Hàm Quang

Chương 15

Tửu Tiểu Thất

08/08/2019

Editor: Liêu

Beta: Mạc Y Phi

#Người Máy Quả Cam - Câu lạc bộ công nhân#

[Topic] Nghe nói công ty chúng ta có một em gái như thần....

Chủ topic [Mèo dễ thương MM]: Nói ra có lẽ mọi người không tin, cô em này không có tiền ăn cơm. Tuy rằng đầu năm nay số người thiếu tiền ăn cơm còn ít hơn gấu trúc nhưng mà đây không phải trọng điểm, trọng điểm là mỗi ngày cô em này đều dựa vào phần thưởng đồ ăn thử miễn phí để sống qua ngày. Đúng vậy, chính là phần thưởng của phần mềm Dianping - tỷ lệ người trúng thưởng thấp như trả thù xã hội, lại còn là phiếu đồ ăn thử miễn phí.

[Trần Hưu ngốc bị gió thổi]: Cái gì? Cô em này điên rồi sao?

[Bạn học à, dây giày của bạn tuột rồi]: Nà ní? Không có tiền ăn cơm? Tôi rất tò mò là làm cô ấy có thể sống được? (Mồ hôi đổ như thác)

[Võ gia có con rùa sắp trưởng thành]: Em gái đáng thương, cô ấy không có người thân họ hàng giúp đỡ à?

[Sở Ca Black]: (cạn lời) Tuy rằng đáng thương, nhưng tôi vẫn phải nói.... Cô em này có vấn đề đúng không? Chờ đến khi có thể trúng thưởng thì cô ấy cũng đã thành xác khô rồi....

[Mông tôi rất mềm]: Tội nghiệp quá, chúng ta góp tiền mời em ấy bữa cơm đi.

[Bối Dữ Thanh Không]: Lầu trên quá ngây thơ rồi ha ha ha ha ha, cô không biết sức mạnh của Điền Điền à?

[Trúc Mộng Tiểu Tạ] trả lời [Bối Dữ Thanh Không]: Là sao? Cái gì mà sức mạnh của Điền Điền?

[Bối Dữ Thanh Không] trả lời [Trúc Mộng Tiểu Tạ]: Điền Điền là tên của cô em đó, "sức mạnh của Điền Điền" có thể tạm hiểu là: Chỉ có thứ Điền Điền không muốn, không có thứ Điền Điền không ăn được.

Chủ topic [Mèo dễ thương MM]: Đúng vậy, đó là điều tôi đang muốn nói. Mọi người cho rằng "Không có tiền ăn cơm nên gửi gắm hi vọng vào phần mềm đồ ăn" là một cách kỳ lạ? Điều kỳ lạ hơn chính là lần nào cô ấy cũng trúng! Từng, thứ, một.

[Mục thứ tám có con mèo]: Nhảm nhí, thà nói trúng xổ số 100 triệu còn đáng tin hơn.

[Cẩu Đản Quốc Dân] trả lời [Mục thứ tám có con mèo]: Là thật đấy. Tôi làm cùng cửa hàng với cô ấy, ngày nào cũng nhìn thấy tin nhắn báo trúng thưởng của cô nàng. Điền Điền rất tốt, nếu trúng phần ăn cho hai người thì sẽ mời đồng nghiệp ăn cùng. Tôi còn may mắn được ăn cơm với cô ấy một lần, ha ha ha ha. Tôi có cảm giác ăn cơm với cô ấy xong vận may của mình cũng tốt hơn hẳn, nam thần tôi yêu thầm sáu năm đột nhiên tỏ tình với tôi. (xấu hổ) (xấu hổ)

[Tiểu Liễu hoang dã]: Trời đất, thần kỳ vậy á?

[Anbor] trả lời [Tiểu Liễu hoang dã]: Thần kỳ lắm. Đã truyền khắp nội bộ cửa hàng rồi, tôi tưởng ai cũng biết hết rồi, không ngờ bên Tổng công ty còn khá nhiều người chưa biết.

