Hãn Phi Giá Lâm: Vương Gia Thỉnh Ôn Nhu
Chương 163: Cáo trạng
Hôi Sắc Vân
11/08/2018
Sau khi Bạch Hiểu
Tình ra khỏi Hoàng cung thì trong lòng thấy rất thoải mái, may mắn là
lúc vào có chú ý đường nếu không thì có lẽ không tìm thấy đường ra rồi,
nhớ tới vẻ mặt tức giận đến xám ngắt của Bạch Yêu Nhiêu thì Bạch Hiểu
Tình lại thấy vui vẻ.
Dù biết làm như vậy hậu quả nhất định sẽ có chút nghiêm trọng, nhưng cũng may bà ta không phải là mẫu thân ruột của Triệu Tử Tu, nhưng nếu đúng là mẫu thân ruột của Triệu Tử Tu thì sẽ không bắt bẻ nàng như vậy.
Còn Bạch Yêu Nhiêu thì lại nghĩ cách nhất định phải trừ khử Bạch Hiểu Tình, nữ nhân này sẽ là trở ngại lớn nhất của bản thân, nếu nàng ta còn ở đây thì nhất định sẽ rất khó khống chế được Triệu Tử Tu.
Mà tin tức có người đại náo Vĩnh Hòa cung nhanh chóng lan truyền khắp cung, thái tử nghe được tin lập tức phái người đi tìm hiểu tin tức mới biết được thì ra là Bạch Hiểu Tình, nhưng cũng chỉ có Bạch Hiểu Tình mới có bản lĩnh như vậy.
Mà nghe nói Hoàng hậu nương nương bị tức đến hôn mê bất tỉnh, Bạch Hiểu Tình không khỏi cười lạnh, lúc nàng đi cũng không thấy lão bà đó ngất xỉu, diễn kịch cũng thật giỏi.
Nhưng chuyện Bạch Hiểu Tình ở Vạn Xuân Các Thái tử dám cam đoan tuyệt đối không phải là hắn và Thành vương tung tin, Vạn Xuân Các ở đô thành nổi danh ra sao ai cũng biết, hơn nữa Bạch Hiểu Tình lại còn là hoa khôi của Vạn Xuân Các.
Hôm nayuảThái tử và Thành vương đều không có động tĩnh gì, nhưng Bạch Hiểu Tình biết, đây đều là do Phượng Cơ ban tặng, Phượng Cơ tốn không ít tâm tư, Bạch Hiểu Tình rất khinh thường, nàng và Phượng Cơ cũng không quá hiểu biết, Phượng Cơ không phải người trong tổ chức, ở hiện đại nàng ta có thân phận gì Bạch Hiểu Tình cũng không biết, lúc trước chỉ lo kết thân mà không thăm dò, nhưng chuyện này đối với nàng cũng không có nhiều tổn thất cho lắm.
Triệu Tử Tu đang bàn chuyện với Triệu Thiên Dương thì nghe nói Bạch Yêu Nhiêu té xỉu, tuy rằng cũng không muốn đi thăm nhưng như vậy thì không hợp tình lý nên vẫn quyết định đi xem thử.
"Tử Tu, con cũng đi đi, dù sao nàng ta cũng nuôi con lớn." Triệu Thiên Dương thở dài nói.
"Dạ." Triệu Tử Tu biết Phụ hoàng làm như vậy cũng là vì muốn tốt cho hắn, miễn cho người ta rảnh rỗi nói hắn bất hiếu.
Triệu Tử Tu vẫn còn chưa biết là Bạch Hiểu Tình gây ra chuyện, hắn không biết Bạch Yêu Nhiêu đột nhiên gọi Bạch Hiểu Tình tiến cung, vốn cho rằng qua chuyện lần đó Bạch Yêu Nhiêu sẽ không trêu chọc Bạch Hiểu Tình nữa.
"Hoàng thượng giá lâm, Lệ Vương điện hạ giá lâm..." Vừa đến cửa Vĩnh Hòa cung, Cao công công liền lớn tiếng thông báo.
