Chương 99: Tin Vui Truyền Đến.
Cao Nguyệt
24/12/2022
Tưởng Tri Huyện gật đầu, binh sĩ lập tức vung cờ. Lý Diên Khánh rút một mũi tên ra, dựng cung kéo dây, cung như trăng tròn, một mũi tên bắn nhanh ra. Bộp, mũi tên này trúng giữa hồng tâm.
Chung quanh lập tức hoan hô, nhưng Lý Diên Khánh cũng không ngừng lại, mười mũi tên bắn ra liên tiếp, mũi tên sau nhanh hơn mũi tên trước, một hơi như nước chảy mây trôi bắn xong mười mũi tên, tên nào cũng trúng hồng tâm.
Chung quanh yên lặng như tờ, tất cả mọi người ngây dại, ngay cả Tưởng Tri Huyện cũng há to miệng, ai cũng chưa từng thấy qua kỹ thuật bắn tên như vậy. Nửa ngày, tiếng hoan hô chung quanh như sấm, tất cả thí sinh đều vỗ tay nhiệt liệt.
Đôi mắt Tưởng Tri Huyện cười híp lại, Lý Diên Khánh này tới Biện Kinh tham gia cử nhân võ cũng không có vấn đề, gã vui vẻ nâng bút đề mười tên trúng mười.
Như vậy gã có thể cãi lại đám Châu Phủ ngu xuẩn kia, ai nói thi võ kỹ Huyện Học không thể tuyển được nhân tài, đây không phải sao?
Lý Diên Khánh ôm quyền thi lễ với mọi người một cái, ôm quyền lui ra. Vương Quý tinh thần phấn chấn tiến tới, nói với binh sĩ:
- Ta cũng muốn cung tám đấu!
…
Binh lính như nước chảy qua doanh trại, từ sau khi đám người Lý Diên Khánh rời đi, Diêu Đỉnh lại bắt đầu chuẩn bị một kỳ Bạch Hổ Đường mới. Bạch Hổ Đường là xưng hô của đám học sinh, tên khoa học của nó là Phòng chuẩn bị thi Huyện Học, vào thời điểm này năm sau, sẽ có một nhóm học sinh mới rời học đường Lộc Sơn, tới Huyện Học thi.
Diêu Đỉnh tay chân đã già, phòng tiểu học và phòng trung học y đều mặc kệ, Huyện Học lại tuyển mộ một vị sư phụ, họ Cát, cũng xuất thân cử nhân, chuẩn bị tiếp nhận phòng đại học. Diêu Đỉnh chỉ phụ trách phòng chuẩn bị kiểm tra cuối cùng một năm.
Trong thư phòng, Diêu Đỉnh đang nghe Lý Đại Quang đề nghị. Lý Đại Quang đã đề nghị mấy ngày, gã đề nghị mở một con đường nhỏ phía sau trường học, nối thẳng tới miếu Thổ Địa, mỗi ngày học sinh có thể tới miếu Thổ Địa chạy bộ bắn tên, không quần đi theo quan đạo. Bản thân của đề nghị này không tồi, nhưng mấy thân hào nông thôn lớn đều không đồng ý, phía sau học đường là Lộc Sơn, mở cửa sau sẽ ảnh hưởng phong thủy. Lý Đại Quang khuyên bảo nhiều lần, cuối cùng mấy thân hào nông thôn đưa ra ý kiến, trừ khi Diêu sư phụ đáp ứng.
Diêu Đỉnh cũng không quá để ý phong thủy, y quan tâm vấn đề phí tổn hơn. Y mỉm cười hỏi:
- Sửa đường thì phải bỏ tiền, Lý sư phụ có tính toán không?
Lý Đại Quang vội vàng nói:
- Ta đã tính cẩn thận, mời một công nhân hai trăm văn một ngày.
Chúng ta có thể mời mười công nhân, một ngày chỉ hai quan tiền, nhiều nhất nửa tháng có thể sửa xong. Tăng thêm một cố vật liệu như cát đá, cộng lại nhiều nhất năm mươi quan tiền. Như vậy, bãi đất trống trước miếu Thổ Địa sẽ biến thành võ đài của học đường chúng ta. Hiện giờ học đường quá chật chội, học sinh không có chỗ chạy bộ bắn tên, bên ngoài lại không an toàn.
