Ham Muốn Vợ Sắp Cưới Của Cháu Trai
Chương 6:
Yến Kha
21/04/2024
Ông cụ bị từ “chắt” trong lời của anh thu hút sự chú ý, giống như đã nhìn thấy hình ảnh tứ đại đồng đường, Phó Hoài Yến nhân cơ hội đứng dậy ra về.
Nhiệt độ trên người càng ngày càng cao, ngọn lửa ở bụng dưới như đang cháy hừng hực, Phó Hoài Yến đột nhiên nhận ra, cho dù ngần ấy năm giữ mình trong sạch, anh cũng hiểu rõ mình có phản ứng như vậy là bị người ta bỏ thuốc.
“Cậu ba, để tôi đỡ ngài vào phòng trước.” Trợ lý bên cạnh đã nhìn ra vẻ mặt của anh không đúng, đi lên trước vội vàng đỡ lấy.
Phó Hoài Yến nghĩ đến ly rượu mình vừa uống, trong ngực dâng lên cảm giác bực bội, tay nắm chặt thang cuốn bên cạnh: “Đừng để người khác biết, đi gọi bác sĩ của tôi đến đây.”
“Vậy ngài cẩn thận một chút.”
Từ khi Phó Hoài Yến tiếp quản công ty thì lập tức dọn ra ngoài, lầu 3 là phòng ngủ trước kia của anh, hiệu quả của thuốc đã gặm nhấm hoàn toàn lý trí của anh, mãi cho đến khi đẩy cánh cửa quen thuộc kia ra, cuối cùng anh cũng có thể cởi bỏ tây trang trên người.
Sự vật trước mắt đều bị phủ một vòng sáng ái muội, anh vẫn có thể chính xác nhìn thấy người trên giường, hẳn là hôm nay có quá nhiều khách, người làm dẫn lên nhầm phòng, anh vừa định bỏ tây trang xuống rồi rời đi…
Thì người trên giường đột nhiên trở mình.
Thịt mềm trước ngực bị cánh tay đè ép, áo choàng tản ra, hai ngọn núi tuyết nổi bật lộ ra một nửa, theo động tác của chủ nhân mà lắc lư mấy cái, mép váy bởi vì thế mà cuốn lên tận đùi, xẻ tà bên sườn không hề keo kiệt mà lộ ra da thịt trắng nõn như tuyết.
Da thịt trắng nõn hiếm có như vậy lại có chút quen mắt.
Bước chân Phó Hoài Yến dừng lại, quần tây đã không che được thân dưới cứng rắn của anh, lều trại dựng cao, dược tính của thuốc này cực kỳ mạnh.
Anh không tự chủ được mà đến gần vài bước, thị giác trở nên rõ ràng.
Cô gái nghiêng người, để lộ cái mông mượt mà xinh đẹp, quần lót dưới làn váy rất nhỏ, gần như không che được gì, thậm chí Phó Hoài Yến còn có thể nhìn thấy được cánh hoa trắng nõn của cô đang mấp máy.
“Phó Hoài Yến?”
Một giọng nữ ngọt ngào vang lên.
Phó Hoài Yến bị gọi tên thì hơi tỉnh táo lại, nhưng khi nhìn thấy gương mặt sau khi ngồi dậy kia, đào hoa quyến rũ, trùng khớp với gương mặt nhỏ vừa bị anh lấy rượu —
Lý trí sụp đổ.
Thời Khanh lại gọi anh một tiếng nữa, đuôi mắt người đàn ông nóng đỏ, dường như đang nhẫn nại điều gì đó.
“Anh không khỏe sao, anh trai?” Thời Khanh từ trên giường đứng lên.
Giây tiếp theo, trước người đột nhiên xuất hiện một cái bóng, hô hấp thô nặng của người đàn ông phả vào bên cổ cô, làm cô nóng bừng lên, bàn tay to lớn đột nhiên sờ vào đùi cô.
“Xẹt xẹt” một tiếng, vải dệt tốt nhất bị Phó Hoài Yến xé rồi ném xuống đất, bàn tay to lớn nóng bỏng kia bóp mông Thời Khanh, mạnh mẽ xoa nắn, ngón tay luồn vào bên trong quần lót.
“Ưm —” Cả người Thời Khanh cứng đờ, phát ra tiếng kêu kinh ngạc.
Hai chú thỏ con trước ngực bị ngực người đàn ông áp sát, làm cô không thể thở nổi.
“Phó Hoài Yến! Em là Thời Khanh.” Cô bị ấn trên giường, nhân cơ hội giữ chặt vạt áo người đàn ông, cho rằng anh nhận nhầm người.
