Chương 9: Rót "Nọc Độc" Vào
Hoàn Nhĩ Nhất Tiếu
11/04/2024
Tất Linh Uyên kìm chế thở dốc, rũ mắt nhìn tiểu cung nữ phóng đãng chịu không nổi: "Ngươi kinh nghiệm như vậy, trước đây có người dạy dỗ ngươi sao?"
Hàm Nhụy ngậm long căn, ngước mắt nhìn hắn. Trong mắt nàng lộ ra hơi nước mông lung, vẻ mặt mơ hồ lắc đầu. Nàng nhả ra, chất lỏng trong suốt từ khóe miệng chảy xuống thấm ướt yếm. Yếm hơi dính vào, núm vú sưng lên nhìn thấy rõ ràng.
Tất Linh Uyên ngồi thẳng người, bảo Hàm Nhụy xuống giường, quỳ gối trước đầu gối mình. Hắn cầm long căn to lớn, dùng quy đầu thô to cọ xát trên núm vú của nàng, cọ đến cả người Hàm Nhụy run rẩy, sắc mặt dần dần đỏ lên, dùng hai tay mềm mại ngăn cản.
Chẳng biết tại sao, khi đầu vú ngạo nghễ ưỡn lên bị đùa bỡn như vậy, thì toàn thân nàng cảm thấy ngứa ngáy, tê dại, mất đi sức lực... Chẳng lẽ là do "nọc độc" ư?
Nhìn ánh mắt Hoàng thượng nóng rực, thần trí tựa hồ có chút mơ hồ, chắc là do "nọc độc" tích tụ.
Hàm Nhụy khẽ cắn môi, hai tay nâng lấy long căn đã sưng đến nỗi gân xanh phồng lên, càng ra sức mút.
Tất Linh Uyên cảm giác trong miệng nàng dường như có vô số cái lưỡi mềm mại, mút quanh thân gậy đồng thời còn có thể linh hoạt khiêu khích giữa lỗ chuông.
"Hoàng thượng, nọc độc sắp ra rồi..." Hàm Nhụy mở miệng vui mừng kêu lên, rồi lại ngậm lại, hai tay cũng không tự chủ được mà vuốt lên tụt xuống.
Hàm Nhụy cảm thấy long căn trong miệng càng lúc càng phồng lên, càng lúc càng to.
Hoàng Thượng đột nhiên giữ chặt đầu của nàng, liều mạng đẩy vào trong. Nàng bị nhét đến mức không thở nổi.
Một dòng chất lỏng nóng hổi đột nhiên bắn ra giữa cổ họng nàng. Hàm Nhụy bị đè đầu lại, chỉ có thể để mặc "nọc độc" rót vào. Nàng nghĩ đến mình bị trúng độc thì đau lòng đến mức bật khóc.
Tất Linh Uyên kìm nén dục vọng thoáng được phóng thích, chậm rãi rút long căn đã hơi mềm ra. Miệng tiểu cung nữ đã sưng tấy, đôi mắt đỏ hoe. Nàng đang lau nước mắt.
Đến rồi đến rồi, quả thật đến rồi... Tất Linh Uyên nhìn chằm chằm nàng, như gặp phải đại địch.
Hàm Nhụy ngậm long căn, ngước mắt nhìn hắn. Trong mắt nàng lộ ra hơi nước mông lung, vẻ mặt mơ hồ lắc đầu. Nàng nhả ra, chất lỏng trong suốt từ khóe miệng chảy xuống thấm ướt yếm. Yếm hơi dính vào, núm vú sưng lên nhìn thấy rõ ràng.
Tất Linh Uyên ngồi thẳng người, bảo Hàm Nhụy xuống giường, quỳ gối trước đầu gối mình. Hắn cầm long căn to lớn, dùng quy đầu thô to cọ xát trên núm vú của nàng, cọ đến cả người Hàm Nhụy run rẩy, sắc mặt dần dần đỏ lên, dùng hai tay mềm mại ngăn cản.
Chẳng biết tại sao, khi đầu vú ngạo nghễ ưỡn lên bị đùa bỡn như vậy, thì toàn thân nàng cảm thấy ngứa ngáy, tê dại, mất đi sức lực... Chẳng lẽ là do "nọc độc" ư?
Nhìn ánh mắt Hoàng thượng nóng rực, thần trí tựa hồ có chút mơ hồ, chắc là do "nọc độc" tích tụ.
Hàm Nhụy khẽ cắn môi, hai tay nâng lấy long căn đã sưng đến nỗi gân xanh phồng lên, càng ra sức mút.
Tất Linh Uyên cảm giác trong miệng nàng dường như có vô số cái lưỡi mềm mại, mút quanh thân gậy đồng thời còn có thể linh hoạt khiêu khích giữa lỗ chuông.
"Hoàng thượng, nọc độc sắp ra rồi..." Hàm Nhụy mở miệng vui mừng kêu lên, rồi lại ngậm lại, hai tay cũng không tự chủ được mà vuốt lên tụt xuống.
Hàm Nhụy cảm thấy long căn trong miệng càng lúc càng phồng lên, càng lúc càng to.
Hoàng Thượng đột nhiên giữ chặt đầu của nàng, liều mạng đẩy vào trong. Nàng bị nhét đến mức không thở nổi.
Một dòng chất lỏng nóng hổi đột nhiên bắn ra giữa cổ họng nàng. Hàm Nhụy bị đè đầu lại, chỉ có thể để mặc "nọc độc" rót vào. Nàng nghĩ đến mình bị trúng độc thì đau lòng đến mức bật khóc.
Tất Linh Uyên kìm nén dục vọng thoáng được phóng thích, chậm rãi rút long căn đã hơi mềm ra. Miệng tiểu cung nữ đã sưng tấy, đôi mắt đỏ hoe. Nàng đang lau nước mắt.
Đến rồi đến rồi, quả thật đến rồi... Tất Linh Uyên nhìn chằm chằm nàng, như gặp phải đại địch.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.