lo lắng lập tức hoan hô rung trời, hoan hô xong cũng không thể không ca ngợi sự xảo quyệt của hiệu trưởng mình.
Roger, đệ nhất cao thủ lứa thanh niên Hải Long tộc, với thực lực của hắn căn bản không cần đi học nữa, mục đích tới đây bất quá chỉ là vì bảo vệ an toàn cho công chúa, đương nhiên còn có mục đích gì khác không thì không ai rõ.
Roger không hề vì sự kiêu ngạo của Caio mà bất mãn, ngược lại hết sức khiêm hòa, trên mặt hắn hiện lên vẻ hứng thú, đối phương quả thật có chút thực lực, đáng tiếc vẫn còn quá non nớt.
Khi Caio khi Roger cũng kìm tâm trạng bồng bột lại, một trong số những nhân vật chính của yến hội, Hải Long tộc Roger danh tiếng hắn đã nghe rất nhiều, ngày nào ông bô cũng tụng bên tai hắn tên của mấy người, mà kẻ này chính là một trong số đó, không nghĩ lại có cơ hội giao thủ sớm như vậy.
- Mời.
- Mời.
Caio cũng không khách khí, đập thẳng một phủ xuống đất, một khối đá cứng bị hắn hất tung lên, sau đó quét cây phủ đánh văng khối đá lớn đó ra rồi bám sát theo nó để tấn công.
Roger lạnh nhạt cười, đồng thời tăng tốc nghênh đón, một quyền đánh nát hòn đá, trường kiếm đồng thời cũng chạm vào cự phủ, một tiếng lớn vang lên, hai người va chạm lần đầu tiên.
Đây là kẻ thứ hai Caio gặp mà có thể ngăn cản được sức mạnh của hắn, hơn nữa đối phương còn chưa có sử dụng Long đấu khí, điểm này khiến cho lòng tự tôn của Caio tổn thương nghiêm trọng, hắn quát vang một tiếng, hất Roger ra ngoài.
Roger cũng kinh ngạc trước thực lực của đối phương, nhưng lại cảm thấy rất thú vị, lắc mình trên không một cái, đánh ép từ trên xuống, nhưng chính điều này lại hợp với ý đồ của Caio, hai Chân Không Trảm liền được đánh tới trong nháy mắt.
Nhưng Roger ở phía trên hết sức ưu nhã lách người tránh vào giữa hai đạo kình khí mà tránh né, không thể không nói thân pháp vô cùng xuất sắc.
Mắt Caio tỏa sáng, bổ tiếp tới một phủ. So với việc dùng mấy chiêu màu mè, hắn vẫn thích tấn công trực tiếp hơn.
Bởi vì gần đây vẫn luyện chiêu chém thẳng này, phản ứng đầu tiên trong lúc chiến đấu cũng là dùng chiêu này, mà vốn Roger cũng không thèm để ý nhưng khi thấy chiêunày đã hơi động tâm, đơn giản nhưng hết sức trực tiếp.
- Xem ra cuối cùng tiểu tử này cũng học được từ ngươi một chút.
Triết Biệt nói.
- Ai nói Bối tộc không có đầu óc chứ.
Caesar rất hài lòng với thành quả của mình, chỉ đáng tiếc, Caio bây giờ còn lâu mới là đối thủ của Roger. Không thể không nói, đây là một kẻ rất mạnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.