Quyển 1 - Chương 436: Mai hoa hương tự khổ hàn lai (3) (2)
Canh Tân
09/03/2018
Mặc cho Lã Lam và Tuân Đán dụ dỗ thế nào Đại Hắc cũng không theo, trốn ở sau Triệu Diễm.
- Phu quân, chàng nói gì đi?
Mi Hoán cười tủm tỉm quay đầu hướng nhìn về Lưu Sấm.
Lưu Sấm cũng không rõ được ý đồ của các nàng Mi Hoán. Cho nên cũng chỉ gật gật đầu nói:
- Hoán Hoán nói đúng, Triệu cô nương ngươi ở bên ngoài cũng có nhiều điều không tiện, không bằng dời qua này ở cùng nhau. Ta đến sẽ nói với Tử Long biết, có lẽ hắn cũng không phản đối.
Mi Hoán cùng Gia Cát Linh khuyên bảo, Triệu Diễm còn có chút do dự. Nhưng Lưu Sấm mở miệng nói như có một ma lực khiến Triệu Diễm không thể nào kháng cự, không tự chủ được gật đầu đồng ý.
- Hì hì, Triệu gia tỷ tỷ hãy bảo Đại Hắc chơi đùa cùng ta đi, được không?
Lã Lam và Tuân Đán thấy Triệu Diễm đồng ý lập tức kéo hai cánh tay Triệu Diễm đứng lên, hai nàng lại nhìn chằm chằm vào dáng điệu ngây thơ chân thành của con gấu.
Triệu Diễm nhịn không được liền ngồi xổm người vỗ vỗ đầu Đại Hắc. Đại Hắc mơ mơ màng màng nhìn Lã Lam và Tuân Đán, mặc dù là con vật nhưng nó cực kỳ thông minh, nhạy bén, nó cảm giác được hai vị này sẽ trở thành chỗ dựa vững chắc cho nó.
Lã Lam và Tuân Đáng cùng chơi đùa với Đại Hắc. Còn Mi Hoán, Gia Cát Linh thì lôi kéo tay Triệu Diễm đi vào trong phòng. Cam phu nhân và Đỗ Trinh thì đứng bên cạnh nhìn Lưu Sấm cười thần bí, cười đến nỗi Lưu Sấm cảm thấy phát hoảng, không biết nên làm thế nào cho phải....
...................................
- Hành Nhược, người nói tiểu muội ta sao lại vào trong phủ?
Trời đã sắp tối, Triệu Vân vội vàng hấp tấp đi vào doanh tướng của Hạ Hầu Lan.
- Tiểu muội ta là con bé ngốc ngếch, không hiểu bậc lễ nghĩa gì, ngươi nói xem có phải nó chọc giận đến các vị phu nhân rồi không?
Trời vừa sẩm tổi, Triệu Vân nhận được tin tức muội muội đưa Đại Hắc đến ở cùng Lưu Sấm và các vị phu nhân. Y lập tức luống cuống tay chân, có chút không biết nên làm thế nào.
Hạ Hầu Lan nghe nói ngẩn ra, vội dò hỏi tình hình. Triệu vân liền đem chuyện Triệu Diễm muốn đến trả lại Đại Hắc kết quả bị các vị phu nhân giữ lại trong phủ nói rõ với Hạ Hầu Lan.
Hạ Hầu Lan nghe nói lập tức mỉm cười.
- Tử Long, ngươi lo lắng cái gì? Ta đi theo Công tử hai năm biết rõ công tử không phải là người háo sắc. Phu nhân lưu Nha nhi trong phủ ta nghĩ cũng có ý tốt....Ngươi kế tiếp lại đi Ung Nô tìm người, vừa lại chiêu mộ binh mã huấn luyện Phi Hùng Kỵ làm gì có thời gian chiếu cố đến Nha nhi. Nàng ta ở Liêu Tây càng chưa quen cuộc sống nơi đây, được các vị phu nhân chiếu cố chính là chuyện tốt, ít nhất ngươi không cần lo lắng về nó, có thể toàn lực làm việc. Công tử là người thưởng phạt phân minh, chỉ cần ngươi có thành tích công tử tất sẽ trọng dụng, hiện tại ngươi mới vừa đến, dù không được công tử xem trọng vì chưa lập được công nên khó ai phục tùng.
