Chương 64: Thiếu sư Phong Lâm
Mai Quả
03/02/2019
Lần đầu tiên trên mặt Ngọc Tiểu Tiểu làm cho người ta nhìn thấu vẻ giận dữ, ai không muốn bất tử? Thì ra là thế giới nào cũng đều có kẻ điên! "Là người thì đều sẽ
chết, " Ngọc Tiểu Tiểu lạnh nhạt nói tăng lữ này của Vĩnh Sinh tự: "Về
sau ngươi cũng sẽ già sẽ chết, bất tử? Lúc làm hòa thượng bị ngu sao? Vô nghĩa!"
Vô nghĩa là có ý gì, tất cả mọi người ở chỗ này đều không rõ ràng, chỉ là mọi người cũng có thể hiểu, cái này nhất định không phải là lời khen gì. Dám nói tăng lữ Vĩnh Sinh tự lúc làm hòa thượng bị ngu sao? Đoán chừng công chúa Linh Lung là người đầu tiên kể từ khi Vĩnh Sinh tự dựng chùa tới nay.
Tả Hựu cũng là người không tin bất tử, nhưng Vĩnh Sinh tự là nơi linh thiêng mà đại đa số người nơi này tín ngưỡng, cho nên dù là Tả đại nguyên soái ở nước Bạch Hổ nhất ngôn cửu đỉnh*, cũng chưa bao giờ cho Vĩnh Sinh tự sắc mặt nhìn. Lần này Ngọc Tiểu Tiểu làm được chuyện Tả Hựu vẫn muốn làm, lại không dám làm, ánh mắt Tả Hựu nhìn Ngọc Tiểu Tiểu vô cùng tha thiết, cao hơn tầng lầu.
*Một lời nói nặng như chín cái đỉnh, đỉnh chính là cái mà mọi người thắp hương ở cửa chùa đình.
Sau một thoáng trầm mặc, tăng lữ Vĩnh Sinh tự nói với Ngọc Tiểu Tiểu: "Công chúa vẫn nên nói năng cẩn thận thì tốt hơn."
Trương đại nhân nghe trong âm thanh của vị tăng lữ đại nhân này không có tức giận, lại còn réo rắt ôn hòa, thở dài một cái, bắt đầu liều mạng nháy mắt ra dấu cho Ngọc Tiểu Tiểu, cho Phụng Thiên một đường sống đi, công chúa!
"Ngươi còn không phục?" Ngọc Tiểu Tiểu lại không quay đầu nhìn Trương đại nhân, nói một câu: "Không phục đến chiến đi!"
Mắt Trương đại nhân cũng mau co rút, nghe câu Không phục đến chiến này của Ngọc Tiểu Tiểu, đùi trực tiếp mềm nhũn, nếu không phải là nha dịch sau lưng nhanh tay, Trương đại nhân có thể đã đặt mông ngồi trên đất.
"Phụ nhân ngu dốt, " một cao tăng đứng ở bên cạnh tăng lữ này mở miệng mắng Ngọc Tiểu Tiểu một câu, tay trái giống như xách theo vật thiên kim bình thường nhấc lên trên.
Ngọc Tiểu Tiểu cảm thấy một cỗ kình khí, sau đó nàng nhìn thấy không khí ở bên tay trái tăng lữ này tạo thành khí đoàn.
Tay tăng lữ nâng quá đỉnh đầu sau đó là vung lên.
Một Tru Nhật thương nhân bị Ngọc Tiểu Tiểu "Trồng" vào trong đất, bị tăng lữ này cách không rút từ trong đất ra.
Tiểu Trang Tiểu Vệ không cần Cố Tinh Lãng phân phó, lập tức bảo vệ ở trước người Ngọc Tiểu Tiểu.
Trương đại nhân miễn cưỡng mở miệng nói: "Cái này, đây là hiểu lầm, tất cả, các vị không...không nên tức giận."
Tả Hựu cảm thấy chuyện khó giải quyết, nhìn chiêu thức tăng lữ này lộ ra, võ nghệ không thể thấp hơn so với công chúa Linh Lung, vậy muốn đánh nhau, nếu mình giúp đỡ công chúa, sau khi trở về Bạch Hổ, Thái hậu tỷ tỷ nhà mình có thể cầm đao róc xương lóc thịt mình hay không?
