Ham Muốn Vợ Sắp Cưới Của Cháu Trai
Chương 8:
Yến Kha
21/04/2024
Thời Khanh chỉ vừa đối diện với ánh mắt anh đã không thể cưỡng lại được, hai tay ngoan ngoãn giữ lấy đôi thỏ trắng.
Người đàn ông mở miệng, hàm răng cắn mép miếng dán ngực, nhẹ nhàng kéo một cái, đầu ngực lập tức bại lộ trong không khí, nhô lên rõ ràng.
Quầng ngực và đầu ngực màu hồng nhạt càng thêm nổi bật, xinh đẹp trên làn da trắng nõn, Phó Hoài Yến vốn dĩ chỉ muốn tốc chiến tốc thắng, giải quyết vấn đề sinh lý, nhưng hiện tại lại thay đổi ý định.
Há miệng ngậm lấy một hạt đậu đỏ vào, cứng như hòn đá, anh ngậm trong miệng cắn mút, một tay khác thì đùa nghịch bên còn lại, thịt mềm như cục bột, cảm giác rất tuyệt.
Cô gái tràn ra vài tiếng rên rỉ kìm nén, tay đặt trên vai anh nắm chặt, môi bị cô cắn đến mức trắng bệch, anh cảm thấy người có thể chọc anh tức cười tại thời điểm này cũng chỉ có mình cô.
“Không bảo em bây giờ phải câm miệng.” Anh nhả đầu ngực bị mình ngậm đến ẩm ướt ra, tay ôm eo cô gái, thăm dò phía dưới từ chỗ mép váy bị mình xé mở, bàn tay bao bọc thân dưới ấm áp của cô. “Kêu vài tiếng đi.”
Lễ phục của Thời Khanh bị xé tan tác, chỉ còn một mảnh nhỏ che bụng cô, chiếc quần lót mỏng như cánh ve dưới thân không hề có tác dụng, dương vật thô to của người đàn ông đang mạnh mẽ chọc vào cô.
Dù sao cũng là Phó Hoài Yến, cô an ủi mình như vậy.
“Có đau không…” Giọng nói của cô gái hơi run, tay ôm cổ anh.
Phó Hoài Yến nhìn cô, hiếm khi cảm thấy thương tiếc, tay xoa mông thịt cô, mềm mại tròn trịa. “Không tự uống chút sao?”
“Cái gì?”
Ánh mắt cô gái trong suốt, không giống như bị bỏ thuốc, trên người không có chút mùi rượu nào, vừa nãy ở dưới lầu anh đã không ngửi thấy, Phó Hoài Yến chỉ coi là cô không dám thừa nhận, vén quần lót của cô sang một bên, ngón tay xoa xoa cánh hoa để nới lỏng cho cô.
Đầu ngón tay vừa mới đi vào thì phát hiện bên trong đã mềm mại vô cùng, dòng nước theo ngón tay anh chảy xuống gậy thịt, chỉ cần chọc nhẹ một cái đã nghe thấy tiếng nước nhem nhép.
Thời Khanh cảm thấy thân dưới nóng hầm hập, dòng nước ấm liên tục chảy tới nơi bị anh chọc vào, còn thoải mái hơn lúc cô tự an ủi nhiều, ôm chặt người đàn ông, nhỏ giọng rên rỉ cọ vào người Phó Hoài Yến, đầu ngực cọ xát vào áo sơ mi của anh để giải ngứa.
“Nhiều nước như vậy à?” Phó Hoài Yến cũng kinh ngạc, cho thêm một ngón tay nữa vào trong, giọng nói khàn khàn ngay cả anh cũng chưa nghe thấy bao giờ: “Hôm nay cố ý đụng phải tôi mấy lần sao?”
Thời Khanh bị anh nói đến mức đỏ mặt, hóa ra Phó Hoài Yến khi ở trên giường là thế này, gác cằm lên bả vai anh, cô nói: “Em không có…”
Đây là lời nói thật, cô biết rõ Phó Hoài Yến chán ghét loại người gì, sẽ không làm chuyện như vậy.
“Ưm —”
Mông đột nhiên bị người ta đánh một cái, trong căn phòng yên tĩnh nghe cực kì vang dội, mông thịt truyền đến cảm giác đau rát, thân thể Thời Khanh chợt co rụt lại, ôm càng chặt hơn.
“Nói dối.”
Phó Hoài Yến bóp mông cô gái bế lên, dịch nhầy kéo dài giữa thân thể hai người, anh nhìn đến mức bụng căng chặt, dương vật đứng thẳng, vẽ vòng ở ngoài huyệt nhỏ ướt át, quy đầu bị nhiễm màu nước dâm.