Bạch Yêu Nhiêu vừa nghe thấy hoàng thượng tới, Triệu Tử Tu cũng ở đây, trong lòng lại thấy vui vẻ, thầm nghĩ Bạch Hiểu Tình chết chắc rồi, vừa vặn hai người đều ở đây, nàng sẽ cáo trạng Bạch Hiểu Tình.
Triệu Thiên Dương và Triệu Tử Tu vừa vào trong tẩm cung của Bạch Yêu Nhiêu thì đã thấy Bạch Yêu Nhiêu đang nằm ở trên giường muốn ngồi dậy, thoạt nhìn rất suy yếu.
"Mẫu hậu người không sao chứ." Triệu Tử Tu cũng nể mặt mũi nàng, trong lòng hắn ước gì bà ta chết sớm một chút thì sẽ tốt hơn, nhưng bây giờ hắn còn chưa muốn để cho bà ta chết, hắn vẫn muốn tra tấn bà ta.
"Thái y đến xem chưa." Triệu Thiên Dương ngồi xuống bên giường Bạch Yêu Nhiêu, quan tâm hỏi, trong lòng Bạch Yêu Nhiêu rất thoải mái, nàng thích có nhiều người vây quanh mình như vậy.
"Hồi hoàng thượng, đã đến xem rồi, nương nương bị kinh sợ, uống chút thuốc an thần là được." Cung nữ bên cạnh nhu thuận trả lời.
“ Rốt cục là chuyện gì xảy ra." Triệu Thiên Dương nghiêm túc hỏi, "Sao mà bị kinh sợ, xảy ra chuyện gì ."
Thấy Hoàng thượng quan tâm mình như vậy, đương nhiên trong lòng Bạch Yêu Nhiêu rất vui vẻ, lập tức giả bộ nức nở nói, "Hoàng thượng cần phải làm chủ cho thần thiếp."
"Nói nghe một chút, xảy ra chuyện gì."
Bạch Yêu Nhiêu nhìn thoáng qua Triệu Tử Tu, sau đó chậm rãi nói, "Nô tì có lòng tốt mời Bạch cô nương vào cung tán gẫu với nô tỳ, nàng ta đến trễ, nô tỳ chỉ nói vài câu mà nàng ta liền ra tay đánh thị vệ của nô tỳ ở Vĩnh Hòa cung."
Triệu Tử Tu vừa nghe thấy có liên quan đến Bạch Hiểu Tình, lập tức cứng người, Tình Nhi tiến cung vậy mà hắn không biết.
Triệu Tử Tu tuyệt đối không tin lời nói của Bạch Yêu Nhiêu, nếu Bạch Yêu Nhiêu không gây sự với Tình Nhi thì Tình Nhi tuyệt đối sẽ không tùy tiện động thủ.
Mà Triệu Thiên Dương lại có cảm giác chuyện xưa lập lại, lần trước cũng không phải như vậy, "Sao? Lá gan của Bạch Hiểu Tình thật không nhỏ."
Triệu Thiên Dương cố ý nói như vậy, hắn cũng hiểu biết Bạch Hiểu Tình một chút, mà về Bạch Yêu Nhiêu thì trong lòng hắn càng hiểu rõ hơn, cho nên lời của nàng ta thiệt hay giả hắn vẫn đoán ra được.
"Phụ hoàng, Tình Nhi tuyệt đối không phải người không hiểu chuyện như thế." Triệu Tử Tu mặc kệ mặt mũi của Bạch Yêu Nhiêu, thẳng thắn phản bác, hắn tuyệt đối không cho phép bất cứ kẻ nào nói xấu và làm tổn thương người hắn yêu.
"Ý Hoàng nhi là mẫu hậu không phân rõ trắng đen nói bậy nói bạ sao." Bạch Yêu Nhiêu không thoải mái nói.
"Nhi thần không có ý này, nhưng nhất định là có gì hiểu lầm rồi." Triệu Tử Tu rất muốn nói Bạch Yêu Nhiêu không phân rõ trắng đen nói bậy nói bạ, nhưng hiện tại hắn cần phải chịu đựng.