Cố Tinh Lãng lúc này cười lạnh một tiếng, nói: "Đạo bất đồng bất tương vi mưu*, chúng ta không tin bất tử, vậy Vĩnh Sinh tự các ngươi trong chúng ta mà nói, cũng chỉ là chỗ tầm thường, công chúa phải nói năng cẩn thận cái gì?"
*tư tưởng, quan niệm khác nhau thì không thể cùng nhau trao đổi được. Nghĩa khác là không cùng chí hướng thì không thể mưu sự nghiệp được.
Trong lòng Ngọc Tiểu Tiểu nhất thời cho Cố Tam Thiếu lời khen, không tin bất tử đều là đồng chí tốt!
Cố Tinh Lãng tiếp tục nói: "Hương Phật này, có bị ẩm hay không, lúc mua nhìn một cái là có thể biết, mấy người này trả tiền nhận hàng rồi sau đó mới tìm đến thương gia nói hương có vấn đề, ngươi nói một chút cho ta nghe, đây là đạo lí gì."
Tăng nhân bị Cố Tinh Lãng nhìn chằm chằm không nói gì.
Ngọc Tiểu Tiểu hừ một tiếng, nói: "Người ngay cả mặt mà cũng không dám lộ, có thể là người tốt lành gì? Nếu thật sự có thể bất tử, ngươi chết một lần rồi sống lại tới đây cho ta xem một chút."
Trương đại nhân hướng Ngọc Tiểu Tiểu chắp tay thở dài, lòng nói tổ tông này, có thể bớt tranh cãi một tí sao?
Người cao tăng bước về phía trước một bước, liếc mắt nhìn Ngọc Tiểu Tiểu, lại liếc mắt nhìn Cố Tinh Lãng, nói hai chữ: "Ngu ngốc." Giọng nói cực kỳ khinh thường, ngay cả loại như Ngọc Tiểu Tiểu còn chưa học được nghe giọng dân nhập cư này, cũng nghe hiểu.
Mẹ nó!
Không thể nhẫn nhịn rồi, Ngọc Tiểu Tiểu chuẩn bị tái chiến.
"Võ, " Ngay lúc này tăng lữ đứng đầu mở miệng nói: "Lui ra."
"Dạ, " Tăng lữ được gọi là Võ này vội vàng cúi đầu lui về sau.
Tăng lữ này giơ tay lên tháo mũ sa xuống.
"Thiếu sư!" Mấy tăng lữ cả kinh nói.
"Công chúa điện hạ, bần tăng Phong Lâm từ Vĩnh Sinh tự, " tăng lữ bỏ mũ sa xong hơi khom người hướng Ngọc Tiểu Tiểu một cái, chắp tay trước ngực, thi lễ.
Chung quanh một hồi tiếng hút khí.
Người được mấy tăng lữ này gọi là thiếu sư, gương mặt còn trẻ, vóc người thon dài, mặt mày như vẽ, vẻ mặt lạnh nhạt, cả người tựa như thúy trúc nơi thâm sơn, không thấy một chút khói lửa nhân gian nào.
"Đây là người sống?" Tả Hựu không tin hỏi một câu, người như vậy phải là người trong tranh vẽ mới đúng chứ?
"Hắn chính là thiếu sư Phong Lâm?" Tiểu Trang nhìn mặt của thiếu sư ngẩn người, đầu lưỡi cũng chưa duỗi thẳng đã hỏi một câu.
Cố Tinh Lãng cũng là cả kinh, thiếu sư Phong Lâm của Vĩnh Sinh tự, cái tên này đã sớm như sấm bên tai hắn, người này là đệ tử thân truyền của Mạc Vấn trụ trì Vĩnh Sinh tự , sư huynh là Vô Hoan quốc sư nước Tru Nhật, Mạc Vấn đã trăm tuổi , đến nay chỉ thu hai vị đệ tử thân truyền, cho nên địa vị của vị thiếu sư Phong này ở Vĩnh Sinh tự rất cao, không thể đến chỉ là một thiếu niên.
Trong lúc cả đám người đều bị thiếu sư Phong Lâm làm cho chấn động ngay tại chỗ, Ngọc Tiểu Tiểu lại nghẹn một búng máu trong tim.