[Vỏ Quýt Không Thích Ăn Quýt] trả lời [Anbor]: Hơn nửa số người thường dạo diễn đàn này là nhóm kỹ thuật của bộ phận nghiên cứu phát minh, tha thứ cho hai tai không quen nghe bát quái của họ đi, ha ha ha ha.

[Chỉ Hồng Thành Nam]: Sao tôi lại có cảm giác là do web Dianping đang lăng xê nhỉ?

[Người Trong Lòng] trả lời [Chỉ Hồng Thành Nam]: Dianping có lăng xê cũng không cần phải lăng xê trong một diễn đàn công nhân đâu, họ cũng không phải ngu.

[Hạt giống rau Z] trả lời [Chỉ Hồng Thành Nam]: Bạn nói oan cho Dianping rồi. Tôi sẽ không nói cho bạn biết người của Dianping cũng như lạc vào trong giấc mộng đâu. Anh cả tôi làm nhân viên kỹ thuật của Dianping, một người trúng thưởng liên tục trong thời gian ngắn cũng gây sự chú ý với họ. Bộ phận kỹ thuật đã kiểm tra hai lần nhưng đều không có vấn đề gì cả.

[Tiểu Trí chỉ ăn thịt] trả lời [Hạt giống rau Z]: Nhóm kỹ thuật của Dianping... Ha ha ha ha, cho tôi nói thẳng nhé, có còn hơn không →_→

[Tâm Ma]: Cho nên cuối cùng vẫn là sức mạnh của Điền Điền sao?

[Manh B]: (hình ảnh) (hình ảnh) (hình ảnh) (hình ảnh) (hình ảnh) (hình ảnh).... Tất cả những ảnh này đều là thông tin trúng thưởng của cô ấy, tôi có chụp lại làm kỉ niệm. Tấm cuối cùng là bữa tối hôm nay của cô ấy, mọi người không nhìn nhầm đâu, đúng là bữa tiệc hải sản cực lớn. Bởi vì là phần ăn ba người cho nên hôm nay chúng tôi sẽ rút thăm trúng thưởng xem ai là người đi ăn với cô ấy. Mong rằng là tôi!

[Thiếu một cô bạn gái] trả lời [Manh B]: Đầu gối mềm nhũn rồi.

[Hoà thượng già rồi không niệm kinh] trả lời [Manh B]: Quỳ!!!

[Trường Ca Phán Thuỷ]: Mẹ ơi, mau đến xem thượng đế này.

[41thin] trả lời [Manh B]: Cửa hàng của bạn là cửa hàng nào? Tôi muốn đến gặp mặt thượng đế.

[Trương Vũ Hiên]: Lầu trên, đưa tôi theo với.

[Một Đoá Mây Trắng] trả lời [Trương Vũ Hiên]: Hình như sau khi bắt tay với cô ấy vận may cũng sẽ tốt hơn, hôm qua tôi vượt qua nửa thành phố đi bắt tay với cô ấy. Hôm nay có cảm giác tâm trạng tốt đến điên rồi.

[Manh Tuyết Nịnh Tư Mật Đạt] trả lời [Một Đoá Mây Trắng]: Thần kỳ vậy sao? Tôi cũng muốn bắt tay với thượng đế Hà Điền Điền.



[Tứ Lang Mio]: Thời đại nào rồi, các người mê tín phong kiến như vậy là không được. Phải tin tưởng khoa học! Loại bỏ mê tín!!! (Loa) (Loa) (Loa)!!! Tôi muốn mua vé đi ăn cùng Hà Điền Điền, giá cả thương lượng!! Mua vé đi ăn cùng Hà Điền Điền, giá cả thương lượng.

[Cố Ni Mỹ] trả lời [Tứ Lang Mio]: Thể diện của bạn đâu rồi?

..........

Cứ như vậy, Hà Điền Điền dùng một dáng vẻ cực kỳ trong sáng thoát tục trở thành truyền thuyết của tập đoàn.

Ngoại trừ ngày nào cũng có người muốn bắt tay rồi mời cô ăn cơm thì cũng không thay đổi nhiều lắm.