Công tử lần này phong ngươi là Tả lĩnh Phi Hùng Kỵ, ngươi nghĩ xem Lệnh Minh theo Công tử đi Hứa Đô qua năm quan chém giét Biện Hỉ Thái Dương cũng không được xem trọng như thế......Ngươi làm Tả Lĩnh nhất định sẽ có người không phục, tuy hiện tại chưa có ai dám nói này nói kia nhưng trong thâm tâm chê cười ngươi, càng như thế ngươi càng phải cố gắng tạo nên thành tích, không phụ sự trọng dụng của công tử.
Triệu Vân nghe nói thế cũng có phần chấp nhận được. Chỉ có điều trong thâm tâm vẫn cảm thấy có điều gì đó không hợp lắm nhưng lại không nói rõ được là cái gì.
- Như thế ngày mai ta hướng đến phủ phu nhân nói lời cảm tạ, thuận tiện thăm dò một chút, để Nha nhi kiềm chế không ngang ngược mà quên lễ nghĩa.
- Ừ đó là ân trọng của Công tử ngươi phải nói lời cảm tạ.
Tiễn bước Triệu Vân, Hạ Hầu Lan lại cười.
Tử Long thật đúng là người có phúc mặc dù có chút mơ hồ nhưng đúng là may mắn.
Ngày ấy Lưu Sấm cứu Triệu Diễm, Hạ Hầu Lan cũng không biết rõ tình huống cụ thể thế nào....Nhưng y có thể cảm giác được Triệu Diễm nhìn Lưu Sấm có chút khác lạ. Ngay cả Lưu Sấm mỗi khi nói chuyện với Triệu Diễm dường như không có chút tự nhiên. Cho nên, Hạ Hầu Lan liền biết giữa Lưu Sấm và Triệu Diễm có chuyện gì đó. Tiếp đến Triệu Vân lại nhận được chức Tả Lĩnh, cũng tiến thêm một bước nữa xác định ý nghĩ của Hạ Hầu Lan. Y biết bản lĩnh của Triệu Vân, thống lĩnh một huấn luyện kỵ quân không phải vấn đề lớn, nhưng tính chất Phi Hùng Kỵ không phải bình thường.....Đó là cấm quân thủ hạ của Lưu Sấm, nếu không là tâm phúc của Lưu Sấm thì ai có thể đảm đương được? Theo Hạ Hầu Lan có lẽ Lưu Sấm cực kỳ xem trọng Triệu Vân, cũng có khả năng ngay từ đầu đã có ý giao tính mệnh trong tay y. Đương nhiên Hạ Hầu Lan cũng không biết Lưu Sấm xuyên không mà đến, càng không biết người đời sau tôn thờ Triệu Vân như thế nào cho nên theo suy nghĩ của y có lẽ Triệu Vân được sự tín nhiệm và tôn sùng của Lưu Sấm có liên quan đến Nha nhi, nếu không như thế chuyện này giải thích như thế nào cũng không hợp lý.
Ngẫm lại thì đó cũng là chuyện tốt.
Triệu Vân cũng gặp không ít đau khổ, hiện giờ cũng có ngày nổi danh. Tính tình y ngay thẳng, không hiểu cách đối nhân xử thế nên khó tránh khỏi bị xa lánh.
Nhớ ngày trước y tìm nơi nương tựa là Công Tôn Toản, Công Tôn Toản lại hỏi Triệu Vân: Ngươi là người Ký Châu, đáng lý ra nên tìm Viên Thiệu làm nơi nương tựa, sao lại đến tìm ta? Với câu hỏi đó nếu là người khác sẽ nói " Tướng quân uy phong lừng lẫy, thanh danh truyền xa, trong tâm tại hạ ngưỡng mộ nên mới tìm đến nương tựa" nhưng chính Triệu Vân lại trả lời Công Tôn Toản thế này: " Thiên hạ đại loạn, không biết ai là minh chủ, dân chúng khốn đốn lầm than, Bỉ Châu thương thảo muốn đi theo con đường chính trị nhân từ, cũng không phải ta mất lòng gì Viên Thiệu mà thiên hướng ta hướng về tướng quân người...."