"Mọi người trong cung đều thấy nàng ta dĩ hạ phạm thượng động thủ trước." Hôm nay Bạch Yêu Nhiêu nhất định phải trị tội Bạch Hiểu Tình.
"Được rồi, Hoàng hậu, ngươi tha thứ cho đứa nhỏ đó một lần đi, dù sao Tình Nhi cũng không phải người trong Hoàng cung, rất nhiều quy củ còn không biết, không cần việc nhỏ xé ra to." Trong lời nói của Triệu Thiên Dương có ý bảo vệ Bạch Hiểu Tình làm Bạch Yêu Nhiêu rất không thoải mái.
"Tình Nhi có gì không tốt, nhi thần ở đây nhận tội với mẫu hậu."
"Phụ tử hai người làm sao vậy." Bạch Yêu Nhiêu vốn cho rằng ít nhất Hoàng thượng sẽ đứng về phía mình , "Ta biết Tử Tu thích Bạch Hiểu Tình, mẫu hậu cũng không có ý kiến, nhưng bây giờ Bạch Hiểu Tình lại đến Thanh lâu làm hoa khôi, điều này hoàn toàn là mất hết mặt mũi Hoàng thất, nữ nhân như vậy sao có tư cách trở thành người hoàng tộc." Bạch Yêu Nhiêu cảm thấy Hoàng thượng sẽ không còn lời gì để nói.
"Mẫu hậu, Tình Nhi chỉ nhất thời ham chơi." Triệu Tử Tu đương nhiên sẽ không nói ra mục đích thật sự Bạch Hiểu Tình ở Vạn Xuân Các.
"Được rồi, trẫm nói để Bạch Hiểu Tình trở thành người Hoàng tộc khi nào, chuyện này dừng lại ở đây, không ai được phép nhắc lại nữa, Hoàng hậu, ngươi nghỉ ngơi cho tốt đi, trẫm còn rất nhiều chuyện phải xử lí." Triệu Thiên Dương cũng không muốn giải thích quá nhiều, tránh cho để nàng ta hoài nghi.
"Nô tì cung đưa Hoàng thượng." Bạch Yêu Nhiêu nghẹn lửa giận đầy bụng nhưng nghe thấy Hoàng thượng nói không có đồng ý để Bạch Hiểu Tình gả cho Triệu Tử Tu thì Bạch Yêu Nhiêu lại thở phào nhẹ nhõm một hơi, như vậy chuyện của nàng cũng sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.
Triệu Tử Tu cũng không muốn ở lại trong Vĩnh Hòa cung này một phút nào nữa, dù sao cũng không phải là mẫu tử ruột thịt, không có thứ tình cảm đó thì sao mà thân thiết được, huống chi hắn còn rất hận bà ta.
"Tử Tu, ta không cho phép chuyện như vậy xảy ra lần nữa." Ra khỏi Vĩnh Hòa cung, Triệu Thiên Dương liền nghiêm túc nhìn Triệu Tử Tu nói.
"Nhi thần biết, trở về nhất định sẽ nói với Tình Nhi." Triệu Tử Tu nghĩ tới nàng thì lại nhịn không được nở nụ cười, đại náo Vĩnh Hòa cung sợ là chỉ có nàng mới dám làm.
"Ừ, còn có chuyện ở Vạn Xuân Các, chính con chú ý một chút." Hoàng thượng nhắc nhở, lời đồn không tốt về Triệu Tử Tu hắn cũng có nghe nói.
Lúc Bạch Hiểu Tình trở lại Vạn Xuân Các cũng đã là giữa trưa, nàng tưởng Triệu Tử Tu sẽ mau trở lại, chuyện hôm nay sợ là không ít người biết, Bạch Hiểu Tình cười khinh thường, Bạch Yêu Nhiêu muốn khống chế nàng, thật sự cho rằng nàng sẽ ngồi im sao.