Ta đi đây!
Ngọc Tiểu Tiểu nhìn người thiếu niên trước mặt này muốn thổ huyết, vì sao hoàng phu Văn Phong Lâm lại là một hòa thượng hả? ! Nhân gian bất sách a, Nữ Hoàng Bệ Hạ a, rốt cuộc ngươi thích hòa thượng tới cỡ nào chứ?
"Công chúa, " Tiểu Vệ nghiêng đầu nhìn Ngọc Tiểu Tiểu, không thể nhận không lễ của thiếu sư Vĩnh Sinh tự nha, người phải đáp lễ đó.
Ngọc Tiểu Tiểu choáng váng đầu, nói một câu: "Ta còn chưa ăn xong cơm trên lầu, chúng ta trở về ăn tiếp đi."
Tiểu Vệ vấp chân suýt ngã, công chúa người nhìn Thánh thượng không thuận mắt còn chưa tính, dù sao đó cũng là cha ruột người, nhưng tốt xấu gì người cũng nên tôn trọng Vĩnh Sinh tự một chút mà!
Thiếu sư Phong Lâm nhìn Ngọc Tiểu Tiểu cười một tiếng, cười đến vân đạm phong khinh, nói: "Công chúa, bần tăng từng nghe Trừng Quan nói, công chúa là một người thành kính, hôm nay xem ra là Trừng Quan còn chưa đủ hiểu rõ công chúa điện hạ rồi."
Ngọc Tiểu Tiểu quay đầu nhìn Tinh Lãng, vừa đúng lúc Cố Tinh Lãng cũng ngẩng đầu nhìn Ngọc Tiểu Tiểu, sau khi ánh mắt của hai người đối nhau, Ngọc Tiểu Tiểu đột nhiên phát hiện, vẫn là Cố Tinh Lãng như vậy nàng nhìn vừa mắt, không yêu nghiệt, không giả tiên, là một con người bình thường. (người đàn ông của người cũng là thiếu niên anh tuấn, có được hay không? = = Là Tác giả nói) Ngọc Tiểu Tiểu đi tới trước mặt Cố Tinh Lãng, ghé sát vào người nhỏ giọng nói: "Vẫn là ngươi tốt."
Cố Tinh Lãng ho nhẹ một tiếng, trong ánh mắt lạnh lẽo phủ lên một tầng ấm áp.
Ngọc Tiểu Tiểu lại lẩm bẩm một câu: "Rõ ràng giới tính là nam, vậy mà lớn lên lại như là con gái*."
*Nguyên văn là nương pháo, là từ ngữ ngôn tình Trung Quốc chỉ một người con trai có cách cư xử, ăn nói, tính cách giống con gái, không liên quan đến ngoại hình có nữ tính hay không, cũng không liên quan đến chuyện người đó có thẳng hay không.
Cố Tinh Lãng giương mắt liếc mắt nhìn thiếu sư Phong Lâm, cuối cùng vẫn không nhịn được muốn cười, không thể nói, nhưng đột nhiên tâm tình Cố Tam Thiếu trở nên vô cùng tốt.
"Công chúa?" Thiếu sư Phong Lâm vẫn cười nhìn Ngọc Tiểu Tiểu.
Ngọc Tiểu Tiểu nói: "Ngươi có chuyện nói chuyện, chớ kéo tới trên người quốc sư chúng ta, ngươi rất thân với quốc sư của chúng ta?"
Ông trời ơi, Tiểu Vệ che mặt lần nữa.
"Nàng ta là cố ý giả bộ ngu sao?" Một tăng lữ nhỏ giọng nói.
Thiếu sư Phong Lâm nhìn Ngọc Tiểu Tiểu cười nói: "Bần tăng và Trừng Quan chưa từng nói chuyện qua, nhưng mà hắn đến từ Vĩnh Sinh tự ta, công chúa điện hạ không biết?"
Gì? Ngọc Tiểu Tiểu lần nữa bị đả kích, ông chú đẹp trai Trừng Quan đó cũng là người của Vĩnh Sinh tự? Xấu như vậy ép tổ chức, nàng tại sao không có ở tàn bạo Nữ Đế nơi đó thấy qua? Không đúng, Ngọc Tiểu Tiểu nhìn người thiếu niên đã làm hoàng phu của Nữ Đế tàn bạo này, nhìn dáng vẻ vị hộ vệ bên cạnh cũng rất cao cấp này, vị này như thế nào lại nghèo túng đến mức bị Nữ Đế tàn bạo giành được làm chồng? Cái này không khoa học nha! ! !