Câu trả lời như thế làm sao Công Tôn Toản vừa lòng. Dù cho Công Tôn Toản biết được Triệu Vân lợi hại, nên cũng để y làm chủ kỵ.
Chức chủ kỵ đó chính là một chiến tướng. Mỗi khi gặp chiến tranh anh dũng, chủ kỵ dẫn đầu. Nói khó nghe một chút y chính là vật hi sinh.
Mà nay Nha nhi cùng Lưu Sấm dường như có chuyện với nhau nên Triệu Vân chỉ cần có đầy đủ năng lực liền có thể đứng vững gót chân.
Lại nói Đại tướng quân Vệ Thanh nếu không là quan hệ Vệ Tử Phu sao có khả năng được Hán Vũ Đế yên tâm sử dụng? Mặc dù nói bám váy đàn bà có chút khó nghe những ở đúng thời điểm lại là người trợ thủ đắc lực, cho nên, Hạ Hầu Lan đối với chuyện này có thể nhìn thấu được.
.................
Sáng sớm hôm sau Triệu Vân đến phủ bái tạ đám người Mi Hoán, gặp dược Triệu Diễm ở trong phủ cũng khá yên lòng. Y lập tức cùng Mi Chúc mang theo một đội nhân mã vội vàng mà đi, đến huyện Ung Nô, quận Ngư Dương tìm hiểu tin tức của Điền Dự.
Còn Lưu Sấm thì triệu tập các tướng, an bài thỏa đáng mọi chuyện ở Lâm Du, mang theo Bàng Đức vội chạy đến thành Cô Trúc.
Thời gian đối với hắn mà nói cực kỳ quý giá. Nhất định hắn phải đến Liêu Tây trước Thuần Vu Quỳnh, an bài mọi chuyện thỏa đáng.
Trận chiến Quan Độ đã vô cùng cấp bách. Trong lòng Lưu Sấm biết, tính toán trong suốt bốn năm của hắn cũng bắt đầu mở màn.
- Phu quân, chàng nói gì đi?
Mi Hoán cười tủm tỉm quay đầu hướng nhìn về Lưu Sấm.
Lưu Sấm cũng không rõ được ý đồ của các nàng Mi Hoán. Cho nên cũng chỉ gật gật đầu nói:
- Hoán Hoán nói đúng, Triệu cô nương ngươi ở bên ngoài cũng có nhiều điều không tiện, không bằng dời qua này ở cùng nhau. Ta đến sẽ nói với Tử Long biết, có lẽ hắn cũng không phản đối.
Mi Hoán cùng Gia Cát Linh khuyên bảo, Triệu Diễm còn có chút do dự. Nhưng Lưu Sấm mở miệng nói như có một ma lực khiến Triệu Diễm không thể nào kháng cự, không tự chủ được gật đầu đồng ý.
- Hì hì, Triệu gia tỷ tỷ hãy bảo Đại Hắc chơi đùa cùng ta đi, được không?
Lã Lam và Tuân Đán thấy Triệu Diễm đồng ý lập tức kéo hai cánh tay Triệu Diễm đứng lên, hai nàng lại nhìn chằm chằm vào dáng điệu ngây thơ chân thành của con gấu.
Triệu Diễm nhịn không được liền ngồi xổm người vỗ vỗ đầu Đại Hắc. Đại Hắc mơ mơ màng màng nhìn Lã Lam và Tuân Đán, mặc dù là con vật nhưng nó cực kỳ thông minh, nhạy bén, nó cảm giác được hai vị này sẽ trở thành chỗ dựa vững chắc cho nó.
Lã Lam và Tuân Đáng cùng chơi đùa với Đại Hắc. Còn Mi Hoán, Gia Cát Linh thì lôi kéo tay Triệu Diễm đi vào trong phòng. Cam phu nhân và Đỗ Trinh thì đứng bên cạnh nhìn Lưu Sấm cười thần bí, cười đến nỗi Lưu Sấm cảm thấy phát hoảng, không biết nên làm thế nào cho phải....