Buổi tối ngày cuối tuần, cô tan làm về nhà thì thấy Hàm Quang đang ngồi trên sofa ngoài phòng khách, trước mặt là một đống linh kiện vụn vặt, còn có kìm và tua vít.

Hà Điền Điền kì quái hỏi: "Anh làm gì đấy?"

"Cải tạo món đồ chơi này."

Cô đến gần hơn một chút thì nhận ra đống linh kiện đó. Hàm Quang đang say mê những mảnh tách rời của quả trứng.

"Anh lấy đồ nghề đâu ra đấy?" Hà Điền Điền hỏi xong mới sực tỉnh: Chắc chắn là lấy từ Manh Manh rồi.

Manh Manh đáng thương, giờ chẳng khác gì fan não tàn, Hàm Quang bảo nó làm gì thì nó làm cái đó.

Hà Điền Điền nhìn Hàm Quang nhanh nhẹn mày mò những linh kiện đó, một loại cảm giác không chân thật trỗi dậy.

Càng ngày trí tuệ nhân tạo càng có nhiều chức năng, không ít những món đồ chơi trí tuệ nhân tạo có thể sửa chữa, vấn đề là không phải do một người máy gia dụng thực hiện! Trừ khi người máy đó được huấn luyện trong một thời gian dài.

Cô vuốt cằm, lén đánh giá Hàm Quang.

Động tác của anh thành thạo, tỉ mỉ, thậm chí còn lưu loát hơn người máy sửa đồ chuyên nghiệp, rất giống.... giống một con người thực sự.

Mấy ngày nay cô luôn có một suy nghĩ vô cùng khó tin lởn vởn trong đầu, không thể nào đè nó xuống được.

Hà Điền Điền nhẹ nhàng gọi anh: "Hàm Quang..."

"Hả?"

Cô nuốt một ngụm nước bọt, nhìn anh chằm chằm, hỏi: "Anh, anh đã từng nghe đến bộ não trí tuệ nhân tạo chưa?"

Tay anh dừng lại, ngẩng đầu nhìn cô. Đôi mắt làm bằng tinh thể quang học, bình tĩnh như mặt biển phẳng lặng.

Một lúc lâu sau anh hỏi lại: "Bộ não trí tuệ nhân tạo là cái gì?"

"Tức là một bộ não giống với não của con người đó."

"Ý của cô là tôi và loài người giống nhau?"

"Ừ."

"Hà Điền Điền."

"Hử?"

"Cô đang sỉ nhục tôi."

"..."

Hà Điền Điền kiềm chế xúc động muốn đánh anh, lấy điện thoại gọi cho Lưu Hiểu Phong: "Lưu Hiểu Phong, nếu não trí tuệ nhân tạo giống bộ não bình thường của con người, vậy có đặc trưng gì để phân biệt không?"

Lưu Hiểu Phong không ngờ Hà Điền Điền cũng có hứng thú với não trí tuệ nhân tạo, anh ta như tìm được tri kỷ, vô cùng hào hứng trả lời: "Ừ, có thể nói thế này: Nhìn vào thì thấy não trí tuệ nhân tạo vô cùng giống não của con người, nhưng mà, nó luôn có một đặc trưng."

"Là gì?"

"Mục tiêu."

"Hả?"



"Bất cứ bộ não trí tuệ nhân tạo nào cũng sẽ được thiết lập mục tiêu, hoặc có thể nói là nhiệm vụ. Ví dụ như người máy quét rác thì có mục tiêu quét rác, người máy gia đình có mục tiêu làm việc nhà, người máy mô phỏng chân thực cao cấp thì hướng đến việc làm bạn và lấy lòng con người. Bộ não trí tuệ nhân tạo ở cấp bậc cao hơn nhiều, nhưng nó vẫn có mục tiêu của riêng mình."

"Rồi rồi, tôi hiểu rồi, cảm ơn anh."

Hà Điền Điền dập máy, hỏi Hàm Quang: "Hàm Quang, anh có mục tiêu không?"

"Có"

"Là gì?"

"Cải tạo món đồ chơi này."

"Ý tôi không phải vậy." Hà Điền Điền gãi đầu, đổi một cách nói khác: "Ý của tôi là... Hàm Quang, tại sao anh lại muốn tồn tại?"