Vô nghĩa là có ý gì, tất cả mọi người ở chỗ này đều không rõ ràng, chỉ là mọi người cũng có thể hiểu, cái này nhất định không phải là lời khen gì. Dám nói tăng lữ Vĩnh Sinh tự lúc làm hòa thượng bị ngu sao? Đoán chừng công chúa Linh Lung là người đầu tiên kể từ khi Vĩnh Sinh tự dựng chùa tới nay.
Tả Hựu cũng là người không tin bất tử, nhưng Vĩnh Sinh tự là nơi linh thiêng mà đại đa số người nơi này tín ngưỡng, cho nên dù là Tả đại nguyên soái ở nước Bạch Hổ nhất ngôn cửu đỉnh*, cũng chưa bao giờ cho Vĩnh Sinh tự sắc mặt nhìn. Lần này Ngọc Tiểu Tiểu làm được chuyện Tả Hựu vẫn muốn làm, lại không dám làm, ánh mắt Tả Hựu nhìn Ngọc Tiểu Tiểu vô cùng tha thiết, cao hơn tầng lầu.
*Một lời nói nặng như chín cái đỉnh, đỉnh chính là cái mà mọi người thắp hương ở cửa chùa đình.
Sau một thoáng trầm mặc, tăng lữ Vĩnh Sinh tự nói với Ngọc Tiểu Tiểu: "Công chúa vẫn nên nói năng cẩn thận thì tốt hơn."
Trương đại nhân nghe trong âm thanh của vị tăng lữ đại nhân này không có tức giận, lại còn réo rắt ôn hòa, thở dài một cái, bắt đầu liều mạng nháy mắt ra dấu cho Ngọc Tiểu Tiểu, cho Phụng Thiên một đường sống đi, công chúa!
"Ngươi còn không phục?" Ngọc Tiểu Tiểu lại không quay đầu nhìn Trương đại nhân, nói một câu: "Không phục đến chiến đi!"
Mắt Trương đại nhân cũng mau co rút, nghe câu Không phục đến chiến này của Ngọc Tiểu Tiểu, đùi trực tiếp mềm nhũn, nếu không phải là nha dịch sau lưng nhanh tay, Trương đại nhân có thể đã đặt mông ngồi trên đất.
"Phụ nhân ngu dốt, " một cao tăng đứng ở bên cạnh tăng lữ này mở miệng mắng Ngọc Tiểu Tiểu một câu, tay trái giống như xách theo vật thiên kim bình thường nhấc lên trên.
Ngọc Tiểu Tiểu cảm thấy một cỗ kình khí, sau đó nàng nhìn thấy không khí ở bên tay trái tăng lữ này tạo thành khí đoàn.
Tay tăng lữ nâng quá đỉnh đầu sau đó là vung lên.
Một Tru Nhật thương nhân bị Ngọc Tiểu Tiểu "Trồng" vào trong đất, bị tăng lữ này cách không rút từ trong đất ra.
Tiểu Trang Tiểu Vệ không cần Cố Tinh Lãng phân phó, lập tức bảo vệ ở trước người Ngọc Tiểu Tiểu.
Trương đại nhân miễn cưỡng mở miệng nói: "Cái này, đây là hiểu lầm, tất cả, các vị không...không nên tức giận."
Tả Hựu cảm thấy chuyện khó giải quyết, nhìn chiêu thức tăng lữ này lộ ra, võ nghệ không thể thấp hơn so với công chúa Linh Lung, vậy muốn đánh nhau, nếu mình giúp đỡ công chúa, sau khi trở về Bạch Hổ, Thái hậu tỷ tỷ nhà mình có thể cầm đao róc xương lóc thịt mình hay không?
Cố Tinh Lãng lúc này cười lạnh một tiếng, nói: "Đạo bất đồng bất tương vi mưu*, chúng ta không tin bất tử, vậy Vĩnh Sinh tự các ngươi trong chúng ta mà nói, cũng chỉ là chỗ tầm thường, công chúa phải nói năng cẩn thận cái gì?"