...................................
- Hành Nhược, người nói tiểu muội ta sao lại vào trong phủ?
Trời đã sắp tối, Triệu Vân vội vàng hấp tấp đi vào doanh tướng của Hạ Hầu Lan.
- Tiểu muội ta là con bé ngốc ngếch, không hiểu bậc lễ nghĩa gì, ngươi nói xem có phải nó chọc giận đến các vị phu nhân rồi không?
Trời vừa sẩm tổi, Triệu Vân nhận được tin tức muội muội đưa Đại Hắc đến ở cùng Lưu Sấm và các vị phu nhân. Y lập tức luống cuống tay chân, có chút không biết nên làm thế nào.
Hạ Hầu Lan nghe nói ngẩn ra, vội dò hỏi tình hình. Triệu vân liền đem chuyện Triệu Diễm muốn đến trả lại Đại Hắc kết quả bị các vị phu nhân giữ lại trong phủ nói rõ với Hạ Hầu Lan.
Hạ Hầu Lan nghe nói lập tức mỉm cười.
- Tử Long, ngươi lo lắng cái gì? Ta đi theo Công tử hai năm biết rõ công tử không phải là người háo sắc. Phu nhân lưu Nha nhi trong phủ ta nghĩ cũng có ý tốt....Ngươi kế tiếp lại đi Ung Nô tìm người, vừa lại chiêu mộ binh mã huấn luyện Phi Hùng Kỵ làm gì có thời gian chiếu cố đến Nha nhi. Nàng ta ở Liêu Tây càng chưa quen cuộc sống nơi đây, được các vị phu nhân chiếu cố chính là chuyện tốt, ít nhất ngươi không cần lo lắng về nó, có thể toàn lực làm việc. Công tử là người thưởng phạt phân minh, chỉ cần ngươi có thành tích công tử tất sẽ trọng dụng, hiện tại ngươi mới vừa đến, dù không được công tử xem trọng vì chưa lập được công nên khó ai phục tùng.
Công tử lần này phong ngươi là Tả lĩnh Phi Hùng Kỵ, ngươi nghĩ xem Lệnh Minh theo Công tử đi Hứa Đô qua năm quan chém giét Biện Hỉ Thái Dương cũng không được xem trọng như thế......Ngươi làm Tả Lĩnh nhất định sẽ có người không phục, tuy hiện tại chưa có ai dám nói này nói kia nhưng trong thâm tâm chê cười ngươi, càng như thế ngươi càng phải cố gắng tạo nên thành tích, không phụ sự trọng dụng của công tử.
Triệu Vân nghe nói thế cũng có phần chấp nhận được. Chỉ có điều trong thâm tâm vẫn cảm thấy có điều gì đó không hợp lắm nhưng lại không nói rõ được là cái gì.
- Như thế ngày mai ta hướng đến phủ phu nhân nói lời cảm tạ, thuận tiện thăm dò một chút, để Nha nhi kiềm chế không ngang ngược mà quên lễ nghĩa.
- Ừ đó là ân trọng của Công tử ngươi phải nói lời cảm tạ.
Tiễn bước Triệu Vân, Hạ Hầu Lan lại cười.
Tử Long thật đúng là người có phúc mặc dù có chút mơ hồ nhưng đúng là may mắn.
