Chương 2: Ly hôn đi
Thập Dạ Đăng - Mười Đêm Đèn
04/09/2021
Edit: Bearny
Tim Khương Nguyên chợt nhảy một cái, cô ngốc ngốc mà ngửa đầu nhìn hắn, khóe miệng hơi ẩm ướt, con ngươi hắn tựa một hồ nước sâu không lường được, cái gì cũng nhìn không ra.
"Phó Cảnh Thành."
Khương Nguyên lẩm bẩm nói nhỏ, cô vô luận như thế nào, có lẽ đều không nên hô thẳng tên họ hắn.
Người này hiện giờ mới 29 tuổi, tuổi trẻ nhưng đã đứng ở chỗ cao như vậy, hắn là đạo diễn nhân tài kiệt xuất cũng là nghiệp giới tinh anh. Đồng thời, hắn vẫn là thầy cô.
Nhưng nam nhân này vẫn chưa phản bác cô.
Phó Cảnh Thành trả lời âm thanh của cô: "Ừm."
Tiếp theo trong nháy mắt.
Người đàn ông đã đẩy ngã cô lên trên giường, sức lực cô không lớn, rõ ràng là Phó Cảnh Thành thuận nước đẩy thuyền mà thôi.
Phó Cảnh Thành mặt không biểu tình nhìn chằm chằm cô gái gặm cắn lung tung ở trước ngực mình.
Hắn chỉ biết cô không phải không thích làm.
Chỉ là bao năm qua đi, thân thể cô vẫn yếu đuối, tiểu bức bị hắn cắm nhiều hay ít, mỗi lần cắm hơi tàn nhẫn, huyệt thịt sẽ sưng đến nỗi quần lót cũng không mặc được.
Phó Cảnh Thành đối với Khương Nguyên mới 20 tuổi cơ hồ không ấn tượng gì, hắn kiếp trước cũng chỉ nghe cô nói qua trước kia, cô từng thích hắn rất nhiều năm.
Hắn kết hôn cùng cô mấy năm, như thế nào cũng không thể tưởng tượng được, cô gái dịu ngoan từ trước đến nay sẽ có ngày đột nhiên đi đến trước mặt hắn.
"Phó Cảnh Thành, chúng ta ly hôn đi."
"Tôi đã yêu người khác."
Phó Cảnh Thành cũng không biết, nữ nhân này cũng sẽ có một mặt như vậy.
Hắn không đồng ý, liền trói cô lại.
"Phó Cảnh Thành, anh là kẻ điên anh có biết hay không, tôi muốn đi tìm đám phóng viên tố giác anh."
Lấy địa vị của cô ở giới giải, tất nhiên sẽ nhấc lên sóng to gió lớn, hắn kỳ thật cũng không để ý lắm, cái mà hắn chú ý chính là, cô gái ôn nhu kia quyết tâm muốn tách ra khỏi hắn, đi rồi thì có như thế nào cô cũng sẽ không quay đầu lại.
Nội tâm Phó Cảnh Thành như có ma chướng, so với hắn trong tưởng tượng còn âm u hơn rất nhiều.
"Tên kia là ai? Em có làm với hắn chưa?"
Hắn làm cô mấy ngày cũng không thể xuống giường, ăn uống đều do hắn hầu hạ, ngay cả giải quyết nhu cầu sinh lý, cũng là hắn cô dùng bình nước tiểu.
Ai có thể tưởng tượng được, Khương đại minh tinh bên ngoài diễm lệ xinh đẹp, sẽ lưu lạc thành người bị giam cầm khổ sở như vậy.
Cô gái trước mặt, hốc mắt hồng hồng nhìn hắn: "Phó Cảnh Thành, tôi hối hận rồi."
Phó Cảnh Thành cũng hiểu rõ ý này của cô, cô hối hận vì đã trêu chọc hắn.
Mà Phó Cảnh Thành hắn cũng hối hận, hoặc là hắn nên sớm nhận ra ý muốn của cô mà ở ngay thời điểm cô muốn bay khỏi hắn thì bẻ gãy cánh của cô, làm cô buông bỏ ý niệm rời đi, hắn có lẽ nên sớm một chút mà kéo cô về phía mình.
