Hãn Phi Giá Lâm: Vương Gia Thỉnh Ôn Nhu
Chương 203: Bà vú thứ nhất
Hôi Sắc Vân
09/02/2019
"Vừa rồi ngươi nói có ba bà vú, vậy ngươi có địa chỉ của ba bà vú đó hay không, hai người
chúng ta nên tách ra tìm, như vậy có thể sẽ nhanh hơn một chút." Không
ngờ lại có ba bà vú, vậy thì tốt rồi, không cần đi với Phượng Nghiêu,
một mình nàng cũng có thể tìm được bà vú.
"Ta biết nơi bọn họ ở, nhưng địa chỉ cụ thể thì không biết, còn cần thời gian đi thăm dò, bây giờ cũng chỉ biết phương hướng đại khái thôi." Phượng Nghiêu nói rất thành thật nhưng trong lòng có thành thật không thì không biết.
" Phương hướng đại khái là có ý gì, chẳng lẽ ngươi cũng không biết chuyện gì đang xảy ra sao?" Bạch Hiểu Tình sắp bị hắn chọc tức chết rồi, đã biết như vậy mà còn không biết xấu hổ đi theo nàng, thật là chán sống rồi mà.
"Nghĩa là biết thành trấn bọn họ đang ở, nhưng là ở chỗ nào trong thành thì ta không biết." Điều này cũng là nguyên nhân Phượng Nghiêu nhất định phải đi theo phía sau Bạch Hiểu Tình, như vậy có thể biết nhiều manh mối hơn.
"Vậy ngươi nói đi, bà vú đầu tiên ở đâu, bây giờ chúng ta đi về hướng nào?" Bạch Hiểu Tình nhìn Phượng Nghiêu nói.
"Nếu ta không đi theo, một mình ngươi sẽ điều tra thế nào, nhìn bộ dáng của ngươi thì những thứ ngươi biết còn không bằng những thứ ta biết, vậy ngươi muốn tìm thế nào." Phượng Nghiêu phát hiện Bạch Hiểu Tình biết rất ít chuyện về bà vú của thái tử phi, phải nói là cực kỳ ít, vậy nàng còn muốn điều ta cái gì.
"Chuyện này ta cũng không thể giấu giếm ngươi, nếu ngươi không xuất hiện thì ta sẽ đến nơi năm đó bọn họ vứt bỏ Thái tử phi để thăm dò, bắt đầu điều tra từ nơi đó." Ngay từ đầu Bạch Hiểu Tình đã có ý nghĩ như vậy, như vậy có lẽ còn có thể thuận tiện tìm ra được thái tử phi.
"Thật không ngờ võ công của ngươi không chỉ tăng lên mà ngay cả đầu óc cũng thông minh lanh lợi hơn." Phượng Nghiêu nhìn Bạch Hiểu Tình, ngoại trừ khuôn mặt không có quá nhiều thay đổi thì những thứ khác đều biến hóa rất nhiều, đối với Phượng Nghiêu thì điều này không biết là kinh hỉ hay tiếc nuối nữa.
"Cám ơn khích lệ, vậy bây giờ nhanh chóng nói ra đáp án của ngươi đi." Bạch Hiểu Tình không hề thích thú với lời khích lệ của Phượng Nghiêu, bởi vì hàm ý của những lời khen này quan trọng hơn
"Bà vú đầu tiên ở Điền thành, là cái thành trấn gần Thuận thành, năm đó kia ba bà vú kia vứt bỏ thái tử phi xong liền tách ra đi đến các thành trấn khác nhau, trong đó có một người đến Điền thành, ẩn cư ở đó." Phượng Nghiêu không nhanh không chậm nói.
"Vậy bây giờ chúng ta đến điền thành đi." Bạch Hiểu Tình lấy bản đồ tùy thân ra rồi nói.
"Ừ, ngươi còn mang theo mấy cái đồ phòng thân này nữa sao." Phượng Nghiêu cho rằng mấy thứ như bản đồ chỉ có nam nhân mới có thể hiểu được, nhưng thật không ngờ Bạch Hiểu Tình cũng có.
"Đừng nghĩ rằng nam nhân các ngươi không gì là không thể làm được, thật ra nam nhân đối với nữ nhân cũng chỉ là một công cụ để sinh con thôi, việc nam nhân các ngươi làm được thì nữ nhân chúng ta cũng có thể làm được." Cất bản đồ đi, Bạch Hiểu Tình liền phóng ngựa theo hướng chỉ dẫn trên bản đồ.
" Công cụ để sinh con sao? Sao điều này lại có vẻ ngược ngược vậy?" Phượng Nghiêu lớn lên ở thời đại nam quyền thì sao có thể hiểu được lời của Bạch Hiểu Tình, chỉ cảm thấy nàng nói cũng rất có đạo lý, nhưng ở trong lòng hắn lại cứ cảm thấy có gì đó không đúng.
"Nhìn không ra trong nội tâm của tiểu nữ nhân này lại cường đại như thế." Hắn luôn đi theo phía sau Bạch Hiểu Tình, cũng từ từ hiểu ra lời vừa rồi Bạch Hiểu Tình nói, rồi cũng bắt đầu đồng ý với nàng.
"Phía trước chính là Điền thành." Hai người nhanh chóng chạy trên đường khoảng nửa ngày thì cũng tới được cửa Điền thành.
"Ngươi từ đâu tới?" Thấy Bạch Hiểu Tình và Phượng Nghiêu sắp tiếp vào cửa thành, binh lính canh cửa phát hiện diện mạo hai người khá xa lạ.
