Hãn Phi Giá Lâm: Vương Gia Thỉnh Ôn Nhu
Chương 179: Khách điếm khai trương
Hôi Sắc Vân
01/10/2018
"Hoàng thượng, tên này thật sự không thích hợp để buôn bán, dùng tên này nhất
định sẽ lỗ vốn, ta khuyên người không nên dùng." Bạch Yêu Nhiêu vẫn
không cam lòng, trong lòng luôn muốn diệt trừ nữ nhân này, thật vất vả
lắm nàng ta mới chết, vì sao bây giờ lại xuất hiện nữa.
"Mẫu hậu, thật ra ta và Tình Nhi mở tiệm chỉ vì muốn chơi đùa, chắc cũng không kiếm được bao nhiêu tiền?" Triệu Tử Tu đã sớm biết nhất định Bạch Yêu Nhiêu sẽ bác bỏ cái tên này.
"Đúng vậy, ngươi xem hoàng nhi cũng vì tạo phúc cho dân, lúc trước Tình nha đầu ra vào Vạn Xuân Các, ngươi không đồng ý, bây giờ tốt hơn rồi, bọn họ muốn khai trương khách điếm, điều này cũng là cùng hòa đồng với dân, ta không cảm thấy có gì không tốt." Trong lòng Triệu Thiên Dương bắt đầu khó chịu, cảm thấy Bạch Yêu Nhiêu đang cố tình gây sự, chỉ là một cái tên mà thôi.
"Vậy nô tì thay hoàng nhi cám ơn Hoàng thượng tự tay ban chữ." Bạch Yêu Nhiêu biết nếu mình còn nhiều lời thì nhất định hoàng đế sẽ không kiên nhẫn, nàng đã ở cùng hoàng đế nhiều năm, mỗi một biểu cảm và từ ngữ của hắn có ý gì thì nàng đều biết.
Nếu lúc này nàng còn náo loạn thì nhất định hắn sẽ tức giận vì mình nhiều lời, như vậy sau này nhất định sẽ không bị nàng dụ dỗ nữa.
"Hôm nay vui như thế, trẫm nhất định phải chè chén thoải mái." Triệu Thiên Dương viết xong mấy chữ rồng bay phượng múa rồi để bọn thái giám cầm đi đóng khung, đợi đến khi khách điếm mới khai trương thì nhất định hắn phải tự mình mang đến đó.
Mọi người đều muốn ngăn cản hắn, bởi vì hoàng đế xuất cung thì sẽ dễ gặp thích khách hoặc khiến cho dân tình xôn xao, nhưng Bạch Hiểu Tình nghĩ có hoàng đế đến cổ động thì nhất định sẽ rất tốt.
Đến lúc đó nàng cũng có năng lực bảo vệ tốt hoàng đế.
"Tình Nhi, hôm nay nàng thật sự rất lợi hại, có thể dỗ cho phụ hoàng vui vẻ như thế, đã lâu rồi ta không thấy người vui mừng như vậy, xem ra nhất định khách điếm của nàng sẽ buôn bán đắt hàng." Triệu Tử Tu thật không ngờ Bạch Hiểu Tình lại kiểm soát mọi thứ tốt như vậy, trong lòng cảm thấy cực kỳ tự hào.
Nhưng có vài việc người này vui mừng thì người khác sẽ bực bội, bên này Thái tử và Thành vương đều cảm thấy bị uy hiếp, bởi vì khách điếm của Bạch Hiểu Tình khai trương ở gần khách điếm của bọn họ, nói vậy nhất định sẽ ảnh hưởng đến công việc buôn bán của hắn.
Còn Bạch Diên Nhi thì lại cảm thấy cuộc sống của mình rơi vào tuyệt vọng, trong lòng nàng luôn nhận định Triệu Tử Tu là phu quân tương lai của mình, bây giờ không những vị hôn phu này cưới người khác mà còn nói sau này sẽ không bao giờ cưới nữ nhân khác, vậy thì nàng làm sao bây giờ?