“Dám làm thì đừng hối hận.”
Người đàn ông mở miệng, hàm răng cắn mép miếng dán ngực, nhẹ nhàng kéo một cái, đầu ngực lập tức bại lộ trong không khí, nhô lên rõ ràng.
Quầng ngực và đầu ngực màu hồng nhạt càng thêm nổi bật, xinh đẹp trên làn da trắng nõn, Phó Hoài Yến vốn dĩ chỉ muốn tốc chiến tốc thắng, giải quyết vấn đề sinh lý, nhưng hiện tại lại thay đổi ý định.
Há miệng ngậm lấy một hạt đậu đỏ vào, cứng như hòn đá, anh ngậm trong miệng cắn mút, một tay khác thì đùa nghịch bên còn lại, thịt mềm như cục bột, cảm giác rất tuyệt.
Cô gái tràn ra vài tiếng rên rỉ kìm nén, tay đặt trên vai anh nắm chặt, môi bị cô cắn đến mức trắng bệch, anh cảm thấy người có thể chọc anh tức cười tại thời điểm này cũng chỉ có mình cô.
“Không bảo em bây giờ phải câm miệng.” Anh nhả đầu ngực bị mình ngậm đến ẩm ướt ra, tay ôm eo cô gái, thăm dò phía dưới từ chỗ mép váy bị mình xé mở, bàn tay bao bọc thân dưới ấm áp của cô. “Kêu vài tiếng đi.”
Lễ phục của Thời Khanh bị xé tan tác, chỉ còn một mảnh nhỏ che bụng cô, chiếc quần lót mỏng như cánh ve dưới thân không hề có tác dụng, dương vật thô to của người đàn ông đang mạnh mẽ chọc vào cô.
Dù sao cũng là Phó Hoài Yến, cô an ủi mình như vậy.
“Có đau không…” Giọng nói của cô gái hơi run, tay ôm cổ anh.
Phó Hoài Yến nhìn cô, hiếm khi cảm thấy thương tiếc, tay xoa mông thịt cô, mềm mại tròn trịa. “Không tự uống chút sao?”
“Cái gì?”
Ánh mắt cô gái trong suốt, không giống như bị bỏ thuốc, trên người không có chút mùi rượu nào, vừa nãy ở dưới lầu anh đã không ngửi thấy, Phó Hoài Yến chỉ coi là cô không dám thừa nhận, vén quần lót của cô sang một bên, ngón tay xoa xoa cánh hoa để nới lỏng cho cô.
Đầu ngón tay vừa mới đi vào thì phát hiện bên trong đã mềm mại vô cùng, dòng nước theo ngón tay anh chảy xuống gậy thịt, chỉ cần chọc nhẹ một cái đã nghe thấy tiếng nước nhem nhép.
Thời Khanh cảm thấy thân dưới nóng hầm hập, dòng nước ấm liên tục chảy tới nơi bị anh chọc vào, còn thoải mái hơn lúc cô tự an ủi nhiều, ôm chặt người đàn ông, nhỏ giọng rên rỉ cọ vào người Phó Hoài Yến, đầu ngực cọ xát vào áo sơ mi của anh để giải ngứa.
“Nhiều nước như vậy à?” Phó Hoài Yến cũng kinh ngạc, cho thêm một ngón tay nữa vào trong, giọng nói khàn khàn ngay cả anh cũng chưa nghe thấy bao giờ: “Hôm nay cố ý đụng phải tôi mấy lần sao?”
Thời Khanh bị anh nói đến mức đỏ mặt, hóa ra Phó Hoài Yến khi ở trên giường là thế này, gác cằm lên bả vai anh, cô nói: “Em không có…”
Đây là lời nói thật, cô biết rõ Phó Hoài Yến chán ghét loại người gì, sẽ không làm chuyện như vậy.
“Ưm —”
Mông đột nhiên bị người ta đánh một cái, trong căn phòng yên tĩnh nghe cực kì vang dội, mông thịt truyền đến cảm giác đau rát, thân thể Thời Khanh chợt co rụt lại, ôm càng chặt hơn.
“Nói dối.”
Phó Hoài Yến bóp mông cô gái bế lên, dịch nhầy kéo dài giữa thân thể hai người, anh nhìn đến mức bụng căng chặt, dương vật đứng thẳng, vẽ vòng ở ngoài huyệt nhỏ ướt át, quy đầu bị nhiễm màu nước dâm.
“Dám làm thì đừng hối hận.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.