"Chúng ta được Lệ Vương điện hạ phái tới đây làm việc." Bạch Hiểu Tình lấy lệnh bài Triệu Tử Tu cho ở thắt lưng ra, vì
"Ta biết nơi bọn họ ở, nhưng địa chỉ cụ thể thì không biết, còn cần thời gian đi thăm dò, bây giờ cũng chỉ biết phương hướng đại khái thôi." Phượng Nghiêu nói rất thành thật nhưng trong lòng có thành thật không thì không biết.
" Phương hướng đại khái là có ý gì, chẳng lẽ ngươi cũng không biết chuyện gì đang xảy ra sao?" Bạch Hiểu Tình sắp bị hắn chọc tức chết rồi, đã biết như vậy mà còn không biết xấu hổ đi theo nàng, thật là chán sống rồi mà.
"Nghĩa là biết thành trấn bọn họ đang ở, nhưng là ở chỗ nào trong thành thì ta không biết." Điều này cũng là nguyên nhân Phượng Nghiêu nhất định phải đi theo phía sau Bạch Hiểu Tình, như vậy có thể biết nhiều manh mối hơn.
"Vậy ngươi nói đi, bà vú đầu tiên ở đâu, bây giờ chúng ta đi về hướng nào?" Bạch Hiểu Tình nhìn Phượng Nghiêu nói.
"Nếu ta không đi theo, một mình ngươi sẽ điều tra thế nào, nhìn bộ dáng của ngươi thì những thứ ngươi biết còn không bằng những thứ ta biết, vậy ngươi muốn tìm thế nào." Phượng Nghiêu phát hiện Bạch Hiểu Tình biết rất ít chuyện về bà vú của thái tử phi, phải nói là cực kỳ ít, vậy nàng còn muốn điều ta cái gì.
"Chuyện này ta cũng không thể giấu giếm ngươi, nếu ngươi không xuất hiện thì ta sẽ đến nơi năm đó bọn họ vứt bỏ Thái tử phi để thăm dò, bắt đầu điều tra từ nơi đó." Ngay từ đầu Bạch Hiểu Tình đã có ý nghĩ như vậy, như vậy có lẽ còn có thể thuận tiện tìm ra được thái tử phi.
"Thật không ngờ võ công của ngươi không chỉ tăng lên mà ngay cả đầu óc cũng thông minh lanh lợi hơn." Phượng Nghiêu nhìn Bạch Hiểu Tình, ngoại trừ khuôn mặt không có quá nhiều thay đổi thì những thứ khác đều biến hóa rất nhiều, đối với Phượng Nghiêu thì điều này không biết là kinh hỉ hay tiếc nuối nữa.
"Cám ơn khích lệ, vậy bây giờ nhanh chóng nói ra đáp án của ngươi đi." Bạch Hiểu Tình không hề thích thú với lời khích lệ của Phượng Nghiêu, bởi vì hàm ý của những lời khen này quan trọng hơn
"Bà vú đầu tiên ở Điền thành, là cái thành trấn gần Thuận thành, năm đó kia ba bà vú kia vứt bỏ thái tử phi xong liền tách ra đi đến các thành trấn khác nhau, trong đó có một người đến Điền thành, ẩn cư ở đó." Phượng Nghiêu không nhanh không chậm nói.
"Vậy bây giờ chúng ta đến điền thành đi." Bạch Hiểu Tình lấy bản đồ tùy thân ra rồi nói.
"Ừ, ngươi còn mang theo mấy cái đồ phòng thân này nữa sao." Phượng Nghiêu cho rằng mấy thứ như bản đồ chỉ có nam nhân mới có thể hiểu được, nhưng thật không ngờ Bạch Hiểu Tình cũng có.
"Đừng nghĩ rằng nam nhân các ngươi không gì là không thể làm được, thật ra nam nhân đối với nữ nhân cũng chỉ là một công cụ để sinh con thôi, việc nam nhân các ngươi làm được thì nữ nhân chúng ta cũng có thể làm được." Cất bản đồ đi, Bạch Hiểu Tình liền phóng ngựa theo hướng chỉ dẫn trên bản đồ.
" Công cụ để sinh con sao? Sao điều này lại có vẻ ngược ngược vậy?" Phượng Nghiêu lớn lên ở thời đại nam quyền thì sao có thể hiểu được lời của Bạch Hiểu Tình, chỉ cảm thấy nàng nói cũng rất có đạo lý, nhưng ở trong lòng hắn lại cứ cảm thấy có gì đó không đúng.
"Nhìn không ra trong nội tâm của tiểu nữ nhân này lại cường đại như thế." Hắn luôn đi theo phía sau Bạch Hiểu Tình, cũng từ từ hiểu ra lời vừa rồi Bạch Hiểu Tình nói, rồi cũng bắt đầu đồng ý với nàng.
"Phía trước chính là Điền thành." Hai người nhanh chóng chạy trên đường khoảng nửa ngày thì cũng tới được cửa Điền thành.
"Ngươi từ đâu tới?" Thấy Bạch Hiểu Tình và Phượng Nghiêu sắp tiếp vào cửa thành, binh lính canh cửa phát hiện diện mạo hai người khá xa lạ.
"Chúng ta được Lệ Vương điện hạ phái tới đây làm việc." Bạch Hiểu Tình lấy lệnh bài Triệu Tử Tu cho ở thắt lưng ra, vì
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.