"Vì tự do."

.... Cái quái quỷ gì vậy?

Hà Điền Điền cảm thấy nhất định là mình nghĩ quá nhiều rồi, đến viện nghiên cứu còn không phát minh được thì sao có thể xuất hiện trong nhà cô. Hơn nữa tên người máy này lại còn "vì tự do mà tồn tại"?

Tự do con mẹ nó ấy! Bộ não trí tuệ nhân tạo sao có thể lấy tự do làm mục tiêu?

Xuất hiện thêm một lý do vô cùng thuyết phục, cô quyết định dùng cái nhìn bảo thủ đối với lai lịch của Hàm Quang: Tên này thành tinh rồi !!!

Hàm Quang đang thưởng thức người máy đã được cải tạo xong, món đồ chơi kia không còn ca hát và khiêu vũ nữa, mà nhanh chân nhanh tay leo lên vai anh, ngồi xuống.

Dáng ngồi y hệt Hàm Quang.

Hai người máy một lớn một nhỏ đều bắt chéo chân mà ngồi, nhàn nhã khoanh tay cùng ngẩng đầu nhìn Hà Điền Điền.

Cả người anh tựa vào sofa, vô cùng lười biếng, khuôn mặt trầm tĩnh. Ánh mắt anh vừa dịu dàng lại sáng ngời, giờ phút này đang bình tĩnh nhìn cô.

Hà Điền Điền vô cùng hối hận khi tạo ra anh quá đẹp đẽ và chân thật. Lúc anh nghiêm túc nhìn thẳng vào mình, chỉ trong nháy mắt, bạn có thể quên hết mọi chuyện xung quanh, hoặc bạn sẽ bằng lòng vì anh làm mọi việc.

Trên mặt anh đột nhiên nở nụ cười rạng rỡ, tựa như gió xuân mát mẻ.

"Đồ mê trai." Anh thấp giọng nói.

Mặt Hà Điền Điền đỏ bừng, nhỏ giọng trả lời: "Anh đừng đắc ý. Tuy anh vừa tự kỷ lại não tàn, nhưng bộ dạng thành tinh của anh vẫn rất giống con người, tôi có thể tuyên bố với bên ngoài anh là bộ não trí tuệ nhân tạo, sau đó mang anh đi đấu giá. Nói không chừng có kẻ xem tiền như rác lại tin là thật, đến lúc đó tôi sẽ phát tài!!"

Hàm Quang: "Cô không chỉ phát tài đâu, còn bị diệt khẩu nữa."

Hà Điền Điền: QAQ

...

Thứ hai Hà Điền không đi làm, cũng không rút thăm trúng thưởng, sáng sớm liền dẫn theo Hàm Quang về nhà bố mẹ, hôm nay cả ba bữa đều ăn ở nhà bố mẹ.

Hàm Quang mang em trai của mình theo, đó chính là người máy vừa được cải tạo.

Tối hôm qua Hàm Quang còn đặt cho nó cái tên khá ngắn nhưng đầy ý nghĩa: Trứng.

Hà Điền cảm thấy cái tên này khiến người ta không dám nhìn thẳng. Đặc biệt là sáng hôm nay, cô suýt giẫm lên nó, Hàm Quang nói với cô: "Cô đừng chạm vào Trứng của tôi."

Hà Điền Điền vô cùng xấu hổ, nói: "Anh có thể đổi tên cho nó không?"

"Nếu tôi không đổi thì sao?"

Hà Điền Điền vô cảm: "Anh sẽ bị xăng thiêu chết."

Hà Điền Điền cảm thấy bản thân càng ngày càng độc ác, hu hu hu, tất cả đều do Hàm Quang ép cô!

Hàm Quang chuyển nhượng quyền đặt tên cho người máy nhỏ sang Hà Điền Điền, Hà Điền Điền gọi nó là "Đậu Hà Lan". Tuy rằng cái tên này khá tầm thường, nhưng vẫn dễ nghe hơn "Trứng"... -_-#

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Hàm Quang

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook