Quyển 1 - Chương 376: Yết kiến Thiên tử (4)
Canh Tân
04/08/2017
Lưu Sấm đột nhiên bị ám sát khiến không khí Hứa Đô lập tức trở nên căng thẳng.
Lúc ban đầu, có người nghĩ là do Tào Tháo gây ra. Nghị lang Triệu Ngạn càng thêm chính diện chỉ trích Tào Tháo bất kính với thiên tử, không bảo vệ chu toàn Lưu Sấm. Đối với chuyện này, Tào Tháo hết sức thanh minh, nói rằng việc này không liên quan đến y.
- Lưu hoàng thúc phụng chế chiếu mà đến, tại sao đến nay thiên tử vẫn chưa gặp được Lưu hoàng thúc?
- Lưu hoàng thúc phụng chế chiếu mà đến, nhưng gần đến lúc diện kiến lại xảy ra chuyện lớn phải lo liệu ổn thỏa mới có thể diện kiến thiên tử. Triệu Nghị Lang xin yên tâm, ta đã trình báo chuyện này với thiên tử, chọn được ngày tốt. Buổi sáng ngày kia, Lưu hoàng thúc sẽ diện kiến thiên tử ở Dục Tú đài, cho nên ngươi không cần quá lo lắng. Lần này Lưu hoàng thúc gặp chuyện là thiếu sót của ta. Ta đã sai người tăng cường bảo vệ dịch quán, đương nhiên sẽ bảo đảm an toàn cho hoàng thúc.
Triệu Ngạn nghe xong mới chịu bỏ qua. Sau đó, Tào Tháo lại truyền Lưu Bị đến, sau một phen hỏi han tường tận mới cười khổ nói:
- Huyền Đức, chỉ sợ hai ngày này phải ủy khuất ngươi một chút, trước khi Lưu Sấm diện kiến thiên tử, xin chớ rời khỏi phủ đệ nửa bước. Ngươi phải biết rằng tình hình trước mắt rất bất lợi cho ngươi, rất nhiều mũi nhọn đều đang chĩa thẳng về phía ngươi, cho rằng là Huyền Đức ngươi phái ra thích khách, ám sát Lưu Sấm. Mà theo tình hình trước mắt thì ngươi cũng là mối hiềm nghi lớn nhất.
Lưu Bị không khỏi kêu oan:
- Tào Công, ta thừa nhận ta cùng với Lưu hoàng thúc có ân oán, hơn nữa ta cũng vô cùng oán hận y. Nhưng Lưu hoàng thúc theo chiếu chỉ của thiên tử mà tới Hứa Đô, ta sao co thể đi vuốt râu thiên tử? Chuyện này quả thật không liên quan gì đến ta, kính xin Tào Công minh xét.
- Ta đương nhiên hiểu rõ ngươi không liên quan đến chuyện này. Nhưng vấn đề hiện tại là, tình huống rất phức tạp. Nếu ta không gọi ngươi đến một chút, thu thập vài lời khai… chỉ sợ cũng phải liên lụy
Tào Tháo đương nhiên không thể nói cho Lưu Bị là sau khi tin tức Lưu Sấm gặp chuyện được truyền ra, Chung Diêu, Tuân Úc, Tuân Du... thậm chí cả Quách Gia đều đến cầu tình với lão. Điều này minh chứng cho cái gì? Điều này chứng tỏ việc Lưu Sấm gặp chuyện đã tác động đến điểm mấu chốt của các thế tộc Dĩnh Xuyên.
Chuyện này nếu xử lí không tốt rất có khả năng gây nên mâu thuẫn giữa Tào Tháo và các thế tộc Dĩnh Xuyên. Đương nhiên trước đo Tào Tháo đã phải cam đoan với Lưu Diêu sẽ bảo toàn mạng sống cho Lưu Sấm. Chứ đừng nói đến việc một đám lão thần trong Hán thất cũng đứng sau lưng trợ giúp... Tào Tháo nếu không có hành động gì thì không biết phải ăn nói làm sao.
Lưu Bị có cừu oán với Lưu Sấm, hơn nữa dưới tay y có tám trăm Bạch Mạo tinh binh, cũng có thể coi là tử sĩ. Nói thật, nếu không phải Tào Tháo biết Lưu Bị sẽ không làm ra một hành động thiếu sáng suốt như vậy, nói không chừng cũng sẽ cho rằng, là y sai khiến. Tuy nhiên, trong tình hình hiện nay, bất kể có phải do Lưu Bị làm hay không, ngươi vẫn phải san sẻ với ta một phần hiềm nghi. Bằng không nếu tất cả các mũi nhọn đều chĩa vào Tào Tháo… cho dù là lão cũng gánh không nổi.
++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++ +++++++++
Hứa Đô, ngõ Chương Hoa.
Đây là một ngõ hẻm cực kì u tĩnh, bên trong có một tòa phủ đệ hoa mỹ. Tư Mã Ý đi rất vội vàng, sau khi đi qua trung các liền đi vào hậu trạch, dừng lại trước một gian thư phòng, giơ tay nhẹ nhàng gõ cửa.
