Chương 152: Cứu nguy
Lục Dã Thiên Hạc
21/08/2021
"Con mẹ nó." Thần Tử Thích thầm mắng một tiếng, đứng sóng vai cùng Đan Y, lặng lẽ lần tới ngọc tiêu bên hông Đan Y. Lăn lộn nửa ngày mà vẫn phải đối mặt hai lão đông tây này.
Trong viện trừ bỏ thị vệ hành cung còn có đệ tử Tố Tâm Tông cùng Vô Cực Tông mặc y quan chỉnh tề, trong tay cầm đao kiếm, thoạt nhìn có vẻ vẫn thủ ở chỗ này.
"Đan cung chủ, biệt lai vô dạng." La Hồng Phong mở miệng, cùng Đan Y chào hỏi.
Đan Y đạm mạc liếc mắt nhìn lão, "La tông chủ ở chỗ này là xin gặp bổn tọa sao?"
"Ngươi......" La Hồng Phong tức đến phát run, một từ xin gặp này chỉ có thể dùng để nói lời hạ mình, Đan Y này lại dùng ngữ khí như đối với thuộc hạ này chính là đang nhục nhã lão.
Thần Tử Thích sờ soạng mấy cái không thấy đến tiêu, mới nhớ ra ở trên người mình. Bởi vì Đan Y gần đây thường xuyên biến thành điểu nên vô pháp mang theo, Thần Tử Thích liền treo bên hông. Vặn ra đốt đầu tiên của ngọc tiêu, nắm một bàn tay Đan Y, dùng nội lực truyền âm cho y, "Đừng ham chiến, ta phải nhanh chóng thoát thân."
Đan Y hơi gật đầu, nhận lấy một đốt ngọc kia.
Thần Tử Thích mở miệng nói: "Tôn tử của La tông chủ, a không, tôn tử La Bùi kia giờ vẫn còn treo trong địa lao, nếu tới trễ......"
La Hồng Phong ngẩn ra, lập tức bảo đệ tử vào địa lao xem xét.
"Hưu ——" một tiếng sao ngọc bén nhọn vô cùng vang lên, Đan Y đem Đan Dương Thần Công chảy trong đốt ngọc, thổi ra thanh âm có thể truyền khắp phạm vi ba mươi dặm.
"Cạc cạc cạc!"
"Quạ quạ quạ!"
"Pi ——"
Vô số loại chim chợt kinh hoảng, kêu lên vang dội khắp trời đêm. Mấy đạo hắc ảnh cũng không biết từ nơi nào bay vút xuống, vèo vèo vèo nhảy xuống từ nóc nhà, tập trung xung quanh Đan Y cùng Thần Tử Thích.
Đám hắc y nhân này có thân hình rắn chắc, cầm trong tay hai vuốt câu bằng sắt lóe hàn quang, đây là thuộc hạ trong Ưng Linh.
"Đan cung chủ, không cần giương cung bạt kiếm như vậy, bần ni chỉ muốn một thứ, giao ra rồi sẽ để các ngươi lập tức bình an rời đi." Lão ni cô nhìn không thấy cảnh tượng trước mắt, nghĩ là người của La Hồng Phong chuẩn bị ra tay nên mở miệng nói lên điều kiện của mình.
"Ngươi muốn cái gì?" Đan Y chậm rãi đẩy nội lực tăng lên, dùng hơi thở tỏa định đứng ở các phương vị Vô Cực Tông đệ tử.
"Toàn bộ Tiêu Thiều Cửu Thành," lão ni cô ha hả cười, phóng ra nội lực làm mấy đệ tử Tố Tâm Tông nhịn không được lùi lại vài bước mới khó khăn lắm đứng vững lại, "Bần ni biết thứ như vậy không có khả năng mang theo người, cho nên thỉnh Thất vương gia tạm thời lưu lại, đợi Quy Vân Cung đem chương 9 tới thì có thể rời đi."
Nói đi nói lại vẫn muốn Thần Tử Thích ở đây làm con tin, bất quá là giáp mặt thông tri cho Đan Y một tiếng mà thôi.
