Chương 43: A Thu phu nhân
Mai Quả
28/03/2016
Chuyển ngữ: Nuy Ham
Thức ăn lần thứ hai được mang lên, mặc dù Cảnh Mạch đã dặn số lượng phải nhiều, nhưng người phục vụ hoàng gia lại cảm thấy số lượng như vậy là đủ, ngược lại lại có khoảng cách với ý tứ của Ngọc Tiểu Tiểu, nhìn thức ăn được bưng lên một chút, Ngọc Tiểu Tiểu lắc lắc đầu, thịt trong đĩa, nhìn một cái là có thể đếm được có bao nhiêu miếng rồi, quán này mà không đóng cửa, thật sự không có thiên lý mà.
Cố Tinh Lãng thấy Ngọc Tiểu Tiểu lắc đầu, vội vàng nhỏ giọng nói: "Không muốn ăn sao?"
Ngọc Tiểu Tiểu gắp tất cả phần bụng của một con cá để vào chén của Cố Tinh Lãng, nhỏ giọng nói: "Ít thì ít, mùi vị cũng không tệ, chàng nếm thử một chút đi."
Cố Tinh Lãng cầm đũa, nhìn Ngọc Tiểu Tiểu bận rộn ăn mà không ngẩng đầu lên, cái miệng nhỏ nhắn nhìn không thấy lớn chút nào, cũng không hiểu được thức ăn như thế nào mà chớp mắt một cái đều rơi vào cái miệng nhỏ nhắn này, Cố Tinh Lãng không dám hạ đũa ăn phần cá này, theo trực giác được luyện từ chiến trường, để cho Cố tam thiếu gia cảm giác được, một bàn thức ăn này đoán chừng không đủ để uy vợ của chàng no đi.
"Ăn từ từ." Cố Tinh Lãng múc một chén canh cho Ngọc Tiểu Tiểu, sợ vợ của mình bị nghẹn.
"Ừ."Ngọc Tiểu Tiểu liền há miệng uống một muỗng canh của Cố Tinh Lãng, sau đó ánh mắt sáng lên, nói với Cố Tinh Lãng: "Ăn ngon."
Cố Tinh Lãng vớt thịt con trai sông đặt vào chén Ngọc Tiểu Tiểu, nói: "Nếu thích, vậy sau khi chúng ta về phủ, thì sẽ kêu phòng bếp làm món canh này."
Ngọc Tiểu Tiểu dùng sức gật đầu, trong mạt thế con sông nào cũng bị ô nhiễm, ngay cả con cá có thể đưa vào miệng cũng khó như phát hiện lục địa mới, có thể sống ở thế giới này thì quá hạnh phúc rồi, Công chúa Điện hạ nói với tướng công: "Ngày mai làm món này nha."
"Tốt." Cố Tinh Lãng không suy nghĩ trước sau, lập tức đồng ý, bất quá, Cố tướng quân đột nhiên nhớ tới con trai sông này vào mùa hạ mới có thể ăn, lúc này chàng đi đâu mới bắt được trai sông về nấu? Cố Tinh Lãng ngẩng đầu nhìn Cảnh Mạch một cái, những thứ này, người Tru Nhật lấy từ đâu nhỉ?
Sắc mặt Cảnh Mạch có chút khó coi, hắn là mời hai vị này tới bàn chính sự, không nghĩ tới hai vị này chỉ tới đây ăn uống, còn không coi ai ra gì mà cử án tề mi (*), đùa giỡn nhau, hai vị này cũng không biết thẹn thùng sao? Sau khi chống lại ánh mắt của Cố Tinh Lãng, Cảnh Mạch cười cười, mở miệng nói: "Làm sao có thể phiền Cố phò mã ngươi hầu hạ Công chúa Điện hạ dùng cơm chứ? Người đâu."
