Chương 4: Chương 4
Ngọn Gió Cô đơn
10/10/2016
Không quản nhiều chuyện như vậy , Trưởng Tôn Hiền cùng Tiêu Vũ Lam nhanh chóng chạy đến cổng chính . Thấy ái tử (1) không hề bị thương đứng trước mặt , phía sau còn có một tuyệt sắc nữ tử mặc nam trang (2).
“ Đức nhi ! “ Trưởng Tôn Hiền thấy con trai cưng bình an vô sự , thể xác lẫn tinh thân đều thả lỏng , nhịn không được rơi lệ . Tiêu Lam Vũ thoáng cái nhào tới bên nhi tử , đem y xoay tới xoay lui , từ trên xuống dưới kiểm tra xem có bị thương hay không , vừa nhìn vừa khóc .
“ Cha , nương , hài nhi khiến hai người lo lắng rồi “ Thấy tình hình như vậy , Trưởng Tôn Minh Đức cay cay mắt . Khiến cha , nương lo lắng , y thật bất hiếu …
“Trở về là tốt rồi, trở về là tốt rồi…” Trưởng Tôn Hiền thì thào nói , lúc này mới phát hiện Hạ Phong đang bị bỏ quên bên cạnh .
“ Vị này là …”
“Hắn, hắn, hắn là…” Một giọt mồ hôi lạnh từ trên trán Trưởng Tôn Minh Đức chảy xuống , y bắt đầu lắp bắp . Rốt cuộc nên giải thích thế nào mới không kích động họ ?
Không đợi y nghĩ ra biện pháp , Hạ Phong đã mở miệng .
Chỉ thấy Hạ Phong đỏ mặt , xấu hổ cúi đầu , đôi môi đỏ thắm hé mở , phát ra giọng nữ mềm mại : “ Ta là Hạ Phượng , là , là , là …”
Hắn “ là “ cả buổi , càng nói càng chần chờ khiến mọi người vô cùng hiếu kỳ , ngay đến Trưởng Tôn Hiền cũng kiềm chế không nổi truy hỏi : “ Rốt cuộc là cái gì ? “
“ Ai ~ , bảo ta nói thế nào bây giờ …” Đôi mắt phượng câu hồn nhiếp phách của Hạ Phong lướt qua phía Trưởng Tôn Minh Đức đang đứng dại ra , lập tức khép lại . Toàn bộ tế bào não của Trưởng Tôn Minh Đức đều bị điện giật một cái , chết ngay tại chỗ .
“ Ta cùng Trưởng Tôn đại ca … đã có quan hệ thân thiết (3) …” Nói xong , mọi người đều thấy khuôn mặt đỏ lừ của Hạ Phong .
“ Cái gì !? “ Trưởng Tôn Hiền vô cùng kinh hãi nhìn chằm chằm Hạ Phong , “ Ngươi nói các ngươi …”
Trưởng Tôn Minh Đức đến lúc này mới hồi phục tinh thần , phát hiện cha , nương đang há hốc miệng nhìn về phía y .
“ Đức nhi , Hạ cô nương nói có thật không ? “ Tiêu Vũ Lam cuối cùng cũng chấn định lại , nghiêm túc hỏi .
“ Dạ , không phải , là vì cứu hài nhi nên mới … Nhưng , hắn không phải …” Trưởng Tôn Minh Đức nói năng lộn xộn . Tình hình hiện trường hỗn loạn khiến hắn không biết nên nói cái gì .
Thấy hài tử không nói nổi , Tiêu Vũ Lam đi tới cạnh Hạ Phong , cầm tay hắn . Cảm giác trong tay có chút khác thường , nhưng lúc này Tiêu Vũ Lam đã không còn sức lực chú ý đến “ vấn đề nhỏ “ này nữa . Dùng giọng điệu vô cùng thân thiết hỏi : “ Hạ cô nương đừng sợ , lại đây , nói cho ta biết , giữa ngươi và Đức nhi rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra ? “
Kết quả , Hạ Phong đem toàn bộ câu chuyện bịa đặt hoàn hảo vốn đã đọc mấy ngàn lần đến thuộc làu trong lòng , một chữ cũng không vấp nói ra . Trưởng Tôn Minh Đức đứng nghe xanh cả mặt , nhưng lại không dám mở miệng phản bác một chữ .