*tư tưởng, quan niệm khác nhau thì không thể cùng nhau trao đổi được. Nghĩa khác là không cùng chí hướng thì không thể mưu sự nghiệp được.
Trong lòng Ngọc Tiểu Tiểu nhất thời cho Cố Tam Thiếu lời khen, không tin bất tử đều là đồng chí tốt!
Cố Tinh Lãng tiếp tục nói: "Hương Phật này, có bị ẩm hay không, lúc mua nhìn một cái là có thể biết, mấy người này trả tiền nhận hàng rồi sau đó mới tìm đến thương gia nói hương có vấn đề, ngươi nói một chút cho ta nghe, đây là đạo lí gì."
Tăng nhân bị Cố Tinh Lãng nhìn chằm chằm không nói gì.
Ngọc Tiểu Tiểu hừ một tiếng, nói: "Người ngay cả mặt mà cũng không dám lộ, có thể là người tốt lành gì? Nếu thật sự có thể bất tử, ngươi chết một lần rồi sống lại tới đây cho ta xem một chút."
Trương đại nhân hướng Ngọc Tiểu Tiểu chắp tay thở dài, lòng nói tổ tông này, có thể bớt tranh cãi một tí sao?
Người cao tăng bước về phía trước một bước, liếc mắt nhìn Ngọc Tiểu Tiểu, lại liếc mắt nhìn Cố Tinh Lãng, nói hai chữ: "Ngu ngốc." Giọng nói cực kỳ khinh thường, ngay cả loại như Ngọc Tiểu Tiểu còn chưa học được nghe giọng dân nhập cư này, cũng nghe hiểu.
Mẹ nó!
Không thể nhẫn nhịn rồi, Ngọc Tiểu Tiểu chuẩn bị tái chiến.
"Võ, " Ngay lúc này tăng lữ đứng đầu mở miệng nói: "Lui ra."
"Dạ, " Tăng lữ được gọi là Võ này vội vàng cúi đầu lui về sau.
Tăng lữ này giơ tay lên tháo mũ sa xuống.
"Thiếu sư!" Mấy tăng lữ cả kinh nói.
"Công chúa điện hạ, bần tăng Phong Lâm từ Vĩnh Sinh tự, " tăng lữ bỏ mũ sa xong hơi khom người hướng Ngọc Tiểu Tiểu một cái, chắp tay trước ngực, thi lễ.
Chung quanh một hồi tiếng hút khí.
Người được mấy tăng lữ này gọi là thiếu sư, gương mặt còn trẻ, vóc người thon dài, mặt mày như vẽ, vẻ mặt lạnh nhạt, cả người tựa như thúy trúc nơi thâm sơn, không thấy một chút khói lửa nhân gian nào.
"Đây là người sống?" Tả Hựu không tin hỏi một câu, người như vậy phải là người trong tranh vẽ mới đúng chứ?
"Hắn chính là thiếu sư Phong Lâm?" Tiểu Trang nhìn mặt của thiếu sư ngẩn người, đầu lưỡi cũng chưa duỗi thẳng đã hỏi một câu.
Cố Tinh Lãng cũng là cả kinh, thiếu sư Phong Lâm của Vĩnh Sinh tự, cái tên này đã sớm như sấm bên tai hắn, người này là đệ tử thân truyền của Mạc Vấn trụ trì Vĩnh Sinh tự , sư huynh là Vô Hoan quốc sư nước Tru Nhật, Mạc Vấn đã trăm tuổi , đến nay chỉ thu hai vị đệ tử thân truyền, cho nên địa vị của vị thiếu sư Phong này ở Vĩnh Sinh tự rất cao, không thể đến chỉ là một thiếu niên.
Trong lúc cả đám người đều bị thiếu sư Phong Lâm làm cho chấn động ngay tại chỗ, Ngọc Tiểu Tiểu lại nghẹn một búng máu trong tim.
Ta đi đây!
Ngọc Tiểu Tiểu nhìn người thiếu niên trước mặt này muốn thổ huyết, vì sao hoàng phu Văn Phong Lâm lại là một hòa thượng hả? ! Nhân gian bất sách a, Nữ Hoàng Bệ Hạ a, rốt cuộc ngươi thích hòa thượng tới cỡ nào chứ?