(*) cử án tề mi: vợ chồng tôn trọng lẫn nhau, người vợ yêu thương chồng ~> là câu thành ngữ khá nổi tiếng ở Trung Quốc, được trích từ chuyện vợ Mạnh Quang của Lương Hồng thời Hậu Hán khi dâng cơm cho chồng ăn luôn nâng khay ngang với mày.
[[ “Lương Hồng được vợ hiền Mạnh Quang cung kính dâng mâm ngang mày.” ]]
Một thị nữ mặt váy màu xanh đi tới trước mặt Cố Tinh Lãng và Ngọc Tiểu Tiểu.
Cảnh Mạch nói: "Đây là nữ tỳ ta mới vừa mua không lâu, để cho nàng hầu hạ Công chúa Điện hạ đi."
Cố Tinh Lãng liếc mắt nhìn người thị nữ này, khóe mắt run lên, nhưng trên mặt vẫn không có thay đổi, nói: "Thanh NGọc?"
"Phò mã gia." Thanh Ngọc quỳ gối trước bàn, thấp giọng nói: "Hôm nay nô tỳ tên là A Sơ."
Ngọc Tiểu Tiểu đang có tâm trạng thưởng thức đồ ăn ngon, mà sau khi nghe tới cái tên "A Sơ", thì chiếc đũa gắp măng non cứng ngắc giữa không trung, A Sơ?
Sau khi cùng với Nữ đế Linh Lung thành một đôi, Cảnh Mạch đã đưa cho Ngọc Tử Dịch một thị nữ, người thị nữ này đã cùng lớn lên với Thất hoàng tử Ngọc Tử Dịch, chiếu cố cẩn thận, ngay cả một bước từ thiếu niên thành nam nhân kia, đều là từ người thị nữ này, đến lúc cuối cùng Ngọc Tử Dịch có tâm ác độc giết chị gái đoạt vị, cũng chính là người thị nữ này dùng mưu kế lừa gạt giúp hắn mở cửa nam Đế cung ra, người thị nữ này tên gì, Ngọc Tiểu Tiểu vẫn nhớ rất rõ ràng, A Sơ! Sau khi Ngọc Tử Dịch phong Vương, người Phụng Thiên đều biết, bên người Thụy Thân Vương có một A Sở phu nhân.
Ta đi, Ngọc Tiểu Tiểu nhìn mỹ nhân quỳ gối trước mặt này, nàng còn không có cùng Cảnh Mạch kết thành một đôi đây, cái tên A Sơ liền xuất hiện? Kịch tình biến đổi thành như vậy, còn có để cho nàng chơi đùa không đây?
Cảnh Mạch liếc nhìn vẻ mặt của hai vợ chồng nhỏ, một người mặt lạnh như sương, một người biểu mặt không thay đổi, bản lĩnh bất động thanh sắc của hai người này cũng không tệ.
"A Sơ." Cảnh Mạch lệnh Thanh Ngọc: "Ngươi còn không đi hầu hạ Công chúa?"
"Dạ." Thanh Ngọc đáp một tiếng với Cảnh Mạch, đầu gối hướng về phía Ngọc Tiểu Tiểu.
"Không cần." Ngọc Tiểu Tiểu nhấc tay lên, ra hiệu Thanh Ngọc đừng động, nói với Cảnh Mạch: "Ngươi mới vừa nói, ngươi mua nàng?"
Cảnh Mạch nói: "Một nữ tỳ mà thôi, Công chúa Điện hạ để ý?"
Cố Tinh Lãng lạnh lùng nói: "Nữ tỳ này là do Cố gia ta bán ra đi."
Cảnh Mạch nói: "Thế nào? Cố gia bán nô tỳ, ta mua không được?"
Ngọc Tiểu Tiểu nói: "Thanh Ngọc, cái tên này hình như ta đã nghe qua chỗ nào á."