Nửa khắc sau (4)
“ Thuần khiết nữ nhân bị ngươi hủy , cho dù thế nào , Đức nhi , ngươi nhất định phải cưới nàng “ cuối cùng , Tiêu Vũ Lam kết luận .
Trưởng Tôn Minh Đức kinh hãi , vội nói : “ Thế nhưng , thế nhưng hắn là … “
“ Đức nhi ! “ Trưởng Tôn Hiền rống to hơn , “ Không phải từ nhỏ ta đã dạy ngươi làm đại trượng phu đội trời đạp đất sao ? Kẻ mà ngay cả trách nhiệm nam nhân cũng trốn tránh , không phải con cháu Trưởng Tôn gia ! ”
“ Ta không có ! Thế nhưng , thế nhưng hắn là …”
“ Ô ….. ta cũng không muốn ép buộc … Coi như ta với Trưởng Tôn công tử không có duyên làm phu thê …” Hạ Phong che mặt muốn chạy.
“ Cô nương chờ một chút ! “ Tiêu Vũ Lam vội vàng kéo hắn lại .
Lúc này Trưởng Tôn Hiền đã tức giận đến đỏ mắt nổi gân , “ Chuyện này do ta làm chủ ! Hai người các ngươi ngày mai thành thân ! “
“ Cái gì ! “ Trưởng Tôn Minh Đức ngây ra như phỗng .
Thấy phụ thân đem ánh mắt trách cứ nhìn , mẫu thân cẩn thận đỡ Hạ Phong bước vào trong , y nhất thời cảm thấy trước mắt là một mảng đen tối ….
Sao lại trở thành như vậy ???
.
.
.
(1) ái tử : con yêu , con cưng
(2) nam trang : quần áo nam
(3) vốn là ” cơ phu chi thân ” có nghĩa là quan hệ xác thịt , edit lại là ” quan hệ thân thiết ” nghe đỡ thô hơn , với lại đặt trong ngữ cảnh chắc ai cũng hiểu là quan hệ gì nhỉ ?
(4) nửa khắc : tớ cũng chịu , không biết là bao lâu nữa , nhưng chắc cũng không lâu lắm .
Ps : Cuộc đời đen tối của bạn Đức bắt đầu rồi =))
“ Đức nhi ! “ Trưởng Tôn Hiền thấy con trai cưng bình an vô sự , thể xác lẫn tinh thân đều thả lỏng , nhịn không được rơi lệ . Tiêu Lam Vũ thoáng cái nhào tới bên nhi tử , đem y xoay tới xoay lui , từ trên xuống dưới kiểm tra xem có bị thương hay không , vừa nhìn vừa khóc .
“ Cha , nương , hài nhi khiến hai người lo lắng rồi “ Thấy tình hình như vậy , Trưởng Tôn Minh Đức cay cay mắt . Khiến cha , nương lo lắng , y thật bất hiếu …
“Trở về là tốt rồi, trở về là tốt rồi…” Trưởng Tôn Hiền thì thào nói , lúc này mới phát hiện Hạ Phong đang bị bỏ quên bên cạnh .
“ Vị này là …”
“Hắn, hắn, hắn là…” Một giọt mồ hôi lạnh từ trên trán Trưởng Tôn Minh Đức chảy xuống , y bắt đầu lắp bắp . Rốt cuộc nên giải thích thế nào mới không kích động họ ?
Không đợi y nghĩ ra biện pháp , Hạ Phong đã mở miệng .
Chỉ thấy Hạ Phong đỏ mặt , xấu hổ cúi đầu , đôi môi đỏ thắm hé mở , phát ra giọng nữ mềm mại : “ Ta là Hạ Phượng , là , là , là …”
Hắn “ là “ cả buổi , càng nói càng chần chờ khiến mọi người vô cùng hiếu kỳ , ngay đến Trưởng Tôn Hiền cũng kiềm chế không nổi truy hỏi : “ Rốt cuộc là cái gì ? “
“ Ai ~ , bảo ta nói thế nào bây giờ …” Đôi mắt phượng câu hồn nhiếp phách của Hạ Phong lướt qua phía Trưởng Tôn Minh Đức đang đứng dại ra , lập tức khép lại . Toàn bộ tế bào não của Trưởng Tôn Minh Đức đều bị điện giật một cái , chết ngay tại chỗ .