"Tử Tu ca ca, huynh không thể đối xử với ta như vậy, huynh là của ta." Bạch Diên Nhi nhìn Triệu Tử Tu và Bạch Hiểu Tình ân ái thì trong lòng thật sự cảm thấy khó chịu, liên tục uống từng ly rượu vào bụng, chỉ hy vọng trước mắt chỉ là một giấc mộng, sau khi tỉnh lại thì Bạch Hiểu Tình sẽ biến mất.
"Ta nói Diên Nhi muội muội này, nếu Tử Tu đã không muốn ngươi thì thành Vương phủ của ta còn thiếu một sườn phi, ta không để ý giao nó cho ngươi đâu." Giờ phút này tâm trạng Thành vương Triệu Tử Việt rất khó chịu, nhưng nhìn thấy Bạch Diên Nhi sa sút thì nhịn không được bắt đầu bỏ đá xuống giếng.
"Cút qua một bên, chỉ bằng ngươi mà cũng xứng với ta sao?" Lúc này tâm trạng Bạch Diên Nhi rất kém, cũng rất nóng nảy, vừa khéo Thành vương lại tự gây sự, Bạch Diên Nhi vốn không thèm để hắn vào mắt, ở trong mắt nàng chỉ có Lệ Vương, người có thể trở thành Hoàng đế.
"Ngươi bị chồng ruồng bỏ, người ta đã không cần ngươi nữa, ngươi nhìn xem bọn họ ân ái thế nào, ngươi còn giả bộ thanh cao cái gì, ngươi cân nhắc đi theo ta đi, loại người như ngươi đi ra ngoài đường cũng chẳng có ai muốn.” Bị mất mặt trước mặt Bạch Diên Nhi nên hắn mới thẹn quá hóa giận.
Cũng chế giễu Bạch Diên Nhi, trong lòng lại nghĩ nữ nhân thật sự đã bị quỷ nhập, Triệu Tử Tu có gì tốt, cũng chỉ là một Vương gia nho nhỏ thôi, có thể so sánh được với thái tử ca ca của hắn sao, nhưng nữ nhân này lại luôn một lòng một dạ muốn gả cho Triệu Tử Tu.
"Chuyện của ta không tới phiên ngươi quản, Thành vương điện hạ." Bạch Diên Nhi thật sự đã chịu đủ nhục nhã rồi, thấy Triệu Tử Tu ngoan ngoãn phục tùng Bạch Hiểu Tình thì trong lòng thật sự hận không thể đi lên cho Bạch Hiểu Tình một bạt tai, nhưng lại ngại Hoàng hậu cô cô ở đây nên nàng đành phải nhẫn nại.
"Hoàng đệ, chúng ta uống rượu của chúng ta, có người tình nguyện khiến bản thân bị khinh thường, vì sao chúng ta lại phải làm chuyện rảnh rỗi." Thấy Bạch Diên Nhi giương nanh múa vuốt, Triệu Tử Hằng lại rất bình thản, thật ra nếu thật sự cưới Bạch Diên Nhi thì cũng có lợi với hắn.
Hiện tại vì chuyện của Bạch Diên Nhi, Hoàng hậu và nhà mẹ đẻ của nàng cũng sẽ náo loạn, nếu hắn cưới Bạch Diên Nhi thì Bạch thừa tướng sẽ lựa chọn dựa vào mình, đến lúc đó khi chính thức tranh đoạt ngôi vị thì hắn vẫn có phần thắng.
Hiện tại Bạch Diên Nhi còn đắm chìm trong sự phản bội của Triệu Tử Tu, vẫn không tiện xuống tay, Triệu Tử Hằng nghĩ dù sao cũng phải cưới Vương phi, cứ cưới Bạch Diên Nhi về bỏ trong nhà là được, đợi đến khi nàng cùng đường thì tự nhiên sẽ đi tìm hắn.
"Tử Tu, bỗng nhiên ta có linh cảm nên ta muốn về Vương phủ trước." Nhìn cảnh tượng này bỗng nhiên Bạch Hiểu Tình lại nghĩ ra ý tưởng mới cho Cửu Trọng lâu, vì thế muốn nhanh chóng viết ra.