"A, đồ của Quy Vân Cung ta, há chỉ cần ngươi há mồm là có thể lấy." Đan Y cười lạnh.
"Tông chủ!" Đệ tử Vô Cực Tông vào địa lao xem xét tình hình, khiêng La Bùi cả người là huyết chạy ra. La Hồng Phong cả kinh, nhanh chóng bay vút qua.
"Đi!" Đan Y cầm tay Thần Tử Thích, hai người đề khí vận công. Mấy hắc y nhân dẫn đầu lao ra, "bộp bộp" mấy cái câu đánh vào đám đệ tử Vô Cực Tông ở hướng tây. Hướng tây là nơi phòng vệ yếu nhất, vừa rồi khi Thần Tử Thích đưa cho y đốt ngọc quản, y liền nhìn ra điểm này.
"Bắt lấy bọn chúng!" La Hồng Phong nhìn tôn tử đã chết, hai mắt lập tức đỏ đậm, thanh âm nghẹn ngào hạ lệnh. Hai tên tiểu súc sinh, hôm nay không được để kẻ nào chạy thoát, ai cũng đừng hòng đi được! Lúc nói chuyện đã ra chưởng đuổi theo.
"Oanh ——" Đan Y vừa mới nhảy lên nóc nhà, một chưởng cách không thật mạnh đánh úp lại, ôm Thần Tử Thích lăn tại chỗ, kình khí đánh ra một lỗ to trên mái ngói màu son.
"Di hì hì, tiểu tử, trốn chỗ nào!" Lão ni cô đầu trọc răng lung khặc khặc cười quái dị đột nhiên xuất hiện trên nóc nhà, liên kích mấy chưởng làm nóc nhà bị xốc hết lên.
"Xem độc tiêu!" Thần Tử Thích nắm lên mấy miếng ngói, vèo vèo vèo ném về phía hướng lão ni cô.
Mắt mù chỉ có thể nghe âm thanh, nghe thấy hai chữ "Độc tiêu", thân thể phản ứng trước ý thức lập tức tránh né. Đan Y kéo Thần Tử Thích qua, hợp chưởng mang sát khí tấn công La Hồng Phong.
Kình khí cường đại làm cả hai bên đều văng ra.
Ưng Linh Nhân nhanh chóng bay qua tiếp lấy cung chủ giữa không trung. Thần Tử Thích không muốn đánh với lão, phóng qua tìm Đan Y, hai người bọn họ ở cạnh nhau sẽ an toàn hơn nhiều, tách ra liền chỉ có chết mỗi người một nơi.
Ngoài tường cung là một bãi cỏ hoang, tiếp phía trước là hồ nước. Thần Tử Thích lập tức lấy ra một cây pháo ném lên trời, "Hưu —— bang!" Pháo hoa sáng rực nở rộ giữa trời đêm, đây là tín triệu hoán Truy hồn.
La Hồng Phong bám vào nóc nhà lấy điểm xoay người, tứ chi lão ni cô chấm đất, như dã thú nhanh chóng leo lên, tiếng rít bay đến đây.
Thuộc hạ Ưng Linh lập tức ra tay, bắn ra tụ tiễn.
La Hồng Phong tất nhiên là thấy được, giơ tay đem nội lực hộ thân, đón mũi tên, đồng thời hét lớn một tiếng: "Sư thái cẩn thận!" Lão ni nghe thấy tiếng xé gió, vận Thái Tố Vô Tâm Công khiến tụ tiễn mang theo nội lực trong phút chốc biến thành ngân châm, theo cái tay già nua dàn hàng.
Lúc này không ra tay thì sẽ bị mũi tên phản phệ, hai tay Đan Y hợp lại trước ngực, đem nội lực tụ lại đột nhiên đẩy ra. Chân khí cường đại mang theo tiếng phượng hoàng thanh thúy đem tụ tiễn còn đang lắc lư một lần nữa bức ngược lại hướng hai người kia.
Lão ni cảm giác được lực đạo chợt gia tăng, cuống quít đẩy thêm nội lực, hơn mười tụ tiễn giằng co giữa không trung, ai thiếu một phân lực thì lập tức bị bắn thành cái sàng.