"Tiểu thư, sao nhanh như vậy đã trở lại, Tiểu Phấn còn tưởng rằng người dùng bữa trưa rồi mới trở về, đồ ăn trong Hoàng cung nhất định là rất ngon." Tiểu Phấn nghĩ tới lại chảy nước miếng.
"Ăn ngon cái gì? Nghẹn chết người thì có." Bạch Hiểu Tình cười nói, thật sự là một đứa trẻ hồn nhiên.
Tiểu Phấn còn không hiểu Bạch Hiểu Tình có ý gì, nhưng cũng phải cẩn thận suy ngẫm.
Hôm nay lúc Bạch Hiểu Tình được chiếc xe ngựa xa hoa dừng trước cửa Vạn Xuân Các chở đi thì mọi người trong Vạn Xuân Các đều cảm thấy Bạch Hiểu Tình đã hoàn toàn mê hoặc Lệ Vương, họ cũng đều mong muốn thử một lần, nhưng kết quả của nữ nhân lần trước khiến mọi người đều có chút sợ hãi, nhưng Tương Tư lại không biết chuyện đó.
Lúc Bạch Hiểu Tình trở về gặp phải Tương Tư ở trước hiên nhà, Tương Tư chào hỏi nàng, Bạch Hiểu Tình cũng chỉ nhẹ gật đầu, nàng cũng thấy kỳ quái, hai người cũng chẳng có thân thiết gì, chào hỏi như vậy càng khó hiểu.
" Tiểu Phấn, làm chút điểm tâm, ta tính đi cám ơn Thẩm gia tặng nhân sâm thượng đẳng." Bạch Hiểu Tình nâng cao giọng, nàng cố ý nói như vậy là vì nàng thấy có bóng người đi qua ngoài phòng.
"Đã biết tiểu thư, Tiểu Phấn lập tức đi làm." Tiểu Phấn lại không cảm thấy có gì bất ổn.
Mà Tương Tư vừa vặn đi ngang qua nghe thấy vậy thì liền khẩn trương, không quan tâm nhiều lập tức đi vào phòng Bạch Hiểu Tình, cười nói, "Bạch cô nương quá khách sáo rồi."
"Ai nha, sao Tương Tư cô nương lại ở đây, nhanh đến đây ngồi đi." Bạch Hiểu Tình cảm thấy bản thân đúng là già mồm át lẽ phải, nhưng đối mặt với người như vậy thì không thể không làm, có đôi khi sát thủ cũng giống như một cái diễn viên, luôn học cách đóng giả các loại người.
"Bạch cô nương khách sáo rồi, vừa mới nghe nói Bạch cô nương muốn cám ơn Thẩm gia, thật sự không cần phiền phức như vậy đâu, đến lúc đó còn khiến Thẩm gia băn khoăn." Tương Tư giải thích nói.
Bạch Hiểu Tình cảm thấy lời giải thích cũng quá gượng ép, nhưng nàng nhìn ra Tương Tư đang khẩn trương, mà kết quả nàng muốn cũng đã có, điều nàng muốn biết cũng đã biết.
"Xem ra Tương Tư cô nương rất hiểu Thẩm gia, ngươi cũng đã nói như vậy thì làm phiền ngươi giúp ta cám ơn Thẩm gia." Bạch Hiểu Tình cũng đã biết điều mình muốn biết rồi nên cũng không muốn làm khó nàng.
"Tương Tư nhất định sẽ nói lại lời của Bạch cô nương." Lúc này Tương Tư mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, sau đó liền đi ra ngoài.
Bạch Hiểu Tình nhìn bóng lưng Tương Tư rời đi, nữ nhân này cũng không quá thông minh, nói trắng ra là không thông minh, nàng vốn cho rằng gặp được đối thủ xứng tầm, nhưng xem ra là do nàng suy nghĩ nhiều rồi, đối thủ như vậy chưa đáng để nhắc tới.
Mà điểm tâm Tiểu Phấn chuẩn bị xong đương nhiên toàn bộ đều chui vào bụng Bạch Hiểu Tình.