Vì muốn chạy nhanh về phủ nên tuy bây giờ yến hội đã sắp kết thúc nhưng Bạch Hiểu Tình thật sự không muốn chờ đợi dù chỉ là một phút.
"Phụ hoàng, thân thể Tình Nhi có chút không thoải mái, ta muốn đưa nàng về Lệ Vương phủ." Triệu Tử Tu cũng không thích buổi tiệc này, cảm thấy bữa tiệc này quá phù phiếm.
"Được, Tình nha đầu không thoải mái thì mau về sớm một chút để nghỉ ngơi đi, dưỡng thân thể cho khỏe, sớm sinh cho ta một Hoàng tôn béo mập." Hôm nay Triệu Thiên Dương cũng thật sự rất vui vẻ, niềm vui phát ra từ trong tim.
"Chúng ta sẽ nỗ lực." Trong lòng Triệu Tử Tu cũng nở hoa, thật ra hắn mong muốn một đứa bé hơn bất cứ ai, như vậy thì có thể buộc chặt Bạch Hiểu Tình bên người.
"Sớm như vậy đã về, đệ đệ, đệ muội chẳng lẽ hai người không muốn uống một chút sao." Triệu Tử Hằng đã sớm nhìn ra bọn họ muốn đi, vì thế làm bộ thuận tiện đứng lên, cố ý ngáng chân bọn họ.
Xem ra hôm nay không quấy rối hắn thì tối hôm nay sẽ không ngủ được.
"Chẳng lẽ còn muốn ta ngồi xem trò khỉ của ngươi thất bại, trò xiếc kia của ngươi nên dành cho Phượng Cơ của ngươi đi, với chỉ số thông minh của ngươi sao có thể biết thủy tinh có giúp ngủ ngon." Ngay từ đầu thấy thái tử giở trò Bạch Hiểu Tình đã biết cái này xuất xứ ở đâu.
Thật ra Bạch Hiểu Tình cũng không hề muốn để ý đến Thái tử, mọi người đều vì bản thân mình, chỉ cần hắn không gây sự với mình thì sẽ không xảy ra nhiều chuyện như vậy.
"Ngươi biết hết rồi?" Thái tử vốn muốn Bạch Hiểu Tình nhìn hắn với cặp mắt khác xưa, nhưng thật không ngờ lúc vừa đi lên thì hắn đã bị nàng nhìn thấu.
"Mẫu hậu, thật ra ta và Tình Nhi mở tiệm chỉ vì muốn chơi đùa, chắc cũng không kiếm được bao nhiêu tiền?" Triệu Tử Tu đã sớm biết nhất định Bạch Yêu Nhiêu sẽ bác bỏ cái tên này.
"Đúng vậy, ngươi xem hoàng nhi cũng vì tạo phúc cho dân, lúc trước Tình nha đầu ra vào Vạn Xuân Các, ngươi không đồng ý, bây giờ tốt hơn rồi, bọn họ muốn khai trương khách điếm, điều này cũng là cùng hòa đồng với dân, ta không cảm thấy có gì không tốt." Trong lòng Triệu Thiên Dương bắt đầu khó chịu, cảm thấy Bạch Yêu Nhiêu đang cố tình gây sự, chỉ là một cái tên mà thôi.
"Vậy nô tì thay hoàng nhi cám ơn Hoàng thượng tự tay ban chữ." Bạch Yêu Nhiêu biết nếu mình còn nhiều lời thì nhất định hoàng đế sẽ không kiên nhẫn, nàng đã ở cùng hoàng đế nhiều năm, mỗi một biểu cảm và từ ngữ của hắn có ý gì thì nàng đều biết.
Nếu lúc này nàng còn náo loạn thì nhất định hắn sẽ tức giận vì mình nhiều lời, như vậy sau này nhất định sẽ không bị nàng dụ dỗ nữa.
"Hôm nay vui như thế, trẫm nhất định phải chè chén thoải mái." Triệu Thiên Dương viết xong mấy chữ rồng bay phượng múa rồi để bọn thái giám cầm đi đóng khung, đợi đến khi khách điếm mới khai trương thì nhất định hắn phải tự mình mang đến đó.
