Quyển 1 - Chương 471: Hải tặc (4) (1)
Canh Tân
22/05/2018
Bến tàu Thạch Cữu Đà bị hủy, khiến cho Liêu Tây
lòng người hoang mang. Mới giải quyết xong chuyện của Ô Hoàn, lại toát
ra một đám hải tặc. Hơn nữa tạo thành ảnh hưởng còn hơn xa Ban Hạ đánh
lén sông Lục Cổ. Rất nhiều lưu dân đi theo Lưu Sấm tới Liêu Tây, bắt đầu sinh ra hoài nghi. Bọn họ không biết, lúc trước quyết định đi theo Lưu
Sấm từ Thanh Châu tới Liêu Tây liệu có phải là quyết định chính xác.
Tuy Lưu Sấm đã lệnh cho Trịnh Nhân, Hoàng Trân tiến hành trấn an lưu dân ở thành Cô Trúc. Nhưng tất cả mọi người đều biết, đây chỉ là trấn an tạm thời, không thể lâu dài được. Nếu đám hải tặc thần bí kia còn chưa bị diệt trừ, chỉ sợ tất cả mọi người đều không thể yên tâm. Dân chúng nghĩ như vậy, Lưu Sấm nghĩ như vậy, ngay cả mưu sĩ tướng lĩnh dưới trướng Lưu Sấm cũng nghĩ như vậyThạch Cữu Đà bị tập kích, không thể nghi ngờ là một cú tát mạnh vào mặt rất nhiều người.
Ngụy Việt đóng ở thành Cô Trúc, Trịnh Nhân phụ trách chính sự ở thành Cô Trúc, cùng với rất nhiều người đều cảm thấy nóng mặt. Trời vừa sáng, Tư Mã Ý liền dẫn theo Trương Liêu, Lý Luân từ Lâm Du chạy tới thành Cô Trúc. Thậm chí y còn chưa kịp nghỉ ngơi ở thành Cô Trúc, liền đi thẳng tới bến tàu Thạch Cữu Đà.
Lúc này, bến tàu Thạch Cữu Đà là một mảnh hỗn độnTuy Trịnh Nhân đã sai người thu thập thi thể. Nhưng trên mặt đất vẫn còn lưu lại vết máu. Ánh mặt trời chiếu vào nhìn rất là bắt mắt. Vài căn phòng vẫn còn bốc khói. Bên trong cảng, ba thuyền biển đã cháy đen, không thể sửa chữa.
Tư Mã Ý gặp được Trịnh Nhân và Ngụy Việt ở bến tàu.
Vẻ mặt của hai người đều giận dữ, lúc nói chuyện lộ ra chút xấu hổ.
- Tình hình như thế nào?
Trịnh Nhân thở dài:
- Tổn thất thảm trọng. Phải cần ít nhất hai mươi ngày mới có thể khôi phục lại bến tàu như ban đầu. Tuy nhiên, đấy chỉ là việc nhỏ. Mấu chốt là đám thợ thủ công đều rất sợ hãi, cho nên không có lòng dạ nào để làm việc. Mới vừa rồi có mấy người xin nghỉ việc. Bọn họ không dám tiếp tục ở lại đây đóng thuyền.
Tư Mã Ý vừa nghe, lông mày nhíu lại. Y đi lên bến tàu, nhìn thuyền biển bị đốt hủy, tinh mang trong mắt lóe lên.
- Đại huynh, đệ muốn đi xung quanh đây một lát để tìm kiếm manh mối.
Trịnh Nhân là con của Trịnh Huyền, cho dù là Tư Mã Ý cũng không dám chậm trễ. Y nói với Trịnh Nhân về đám hải tặc tình nghi. Rồi dẫn theo thủ hạ đi xung quanh bến tàu để điều tra Ngụy Việt đi tới bên cạnh Trịnh Nhân, nói:
- Vị Tư Mã công tử này xuất nhập nhiều phái đoàn. Nhưng tuổi y nhỏ như vậy, liệu có tra ra manh mối gì không?
- Ngụy tướng quân nói năng cẩn thận. Công tử làm việc có chừng mực, không thể dựa theo ý của cá nhân mà đoán bừa. Ngươi xem, công tử dùng người, đều là nhân tàiTuy Trọng Đạt tuổi còn trẻ, nhưng có thể được công tử coi trọng, tất có đạo lý của hắn. Ta và ngươi không nên nhiều lời.