"Công chúa, " Tiểu Vệ nghiêng đầu nhìn Ngọc Tiểu Tiểu, không thể nhận không lễ của thiếu sư Vĩnh Sinh tự nha, người phải đáp lễ đó.
Ngọc Tiểu Tiểu choáng váng đầu, nói một câu: "Ta còn chưa ăn xong cơm trên lầu, chúng ta trở về ăn tiếp đi."
Tiểu Vệ vấp chân suýt ngã, công chúa người nhìn Thánh thượng không thuận mắt còn chưa tính, dù sao đó cũng là cha ruột người, nhưng tốt xấu gì người cũng nên tôn trọng Vĩnh Sinh tự một chút mà!
Thiếu sư Phong Lâm nhìn Ngọc Tiểu Tiểu cười một tiếng, cười đến vân đạm phong khinh, nói: "Công chúa, bần tăng từng nghe Trừng Quan nói, công chúa là một người thành kính, hôm nay xem ra là Trừng Quan còn chưa đủ hiểu rõ công chúa điện hạ rồi."
Ngọc Tiểu Tiểu quay đầu nhìn Tinh Lãng, vừa đúng lúc Cố Tinh Lãng cũng ngẩng đầu nhìn Ngọc Tiểu Tiểu, sau khi ánh mắt của hai người đối nhau, Ngọc Tiểu Tiểu đột nhiên phát hiện, vẫn là Cố Tinh Lãng như vậy nàng nhìn vừa mắt, không yêu nghiệt, không giả tiên, là một con người bình thường. (người đàn ông của người cũng là thiếu niên anh tuấn, có được hay không? = = Là Tác giả nói) Ngọc Tiểu Tiểu đi tới trước mặt Cố Tinh Lãng, ghé sát vào người nhỏ giọng nói: "Vẫn là ngươi tốt."
Cố Tinh Lãng ho nhẹ một tiếng, trong ánh mắt lạnh lẽo phủ lên một tầng ấm áp.
Ngọc Tiểu Tiểu lại lẩm bẩm một câu: "Rõ ràng giới tính là nam, vậy mà lớn lên lại như là con gái*."
*Nguyên văn là nương pháo, là từ ngữ ngôn tình Trung Quốc chỉ một người con trai có cách cư xử, ăn nói, tính cách giống con gái, không liên quan đến ngoại hình có nữ tính hay không, cũng không liên quan đến chuyện người đó có thẳng hay không.
Cố Tinh Lãng giương mắt liếc mắt nhìn thiếu sư Phong Lâm, cuối cùng vẫn không nhịn được muốn cười, không thể nói, nhưng đột nhiên tâm tình Cố Tam Thiếu trở nên vô cùng tốt.
"Công chúa?" Thiếu sư Phong Lâm vẫn cười nhìn Ngọc Tiểu Tiểu.
Ngọc Tiểu Tiểu nói: "Ngươi có chuyện nói chuyện, chớ kéo tới trên người quốc sư chúng ta, ngươi rất thân với quốc sư của chúng ta?"
Ông trời ơi, Tiểu Vệ che mặt lần nữa.
"Nàng ta là cố ý giả bộ ngu sao?" Một tăng lữ nhỏ giọng nói.
Thiếu sư Phong Lâm nhìn Ngọc Tiểu Tiểu cười nói: "Bần tăng và Trừng Quan chưa từng nói chuyện qua, nhưng mà hắn đến từ Vĩnh Sinh tự ta, công chúa điện hạ không biết?"
Gì? Ngọc Tiểu Tiểu lần nữa bị đả kích, ông chú đẹp trai Trừng Quan đó cũng là người của Vĩnh Sinh tự? Xấu như vậy ép tổ chức, nàng tại sao không có ở tàn bạo Nữ Đế nơi đó thấy qua? Không đúng, Ngọc Tiểu Tiểu nhìn người thiếu niên đã làm hoàng phu của Nữ Đế tàn bạo này, nhìn dáng vẻ vị hộ vệ bên cạnh cũng rất cao cấp này, vị này như thế nào lại nghèo túng đến mức bị Nữ Đế tàn bạo giành được làm chồng? Cái này không khoa học nha! ! !
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.