Diêu Đỉnh gật đầu:
- Ta đã biết, liền mời bốn thân hào nông thôn mỗi nhà bỏ ra mười quan tiền, ta sẽ xin trong huyện mười quan tiền.
Lý Đại Quang hơi lúng túng nói:
- Mời thân hào nông thôn bỏ tiền, còn cần Diêu sư phụ ra mặt mới được.
- Được rồi! Sau này ta viết cho mỗi người họ một phong thư, chỉ thỉnh cầu Lý sư phụ chạy nhiều một chuyến.
- Không có vấn đề. Diêu sư phụ viết thư xong, ta lập tức đi đưa.
Đúng lúc này, nơi xa mơ hồ truyền đến tiếng chiêng trống, tiếng động ngày càng gần. Hai người đều ngẩn ra, tiếng này dường như là từ phía học đường đi tới. Lý Đại Quang nhảy dựng lên chạy ra ngoài. Lúc này đám học sinh cũng ồn ào chạy ra từ trong học đường, đứng đầy thao trường nho nhỏ. Một lát, một đám hán tử khua chiêng gõ trống đi vào học đường, ở giữa là hai tên nha dịch cưỡi ngựa.
Họ tung người xuống ngựa, cao giọng hô:
- Huyện Học báo tin vui!
Hàng năm ba hạng đầu thi Huyện Học đều báo tin vui truyền tới hương trấn bốn phương, chỉ là trấn Lộc Sơn nhiều năm chưa từng nghe thấy, năm nay lại xuất hiện, rất nhiều thôn dân trên trấn cũng đi theo tràn vào học đường xem rõ ngọn ngành.
Một nha dịch cao giọng hô:
- Huyện Học báo tin vui. Học sinh Lý Diên Khánh của học đường Lộc Sơn đứng đầu bảo cao trung trong hai cuộc thi tại Huyện Học. Nhạc Phi trúng hạng hai. Vương Quý trúng hạng chín, Thang Hoài trúng hạng mười. Học đường Lộc Sơn có phương pháp dạy học, Huyện Phủ đặc biệt thưởng một trăm quan tiền, thương năm con lừa, dùng để cổ vũ!
Các học sinh đầu tiên ngây ra một lát, lập tức cùng hoan hô. Lý Đại Quang cũng kích động nhảy dựng lên, gã không vui mừng vì cháu họ thi đậu giải nhất, mà chính gã rốt cuộc có được một con lừa, rốt cuộc không cần đi bộ bằng chân.
Diêu Đỉnh đứng ở cửa ra vào, tươi cười giống như đứa trẻ, y biết mấy đứa trẻ kia sẽ không khiến y thất vọng, Diên Khánh thực sự thi được hạng nhất.
Tiếng pháo nổ vang lên trên trấn Lộc Sơn, mọi người lấy toàn bộ pháo còn lại từ năm mới và têt Thổ Địa ra, mừng học đường Lộc Sơn lại đoạt giải nhất lần nữa.
Tổ phụ Vương Quý là Vương Vạn Hào vừa vặn ở trên trấn, nghe được cháu mình dĩ nhiên đoạt được hạng chín thi huyện, lích động nước mắt tuôn đầy mặt, lập tức quỳ xuống lễ bái phía mộ tổ, cháu của lão lại làm cho gia tộc rạng rỡ lần nữa.
Tin tức nhanh chóng truyền khắp xã Hiếu Hòa, giống như Hội Đồng Tử năm năm trước, xã Hiếu Hòa lại sôi trào lần nữa.
…
Trong khách sạn Thang Ký huyện Thang Âm, mười bảy học sinh học đường Lộc Sơn tập trung một chỗ, chúc mừng học đường Lộc Sơn đại thắng thi huyện năm nay. Học đường Lộc Sơn tổng cộng có hai mươi tư người tới, kết quả mười lăm người thi đậu Huyện Học, tăng thêm Lý Nhị và một học sinh khác sẽ tới thư viện An Dương đọc sách, học sinh thất bại thực sự chỉ có bảy người, điều này sáng tạo ra ghi chép tốt nhất của học đường Lộc Sơn.