...
"Cũng chỉ biết như vậy?"
Khương Nguyên cắn hai viên núm vú của nam nhân, mút vào làm nó dính nước ướt át, cô nghe thấy Phó Cảnh Thành nói, mặt ửng đỏ mặt đối mắt với hắn.
Hắn ngước mắt nhìn cô cười.
Cô gái trước mặt mặc kệ nội tâm rối loạn, cởi quần của nam nhân ra, nơi vừa rời khỏi trói buộc, đã sưng to đau đớn đến kỳ cục, dương v*t ngẩng cao đầu dữ tợn tức thì nhảy ra, đụng vào lòng bàn tay cô.
Đ
ây là lần đầu Khương Nguyên chân chính nhìn thấy thứ đó của đàn ông, khó tránh khỏi kinh hãi.
Nhưng mấy cô gái trẻ luôn đối với tình yêu mà mù quáng, cô thậm chí sợ Phó Cảnh Thành bỗng nhiên phục hồi tinh thần lại đổi ý, sột sột soạt soạt ngồi xổm lên cởi quần lót của mình ra, liền ngồi vào trên người hắn.
Khương Nguyên giấu đi nội tâm sợ hãi, tay run rẩy nắm lấy gậy gộc, vội vã nhắm ngay huyệt thịt, ý muốn hướng đến tiểu bức của cô thọc vào, nhưng nửa ngày đều thọc không vào.
"Phó Cảnh Thành."
Cô kêu tên của hắn hướng hắn cầu cứu, âm thanh nhẹ nhàng mềm mại.
Tâm hắn cũng tức thì biến hóa, huống chi hắn cũng rõ ràng, cô của hiện giờ chưa trải qua mấy loại chuyện này, nếu cô vẫn muốn ở tư thế này đi vào thật hắn sợ là cô sẽ đau.
Phó Cảnh Thành trở mình, đem Khương Nguyên đè ở trên giường.
- ---------
9/9/2021. Truyện Bách Hợp
????: ???????????????? kìa bà con mới chương 2 à chèn, gấp quá gấp quá đê!!!!! ????
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Tim Khương Nguyên chợt nhảy một cái, cô ngốc ngốc mà ngửa đầu nhìn hắn, khóe miệng hơi ẩm ướt, con ngươi hắn tựa một hồ nước sâu không lường được, cái gì cũng nhìn không ra.
"Phó Cảnh Thành."
Khương Nguyên lẩm bẩm nói nhỏ, cô vô luận như thế nào, có lẽ đều không nên hô thẳng tên họ hắn.
Người này hiện giờ mới 29 tuổi, tuổi trẻ nhưng đã đứng ở chỗ cao như vậy, hắn là đạo diễn nhân tài kiệt xuất cũng là nghiệp giới tinh anh. Đồng thời, hắn vẫn là thầy cô.
Nhưng nam nhân này vẫn chưa phản bác cô.
Phó Cảnh Thành trả lời âm thanh của cô: "Ừm."
Tiếp theo trong nháy mắt.
Người đàn ông đã đẩy ngã cô lên trên giường, sức lực cô không lớn, rõ ràng là Phó Cảnh Thành thuận nước đẩy thuyền mà thôi.
Phó Cảnh Thành mặt không biểu tình nhìn chằm chằm cô gái gặm cắn lung tung ở trước ngực mình.
Hắn chỉ biết cô không phải không thích làm.
Chỉ là bao năm qua đi, thân thể cô vẫn yếu đuối, tiểu bức bị hắn cắm nhiều hay ít, mỗi lần cắm hơi tàn nhẫn, huyệt thịt sẽ sưng đến nỗi quần lót cũng không mặc được.
Phó Cảnh Thành đối với Khương Nguyên mới 20 tuổi cơ hồ không ấn tượng gì, hắn kiếp trước cũng chỉ nghe cô nói qua trước kia, cô từng thích hắn rất nhiều năm.
Hắn kết hôn cùng cô mấy năm, như thế nào cũng không thể tưởng tượng được, cô gái dịu ngoan từ trước đến nay sẽ có ngày đột nhiên đi đến trước mặt hắn.