Cao thủ so đấu nội lực, ai cũng không được xen vào. Nhưng Thần Tử Thích không giống người khác, không hề cố kỵ mà đặt tay lên lưng Đan Y, vận mười thành nội lực đẩy cho y.
Chợt tăng thêm ba thành nội lực, trong mắt Đan Y hiện ra tinh quang như ánh lửa, mũi tên đột nhiên thế như chẻ tre cắm thẳng về phía lão ni cô.
"A a a!" Tịch Liêu lão ni bị trúng ba mũi, không thể không từ bỏ so đấu, xoay người nhảy khỏi đây. Lúc này, Thần Tử Thích vừa mới giúp Đan Y nên nội lực có chút vô dụng, lại nhìn thấy La Hồng Phong từ trên không hướng đỉnh đầu hắn đánh xuống.
"Oa!" Thần Tử Thích kinh hô một tiếng, tránh cũng không thể tránh, chỉ có thể căng da đầu đón lấy.
"Thích Thích!" Đan Y ôm lấy hắn, lui về phía sau nửa bước, khó khăn né được sát chiêu của La Hồng Phong, sau đó tự mình ra tay đối chưởng với La Hồng Phong, "Oanh ——"
Đệ tử hai phái cũng xông ra, ngườ Vô Cực Tông liều chết xông lên đối phó với hắc y nhân Ưng Linh. Đám đệ tử này đều không phải đệ tử bình thường, đều là người có bối phận cao trongVô Cực Tông, trẻ nhất cũng hơn ba mươi tuổi, võ công không yếu.
La Hồng Phong bị thương, liên tục lui về phía sau vài bước vội vàng điều tức.
Thần Tử Thích vừa mới cùng Đan Y nhận một chưởng này, tác dụng chậm, giờ này cảm thấy ngũ tạng lục phủ đều lệch đi, lo lắng mà nhìn về phía Đan Y. Đan Y nhận lấy ánh mắt lo lắng của Thích Thích, lặng lẽ nuốt ngụm máu tanh ngọt muốn trào ra trong miệng lại, nhẹ nhàng lắc đầu, ý bảo mình không sao.
Tuy rằng an ủi Thích Thích, trong lòng lại Đan Y rõ ràng, hôm nay muốn rời đi sợ là khó khăn. Công phu của Tịch liêu lão ni hơn cả La Hồng Phong cùng Hoàng Hóa Tàm. Nếu Lão ni cùng La Hồng Phong liên thủ, còn có vô số đệ tử Vô Cực Tông......
"Các ngươi cũng lên mau!" Lão ni hướng về đệ tử Tố Tâm Tông phía sau kêu to, đồng thời lại xông tới chỗ Đan Y bọn họ.
Thần Tử Thích nằm trên người Đan Y, hai người dùng "Du long tùy phượng" vững vàng tiếp chiêu, truyền nội lực cho nhau, phối hợp khăng khít, khó khăn đánh hòa với lão ni cô. Lúc này, La Hồng Phong đã điều tức ổn thỏa, nâng chưởng vọt đến, một chưởng này đánh xuống, Thần Tử Thích nằm trên người Đan Y không chết cũng phải thương nặng.
Đệ tử Tố Tâm Tông nghe xong mệnh lệnh cũng ào ào xông lên chém giết. Ngọc Vận không dùng roi chín đốt mà nắm một cây trường kiếm, ngơ ngác nhìn chiến trường hỗ loạn trước mặt, sau đó như đột nhiên tỉnh táo lại, hét to liều chết tiến tới, "A a a a a!"
Thần Tử Thích cảm giác được chưởng phong đánh úp tới phía sau lưng nhưng không thể quay đầu lại, bởi vì một khi hắn phân tâm, Đan Y sẽ bị lão ni cô đả thương.
La Hồng Phong cười dữ tợn hô to: "Trả mạng cho tôn nhi ta!"