Tay Phó Hoài Yến lại bóp chặt mặt cô, ngón tay hung hăng tra tấn môi cô, ánh mắt tràn đầy tình dục nóng bỏng: “Đây còn không phải là điều mà cô muốn sao.”
Nhiệt độ trên người càng ngày càng cao, ngọn lửa ở bụng dưới như đang cháy hừng hực, Phó Hoài Yến đột nhiên nhận ra, cho dù ngần ấy năm giữ mình trong sạch, anh cũng hiểu rõ mình có phản ứng như vậy là bị người ta bỏ thuốc.
“Cậu ba, để tôi đỡ ngài vào phòng trước.” Trợ lý bên cạnh đã nhìn ra vẻ mặt của anh không đúng, đi lên trước vội vàng đỡ lấy.
Phó Hoài Yến nghĩ đến ly rượu mình vừa uống, trong ngực dâng lên cảm giác bực bội, tay nắm chặt thang cuốn bên cạnh: “Đừng để người khác biết, đi gọi bác sĩ của tôi đến đây.”
“Vậy ngài cẩn thận một chút.”
Từ khi Phó Hoài Yến tiếp quản công ty thì lập tức dọn ra ngoài, lầu 3 là phòng ngủ trước kia của anh, hiệu quả của thuốc đã gặm nhấm hoàn toàn lý trí của anh, mãi cho đến khi đẩy cánh cửa quen thuộc kia ra, cuối cùng anh cũng có thể cởi bỏ tây trang trên người.
Sự vật trước mắt đều bị phủ một vòng sáng ái muội, anh vẫn có thể chính xác nhìn thấy người trên giường, hẳn là hôm nay có quá nhiều khách, người làm dẫn lên nhầm phòng, anh vừa định bỏ tây trang xuống rồi rời đi…
Thì người trên giường đột nhiên trở mình.
Thịt mềm trước ngực bị cánh tay đè ép, áo choàng tản ra, hai ngọn núi tuyết nổi bật lộ ra một nửa, theo động tác của chủ nhân mà lắc lư mấy cái, mép váy bởi vì thế mà cuốn lên tận đùi, xẻ tà bên sườn không hề keo kiệt mà lộ ra da thịt trắng nõn như tuyết.
Da thịt trắng nõn hiếm có như vậy lại có chút quen mắt.
Bước chân Phó Hoài Yến dừng lại, quần tây đã không che được thân dưới cứng rắn của anh, lều trại dựng cao, dược tính của thuốc này cực kỳ mạnh.
Anh không tự chủ được mà đến gần vài bước, thị giác trở nên rõ ràng.
Cô gái nghiêng người, để lộ cái mông mượt mà xinh đẹp, quần lót dưới làn váy rất nhỏ, gần như không che được gì, thậm chí Phó Hoài Yến còn có thể nhìn thấy được cánh hoa trắng nõn của cô đang mấp máy.
“Phó Hoài Yến?”
Một giọng nữ ngọt ngào vang lên.
Phó Hoài Yến bị gọi tên thì hơi tỉnh táo lại, nhưng khi nhìn thấy gương mặt sau khi ngồi dậy kia, đào hoa quyến rũ, trùng khớp với gương mặt nhỏ vừa bị anh lấy rượu —
Lý trí sụp đổ.
Thời Khanh lại gọi anh một tiếng nữa, đuôi mắt người đàn ông nóng đỏ, dường như đang nhẫn nại điều gì đó.
“Anh không khỏe sao, anh trai?” Thời Khanh từ trên giường đứng lên.
Giây tiếp theo, trước người đột nhiên xuất hiện một cái bóng, hô hấp thô nặng của người đàn ông phả vào bên cổ cô, làm cô nóng bừng lên, bàn tay to lớn đột nhiên sờ vào đùi cô.
“Xẹt xẹt” một tiếng, vải dệt tốt nhất bị Phó Hoài Yến xé rồi ném xuống đất, bàn tay to lớn nóng bỏng kia bóp mông Thời Khanh, mạnh mẽ xoa nắn, ngón tay luồn vào bên trong quần lót.
“Ưm —” Cả người Thời Khanh cứng đờ, phát ra tiếng kêu kinh ngạc.
Hai chú thỏ con trước ngực bị ngực người đàn ông áp sát, làm cô không thể thở nổi.
“Phó Hoài Yến! Em là Thời Khanh.” Cô bị ấn trên giường, nhân cơ hội giữ chặt vạt áo người đàn ông, cho rằng anh nhận nhầm người.
Tay Phó Hoài Yến lại bóp chặt mặt cô, ngón tay hung hăng tra tấn môi cô, ánh mắt tràn đầy tình dục nóng bỏng: “Đây còn không phải là điều mà cô muốn sao.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.