Triệu Tử Tu ra khỏi cung cũng không đến Vạn Xuân Các mà trở về Lệ Vương phủ, mặc dù nói không thèm để ý đến người khác nhưng cũng cần phải chú ý một chút, xem ra hắn phải thương lượng một điều kiện với tiểu nữ nhân của hắn rồi.
Dù biết làm như vậy hậu quả nhất định sẽ có chút nghiêm trọng, nhưng cũng may bà ta không phải là mẫu thân ruột của Triệu Tử Tu, nhưng nếu đúng là mẫu thân ruột của Triệu Tử Tu thì sẽ không bắt bẻ nàng như vậy.
Còn Bạch Yêu Nhiêu thì lại nghĩ cách nhất định phải trừ khử Bạch Hiểu Tình, nữ nhân này sẽ là trở ngại lớn nhất của bản thân, nếu nàng ta còn ở đây thì nhất định sẽ rất khó khống chế được Triệu Tử Tu.
Mà tin tức có người đại náo Vĩnh Hòa cung nhanh chóng lan truyền khắp cung, thái tử nghe được tin lập tức phái người đi tìm hiểu tin tức mới biết được thì ra là Bạch Hiểu Tình, nhưng cũng chỉ có Bạch Hiểu Tình mới có bản lĩnh như vậy.
Mà nghe nói Hoàng hậu nương nương bị tức đến hôn mê bất tỉnh, Bạch Hiểu Tình không khỏi cười lạnh, lúc nàng đi cũng không thấy lão bà đó ngất xỉu, diễn kịch cũng thật giỏi.
Nhưng chuyện Bạch Hiểu Tình ở Vạn Xuân Các Thái tử dám cam đoan tuyệt đối không phải là hắn và Thành vương tung tin, Vạn Xuân Các ở đô thành nổi danh ra sao ai cũng biết, hơn nữa Bạch Hiểu Tình lại còn là hoa khôi của Vạn Xuân Các.
Hôm nayuảThái tử và Thành vương đều không có động tĩnh gì, nhưng Bạch Hiểu Tình biết, đây đều là do Phượng Cơ ban tặng, Phượng Cơ tốn không ít tâm tư, Bạch Hiểu Tình rất khinh thường, nàng và Phượng Cơ cũng không quá hiểu biết, Phượng Cơ không phải người trong tổ chức, ở hiện đại nàng ta có thân phận gì Bạch Hiểu Tình cũng không biết, lúc trước chỉ lo kết thân mà không thăm dò, nhưng chuyện này đối với nàng cũng không có nhiều tổn thất cho lắm.
Triệu Tử Tu đang bàn chuyện với Triệu Thiên Dương thì nghe nói Bạch Yêu Nhiêu té xỉu, tuy rằng cũng không muốn đi thăm nhưng như vậy thì không hợp tình lý nên vẫn quyết định đi xem thử.
"Tử Tu, con cũng đi đi, dù sao nàng ta cũng nuôi con lớn." Triệu Thiên Dương thở dài nói.
"Dạ." Triệu Tử Tu biết Phụ hoàng làm như vậy cũng là vì muốn tốt cho hắn, miễn cho người ta rảnh rỗi nói hắn bất hiếu.
Triệu Tử Tu vẫn còn chưa biết là Bạch Hiểu Tình gây ra chuyện, hắn không biết Bạch Yêu Nhiêu đột nhiên gọi Bạch Hiểu Tình tiến cung, vốn cho rằng qua chuyện lần đó Bạch Yêu Nhiêu sẽ không trêu chọc Bạch Hiểu Tình nữa.
"Hoàng thượng giá lâm, Lệ Vương điện hạ giá lâm..." Vừa đến cửa Vĩnh Hòa cung, Cao công công liền lớn tiếng thông báo.
Bạch Yêu Nhiêu vừa nghe thấy hoàng thượng tới, Triệu Tử Tu cũng ở đây, trong lòng lại thấy vui vẻ, thầm nghĩ Bạch Hiểu Tình chết chắc rồi, vừa vặn hai người đều ở đây, nàng sẽ cáo trạng Bạch Hiểu Tình.