Phốc! Một tiếng giòn vang, thân thể La Hồng Phong cứng lại giữa không trung, một cây trường kiếm xuyên qua bụng, mũi kiếm hiện ra trước mặt hắn. Không thể tưởng tượng nổi mà quay đầu, liền nhìn thấy đệ tử Tố Tâm Tông Ngọc Vận trong mắt đầy cừu hận.
"Ngươi trả mạng cho nghiêm lang ta! A a a a a!" Ngọc Vận rút kiếm ra, còn chưa đâm được tiếp đã bị La Hồng Phong ra chưởng đánh vào ngực, máu bắn ra ba thước, nặng nề ngã trên mặt đất.
La Hồng Phong điểm lại mấy đại huyệt, lão ni cô lúc này đột nhiên thoát thân, nhảy đến bên cạnh La Hồng Phong, "Trợ lực cho ta!"
"Hảo!" La Hồng Phong cắn răng, nhấc lão ni khô gầy lên, ném tới hướng Đan Y cùng Thần Tử Thích.
Có Bát Hoang vô cực công thêm vào, tốc độ của lão ni so với lúc trước nhanh gấp đôi, hóa thành một đạo tàn ảnh tiến sát hướng hai người.
Thần Tử Thích kéo Đan Y muốn thay y ngăn trở, lại bị Đan Y chặt chẽ ôm vào trong ngực không thể tránh thoát, chỉ biết tuyệt vọng hô lên: "Đan Y ——"
Ngay lúc hai người cho rằng y chắc chắn sẽ chết, bầu trời đen nhánh đột nhiên hồng quang đại thịnh, năng lượng cuồn cuộn vô biên từ trên không mà đến, cùng với tiếng phượng hoàng vang vọng thiên địa, như sóng to đẩy thuyền nhỏ, đem lão ni cô quăng ra ngoài.
Một đạo thanh âm trầm thấp dễ nghe tựa như thần tiên trên trời làm toàn trường kinh sợ: "Kẻ nào dám khi dễ nhi tử của ta!"
Tác giả có lời muốn nói:
Tiểu kịch trường:
Điểu cha: Kê mẫu, ai đánh nhi tử của ta?
Lão ni: Làm một cung chủ, đánh không thắng cũng không thể cáo trạng với phụ thân
Điểu công: Lão ta, bà ta, còn có bọn chúng
Điểu cha: ( vén tay áo ) ầm ầm ầm ——
Lão ni:......
Điểu công: Ai nói không thể cáo trạng, ta là bảo bảo a, pi ╭(╯^╰)╮
--------------------------------
Canh hai tới rồi ~~ Emma viết đến nhiệt huyết sôi trào, cảm giác như mình cũng đang đánh một trận, hộc máu
----------------------------------
Manh ai ai tiện lợi quân ném 1 cái lựu đạn
Vân thu ném 1 cái địa lôi
Tử lê ném 1 cái địa lôi
Tĩnh trúc khó thư mạc ngưng lăng ném 1 cái địa lôi
csxzqsdc ném 1 cái địa lôi
Mười một ném 1 cái địa lôi
Địch lệ ném 1 cái địa lôi
Linh bảy ném 1 cái địa lôi
Địch lệ ném 1 cái địa lôi
Miêu đường ném 1 cái địa lôi
Tiểu linh linh thần ném 1 cái địa lôi
Thanh huân lộ ném 1 cái địa lôi
Lạo thủy ném 1 cái địa lôi
Vân thu ném 1 cái địa lôi
Thái Lan hươu cao cổ ném 1 cái địa lôi
Manh ai ai tiện lợi quân ném 1 cái lựu đạn
c2pgaga ném 1 cái địa lôi
Miêu mễ luyến thượng cá ném 1 cái địa lôi
Miêu mễ luyến thượng cá ném 1 cái địa lôi
Miêu mễ luyến thượng cá ném 1 cái địa lôi
Vẫn tử nói ném 1 cái địa lôi
Rối rắm quái già ném 1 cái lựu đạn
Tuyết cá
Hách vinh vinh ném 1 cái địa lôi
Manh ai ai tiện lợi quân ném 1 cái lựu đạn
21935696 ném 1 cái địa lôi
Nô tài bản mạng ném 1 cái địa lôi
Tá vì xuyên tịch ném 1 cái địa lôi
Trong viện trừ bỏ thị vệ hành cung còn có đệ tử Tố Tâm Tông cùng Vô Cực Tông mặc y quan chỉnh tề, trong tay cầm đao kiếm, thoạt nhìn có vẻ vẫn thủ ở chỗ này.