Chết tiệt, ngay cả Tiểu Trang, Tiểu Vệ đứng bên cạnh cũng nóng nảy, ngay cả người giành tướng công của mình, Công chúa Điện hạ ngài cũng không nhớ nổi cái tên hả? Này còn có cái gì tốt hơn không?
Thanh Ngọc ngẩng đầu lên nhìn Cố Tinh Lãng, tình ý trong mắt, Cố tướng quân có thể nhìn ra, nhưng Công chúa Điện hạ lại nhìn không ra.
Không có tâm tư thân mật, không có xuống tay, đối với Thanh Ngọc mà nói, Cố Tinh Lãng không thẹn với lương tâm, chỉ là nhớ tới chuyện trong thiên lao ngày trước, người nhà muốn để Thanh Ngọc lưu đời sau cho chàng, Cố tam thiếu gia liền có chút bất an, nhìn Ngọc Tiểu Tiểu.
"Không nhớ ra thì không cần nghĩ nữa." Cố Tinh Lãng ngắt lời Ngọc Tiểu Tiểu: "Nàng còn muốn ăn cái gì? Đồ ăn nguội là sẽ ăn không ngon đâu."
Thanh Ngọc khẽ thở dài một hơi, lại cúi đầu, từ nhỏ, tính tình của Cố Tinh Lãng đã lạnh, cũng rất ít nói, hôm nay nhìn thấy thiếu gia lo lắng cho Ngọc Tiểu Tiểu, Thanh Ngọc biết, Cố tam thiếu gia thật sự đã động tâm với Công chúa. Lòng có chút không cam tâm, nhưng Thanh Ngọc chỉ có thể nhịn phần không cam tâm này. Bất quá nghĩ tới chuyện ngày sau Ngọc Tử Dịch sẽ thành con tin đi tới nước Tru Nhật, Thanh Ngọc lập tức có chút hả hê, người ngồi trước mặt nàng là Công chúa địa vị cao quý thì thế nào? Trước mặt hoàng tử nước lớn, còn không phải ăn nói khép nép, chịu ủy khuất sao?
"Công chúa." Lúc này Cảnh Mạch mở miệng nói chuyện với Ngọc Tiểu Tiểu: "Ngươi không nhớ nữ tỳ này sao?"
Ngọc Tiểu Tiểu hỏi Thanh Ngọc: "Năm nay ngươi bao nhiêu tuổi?"
Thanh Ngọc không hiểu Ngọc Tiểu Tiểu hỏi tuổi mình làm gì, nhưng vẫn cung kính đáp: "Thưa Công chúa Điện hạ, năm nay nô tỳ mười lăm tuổi."
Hắc, Ngọc Tiểu Tiểu âm thầm chép miệng, Nữ đế Tàn bạo tìm đến quốc sư, là tìm tình thương yêu của cha, mà Ngọc Tử Dịch tìm một nữ nhân hơn mình mười lăm tuổi, là tìm tình thương của mẹ? Di truyền của tên hôn quân trong cung kia đúng là không phải vấn đề bình thường mà.
"Công chúa?" Cảnh Mạch thấy Ngọc Tiểu Tiểu không trả lời mình, liền kêu Ngọc Tiểu Tiểu một tiếng.
"Nàng thích mỹ thiếu nam (*trai trẻ mà đẹp - Nuy)." Ngọc Tiểu Tiểu nói với Cảnh Mạch: "Niên kỷ (*tuổi - Nuy) của ngươi, nàng nhìn chướng mắt đi."
Cảnh Mạch: "......"
Mọi người: "......"
Đây là Công chúa Điện hạ đang nói, Cố tam thiếu gia là mỹ thiếu nam, mà Cảnh đại hoàng tử là lão nam nhân (*đàn ông giề ^^ - Nuy)?
Cảnh Mạch nhịn lại nhẫn, nhưng vẫn không thể nhịn được, "ba" một tiếng, một chưởng đập mạnh vào bàn.