Mọi người đều muốn ngăn cản hắn, bởi vì hoàng đế xuất cung thì sẽ dễ gặp thích khách hoặc khiến cho dân tình xôn xao, nhưng Bạch Hiểu Tình nghĩ có hoàng đế đến cổ động thì nhất định sẽ rất tốt.
Đến lúc đó nàng cũng có năng lực bảo vệ tốt hoàng đế.
"Tình Nhi, hôm nay nàng thật sự rất lợi hại, có thể dỗ cho phụ hoàng vui vẻ như thế, đã lâu rồi ta không thấy người vui mừng như vậy, xem ra nhất định khách điếm của nàng sẽ buôn bán đắt hàng." Triệu Tử Tu thật không ngờ Bạch Hiểu Tình lại kiểm soát mọi thứ tốt như vậy, trong lòng cảm thấy cực kỳ tự hào.
Nhưng có vài việc người này vui mừng thì người khác sẽ bực bội, bên này Thái tử và Thành vương đều cảm thấy bị uy hiếp, bởi vì khách điếm của Bạch Hiểu Tình khai trương ở gần khách điếm của bọn họ, nói vậy nhất định sẽ ảnh hưởng đến công việc buôn bán của hắn.
Còn Bạch Diên Nhi thì lại cảm thấy cuộc sống của mình rơi vào tuyệt vọng, trong lòng nàng luôn nhận định Triệu Tử Tu là phu quân tương lai của mình, bây giờ không những vị hôn phu này cưới người khác mà còn nói sau này sẽ không bao giờ cưới nữ nhân khác, vậy thì nàng làm sao bây giờ?
"Tử Tu ca ca, huynh không thể đối xử với ta như vậy, huynh là của ta." Bạch Diên Nhi nhìn Triệu Tử Tu và Bạch Hiểu Tình ân ái thì trong lòng thật sự cảm thấy khó chịu, liên tục uống từng ly rượu vào bụng, chỉ hy vọng trước mắt chỉ là một giấc mộng, sau khi tỉnh lại thì Bạch Hiểu Tình sẽ biến mất.
"Ta nói Diên Nhi muội muội này, nếu Tử Tu đã không muốn ngươi thì thành Vương phủ của ta còn thiếu một sườn phi, ta không để ý giao nó cho ngươi đâu." Giờ phút này tâm trạng Thành vương Triệu Tử Việt rất khó chịu, nhưng nhìn thấy Bạch Diên Nhi sa sút thì nhịn không được bắt đầu bỏ đá xuống giếng.
"Cút qua một bên, chỉ bằng ngươi mà cũng xứng với ta sao?" Lúc này tâm trạng Bạch Diên Nhi rất kém, cũng rất nóng nảy, vừa khéo Thành vương lại tự gây sự, Bạch Diên Nhi vốn không thèm để hắn vào mắt, ở trong mắt nàng chỉ có Lệ Vương, người có thể trở thành Hoàng đế.
"Ngươi bị chồng ruồng bỏ, người ta đã không cần ngươi nữa, ngươi nhìn xem bọn họ ân ái thế nào, ngươi còn giả bộ thanh cao cái gì, ngươi cân nhắc đi theo ta đi, loại người như ngươi đi ra ngoài đường cũng chẳng có ai muốn.” Bị mất mặt trước mặt Bạch Diên Nhi nên hắn mới thẹn quá hóa giận.
Cũng chế giễu Bạch Diên Nhi, trong lòng lại nghĩ nữ nhân thật sự đã bị quỷ nhập, Triệu Tử Tu có gì tốt, cũng chỉ là một Vương gia nho nhỏ thôi, có thể so sánh được với thái tử ca ca của hắn sao, nhưng nữ nhân này lại luôn một lòng một dạ muốn gả cho Triệu Tử Tu.
"Chuyện của ta không tới phiên ngươi quản, Thành vương điện hạ." Bạch Diên Nhi thật sự đã chịu đủ nhục nhã rồi, thấy Triệu Tử Tu ngoan ngoãn phục tùng Bạch Hiểu Tình thì trong lòng thật sự hận không thể đi lên cho Bạch Hiểu Tình một bạt tai, nhưng lại ngại Hoàng hậu cô cô ở đây nên nàng đành phải nhẫn nại.