Ngày ấy Lưu Sấm cứu Triệu Diễm, Hạ Hầu Lan cũng không biết rõ tình huống cụ thể thế nào....Nhưng y có thể cảm giác được Triệu Diễm nhìn Lưu Sấm có chút khác lạ. Ngay cả Lưu Sấm mỗi khi nói chuyện với Triệu Diễm dường như không có chút tự nhiên. Cho nên, Hạ Hầu Lan liền biết giữa Lưu Sấm và Triệu Diễm có chuyện gì đó. Tiếp đến Triệu Vân lại nhận được chức Tả Lĩnh, cũng tiến thêm một bước nữa xác định ý nghĩ của Hạ Hầu Lan. Y biết bản lĩnh của Triệu Vân, thống lĩnh một huấn luyện kỵ quân không phải vấn đề lớn, nhưng tính chất Phi Hùng Kỵ không phải bình thường.....Đó là cấm quân thủ hạ của Lưu Sấm, nếu không là tâm phúc của Lưu Sấm thì ai có thể đảm đương được? Theo Hạ Hầu Lan có lẽ Lưu Sấm cực kỳ xem trọng Triệu Vân, cũng có khả năng ngay từ đầu đã có ý giao tính mệnh trong tay y. Đương nhiên Hạ Hầu Lan cũng không biết Lưu Sấm xuyên không mà đến, càng không biết người đời sau tôn thờ Triệu Vân như thế nào cho nên theo suy nghĩ của y có lẽ Triệu Vân được sự tín nhiệm và tôn sùng của Lưu Sấm có liên quan đến Nha nhi, nếu không như thế chuyện này giải thích như thế nào cũng không hợp lý.
Ngẫm lại thì đó cũng là chuyện tốt.
Triệu Vân cũng gặp không ít đau khổ, hiện giờ cũng có ngày nổi danh. Tính tình y ngay thẳng, không hiểu cách đối nhân xử thế nên khó tránh khỏi bị xa lánh.
Nhớ ngày trước y tìm nơi nương tựa là Công Tôn Toản, Công Tôn Toản lại hỏi Triệu Vân: Ngươi là người Ký Châu, đáng lý ra nên tìm Viên Thiệu làm nơi nương tựa, sao lại đến tìm ta? Với câu hỏi đó nếu là người khác sẽ nói " Tướng quân uy phong lừng lẫy, thanh danh truyền xa, trong tâm tại hạ ngưỡng mộ nên mới tìm đến nương tựa" nhưng chính Triệu Vân lại trả lời Công Tôn Toản thế này: " Thiên hạ đại loạn, không biết ai là minh chủ, dân chúng khốn đốn lầm than, Bỉ Châu thương thảo muốn đi theo con đường chính trị nhân từ, cũng không phải ta mất lòng gì Viên Thiệu mà thiên hướng ta hướng về tướng quân người...."
Câu trả lời như thế làm sao Công Tôn Toản vừa lòng. Dù cho Công Tôn Toản biết được Triệu Vân lợi hại, nên cũng để y làm chủ kỵ.
Chức chủ kỵ đó chính là một chiến tướng. Mỗi khi gặp chiến tranh anh dũng, chủ kỵ dẫn đầu. Nói khó nghe một chút y chính là vật hi sinh.
Mà nay Nha nhi cùng Lưu Sấm dường như có chuyện với nhau nên Triệu Vân chỉ cần có đầy đủ năng lực liền có thể đứng vững gót chân.
Lại nói Đại tướng quân Vệ Thanh nếu không là quan hệ Vệ Tử Phu sao có khả năng được Hán Vũ Đế yên tâm sử dụng? Mặc dù nói bám váy đàn bà có chút khó nghe những ở đúng thời điểm lại là người trợ thủ đắc lực, cho nên, Hạ Hầu Lan đối với chuyện này có thể nhìn thấu được.
.................
Sáng sớm hôm sau Triệu Vân đến phủ bái tạ đám người Mi Hoán, gặp dược Triệu Diễm ở trong phủ cũng khá yên lòng. Y lập tức cùng Mi Chúc mang theo một đội nhân mã vội vàng mà đi, đến huyện Ung Nô, quận Ngư Dương tìm hiểu tin tức của Điền Dự.
Còn Lưu Sấm thì triệu tập các tướng, an bài thỏa đáng mọi chuyện ở Lâm Du, mang theo Bàng Đức vội chạy đến thành Cô Trúc.
Thời gian đối với hắn mà nói cực kỳ quý giá. Nhất định hắn phải đến Liêu Tây trước Thuần Vu Quỳnh, an bài mọi chuyện thỏa đáng.
Trận chiến Quan Độ đã vô cùng cấp bách. Trong lòng Lưu Sấm biết, tính toán trong suốt bốn năm của hắn cũng bắt đầu mở màn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.