"Công chúa Điện hạ tha mạng." Thanh Ngọc lập tức quỳ xuống khóc lóc, còn vừa quỳ vừa dập đầu với Ngọc Tiểu Tiểu.
Ngọc Tiểu Tiểu 囧, nàng chưa có nói là muốn giết người a.
Cảnh Mạch lạnh lùng nhìn Ngọc Tiểu Tiểu.
Người Tru Nhật cùng nhau nín thở ngưng thần, chuẩn bị sau khi Cảnh Mạch ra lệnh một tiếng, bọn họ liền lập tức xông ra bắt hai vợ chồng Công chúa Linh Lung.
"Thế nào?" Ngọc Tiểu Tiểu thấy Cảnh Mạch nhìn mình chằm chằm, hỏi một tiếng.
Cảnh Mạch nói: "Công chúa, năm nay ta bất quá mười chín tuổi."
"......"
Mọi người đều 囧 囧, Cảnh đại hoàng tử là nhất thời nghĩ không thoáng, mới đi theo đề tài của Công chúa Linh Lung đi?
Ngọc Tiểu Tiểu quan sát Cảnh Mạch một lượt, dù ngươi là thiếu niên anh tuấn cũng không được nha, người mà A Sơ phu nhân thích, vào lúc này vẫn còn đang bú sữa mẹ đấy.
"Công chúa." Lúc này Thanh Ngọc đột nhiên hét lớn với Ngọc Tiểu Tiểu, xông vào người nàng: "Nô tỳ biết lúc trước nô tỳ si tâm vọng tưởng, chẳng qua hôm nay nô tỳ đã là nô tỳ của Đại điện hạ, Công chúa Điện hạ vẫn không thể bỏ qua cho nô tỳ sao?"
Sau khi Cảnh Mạch nghe Thanh Ngọc nói xong, ánh mắt híp lại, nữ tỳ này trong miệng thì cầu xin tha thứ, nhưng thật ra là đang xíu hắn ra tay dạy dỗ Ngọc Tiểu Tiểu đi, dù sao đánh chó cũng phải nể mặt chủ á?
Thức ăn lần thứ hai được mang lên, mặc dù Cảnh Mạch đã dặn số lượng phải nhiều, nhưng người phục vụ hoàng gia lại cảm thấy số lượng như vậy là đủ, ngược lại lại có khoảng cách với ý tứ của Ngọc Tiểu Tiểu, nhìn thức ăn được bưng lên một chút, Ngọc Tiểu Tiểu lắc lắc đầu, thịt trong đĩa, nhìn một cái là có thể đếm được có bao nhiêu miếng rồi, quán này mà không đóng cửa, thật sự không có thiên lý mà.
Cố Tinh Lãng thấy Ngọc Tiểu Tiểu lắc đầu, vội vàng nhỏ giọng nói: "Không muốn ăn sao?"
Ngọc Tiểu Tiểu gắp tất cả phần bụng của một con cá để vào chén của Cố Tinh Lãng, nhỏ giọng nói: "Ít thì ít, mùi vị cũng không tệ, chàng nếm thử một chút đi."
Cố Tinh Lãng cầm đũa, nhìn Ngọc Tiểu Tiểu bận rộn ăn mà không ngẩng đầu lên, cái miệng nhỏ nhắn nhìn không thấy lớn chút nào, cũng không hiểu được thức ăn như thế nào mà chớp mắt một cái đều rơi vào cái miệng nhỏ nhắn này, Cố Tinh Lãng không dám hạ đũa ăn phần cá này, theo trực giác được luyện từ chiến trường, để cho Cố tam thiếu gia cảm giác được, một bàn thức ăn này đoán chừng không đủ để uy vợ của chàng no đi.
"Ăn từ từ." Cố Tinh Lãng múc một chén canh cho Ngọc Tiểu Tiểu, sợ vợ của mình bị nghẹn.