"Hoàng đệ, chúng ta uống rượu của chúng ta, có người tình nguyện khiến bản thân bị khinh thường, vì sao chúng ta lại phải làm chuyện rảnh rỗi." Thấy Bạch Diên Nhi giương nanh múa vuốt, Triệu Tử Hằng lại rất bình thản, thật ra nếu thật sự cưới Bạch Diên Nhi thì cũng có lợi với hắn.
Hiện tại vì chuyện của Bạch Diên Nhi, Hoàng hậu và nhà mẹ đẻ của nàng cũng sẽ náo loạn, nếu hắn cưới Bạch Diên Nhi thì Bạch thừa tướng sẽ lựa chọn dựa vào mình, đến lúc đó khi chính thức tranh đoạt ngôi vị thì hắn vẫn có phần thắng.
Hiện tại Bạch Diên Nhi còn đắm chìm trong sự phản bội của Triệu Tử Tu, vẫn không tiện xuống tay, Triệu Tử Hằng nghĩ dù sao cũng phải cưới Vương phi, cứ cưới Bạch Diên Nhi về bỏ trong nhà là được, đợi đến khi nàng cùng đường thì tự nhiên sẽ đi tìm hắn.
"Tử Tu, bỗng nhiên ta có linh cảm nên ta muốn về Vương phủ trước." Nhìn cảnh tượng này bỗng nhiên Bạch Hiểu Tình lại nghĩ ra ý tưởng mới cho Cửu Trọng lâu, vì thế muốn nhanh chóng viết ra.
Vì muốn chạy nhanh về phủ nên tuy bây giờ yến hội đã sắp kết thúc nhưng Bạch Hiểu Tình thật sự không muốn chờ đợi dù chỉ là một phút.
"Phụ hoàng, thân thể Tình Nhi có chút không thoải mái, ta muốn đưa nàng về Lệ Vương phủ." Triệu Tử Tu cũng không thích buổi tiệc này, cảm thấy bữa tiệc này quá phù phiếm.
"Được, Tình nha đầu không thoải mái thì mau về sớm một chút để nghỉ ngơi đi, dưỡng thân thể cho khỏe, sớm sinh cho ta một Hoàng tôn béo mập." Hôm nay Triệu Thiên Dương cũng thật sự rất vui vẻ, niềm vui phát ra từ trong tim.
"Chúng ta sẽ nỗ lực." Trong lòng Triệu Tử Tu cũng nở hoa, thật ra hắn mong muốn một đứa bé hơn bất cứ ai, như vậy thì có thể buộc chặt Bạch Hiểu Tình bên người.
"Sớm như vậy đã về, đệ đệ, đệ muội chẳng lẽ hai người không muốn uống một chút sao." Triệu Tử Hằng đã sớm nhìn ra bọn họ muốn đi, vì thế làm bộ thuận tiện đứng lên, cố ý ngáng chân bọn họ.
Xem ra hôm nay không quấy rối hắn thì tối hôm nay sẽ không ngủ được.
"Chẳng lẽ còn muốn ta ngồi xem trò khỉ của ngươi thất bại, trò xiếc kia của ngươi nên dành cho Phượng Cơ của ngươi đi, với chỉ số thông minh của ngươi sao có thể biết thủy tinh có giúp ngủ ngon." Ngay từ đầu thấy thái tử giở trò Bạch Hiểu Tình đã biết cái này xuất xứ ở đâu.
Thật ra Bạch Hiểu Tình cũng không hề muốn để ý đến Thái tử, mọi người đều vì bản thân mình, chỉ cần hắn không gây sự với mình thì sẽ không xảy ra nhiều chuyện như vậy.
"Ngươi biết hết rồi?" Thái tử vốn muốn Bạch Hiểu Tình nhìn hắn với cặp mắt khác xưa, nhưng thật không ngờ lúc vừa đi lên thì hắn đã bị nàng nhìn thấu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.