Trong lời nói của Ngụy Việt, tỏ vẻ không tín nhiệm Tư Mã Ý.
Cũng khó trách Ngụy Việt như vậy. Gia Cát Lượng nhỏ hơn Tư Mã Ý vài tuổi, nhưng đã có thể đảm đương một phía, được Lưu Sấm phong tướng mà không có ai hoài nghi. Dù sao, Gia Cát Lượng đi theo Lưu Sấm ngày từ những lúc ở Bắc Hải quốc. Y còn là học sinh của Trịnh Huyền, đã cùng Lưu Sấm trải qua rất nhiều đại chiến. Mọi người tương đương quen thuộc y, cũng rất rõ ràng với năng lực của Gia Cát Lượng. Cho nên không có dị nghị gì.
Nhưng Tư Mã Ý Có lẽ ở trong mắt mọi người, Hoàng Các mà Tư Mã Ý đang nắm giữ có quyền lực kém xa Gia Cát Lượng. Cho nên mọi người vẫn nghi ngờ y. Dù sao không ai biết năng lực của Tư Mã Ý ra sao. Nếu không phải Tư Mã Ý là biểu đệ của Lưu Sấm, chỉ sợ sẽ khiến cho rất nhiều người bất mãn. Còn nữa, bản thân Hoàng Các là tổ chức ít người biết. Nếu không Tư Mã Ý sẽ càng bị người khác chán ghét.
Tuy nhiên, những việc này đối với Tư Mã Ý mà nói, đều không quan trọng. Y dẫn theo Trương Thừa, Lý Luân đi một vòng bến tàu, sau đó trèo lên núi nhìn về phía xa xa. Mãi đến khi trời tối đen, y mới quay trở lại quân doanh được xây dựng tạm thời ở bến tàu, tiếp kiến Trịnh Nhân.
- Trọng Đạt, có thu hoạch gì không?
Trịnh Nhân sai người hâm nóng rượu rồi rót cho Tư Mã Ý một ly đầy. Ngụy Việt ngồi một bên, không có ý đứng dậy, chỉ liếc nhìn Tư Mã Ý.
Tư Mã Ý cười cười, hạ giọng nói:
- Thu hoạch không nhỏ.- Hả?
- Đệ đã kiểm tra bến tàu vài lần, sau đó lại kiểm tra bên ngoài. Vị trí địa lý của Thạch Cữu Đà khá kín đáo, rất khó phát hiệnĐệ còn chuyên môn hỏi thăm vài người chèo thuyền. Bọn họ nói rằng, dù là đi trên biển, nếu không lưu ý, căn bản là không thể phát hiện được vị trí của bến tàu. Mà bến tàu Thạch Cữu Đà mới xây dựng được một tháng, rất nhiều chỗ còn chưa xây dựng xongDưới tình huống như vậy, căn bản là không có khả năng bị hải tặc tập kích. Nhưng… Đại huynh, chẳng lẽ huynh không cảm thấy kỳ quái sao?
Trịnh Nhân ngẩn ra, nhẹ nhàng gật đầu. Ngụy Việt cũng ngồi thẳng dậy, tập trung lắng nghe.
Tư Mã Ý nói tiếp:
- Đêm qua, hải tặc đột nhiên xuất hiện, hơn nữa không hề khó khăn tìm thấy bến tàu. Theo người chèo thuyền nói, lúc ấy Tiết giáo úy từng phái ra chiến thuyền, nhưng lại bị đối phương đâm chìm. Nói cách khác, ngay từ lúc bắt đầu, đám hải tặc đó đã có ý định tập kích bến tàu rồi. Mà hành động của chúng, mau lẹ, cẩn thận, không chút hỗn loạn, mục đích cũng rất rõ ràng.
Đại huynh, một bến tàu giấu kín, không nhiều người biết, lại bị hải tặc lập ra kế hoạch tấn công như thế. Nếu không phải trước đó đám hải tặc đã cẩn thận thăm dò và lập ra kế hoạch, căn bản không có khả năng thành côngĐệ hoài nghi, có người mật báo cho đám hải tặc. Nếu không đám hải tặc đã không quen thuộc với bến tàu như vậy. Hơn nữa còn nắm rõ việc phòng ngự của bến tàu như lòng bàn tay.