Nhất là trong mười người đứng đầu có bốn người thuộc học đường Lộc Sơn, điều này càng khiến người ta cực kỳ kích động.
Hôm nay Thang Chính Tông đại biểu Thang gia mời khách, bày tiệc rượu tại khách sạn mời học sinh uống rượu chúc mừng thắng lợi. Ngoại trừ bảy học sinh thi rớt trước sau rời đi, mười bảy người khác đều có mặt trên buổi tiệc.
Thang Chính Tông nâng ly rượu lên cười nói:
- Ba hạng đầu mỗi năm đều bị xã Thang Bắc ôm đồm, nhưng năm nay xã Hiếu Hòa chúng ta phá vỡ lệ cũ. Mặc dù trong này có nhân tố võ khoa, nhưng người nào cũng không thể phủ nhận chúng ta là người đứng đầu thực sự.
Năm nay Lý Diên Khánh và Trương Hiển xã Thang Bắc cùng đạt hạng nhất thi văn, nhưng Lý Diên Khánh lại dẫn trước xa trong thi võ, tổng điểm hai khoa đều là hạng nhất, Thang Chính Tống nói hàng thật giá thật chính là ý này.
Mặc dù Nhạc Phi thi văn thứ năm, gã lại xếp thứ hai trong thi võ, tổng điểm hai khoa liền chen lên hạng hai.
Vương Quý và Thang Hoài cũng phát huy cực kỳ xuất sắc trong thi võ, nhất là Vương Quý trong cuộc thi bắn mười mũi tên trúng chín. Thang Hoài và Nhạc Phi cùng bắn trúng tám trong mười mũi. Nhạc Phi thuộc về phát huy bình thường, nhưng Vương Quý và Thang Hoài lại phát huy vượt qua trình độ, hai người mừng rỡ liên tục khen máu hươu hữu hiệu.
Phải nói đây là công lao của Diêu Đỉnh, năm năm qua y dốc lòng dạy dỗ, Vương Quý và Thang Hoài tinh nghịch cuối cùng cũng tiến vào ba mươi người đứng đầu trong thi văn. Hai mươi tư học sinh thi đậu mười lăm người, hoàn toàn có thể sánh vai cùng học đường xã Thang Bắc, năm năm vất vả của Diêu Đỉnh cuối cùng nở hoa kết trái vào thời điểm này.
Chung quanh lập tức hoan hô, nhưng Lý Diên Khánh cũng không ngừng lại, mười mũi tên bắn ra liên tiếp, mũi tên sau nhanh hơn mũi tên trước, một hơi như nước chảy mây trôi bắn xong mười mũi tên, tên nào cũng trúng hồng tâm.
Chung quanh yên lặng như tờ, tất cả mọi người ngây dại, ngay cả Tưởng Tri Huyện cũng há to miệng, ai cũng chưa từng thấy qua kỹ thuật bắn tên như vậy. Nửa ngày, tiếng hoan hô chung quanh như sấm, tất cả thí sinh đều vỗ tay nhiệt liệt.
Đôi mắt Tưởng Tri Huyện cười híp lại, Lý Diên Khánh này tới Biện Kinh tham gia cử nhân võ cũng không có vấn đề, gã vui vẻ nâng bút đề mười tên trúng mười.
Như vậy gã có thể cãi lại đám Châu Phủ ngu xuẩn kia, ai nói thi võ kỹ Huyện Học không thể tuyển được nhân tài, đây không phải sao?
Lý Diên Khánh ôm quyền thi lễ với mọi người một cái, ôm quyền lui ra. Vương Quý tinh thần phấn chấn tiến tới, nói với binh sĩ:
- Ta cũng muốn cung tám đấu!
…
Binh lính như nước chảy qua doanh trại, từ sau khi đám người Lý Diên Khánh rời đi, Diêu Đỉnh lại bắt đầu chuẩn bị một kỳ Bạch Hổ Đường mới. Bạch Hổ Đường là xưng hô của đám học sinh, tên khoa học của nó là Phòng chuẩn bị thi Huyện Học, vào thời điểm này năm sau, sẽ có một nhóm học sinh mới rời học đường Lộc Sơn, tới Huyện Học thi.