"Đan cung chủ, biệt lai vô dạng." La Hồng Phong mở miệng, cùng Đan Y chào hỏi.
Đan Y đạm mạc liếc mắt nhìn lão, "La tông chủ ở chỗ này là xin gặp bổn tọa sao?"
"Ngươi......" La Hồng Phong tức đến phát run, một từ xin gặp này chỉ có thể dùng để nói lời hạ mình, Đan Y này lại dùng ngữ khí như đối với thuộc hạ này chính là đang nhục nhã lão.
Thần Tử Thích sờ soạng mấy cái không thấy đến tiêu, mới nhớ ra ở trên người mình. Bởi vì Đan Y gần đây thường xuyên biến thành điểu nên vô pháp mang theo, Thần Tử Thích liền treo bên hông. Vặn ra đốt đầu tiên của ngọc tiêu, nắm một bàn tay Đan Y, dùng nội lực truyền âm cho y, "Đừng ham chiến, ta phải nhanh chóng thoát thân."
Đan Y hơi gật đầu, nhận lấy một đốt ngọc kia.
Thần Tử Thích mở miệng nói: "Tôn tử của La tông chủ, a không, tôn tử La Bùi kia giờ vẫn còn treo trong địa lao, nếu tới trễ......"
La Hồng Phong ngẩn ra, lập tức bảo đệ tử vào địa lao xem xét.
"Hưu ——" một tiếng sao ngọc bén nhọn vô cùng vang lên, Đan Y đem Đan Dương Thần Công chảy trong đốt ngọc, thổi ra thanh âm có thể truyền khắp phạm vi ba mươi dặm.
"Cạc cạc cạc!"
"Quạ quạ quạ!"
"Pi ——"
Vô số loại chim chợt kinh hoảng, kêu lên vang dội khắp trời đêm. Mấy đạo hắc ảnh cũng không biết từ nơi nào bay vút xuống, vèo vèo vèo nhảy xuống từ nóc nhà, tập trung xung quanh Đan Y cùng Thần Tử Thích.
Đám hắc y nhân này có thân hình rắn chắc, cầm trong tay hai vuốt câu bằng sắt lóe hàn quang, đây là thuộc hạ trong Ưng Linh.
"Đan cung chủ, không cần giương cung bạt kiếm như vậy, bần ni chỉ muốn một thứ, giao ra rồi sẽ để các ngươi lập tức bình an rời đi." Lão ni cô nhìn không thấy cảnh tượng trước mắt, nghĩ là người của La Hồng Phong chuẩn bị ra tay nên mở miệng nói lên điều kiện của mình.
"Ngươi muốn cái gì?" Đan Y chậm rãi đẩy nội lực tăng lên, dùng hơi thở tỏa định đứng ở các phương vị Vô Cực Tông đệ tử.
"Toàn bộ Tiêu Thiều Cửu Thành," lão ni cô ha hả cười, phóng ra nội lực làm mấy đệ tử Tố Tâm Tông nhịn không được lùi lại vài bước mới khó khăn lắm đứng vững lại, "Bần ni biết thứ như vậy không có khả năng mang theo người, cho nên thỉnh Thất vương gia tạm thời lưu lại, đợi Quy Vân Cung đem chương 9 tới thì có thể rời đi."
Nói đi nói lại vẫn muốn Thần Tử Thích ở đây làm con tin, bất quá là giáp mặt thông tri cho Đan Y một tiếng mà thôi.
"A, đồ của Quy Vân Cung ta, há chỉ cần ngươi há mồm là có thể lấy." Đan Y cười lạnh.
"Tông chủ!" Đệ tử Vô Cực Tông vào địa lao xem xét tình hình, khiêng La Bùi cả người là huyết chạy ra. La Hồng Phong cả kinh, nhanh chóng bay vút qua.
"Đi!" Đan Y cầm tay Thần Tử Thích, hai người đề khí vận công. Mấy hắc y nhân dẫn đầu lao ra, "bộp bộp" mấy cái câu đánh vào đám đệ tử Vô Cực Tông ở hướng tây. Hướng tây là nơi phòng vệ yếu nhất, vừa rồi khi Thần Tử Thích đưa cho y đốt ngọc quản, y liền nhìn ra điểm này.
"Bắt lấy bọn chúng!" La Hồng Phong nhìn tôn tử đã chết, hai mắt lập tức đỏ đậm, thanh âm nghẹn ngào hạ lệnh. Hai tên tiểu súc sinh, hôm nay không được để kẻ nào chạy thoát, ai cũng đừng hòng đi được! Lúc nói chuyện đã ra chưởng đuổi theo.
"Oanh ——" Đan Y vừa mới nhảy lên nóc nhà, một chưởng cách không thật mạnh đánh úp lại, ôm Thần Tử Thích lăn tại chỗ, kình khí đánh ra một lỗ to trên mái ngói màu son.
"Di hì hì, tiểu tử, trốn chỗ nào!" Lão ni cô đầu trọc răng lung khặc khặc cười quái dị đột nhiên xuất hiện trên nóc nhà, liên kích mấy chưởng làm nóc nhà bị xốc hết lên.
"Xem độc tiêu!" Thần Tử Thích nắm lên mấy miếng ngói, vèo vèo vèo ném về phía hướng lão ni cô.
Mắt mù chỉ có thể nghe âm thanh, nghe thấy hai chữ "Độc tiêu", thân thể phản ứng trước ý thức lập tức tránh né. Đan Y kéo Thần Tử Thích qua, hợp chưởng mang sát khí tấn công La Hồng Phong.
Kình khí cường đại làm cả hai bên đều văng ra.
Ưng Linh Nhân nhanh chóng bay qua tiếp lấy cung chủ giữa không trung. Thần Tử Thích không muốn đánh với lão, phóng qua tìm Đan Y, hai người bọn họ ở cạnh nhau sẽ an toàn hơn nhiều, tách ra liền chỉ có chết mỗi người một nơi.
Ngoài tường cung là một bãi cỏ hoang, tiếp phía trước là hồ nước. Thần Tử Thích lập tức lấy ra một cây pháo ném lên trời, "Hưu —— bang!" Pháo hoa sáng rực nở rộ giữa trời đêm, đây là tín triệu hoán Truy hồn.
La Hồng Phong bám vào nóc nhà lấy điểm xoay người, tứ chi lão ni cô chấm đất, như dã thú nhanh chóng leo lên, tiếng rít bay đến đây.
Thuộc hạ Ưng Linh lập tức ra tay, bắn ra tụ tiễn.
La Hồng Phong tất nhiên là thấy được, giơ tay đem nội lực hộ thân, đón mũi tên, đồng thời hét lớn một tiếng: "Sư thái cẩn thận!" Lão ni nghe thấy tiếng xé gió, vận Thái Tố Vô Tâm Công khiến tụ tiễn mang theo nội lực trong phút chốc biến thành ngân châm, theo cái tay già nua dàn hàng.
Lúc này không ra tay thì sẽ bị mũi tên phản phệ, hai tay Đan Y hợp lại trước ngực, đem nội lực tụ lại đột nhiên đẩy ra. Chân khí cường đại mang theo tiếng phượng hoàng thanh thúy đem tụ tiễn còn đang lắc lư một lần nữa bức ngược lại hướng hai người kia.
Lão ni cảm giác được lực đạo chợt gia tăng, cuống quít đẩy thêm nội lực, hơn mười tụ tiễn giằng co giữa không trung, ai thiếu một phân lực thì lập tức bị bắn thành cái sàng.