Sắc mặt của Ngụy Việt trở nên ngưng trọng. Những hoài nghi lúc trước với Tư Mã Ý lập tức tan thành mây khói.
- Nhị công tử, ý của ngươi là… Có gian tế?
Liêu Tây có hai vị Nhị công tử, một là Gia Cát Lượng, hai là Tư Mã Ý. Tuy nhiên mọi người quen gọi Gia Cát Lượng là Khổng Minh hơn. Nên gọi Nhị công tử, phần lớn là chỉ Tư Mã Ý.
Tư Mã Ý nói:
- Có gian tế hay không, hiện tại ta chưa thể khẳng định. Nhưng ta tin tưởng, nếu không phải hải tặc đã tìm hiểu rõ ràng tình hình bên trong bến tàu từ trước, căn bản là không có khả năng tập kích thuận lợi như vậy. Cho nên, trước tiên ta muốn tiến hành điều tra đám thợ thủ công cùng với những nhân viên ra vào bến tàu. Ta không tin, đám người kia làm được thiên y vô phùng (kít mít không chút kẽ hở).
Y còn chưa dứt lời, Trịnh Nhân đã đứng lên.
- Người đâu!
- Có!
- Lập tức cầm danh sách thợ thủ công và thủ vệ tới đây. Mặt khác, ta muốn kiểm tra những người bên ngoài từng ra vào bến tàu sau khi xây dựng xong. Ta nhớ lúc mới xây dựng, công tử đã đưa ra quy định rồi. Tin rằng Tiết Giáo Úy có bản ghi chép.
- Vâng!
Các sai dịch lập tức hành động. Chỉ qua một lát, một tập dày văn bản đã được đưa tới.
- Đại huynh, huynh kiểm tra danh sách thợ thủ công, đệ kiểm tra danh sách những nhân viên đi ra đi vào bến tàu. Đúng rồi, mời tất cả lại viên tới đây. Có nghi vấn gì thì chúng ta có thể hỏi luôn.
Trịnh Nhân vừa nghe, liên tục nói hay. Y lập tức phái người làm như lời Tư Mã Ý. Mời lại viên phụ trách ghi chép văn bản và phụ trách tạp vụ của bến tàu tới.
Hơn hai mươi lại viên xếp thành một hàng, khoanh tay đứng.
Chỉ nghe thấy tiếng trang giấy xào xạc vang lên trong lều lớn. Ánh mắt của Ngụy Việt giống như chim ưng nhìn quét qua mọi người, khiến cho đám lại viên kia âm thầm run sợ.
Tuy Lưu Sấm đã lệnh cho Trịnh Nhân, Hoàng Trân tiến hành trấn an lưu dân ở thành Cô Trúc. Nhưng tất cả mọi người đều biết, đây chỉ là trấn an tạm thời, không thể lâu dài được. Nếu đám hải tặc thần bí kia còn chưa bị diệt trừ, chỉ sợ tất cả mọi người đều không thể yên tâm. Dân chúng nghĩ như vậy, Lưu Sấm nghĩ như vậy, ngay cả mưu sĩ tướng lĩnh dưới trướng Lưu Sấm cũng nghĩ như vậyThạch Cữu Đà bị tập kích, không thể nghi ngờ là một cú tát mạnh vào mặt rất nhiều người.
Ngụy Việt đóng ở thành Cô Trúc, Trịnh Nhân phụ trách chính sự ở thành Cô Trúc, cùng với rất nhiều người đều cảm thấy nóng mặt. Trời vừa sáng, Tư Mã Ý liền dẫn theo Trương Liêu, Lý Luân từ Lâm Du chạy tới thành Cô Trúc. Thậm chí y còn chưa kịp nghỉ ngơi ở thành Cô Trúc, liền đi thẳng tới bến tàu Thạch Cữu Đà.
Lúc này, bến tàu Thạch Cữu Đà là một mảnh hỗn độnTuy Trịnh Nhân đã sai người thu thập thi thể. Nhưng trên mặt đất vẫn còn lưu lại vết máu. Ánh mặt trời chiếu vào nhìn rất là bắt mắt. Vài căn phòng vẫn còn bốc khói. Bên trong cảng, ba thuyền biển đã cháy đen, không thể sửa chữa.
Tư Mã Ý gặp được Trịnh Nhân và Ngụy Việt ở bến tàu.