Diêu Đỉnh tay chân đã già, phòng tiểu học và phòng trung học y đều mặc kệ, Huyện Học lại tuyển mộ một vị sư phụ, họ Cát, cũng xuất thân cử nhân, chuẩn bị tiếp nhận phòng đại học. Diêu Đỉnh chỉ phụ trách phòng chuẩn bị kiểm tra cuối cùng một năm.
Trong thư phòng, Diêu Đỉnh đang nghe Lý Đại Quang đề nghị. Lý Đại Quang đã đề nghị mấy ngày, gã đề nghị mở một con đường nhỏ phía sau trường học, nối thẳng tới miếu Thổ Địa, mỗi ngày học sinh có thể tới miếu Thổ Địa chạy bộ bắn tên, không quần đi theo quan đạo. Bản thân của đề nghị này không tồi, nhưng mấy thân hào nông thôn lớn đều không đồng ý, phía sau học đường là Lộc Sơn, mở cửa sau sẽ ảnh hưởng phong thủy. Lý Đại Quang khuyên bảo nhiều lần, cuối cùng mấy thân hào nông thôn đưa ra ý kiến, trừ khi Diêu sư phụ đáp ứng.
Diêu Đỉnh cũng không quá để ý phong thủy, y quan tâm vấn đề phí tổn hơn. Y mỉm cười hỏi:
- Sửa đường thì phải bỏ tiền, Lý sư phụ có tính toán không?
Lý Đại Quang vội vàng nói:
- Ta đã tính cẩn thận, mời một công nhân hai trăm văn một ngày.
Chúng ta có thể mời mười công nhân, một ngày chỉ hai quan tiền, nhiều nhất nửa tháng có thể sửa xong. Tăng thêm một cố vật liệu như cát đá, cộng lại nhiều nhất năm mươi quan tiền. Như vậy, bãi đất trống trước miếu Thổ Địa sẽ biến thành võ đài của học đường chúng ta. Hiện giờ học đường quá chật chội, học sinh không có chỗ chạy bộ bắn tên, bên ngoài lại không an toàn.
Diêu Đỉnh gật đầu:
- Ta đã biết, liền mời bốn thân hào nông thôn mỗi nhà bỏ ra mười quan tiền, ta sẽ xin trong huyện mười quan tiền.
Lý Đại Quang hơi lúng túng nói:
- Mời thân hào nông thôn bỏ tiền, còn cần Diêu sư phụ ra mặt mới được.
- Được rồi! Sau này ta viết cho mỗi người họ một phong thư, chỉ thỉnh cầu Lý sư phụ chạy nhiều một chuyến.
- Không có vấn đề. Diêu sư phụ viết thư xong, ta lập tức đi đưa.
Đúng lúc này, nơi xa mơ hồ truyền đến tiếng chiêng trống, tiếng động ngày càng gần. Hai người đều ngẩn ra, tiếng này dường như là từ phía học đường đi tới. Lý Đại Quang nhảy dựng lên chạy ra ngoài. Lúc này đám học sinh cũng ồn ào chạy ra từ trong học đường, đứng đầy thao trường nho nhỏ. Một lát, một đám hán tử khua chiêng gõ trống đi vào học đường, ở giữa là hai tên nha dịch cưỡi ngựa.
Họ tung người xuống ngựa, cao giọng hô:
- Huyện Học báo tin vui!
Hàng năm ba hạng đầu thi Huyện Học đều báo tin vui truyền tới hương trấn bốn phương, chỉ là trấn Lộc Sơn nhiều năm chưa từng nghe thấy, năm nay lại xuất hiện, rất nhiều thôn dân trên trấn cũng đi theo tràn vào học đường xem rõ ngọn ngành.
Một nha dịch cao giọng hô:
- Huyện Học báo tin vui. Học sinh Lý Diên Khánh của học đường Lộc Sơn đứng đầu bảo cao trung trong hai cuộc thi tại Huyện Học. Nhạc Phi trúng hạng hai. Vương Quý trúng hạng chín, Thang Hoài trúng hạng mười. Học đường Lộc Sơn có phương pháp dạy học, Huyện Phủ đặc biệt thưởng một trăm quan tiền, thương năm con lừa, dùng để cổ vũ!