"Ừ."Ngọc Tiểu Tiểu liền há miệng uống một muỗng canh của Cố Tinh Lãng, sau đó ánh mắt sáng lên, nói với Cố Tinh Lãng: "Ăn ngon."
Cố Tinh Lãng vớt thịt con trai sông đặt vào chén Ngọc Tiểu Tiểu, nói: "Nếu thích, vậy sau khi chúng ta về phủ, thì sẽ kêu phòng bếp làm món canh này."
Ngọc Tiểu Tiểu dùng sức gật đầu, trong mạt thế con sông nào cũng bị ô nhiễm, ngay cả con cá có thể đưa vào miệng cũng khó như phát hiện lục địa mới, có thể sống ở thế giới này thì quá hạnh phúc rồi, Công chúa Điện hạ nói với tướng công: "Ngày mai làm món này nha."
"Tốt." Cố Tinh Lãng không suy nghĩ trước sau, lập tức đồng ý, bất quá, Cố tướng quân đột nhiên nhớ tới con trai sông này vào mùa hạ mới có thể ăn, lúc này chàng đi đâu mới bắt được trai sông về nấu? Cố Tinh Lãng ngẩng đầu nhìn Cảnh Mạch một cái, những thứ này, người Tru Nhật lấy từ đâu nhỉ?
Sắc mặt Cảnh Mạch có chút khó coi, hắn là mời hai vị này tới bàn chính sự, không nghĩ tới hai vị này chỉ tới đây ăn uống, còn không coi ai ra gì mà cử án tề mi (*), đùa giỡn nhau, hai vị này cũng không biết thẹn thùng sao? Sau khi chống lại ánh mắt của Cố Tinh Lãng, Cảnh Mạch cười cười, mở miệng nói: "Làm sao có thể phiền Cố phò mã ngươi hầu hạ Công chúa Điện hạ dùng cơm chứ? Người đâu."
(*) cử án tề mi: vợ chồng tôn trọng lẫn nhau, người vợ yêu thương chồng ~> là câu thành ngữ khá nổi tiếng ở Trung Quốc, được trích từ chuyện vợ Mạnh Quang của Lương Hồng thời Hậu Hán khi dâng cơm cho chồng ăn luôn nâng khay ngang với mày.
[[ “Lương Hồng được vợ hiền Mạnh Quang cung kính dâng mâm ngang mày.” ]]
Một thị nữ mặt váy màu xanh đi tới trước mặt Cố Tinh Lãng và Ngọc Tiểu Tiểu.
Cảnh Mạch nói: "Đây là nữ tỳ ta mới vừa mua không lâu, để cho nàng hầu hạ Công chúa Điện hạ đi."
Cố Tinh Lãng liếc mắt nhìn người thị nữ này, khóe mắt run lên, nhưng trên mặt vẫn không có thay đổi, nói: "Thanh NGọc?"
"Phò mã gia." Thanh Ngọc quỳ gối trước bàn, thấp giọng nói: "Hôm nay nô tỳ tên là A Sơ."
Ngọc Tiểu Tiểu đang có tâm trạng thưởng thức đồ ăn ngon, mà sau khi nghe tới cái tên "A Sơ", thì chiếc đũa gắp măng non cứng ngắc giữa không trung, A Sơ?
Sau khi cùng với Nữ đế Linh Lung thành một đôi, Cảnh Mạch đã đưa cho Ngọc Tử Dịch một thị nữ, người thị nữ này đã cùng lớn lên với Thất hoàng tử Ngọc Tử Dịch, chiếu cố cẩn thận, ngay cả một bước từ thiếu niên thành nam nhân kia, đều là từ người thị nữ này, đến lúc cuối cùng Ngọc Tử Dịch có tâm ác độc giết chị gái đoạt vị, cũng chính là người thị nữ này dùng mưu kế lừa gạt giúp hắn mở cửa nam Đế cung ra, người thị nữ này tên gì, Ngọc Tiểu Tiểu vẫn nhớ rất rõ ràng, A Sơ! Sau khi Ngọc Tử Dịch phong Vương, người Phụng Thiên đều biết, bên người Thụy Thân Vương có một A Sở phu nhân.