Cao thủ so đấu nội lực, ai cũng không được xen vào. Nhưng Thần Tử Thích không giống người khác, không hề cố kỵ mà đặt tay lên lưng Đan Y, vận mười thành nội lực đẩy cho y.
Chợt tăng thêm ba thành nội lực, trong mắt Đan Y hiện ra tinh quang như ánh lửa, mũi tên đột nhiên thế như chẻ tre cắm thẳng về phía lão ni cô.
"A a a!" Tịch Liêu lão ni bị trúng ba mũi, không thể không từ bỏ so đấu, xoay người nhảy khỏi đây. Lúc này, Thần Tử Thích vừa mới giúp Đan Y nên nội lực có chút vô dụng, lại nhìn thấy La Hồng Phong từ trên không hướng đỉnh đầu hắn đánh xuống.
"Oa!" Thần Tử Thích kinh hô một tiếng, tránh cũng không thể tránh, chỉ có thể căng da đầu đón lấy.
"Thích Thích!" Đan Y ôm lấy hắn, lui về phía sau nửa bước, khó khăn né được sát chiêu của La Hồng Phong, sau đó tự mình ra tay đối chưởng với La Hồng Phong, "Oanh ——"
Đệ tử hai phái cũng xông ra, ngườ Vô Cực Tông liều chết xông lên đối phó với hắc y nhân Ưng Linh. Đám đệ tử này đều không phải đệ tử bình thường, đều là người có bối phận cao trongVô Cực Tông, trẻ nhất cũng hơn ba mươi tuổi, võ công không yếu.
La Hồng Phong bị thương, liên tục lui về phía sau vài bước vội vàng điều tức.
Thần Tử Thích vừa mới cùng Đan Y nhận một chưởng này, tác dụng chậm, giờ này cảm thấy ngũ tạng lục phủ đều lệch đi, lo lắng mà nhìn về phía Đan Y. Đan Y nhận lấy ánh mắt lo lắng của Thích Thích, lặng lẽ nuốt ngụm máu tanh ngọt muốn trào ra trong miệng lại, nhẹ nhàng lắc đầu, ý bảo mình không sao.
Tuy rằng an ủi Thích Thích, trong lòng lại Đan Y rõ ràng, hôm nay muốn rời đi sợ là khó khăn. Công phu của Tịch liêu lão ni hơn cả La Hồng Phong cùng Hoàng Hóa Tàm. Nếu Lão ni cùng La Hồng Phong liên thủ, còn có vô số đệ tử Vô Cực Tông......
"Các ngươi cũng lên mau!" Lão ni hướng về đệ tử Tố Tâm Tông phía sau kêu to, đồng thời lại xông tới chỗ Đan Y bọn họ.
Thần Tử Thích nằm trên người Đan Y, hai người dùng "Du long tùy phượng" vững vàng tiếp chiêu, truyền nội lực cho nhau, phối hợp khăng khít, khó khăn đánh hòa với lão ni cô. Lúc này, La Hồng Phong đã điều tức ổn thỏa, nâng chưởng vọt đến, một chưởng này đánh xuống, Thần Tử Thích nằm trên người Đan Y không chết cũng phải thương nặng.
Đệ tử Tố Tâm Tông nghe xong mệnh lệnh cũng ào ào xông lên chém giết. Ngọc Vận không dùng roi chín đốt mà nắm một cây trường kiếm, ngơ ngác nhìn chiến trường hỗ loạn trước mặt, sau đó như đột nhiên tỉnh táo lại, hét to liều chết tiến tới, "A a a a a!"
Thần Tử Thích cảm giác được chưởng phong đánh úp tới phía sau lưng nhưng không thể quay đầu lại, bởi vì một khi hắn phân tâm, Đan Y sẽ bị lão ni cô đả thương.
La Hồng Phong cười dữ tợn hô to: "Trả mạng cho tôn nhi ta!"
Phốc! Một tiếng giòn vang, thân thể La Hồng Phong cứng lại giữa không trung, một cây trường kiếm xuyên qua bụng, mũi kiếm hiện ra trước mặt hắn. Không thể tưởng tượng nổi mà quay đầu, liền nhìn thấy đệ tử Tố Tâm Tông Ngọc Vận trong mắt đầy cừu hận.