"Phó Cảnh Thành, chúng ta ly hôn đi."
"Tôi đã yêu người khác."
Phó Cảnh Thành cũng không biết, nữ nhân này cũng sẽ có một mặt như vậy.
Hắn không đồng ý, liền trói cô lại.
"Phó Cảnh Thành, anh là kẻ điên anh có biết hay không, tôi muốn đi tìm đám phóng viên tố giác anh."
Lấy địa vị của cô ở giới giải, tất nhiên sẽ nhấc lên sóng to gió lớn, hắn kỳ thật cũng không để ý lắm, cái mà hắn chú ý chính là, cô gái ôn nhu kia quyết tâm muốn tách ra khỏi hắn, đi rồi thì có như thế nào cô cũng sẽ không quay đầu lại.
Nội tâm Phó Cảnh Thành như có ma chướng, so với hắn trong tưởng tượng còn âm u hơn rất nhiều.
"Tên kia là ai? Em có làm với hắn chưa?"
Hắn làm cô mấy ngày cũng không thể xuống giường, ăn uống đều do hắn hầu hạ, ngay cả giải quyết nhu cầu sinh lý, cũng là hắn cô dùng bình nước tiểu.
Ai có thể tưởng tượng được, Khương đại minh tinh bên ngoài diễm lệ xinh đẹp, sẽ lưu lạc thành người bị giam cầm khổ sở như vậy.
Cô gái trước mặt, hốc mắt hồng hồng nhìn hắn: "Phó Cảnh Thành, tôi hối hận rồi."
Phó Cảnh Thành cũng hiểu rõ ý này của cô, cô hối hận vì đã trêu chọc hắn.
Mà Phó Cảnh Thành hắn cũng hối hận, hoặc là hắn nên sớm nhận ra ý muốn của cô mà ở ngay thời điểm cô muốn bay khỏi hắn thì bẻ gãy cánh của cô, làm cô buông bỏ ý niệm rời đi, hắn có lẽ nên sớm một chút mà kéo cô về phía mình.
...
"Cũng chỉ biết như vậy?"
Khương Nguyên cắn hai viên núm vú của nam nhân, mút vào làm nó dính nước ướt át, cô nghe thấy Phó Cảnh Thành nói, mặt ửng đỏ mặt đối mắt với hắn.
Hắn ngước mắt nhìn cô cười.
Cô gái trước mặt mặc kệ nội tâm rối loạn, cởi quần của nam nhân ra, nơi vừa rời khỏi trói buộc, đã sưng to đau đớn đến kỳ cục, dương v*t ngẩng cao đầu dữ tợn tức thì nhảy ra, đụng vào lòng bàn tay cô.
Đ
ây là lần đầu Khương Nguyên chân chính nhìn thấy thứ đó của đàn ông, khó tránh khỏi kinh hãi.
Nhưng mấy cô gái trẻ luôn đối với tình yêu mà mù quáng, cô thậm chí sợ Phó Cảnh Thành bỗng nhiên phục hồi tinh thần lại đổi ý, sột sột soạt soạt ngồi xổm lên cởi quần lót của mình ra, liền ngồi vào trên người hắn.
Khương Nguyên giấu đi nội tâm sợ hãi, tay run rẩy nắm lấy gậy gộc, vội vã nhắm ngay huyệt thịt, ý muốn hướng đến tiểu bức của cô thọc vào, nhưng nửa ngày đều thọc không vào.
"Phó Cảnh Thành."
Cô kêu tên của hắn hướng hắn cầu cứu, âm thanh nhẹ nhàng mềm mại.
Tâm hắn cũng tức thì biến hóa, huống chi hắn cũng rõ ràng, cô của hiện giờ chưa trải qua mấy loại chuyện này, nếu cô vẫn muốn ở tư thế này đi vào thật hắn sợ là cô sẽ đau.
Phó Cảnh Thành trở mình, đem Khương Nguyên đè ở trên giường.
- ---------
9/9/2021. Truyện Bách Hợp
????: ???????????????? kìa bà con mới chương 2 à chèn, gấp quá gấp quá đê!!!!! ????
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.