Ta đi, Ngọc Tiểu Tiểu nhìn mỹ nhân quỳ gối trước mặt này, nàng còn không có cùng Cảnh Mạch kết thành một đôi đây, cái tên A Sơ liền xuất hiện? Kịch tình biến đổi thành như vậy, còn có để cho nàng chơi đùa không đây?
Cảnh Mạch liếc nhìn vẻ mặt của hai vợ chồng nhỏ, một người mặt lạnh như sương, một người biểu mặt không thay đổi, bản lĩnh bất động thanh sắc của hai người này cũng không tệ.
"A Sơ." Cảnh Mạch lệnh Thanh Ngọc: "Ngươi còn không đi hầu hạ Công chúa?"
"Dạ." Thanh Ngọc đáp một tiếng với Cảnh Mạch, đầu gối hướng về phía Ngọc Tiểu Tiểu.
"Không cần." Ngọc Tiểu Tiểu nhấc tay lên, ra hiệu Thanh Ngọc đừng động, nói với Cảnh Mạch: "Ngươi mới vừa nói, ngươi mua nàng?"
Cảnh Mạch nói: "Một nữ tỳ mà thôi, Công chúa Điện hạ để ý?"
Cố Tinh Lãng lạnh lùng nói: "Nữ tỳ này là do Cố gia ta bán ra đi."
Cảnh Mạch nói: "Thế nào? Cố gia bán nô tỳ, ta mua không được?"
Ngọc Tiểu Tiểu nói: "Thanh Ngọc, cái tên này hình như ta đã nghe qua chỗ nào á."
Chết tiệt, ngay cả Tiểu Trang, Tiểu Vệ đứng bên cạnh cũng nóng nảy, ngay cả người giành tướng công của mình, Công chúa Điện hạ ngài cũng không nhớ nổi cái tên hả? Này còn có cái gì tốt hơn không?
Thanh Ngọc ngẩng đầu lên nhìn Cố Tinh Lãng, tình ý trong mắt, Cố tướng quân có thể nhìn ra, nhưng Công chúa Điện hạ lại nhìn không ra.
Không có tâm tư thân mật, không có xuống tay, đối với Thanh Ngọc mà nói, Cố Tinh Lãng không thẹn với lương tâm, chỉ là nhớ tới chuyện trong thiên lao ngày trước, người nhà muốn để Thanh Ngọc lưu đời sau cho chàng, Cố tam thiếu gia liền có chút bất an, nhìn Ngọc Tiểu Tiểu.
"Không nhớ ra thì không cần nghĩ nữa." Cố Tinh Lãng ngắt lời Ngọc Tiểu Tiểu: "Nàng còn muốn ăn cái gì? Đồ ăn nguội là sẽ ăn không ngon đâu."
Thanh Ngọc khẽ thở dài một hơi, lại cúi đầu, từ nhỏ, tính tình của Cố Tinh Lãng đã lạnh, cũng rất ít nói, hôm nay nhìn thấy thiếu gia lo lắng cho Ngọc Tiểu Tiểu, Thanh Ngọc biết, Cố tam thiếu gia thật sự đã động tâm với Công chúa. Lòng có chút không cam tâm, nhưng Thanh Ngọc chỉ có thể nhịn phần không cam tâm này. Bất quá nghĩ tới chuyện ngày sau Ngọc Tử Dịch sẽ thành con tin đi tới nước Tru Nhật, Thanh Ngọc lập tức có chút hả hê, người ngồi trước mặt nàng là Công chúa địa vị cao quý thì thế nào? Trước mặt hoàng tử nước lớn, còn không phải ăn nói khép nép, chịu ủy khuất sao?