“ Ta cùng Trưởng Tôn đại ca … đã có quan hệ thân thiết (3) …” Nói xong , mọi người đều thấy khuôn mặt đỏ lừ của Hạ Phong .
“ Cái gì !? “ Trưởng Tôn Hiền vô cùng kinh hãi nhìn chằm chằm Hạ Phong , “ Ngươi nói các ngươi …”
Trưởng Tôn Minh Đức đến lúc này mới hồi phục tinh thần , phát hiện cha , nương đang há hốc miệng nhìn về phía y .
“ Đức nhi , Hạ cô nương nói có thật không ? “ Tiêu Vũ Lam cuối cùng cũng chấn định lại , nghiêm túc hỏi .
“ Dạ , không phải , là vì cứu hài nhi nên mới … Nhưng , hắn không phải …” Trưởng Tôn Minh Đức nói năng lộn xộn . Tình hình hiện trường hỗn loạn khiến hắn không biết nên nói cái gì .
Thấy hài tử không nói nổi , Tiêu Vũ Lam đi tới cạnh Hạ Phong , cầm tay hắn . Cảm giác trong tay có chút khác thường , nhưng lúc này Tiêu Vũ Lam đã không còn sức lực chú ý đến “ vấn đề nhỏ “ này nữa . Dùng giọng điệu vô cùng thân thiết hỏi : “ Hạ cô nương đừng sợ , lại đây , nói cho ta biết , giữa ngươi và Đức nhi rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra ? “
Kết quả , Hạ Phong đem toàn bộ câu chuyện bịa đặt hoàn hảo vốn đã đọc mấy ngàn lần đến thuộc làu trong lòng , một chữ cũng không vấp nói ra . Trưởng Tôn Minh Đức đứng nghe xanh cả mặt , nhưng lại không dám mở miệng phản bác một chữ .
Nửa khắc sau (4)
“ Thuần khiết nữ nhân bị ngươi hủy , cho dù thế nào , Đức nhi , ngươi nhất định phải cưới nàng “ cuối cùng , Tiêu Vũ Lam kết luận .
Trưởng Tôn Minh Đức kinh hãi , vội nói : “ Thế nhưng , thế nhưng hắn là … “
“ Đức nhi ! “ Trưởng Tôn Hiền rống to hơn , “ Không phải từ nhỏ ta đã dạy ngươi làm đại trượng phu đội trời đạp đất sao ? Kẻ mà ngay cả trách nhiệm nam nhân cũng trốn tránh , không phải con cháu Trưởng Tôn gia ! ”
“ Ta không có ! Thế nhưng , thế nhưng hắn là …”
“ Ô ….. ta cũng không muốn ép buộc … Coi như ta với Trưởng Tôn công tử không có duyên làm phu thê …” Hạ Phong che mặt muốn chạy.
“ Cô nương chờ một chút ! “ Tiêu Vũ Lam vội vàng kéo hắn lại .
Lúc này Trưởng Tôn Hiền đã tức giận đến đỏ mắt nổi gân , “ Chuyện này do ta làm chủ ! Hai người các ngươi ngày mai thành thân ! “
“ Cái gì ! “ Trưởng Tôn Minh Đức ngây ra như phỗng .
Thấy phụ thân đem ánh mắt trách cứ nhìn , mẫu thân cẩn thận đỡ Hạ Phong bước vào trong , y nhất thời cảm thấy trước mắt là một mảng đen tối ….
Sao lại trở thành như vậy ???
.
.
.
(1) ái tử : con yêu , con cưng
(2) nam trang : quần áo nam
(3) vốn là ” cơ phu chi thân ” có nghĩa là quan hệ xác thịt , edit lại là ” quan hệ thân thiết ” nghe đỡ thô hơn , với lại đặt trong ngữ cảnh chắc ai cũng hiểu là quan hệ gì nhỉ ?
(4) nửa khắc : tớ cũng chịu , không biết là bao lâu nữa , nhưng chắc cũng không lâu lắm .
Ps : Cuộc đời đen tối của bạn Đức bắt đầu rồi =))
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.