Chương 39: Anh sợ... Là thật sự sợ hãi!
Nhất Khối Ngũ Hoa Nhục
09/12/2022
Edit+Beta: Team Đậu Xanh
Đối mặt với chất vấn của Tần Phong, Lâm Mặc Bạch không trả lời mà hỏi lại.
"Tôi có từng hận cô ấy sao?"
Vì chưa từng hận nên cũng chẳng có gì để tha thứ.
Tần Phong đầu tiên là ngẩn ra, sau đó hiểu được ý tứ trong lời của Lâm Mặc Bạch. Cậu ta định nói "Xem như cậu lợi hại" nhưng khi nói ra miệng lại trở thành: "Lâm Mặc Bạch, cậu thực sự có..."
Trong lời nói của cậu ta tràn ngập sự khâm phục.
Bất luận là anh dành sáu năm để chờ đợi cũng tốt, hay dễ dàng bỏ qua như bây giờ cũng không sao.
Lâm Mặc Bạch vẫn luôn hiểu rõ tình cảm trong lòng mình, anh không câu nệ quá khứ hay hận thù, anh chỉ muốn nghiêm túc cùng Nguyễn Tình an ổn sống hạnh phúc mỗi ngày, đó mới là minh chứng rõ ràng nhất cho đoạn tình cảm này. Chuyện này không phải người bình thường nào cũng có thể dễ dàng làm được, nhưng Lâm Mặc Bạch lại quyết tâm để làm được điều đó.
Một lúc sau Tần Phong mới cảm thán một câu: "Cậu cái gì cũng không biết, cũng không hẳn là đã hạnh phúc."
Nghe được lời của cậu ta nói, ánh mắt Lâm Mặc Bạch sắc bén quét qua thăm dò sắc mặt của Tần Phong.
Sáu năm trước, lúc anh rời khỏi trường học, chính Tần Phong đã giúp Nguyễn Tình che dấu.
Tuy rằng anh không thể biết được nhiều chuyện của những năm gần đây thông qua miệng của Tần Phong nhưng anh biết rằng nếu Nguyễn Tình có thể nhận được sự giúp đỡ của Tần Phong, vậy khẳng định trong chuyện này có ẩn tình khác, mà Tần Phong nhất định biết chuyện gì đó mà anh không biết.
Thời điểm Tần Phong nhìn ra ánh mắt của Lâm Mặc Bạch, cậu ta lập tức biết rằng mình lỡ lời.
Đối mặt với chất vấn của Tần Phong, Lâm Mặc Bạch không trả lời mà hỏi lại.
"Tôi có từng hận cô ấy sao?"
Vì chưa từng hận nên cũng chẳng có gì để tha thứ.
Tần Phong đầu tiên là ngẩn ra, sau đó hiểu được ý tứ trong lời của Lâm Mặc Bạch. Cậu ta định nói "Xem như cậu lợi hại" nhưng khi nói ra miệng lại trở thành: "Lâm Mặc Bạch, cậu thực sự có..."
Trong lời nói của cậu ta tràn ngập sự khâm phục.
Bất luận là anh dành sáu năm để chờ đợi cũng tốt, hay dễ dàng bỏ qua như bây giờ cũng không sao.
Lâm Mặc Bạch vẫn luôn hiểu rõ tình cảm trong lòng mình, anh không câu nệ quá khứ hay hận thù, anh chỉ muốn nghiêm túc cùng Nguyễn Tình an ổn sống hạnh phúc mỗi ngày, đó mới là minh chứng rõ ràng nhất cho đoạn tình cảm này. Chuyện này không phải người bình thường nào cũng có thể dễ dàng làm được, nhưng Lâm Mặc Bạch lại quyết tâm để làm được điều đó.
Một lúc sau Tần Phong mới cảm thán một câu: "Cậu cái gì cũng không biết, cũng không hẳn là đã hạnh phúc."
Nghe được lời của cậu ta nói, ánh mắt Lâm Mặc Bạch sắc bén quét qua thăm dò sắc mặt của Tần Phong.
Sáu năm trước, lúc anh rời khỏi trường học, chính Tần Phong đã giúp Nguyễn Tình che dấu.
Tuy rằng anh không thể biết được nhiều chuyện của những năm gần đây thông qua miệng của Tần Phong nhưng anh biết rằng nếu Nguyễn Tình có thể nhận được sự giúp đỡ của Tần Phong, vậy khẳng định trong chuyện này có ẩn tình khác, mà Tần Phong nhất định biết chuyện gì đó mà anh không biết.
Thời điểm Tần Phong nhìn ra ánh mắt của Lâm Mặc Bạch, cậu ta lập tức biết rằng mình lỡ lời.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.