"Ngươi trả mạng cho nghiêm lang ta! A a a a a!" Ngọc Vận rút kiếm ra, còn chưa đâm được tiếp đã bị La Hồng Phong ra chưởng đánh vào ngực, máu bắn ra ba thước, nặng nề ngã trên mặt đất.
La Hồng Phong điểm lại mấy đại huyệt, lão ni cô lúc này đột nhiên thoát thân, nhảy đến bên cạnh La Hồng Phong, "Trợ lực cho ta!"
"Hảo!" La Hồng Phong cắn răng, nhấc lão ni khô gầy lên, ném tới hướng Đan Y cùng Thần Tử Thích.
Có Bát Hoang vô cực công thêm vào, tốc độ của lão ni so với lúc trước nhanh gấp đôi, hóa thành một đạo tàn ảnh tiến sát hướng hai người.
Thần Tử Thích kéo Đan Y muốn thay y ngăn trở, lại bị Đan Y chặt chẽ ôm vào trong ngực không thể tránh thoát, chỉ biết tuyệt vọng hô lên: "Đan Y ——"
Ngay lúc hai người cho rằng y chắc chắn sẽ chết, bầu trời đen nhánh đột nhiên hồng quang đại thịnh, năng lượng cuồn cuộn vô biên từ trên không mà đến, cùng với tiếng phượng hoàng vang vọng thiên địa, như sóng to đẩy thuyền nhỏ, đem lão ni cô quăng ra ngoài.
Một đạo thanh âm trầm thấp dễ nghe tựa như thần tiên trên trời làm toàn trường kinh sợ: "Kẻ nào dám khi dễ nhi tử của ta!"
Tác giả có lời muốn nói:
Tiểu kịch trường:
Điểu cha: Kê mẫu, ai đánh nhi tử của ta?
Lão ni: Làm một cung chủ, đánh không thắng cũng không thể cáo trạng với phụ thân
Điểu công: Lão ta, bà ta, còn có bọn chúng
Điểu cha: ( vén tay áo ) ầm ầm ầm ——
Lão ni:......
Điểu công: Ai nói không thể cáo trạng, ta là bảo bảo a, pi ╭(╯^╰)╮
--------------------------------
Canh hai tới rồi ~~ Emma viết đến nhiệt huyết sôi trào, cảm giác như mình cũng đang đánh một trận, hộc máu
----------------------------------
Manh ai ai tiện lợi quân ném 1 cái lựu đạn
Vân thu ném 1 cái địa lôi
Tử lê ném 1 cái địa lôi
Tĩnh trúc khó thư mạc ngưng lăng ném 1 cái địa lôi
csxzqsdc ném 1 cái địa lôi
Mười một ném 1 cái địa lôi
Địch lệ ném 1 cái địa lôi
Linh bảy ném 1 cái địa lôi
Địch lệ ném 1 cái địa lôi
Miêu đường ném 1 cái địa lôi
Tiểu linh linh thần ném 1 cái địa lôi
Thanh huân lộ ném 1 cái địa lôi
Lạo thủy ném 1 cái địa lôi
Vân thu ném 1 cái địa lôi
Thái Lan hươu cao cổ ném 1 cái địa lôi
Manh ai ai tiện lợi quân ném 1 cái lựu đạn
c2pgaga ném 1 cái địa lôi
Miêu mễ luyến thượng cá ném 1 cái địa lôi
Miêu mễ luyến thượng cá ném 1 cái địa lôi
Miêu mễ luyến thượng cá ném 1 cái địa lôi
Vẫn tử nói ném 1 cái địa lôi
Rối rắm quái già ném 1 cái lựu đạn
Tuyết cá
Hách vinh vinh ném 1 cái địa lôi
Manh ai ai tiện lợi quân ném 1 cái lựu đạn
21935696 ném 1 cái địa lôi
Nô tài bản mạng ném 1 cái địa lôi
Tá vì xuyên tịch ném 1 cái địa lôi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.