Các học sinh đầu tiên ngây ra một lát, lập tức cùng hoan hô. Lý Đại Quang cũng kích động nhảy dựng lên, gã không vui mừng vì cháu họ thi đậu giải nhất, mà chính gã rốt cuộc có được một con lừa, rốt cuộc không cần đi bộ bằng chân.
Diêu Đỉnh đứng ở cửa ra vào, tươi cười giống như đứa trẻ, y biết mấy đứa trẻ kia sẽ không khiến y thất vọng, Diên Khánh thực sự thi được hạng nhất.
Tiếng pháo nổ vang lên trên trấn Lộc Sơn, mọi người lấy toàn bộ pháo còn lại từ năm mới và têt Thổ Địa ra, mừng học đường Lộc Sơn lại đoạt giải nhất lần nữa.
Tổ phụ Vương Quý là Vương Vạn Hào vừa vặn ở trên trấn, nghe được cháu mình dĩ nhiên đoạt được hạng chín thi huyện, lích động nước mắt tuôn đầy mặt, lập tức quỳ xuống lễ bái phía mộ tổ, cháu của lão lại làm cho gia tộc rạng rỡ lần nữa.
Tin tức nhanh chóng truyền khắp xã Hiếu Hòa, giống như Hội Đồng Tử năm năm trước, xã Hiếu Hòa lại sôi trào lần nữa.
…
Trong khách sạn Thang Ký huyện Thang Âm, mười bảy học sinh học đường Lộc Sơn tập trung một chỗ, chúc mừng học đường Lộc Sơn đại thắng thi huyện năm nay. Học đường Lộc Sơn tổng cộng có hai mươi tư người tới, kết quả mười lăm người thi đậu Huyện Học, tăng thêm Lý Nhị và một học sinh khác sẽ tới thư viện An Dương đọc sách, học sinh thất bại thực sự chỉ có bảy người, điều này sáng tạo ra ghi chép tốt nhất của học đường Lộc Sơn.
Nhất là trong mười người đứng đầu có bốn người thuộc học đường Lộc Sơn, điều này càng khiến người ta cực kỳ kích động.
Hôm nay Thang Chính Tông đại biểu Thang gia mời khách, bày tiệc rượu tại khách sạn mời học sinh uống rượu chúc mừng thắng lợi. Ngoại trừ bảy học sinh thi rớt trước sau rời đi, mười bảy người khác đều có mặt trên buổi tiệc.
Thang Chính Tông nâng ly rượu lên cười nói:
- Ba hạng đầu mỗi năm đều bị xã Thang Bắc ôm đồm, nhưng năm nay xã Hiếu Hòa chúng ta phá vỡ lệ cũ. Mặc dù trong này có nhân tố võ khoa, nhưng người nào cũng không thể phủ nhận chúng ta là người đứng đầu thực sự.
Năm nay Lý Diên Khánh và Trương Hiển xã Thang Bắc cùng đạt hạng nhất thi văn, nhưng Lý Diên Khánh lại dẫn trước xa trong thi võ, tổng điểm hai khoa đều là hạng nhất, Thang Chính Tống nói hàng thật giá thật chính là ý này.
Mặc dù Nhạc Phi thi văn thứ năm, gã lại xếp thứ hai trong thi võ, tổng điểm hai khoa liền chen lên hạng hai.
Vương Quý và Thang Hoài cũng phát huy cực kỳ xuất sắc trong thi võ, nhất là Vương Quý trong cuộc thi bắn mười mũi tên trúng chín. Thang Hoài và Nhạc Phi cùng bắn trúng tám trong mười mũi. Nhạc Phi thuộc về phát huy bình thường, nhưng Vương Quý và Thang Hoài lại phát huy vượt qua trình độ, hai người mừng rỡ liên tục khen máu hươu hữu hiệu.
Phải nói đây là công lao của Diêu Đỉnh, năm năm qua y dốc lòng dạy dỗ, Vương Quý và Thang Hoài tinh nghịch cuối cùng cũng tiến vào ba mươi người đứng đầu trong thi văn. Hai mươi tư học sinh thi đậu mười lăm người, hoàn toàn có thể sánh vai cùng học đường xã Thang Bắc, năm năm vất vả của Diêu Đỉnh cuối cùng nở hoa kết trái vào thời điểm này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.