Triệu Thiên Dương và Triệu Tử Tu vừa vào trong tẩm cung của Bạch Yêu Nhiêu thì đã thấy Bạch Yêu Nhiêu đang nằm ở trên giường muốn ngồi dậy, thoạt nhìn rất suy yếu.
"Mẫu hậu người không sao chứ." Triệu Tử Tu cũng nể mặt mũi nàng, trong lòng hắn ước gì bà ta chết sớm một chút thì sẽ tốt hơn, nhưng bây giờ hắn còn chưa muốn để cho bà ta chết, hắn vẫn muốn tra tấn bà ta.
"Thái y đến xem chưa." Triệu Thiên Dương ngồi xuống bên giường Bạch Yêu Nhiêu, quan tâm hỏi, trong lòng Bạch Yêu Nhiêu rất thoải mái, nàng thích có nhiều người vây quanh mình như vậy.
"Hồi hoàng thượng, đã đến xem rồi, nương nương bị kinh sợ, uống chút thuốc an thần là được." Cung nữ bên cạnh nhu thuận trả lời.
“ Rốt cục là chuyện gì xảy ra." Triệu Thiên Dương nghiêm túc hỏi, "Sao mà bị kinh sợ, xảy ra chuyện gì ."
Thấy Hoàng thượng quan tâm mình như vậy, đương nhiên trong lòng Bạch Yêu Nhiêu rất vui vẻ, lập tức giả bộ nức nở nói, "Hoàng thượng cần phải làm chủ cho thần thiếp."
"Nói nghe một chút, xảy ra chuyện gì."
Bạch Yêu Nhiêu nhìn thoáng qua Triệu Tử Tu, sau đó chậm rãi nói, "Nô tì có lòng tốt mời Bạch cô nương vào cung tán gẫu với nô tỳ, nàng ta đến trễ, nô tỳ chỉ nói vài câu mà nàng ta liền ra tay đánh thị vệ của nô tỳ ở Vĩnh Hòa cung."
Triệu Tử Tu vừa nghe thấy có liên quan đến Bạch Hiểu Tình, lập tức cứng người, Tình Nhi tiến cung vậy mà hắn không biết.
Triệu Tử Tu tuyệt đối không tin lời nói của Bạch Yêu Nhiêu, nếu Bạch Yêu Nhiêu không gây sự với Tình Nhi thì Tình Nhi tuyệt đối sẽ không tùy tiện động thủ.
Mà Triệu Thiên Dương lại có cảm giác chuyện xưa lập lại, lần trước cũng không phải như vậy, "Sao? Lá gan của Bạch Hiểu Tình thật không nhỏ."
Triệu Thiên Dương cố ý nói như vậy, hắn cũng hiểu biết Bạch Hiểu Tình một chút, mà về Bạch Yêu Nhiêu thì trong lòng hắn càng hiểu rõ hơn, cho nên lời của nàng ta thiệt hay giả hắn vẫn đoán ra được.
"Phụ hoàng, Tình Nhi tuyệt đối không phải người không hiểu chuyện như thế." Triệu Tử Tu mặc kệ mặt mũi của Bạch Yêu Nhiêu, thẳng thắn phản bác, hắn tuyệt đối không cho phép bất cứ kẻ nào nói xấu và làm tổn thương người hắn yêu.
"Ý Hoàng nhi là mẫu hậu không phân rõ trắng đen nói bậy nói bạ sao." Bạch Yêu Nhiêu không thoải mái nói.
"Nhi thần không có ý này, nhưng nhất định là có gì hiểu lầm rồi." Triệu Tử Tu rất muốn nói Bạch Yêu Nhiêu không phân rõ trắng đen nói bậy nói bạ, nhưng hiện tại hắn cần phải chịu đựng.
"Mọi người trong cung đều thấy nàng ta dĩ hạ phạm thượng động thủ trước." Hôm nay Bạch Yêu Nhiêu nhất định phải trị tội Bạch Hiểu Tình.