Vẻ mặt của hai người đều giận dữ, lúc nói chuyện lộ ra chút xấu hổ.
- Tình hình như thế nào?
Trịnh Nhân thở dài:
- Tổn thất thảm trọng. Phải cần ít nhất hai mươi ngày mới có thể khôi phục lại bến tàu như ban đầu. Tuy nhiên, đấy chỉ là việc nhỏ. Mấu chốt là đám thợ thủ công đều rất sợ hãi, cho nên không có lòng dạ nào để làm việc. Mới vừa rồi có mấy người xin nghỉ việc. Bọn họ không dám tiếp tục ở lại đây đóng thuyền.
Tư Mã Ý vừa nghe, lông mày nhíu lại. Y đi lên bến tàu, nhìn thuyền biển bị đốt hủy, tinh mang trong mắt lóe lên.
- Đại huynh, đệ muốn đi xung quanh đây một lát để tìm kiếm manh mối.
Trịnh Nhân là con của Trịnh Huyền, cho dù là Tư Mã Ý cũng không dám chậm trễ. Y nói với Trịnh Nhân về đám hải tặc tình nghi. Rồi dẫn theo thủ hạ đi xung quanh bến tàu để điều tra Ngụy Việt đi tới bên cạnh Trịnh Nhân, nói:
- Vị Tư Mã công tử này xuất nhập nhiều phái đoàn. Nhưng tuổi y nhỏ như vậy, liệu có tra ra manh mối gì không?
- Ngụy tướng quân nói năng cẩn thận. Công tử làm việc có chừng mực, không thể dựa theo ý của cá nhân mà đoán bừa. Ngươi xem, công tử dùng người, đều là nhân tàiTuy Trọng Đạt tuổi còn trẻ, nhưng có thể được công tử coi trọng, tất có đạo lý của hắn. Ta và ngươi không nên nhiều lời.
Trong lời nói của Ngụy Việt, tỏ vẻ không tín nhiệm Tư Mã Ý.
Cũng khó trách Ngụy Việt như vậy. Gia Cát Lượng nhỏ hơn Tư Mã Ý vài tuổi, nhưng đã có thể đảm đương một phía, được Lưu Sấm phong tướng mà không có ai hoài nghi. Dù sao, Gia Cát Lượng đi theo Lưu Sấm ngày từ những lúc ở Bắc Hải quốc. Y còn là học sinh của Trịnh Huyền, đã cùng Lưu Sấm trải qua rất nhiều đại chiến. Mọi người tương đương quen thuộc y, cũng rất rõ ràng với năng lực của Gia Cát Lượng. Cho nên không có dị nghị gì.
Nhưng Tư Mã Ý Có lẽ ở trong mắt mọi người, Hoàng Các mà Tư Mã Ý đang nắm giữ có quyền lực kém xa Gia Cát Lượng. Cho nên mọi người vẫn nghi ngờ y. Dù sao không ai biết năng lực của Tư Mã Ý ra sao. Nếu không phải Tư Mã Ý là biểu đệ của Lưu Sấm, chỉ sợ sẽ khiến cho rất nhiều người bất mãn. Còn nữa, bản thân Hoàng Các là tổ chức ít người biết. Nếu không Tư Mã Ý sẽ càng bị người khác chán ghét.
Tuy nhiên, những việc này đối với Tư Mã Ý mà nói, đều không quan trọng. Y dẫn theo Trương Thừa, Lý Luân đi một vòng bến tàu, sau đó trèo lên núi nhìn về phía xa xa. Mãi đến khi trời tối đen, y mới quay trở lại quân doanh được xây dựng tạm thời ở bến tàu, tiếp kiến Trịnh Nhân.
- Trọng Đạt, có thu hoạch gì không?
Trịnh Nhân sai người hâm nóng rượu rồi rót cho Tư Mã Ý một ly đầy. Ngụy Việt ngồi một bên, không có ý đứng dậy, chỉ liếc nhìn Tư Mã Ý.
Tư Mã Ý cười cười, hạ giọng nói:
- Thu hoạch không nhỏ.- Hả?