"Công chúa." Lúc này Cảnh Mạch mở miệng nói chuyện với Ngọc Tiểu Tiểu: "Ngươi không nhớ nữ tỳ này sao?"
Ngọc Tiểu Tiểu hỏi Thanh Ngọc: "Năm nay ngươi bao nhiêu tuổi?"
Thanh Ngọc không hiểu Ngọc Tiểu Tiểu hỏi tuổi mình làm gì, nhưng vẫn cung kính đáp: "Thưa Công chúa Điện hạ, năm nay nô tỳ mười lăm tuổi."
Hắc, Ngọc Tiểu Tiểu âm thầm chép miệng, Nữ đế Tàn bạo tìm đến quốc sư, là tìm tình thương yêu của cha, mà Ngọc Tử Dịch tìm một nữ nhân hơn mình mười lăm tuổi, là tìm tình thương của mẹ? Di truyền của tên hôn quân trong cung kia đúng là không phải vấn đề bình thường mà.
"Công chúa?" Cảnh Mạch thấy Ngọc Tiểu Tiểu không trả lời mình, liền kêu Ngọc Tiểu Tiểu một tiếng.
"Nàng thích mỹ thiếu nam (*trai trẻ mà đẹp - Nuy)." Ngọc Tiểu Tiểu nói với Cảnh Mạch: "Niên kỷ (*tuổi - Nuy) của ngươi, nàng nhìn chướng mắt đi."
Cảnh Mạch: "......"
Mọi người: "......"
Đây là Công chúa Điện hạ đang nói, Cố tam thiếu gia là mỹ thiếu nam, mà Cảnh đại hoàng tử là lão nam nhân (*đàn ông giề ^^ - Nuy)?
Cảnh Mạch nhịn lại nhẫn, nhưng vẫn không thể nhịn được, "ba" một tiếng, một chưởng đập mạnh vào bàn.
"Công chúa Điện hạ tha mạng." Thanh Ngọc lập tức quỳ xuống khóc lóc, còn vừa quỳ vừa dập đầu với Ngọc Tiểu Tiểu.
Ngọc Tiểu Tiểu 囧, nàng chưa có nói là muốn giết người a.
Cảnh Mạch lạnh lùng nhìn Ngọc Tiểu Tiểu.
Người Tru Nhật cùng nhau nín thở ngưng thần, chuẩn bị sau khi Cảnh Mạch ra lệnh một tiếng, bọn họ liền lập tức xông ra bắt hai vợ chồng Công chúa Linh Lung.
"Thế nào?" Ngọc Tiểu Tiểu thấy Cảnh Mạch nhìn mình chằm chằm, hỏi một tiếng.
Cảnh Mạch nói: "Công chúa, năm nay ta bất quá mười chín tuổi."
"......"
Mọi người đều 囧 囧, Cảnh đại hoàng tử là nhất thời nghĩ không thoáng, mới đi theo đề tài của Công chúa Linh Lung đi?
Ngọc Tiểu Tiểu quan sát Cảnh Mạch một lượt, dù ngươi là thiếu niên anh tuấn cũng không được nha, người mà A Sơ phu nhân thích, vào lúc này vẫn còn đang bú sữa mẹ đấy.
"Công chúa." Lúc này Thanh Ngọc đột nhiên hét lớn với Ngọc Tiểu Tiểu, xông vào người nàng: "Nô tỳ biết lúc trước nô tỳ si tâm vọng tưởng, chẳng qua hôm nay nô tỳ đã là nô tỳ của Đại điện hạ, Công chúa Điện hạ vẫn không thể bỏ qua cho nô tỳ sao?"
Sau khi Cảnh Mạch nghe Thanh Ngọc nói xong, ánh mắt híp lại, nữ tỳ này trong miệng thì cầu xin tha thứ, nhưng thật ra là đang xíu hắn ra tay dạy dỗ Ngọc Tiểu Tiểu đi, dù sao đánh chó cũng phải nể mặt chủ á?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.