"Được rồi, Hoàng hậu, ngươi tha thứ cho đứa nhỏ đó một lần đi, dù sao Tình Nhi cũng không phải người trong Hoàng cung, rất nhiều quy củ còn không biết, không cần việc nhỏ xé ra to." Trong lời nói của Triệu Thiên Dương có ý bảo vệ Bạch Hiểu Tình làm Bạch Yêu Nhiêu rất không thoải mái.
"Tình Nhi có gì không tốt, nhi thần ở đây nhận tội với mẫu hậu."
"Phụ tử hai người làm sao vậy." Bạch Yêu Nhiêu vốn cho rằng ít nhất Hoàng thượng sẽ đứng về phía mình , "Ta biết Tử Tu thích Bạch Hiểu Tình, mẫu hậu cũng không có ý kiến, nhưng bây giờ Bạch Hiểu Tình lại đến Thanh lâu làm hoa khôi, điều này hoàn toàn là mất hết mặt mũi Hoàng thất, nữ nhân như vậy sao có tư cách trở thành người hoàng tộc." Bạch Yêu Nhiêu cảm thấy Hoàng thượng sẽ không còn lời gì để nói.
"Mẫu hậu, Tình Nhi chỉ nhất thời ham chơi." Triệu Tử Tu đương nhiên sẽ không nói ra mục đích thật sự Bạch Hiểu Tình ở Vạn Xuân Các.
"Được rồi, trẫm nói để Bạch Hiểu Tình trở thành người Hoàng tộc khi nào, chuyện này dừng lại ở đây, không ai được phép nhắc lại nữa, Hoàng hậu, ngươi nghỉ ngơi cho tốt đi, trẫm còn rất nhiều chuyện phải xử lí." Triệu Thiên Dương cũng không muốn giải thích quá nhiều, tránh cho để nàng ta hoài nghi.
"Nô tì cung đưa Hoàng thượng." Bạch Yêu Nhiêu nghẹn lửa giận đầy bụng nhưng nghe thấy Hoàng thượng nói không có đồng ý để Bạch Hiểu Tình gả cho Triệu Tử Tu thì Bạch Yêu Nhiêu lại thở phào nhẹ nhõm một hơi, như vậy chuyện của nàng cũng sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.
Triệu Tử Tu cũng không muốn ở lại trong Vĩnh Hòa cung này một phút nào nữa, dù sao cũng không phải là mẫu tử ruột thịt, không có thứ tình cảm đó thì sao mà thân thiết được, huống chi hắn còn rất hận bà ta.
"Tử Tu, ta không cho phép chuyện như vậy xảy ra lần nữa." Ra khỏi Vĩnh Hòa cung, Triệu Thiên Dương liền nghiêm túc nhìn Triệu Tử Tu nói.
"Nhi thần biết, trở về nhất định sẽ nói với Tình Nhi." Triệu Tử Tu nghĩ tới nàng thì lại nhịn không được nở nụ cười, đại náo Vĩnh Hòa cung sợ là chỉ có nàng mới dám làm.
"Ừ, còn có chuyện ở Vạn Xuân Các, chính con chú ý một chút." Hoàng thượng nhắc nhở, lời đồn không tốt về Triệu Tử Tu hắn cũng có nghe nói.
Lúc Bạch Hiểu Tình trở lại Vạn Xuân Các cũng đã là giữa trưa, nàng tưởng Triệu Tử Tu sẽ mau trở lại, chuyện hôm nay sợ là không ít người biết, Bạch Hiểu Tình cười khinh thường, Bạch Yêu Nhiêu muốn khống chế nàng, thật sự cho rằng nàng sẽ ngồi im sao.
"Tiểu thư, sao nhanh như vậy đã trở lại, Tiểu Phấn còn tưởng rằng người dùng bữa trưa rồi mới trở về, đồ ăn trong Hoàng cung nhất định là rất ngon." Tiểu Phấn nghĩ tới lại chảy nước miếng.