- Đệ đã kiểm tra bến tàu vài lần, sau đó lại kiểm tra bên ngoài. Vị trí địa lý của Thạch Cữu Đà khá kín đáo, rất khó phát hiệnĐệ còn chuyên môn hỏi thăm vài người chèo thuyền. Bọn họ nói rằng, dù là đi trên biển, nếu không lưu ý, căn bản là không thể phát hiện được vị trí của bến tàu. Mà bến tàu Thạch Cữu Đà mới xây dựng được một tháng, rất nhiều chỗ còn chưa xây dựng xongDưới tình huống như vậy, căn bản là không có khả năng bị hải tặc tập kích. Nhưng… Đại huynh, chẳng lẽ huynh không cảm thấy kỳ quái sao?
Trịnh Nhân ngẩn ra, nhẹ nhàng gật đầu. Ngụy Việt cũng ngồi thẳng dậy, tập trung lắng nghe.
Tư Mã Ý nói tiếp:
- Đêm qua, hải tặc đột nhiên xuất hiện, hơn nữa không hề khó khăn tìm thấy bến tàu. Theo người chèo thuyền nói, lúc ấy Tiết giáo úy từng phái ra chiến thuyền, nhưng lại bị đối phương đâm chìm. Nói cách khác, ngay từ lúc bắt đầu, đám hải tặc đó đã có ý định tập kích bến tàu rồi. Mà hành động của chúng, mau lẹ, cẩn thận, không chút hỗn loạn, mục đích cũng rất rõ ràng.
Đại huynh, một bến tàu giấu kín, không nhiều người biết, lại bị hải tặc lập ra kế hoạch tấn công như thế. Nếu không phải trước đó đám hải tặc đã cẩn thận thăm dò và lập ra kế hoạch, căn bản không có khả năng thành côngĐệ hoài nghi, có người mật báo cho đám hải tặc. Nếu không đám hải tặc đã không quen thuộc với bến tàu như vậy. Hơn nữa còn nắm rõ việc phòng ngự của bến tàu như lòng bàn tay.
Sắc mặt của Ngụy Việt trở nên ngưng trọng. Những hoài nghi lúc trước với Tư Mã Ý lập tức tan thành mây khói.
- Nhị công tử, ý của ngươi là… Có gian tế?
Liêu Tây có hai vị Nhị công tử, một là Gia Cát Lượng, hai là Tư Mã Ý. Tuy nhiên mọi người quen gọi Gia Cát Lượng là Khổng Minh hơn. Nên gọi Nhị công tử, phần lớn là chỉ Tư Mã Ý.
Tư Mã Ý nói:
- Có gian tế hay không, hiện tại ta chưa thể khẳng định. Nhưng ta tin tưởng, nếu không phải hải tặc đã tìm hiểu rõ ràng tình hình bên trong bến tàu từ trước, căn bản là không có khả năng tập kích thuận lợi như vậy. Cho nên, trước tiên ta muốn tiến hành điều tra đám thợ thủ công cùng với những nhân viên ra vào bến tàu. Ta không tin, đám người kia làm được thiên y vô phùng (kít mít không chút kẽ hở).
Y còn chưa dứt lời, Trịnh Nhân đã đứng lên.
- Người đâu!
- Có!
- Lập tức cầm danh sách thợ thủ công và thủ vệ tới đây. Mặt khác, ta muốn kiểm tra những người bên ngoài từng ra vào bến tàu sau khi xây dựng xong. Ta nhớ lúc mới xây dựng, công tử đã đưa ra quy định rồi. Tin rằng Tiết Giáo Úy có bản ghi chép.
- Vâng!
Các sai dịch lập tức hành động. Chỉ qua một lát, một tập dày văn bản đã được đưa tới.
- Đại huynh, huynh kiểm tra danh sách thợ thủ công, đệ kiểm tra danh sách những nhân viên đi ra đi vào bến tàu. Đúng rồi, mời tất cả lại viên tới đây. Có nghi vấn gì thì chúng ta có thể hỏi luôn.
Trịnh Nhân vừa nghe, liên tục nói hay. Y lập tức phái người làm như lời Tư Mã Ý. Mời lại viên phụ trách ghi chép văn bản và phụ trách tạp vụ của bến tàu tới.
Hơn hai mươi lại viên xếp thành một hàng, khoanh tay đứng.
Chỉ nghe thấy tiếng trang giấy xào xạc vang lên trong lều lớn. Ánh mắt của Ngụy Việt giống như chim ưng nhìn quét qua mọi người, khiến cho đám lại viên kia âm thầm run sợ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.