"Ăn ngon cái gì? Nghẹn chết người thì có." Bạch Hiểu Tình cười nói, thật sự là một đứa trẻ hồn nhiên.
Tiểu Phấn còn không hiểu Bạch Hiểu Tình có ý gì, nhưng cũng phải cẩn thận suy ngẫm.
Hôm nay lúc Bạch Hiểu Tình được chiếc xe ngựa xa hoa dừng trước cửa Vạn Xuân Các chở đi thì mọi người trong Vạn Xuân Các đều cảm thấy Bạch Hiểu Tình đã hoàn toàn mê hoặc Lệ Vương, họ cũng đều mong muốn thử một lần, nhưng kết quả của nữ nhân lần trước khiến mọi người đều có chút sợ hãi, nhưng Tương Tư lại không biết chuyện đó.
Lúc Bạch Hiểu Tình trở về gặp phải Tương Tư ở trước hiên nhà, Tương Tư chào hỏi nàng, Bạch Hiểu Tình cũng chỉ nhẹ gật đầu, nàng cũng thấy kỳ quái, hai người cũng chẳng có thân thiết gì, chào hỏi như vậy càng khó hiểu.
" Tiểu Phấn, làm chút điểm tâm, ta tính đi cám ơn Thẩm gia tặng nhân sâm thượng đẳng." Bạch Hiểu Tình nâng cao giọng, nàng cố ý nói như vậy là vì nàng thấy có bóng người đi qua ngoài phòng.
"Đã biết tiểu thư, Tiểu Phấn lập tức đi làm." Tiểu Phấn lại không cảm thấy có gì bất ổn.
Mà Tương Tư vừa vặn đi ngang qua nghe thấy vậy thì liền khẩn trương, không quan tâm nhiều lập tức đi vào phòng Bạch Hiểu Tình, cười nói, "Bạch cô nương quá khách sáo rồi."
"Ai nha, sao Tương Tư cô nương lại ở đây, nhanh đến đây ngồi đi." Bạch Hiểu Tình cảm thấy bản thân đúng là già mồm át lẽ phải, nhưng đối mặt với người như vậy thì không thể không làm, có đôi khi sát thủ cũng giống như một cái diễn viên, luôn học cách đóng giả các loại người.
"Bạch cô nương khách sáo rồi, vừa mới nghe nói Bạch cô nương muốn cám ơn Thẩm gia, thật sự không cần phiền phức như vậy đâu, đến lúc đó còn khiến Thẩm gia băn khoăn." Tương Tư giải thích nói.
Bạch Hiểu Tình cảm thấy lời giải thích cũng quá gượng ép, nhưng nàng nhìn ra Tương Tư đang khẩn trương, mà kết quả nàng muốn cũng đã có, điều nàng muốn biết cũng đã biết.
"Xem ra Tương Tư cô nương rất hiểu Thẩm gia, ngươi cũng đã nói như vậy thì làm phiền ngươi giúp ta cám ơn Thẩm gia." Bạch Hiểu Tình cũng đã biết điều mình muốn biết rồi nên cũng không muốn làm khó nàng.
"Tương Tư nhất định sẽ nói lại lời của Bạch cô nương." Lúc này Tương Tư mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, sau đó liền đi ra ngoài.
Bạch Hiểu Tình nhìn bóng lưng Tương Tư rời đi, nữ nhân này cũng không quá thông minh, nói trắng ra là không thông minh, nàng vốn cho rằng gặp được đối thủ xứng tầm, nhưng xem ra là do nàng suy nghĩ nhiều rồi, đối thủ như vậy chưa đáng để nhắc tới.
Mà điểm tâm Tiểu Phấn chuẩn bị xong đương nhiên toàn bộ đều chui vào bụng Bạch Hiểu Tình.
Triệu Tử Tu ra khỏi cung cũng không đến Vạn Xuân Các mà trở về Lệ Vương phủ, mặc dù nói không thèm để ý đến người khác nhưng cũng cần phải chú ý một chút, xem ra hắn phải thương lượng một điều kiện với tiểu nữ nhân của hắn rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.