- Vào đi!
Trong phòng truyền đến một tiếng nói lớn. Tư Mã Ý vội vàng sửa sang lại áo mũ, mở cửa tiến vào. Trong phòng bày một chậu than, than bên trong cháy rừng rực, thỉnh thoảng có những tiếng nổ lách tách. Một vị lão nhân nằm nghiên trên tháp kỷ, tay cầm một quyển “Thượng thư”, đọc rất có ý vị, không khỏi thốt ra cảm thán, không ngừng khen ngợi.
- Trọng Đạt, bản “Thượng thư chú sơ” này con đã đọc qua chưa?
- Có phải bản mới của Khang Thành Công không ạ?
- Đúng vậy!
Lão nhân vừa nói vừa ngồi dậy từ tháp kỷ, đặt quyển sách trong tay lên bàn:
- Hôm trước Khang Thành Công phái người đưa tới một bộ “Thập tam kinh chú sơ”, ta rất thích. Khang Thành Công không hổ là Kinh Học đại sư, học giả uyên thâm đương thời. Đọc “ Thập tam kinh chú sơ” của y, ta thật học hỏi được nhiều điều.
Khang Thành Công còn nói, hiện nay bọn họ đang sửa sang biên soạn lại Thập tam kinh, còn thu thập các chú thích chúc giải của nhiều tác gia khác. Ha ha, y còn nhờ ta thỉnh cầu mượn “Thi chú sơ” của ông cố ngươi để biên tập trong kho điển tích. Ta nghĩ rằng đây cũng là một chuyện tốt, đang định phái người đang các bài văn của ông cố và ông nội ngươi đưa đến Nam Sơn thư viện ở Bất Kỳ… Trọng Đạt ngươi thấy sao?
Tư Mã Ý khẽ mỉm cười:
- Lưu hoàng thúc triệu tập danh sĩ trong thiên hạ, biên soạn Tứ Khố toàn thư, quả là chuyện tốt lợi đến thiên thu vạn đại. Một việc trọng đại như vậy, Tư Mã Ý ta sao có thể đứng ngoài? Hài nhi nghĩ, hài nhi không chỉ muốn gửi các bài văn của ông cố và ông ngoại, mà tất cả các điển tịnh trân quý trong nhà đều gửi đến Nam Sơn thư viện, góp sức vào công trình lớn, ý của phụ thân ra sao?
Lão nhân tên là Tư Mã Phòng, tự Kiến Công, người Hiếu Kính, làm chức Ti Đãi ở huyện Ôn, Hà Nội, cũng thuộc vọng tộc Hà Nội. Nhà Tư Mã Phòng mấy đời nối tiếp nhau xuất thân quan lại, phụ thân Tư Mã Tuấn từng làm thái thú Dĩnh Xuyên, cho nên cũng được xếp vào thế tộc Dĩnh Xuyên. Mà bản thân Tư Mã Phòng thì từng làm Lạc Dương lệnh, Kinh Triệu doãn, mà nay ông đã qua tuổi ngũ tuần, theo Hán Đế từ Trường An đến Hứa Đô.
Lập trường của ông ta rất mơ hồ. Một mặt Tư Mã Phòng là lão thần nhà Hán. Một mặt khác ông lại có ơn tri ngộ với Tào Tháo. Tào Tháo có thể làm được Lạc Dương Bắc Bộ Úy là do được Tư Mã Phòng tiến cử, cho nên Tào Tháo đối với Tư Mã Phòng là vô cùng tôn kính.
Sau khi Tư Mã Phòng đến Hứa Đô, liền từ quan ở trong nhà tĩnh dưỡng. Tào Tháo phong ông ta làm Kỵ Đô úy, tuy là chức tán quan nhưng lại không ai dám khinh thường.
Ông bưng lên một ly rượu ấm, uống một ngụm rồi đột nhiên hỏi:
- Mọi chuyện làm đến đâu rồi?
- Hồi bẩm phụ thân, đều đã giải quyết xong!
Sau khi Tư Mã Phòng nghe xong, không kìm nổi thở dài một hơi:
- Có để lại sơ hở gì không?
- Phụ thân yên tâm, việc này con tự mình đốc thúc, tuyệt không lưu lại bất cứ sơ hở nào.
- Như vậy là tốt rồi.
Trong thư phòng đột nhiên yên lặng trở lại. Tư Mã Phòng không nói câu nào, mà Tư Mã Ý thì khoanh tay mà đứng, không dám phát ra một nửa âm thanh.
Phải biết rằng, Tư Mã Phòng có tám đứa con, con cả Tư Mã Lãng đang làm việc dưới trướng Tào Tháo, rất được Tào Tháo trọng dụng. Nhưng nếu đem ra so sánh, Tư Mã Phòng rất xem trọng con thứ Tư Mã Ý, vẫn giữ ở bên người. Gia giáo nhà ông rất nghiêm khắc, mặc dù các con đều đã nhược quán (cách gọi thanh niên khoảng 20 tuổi) nên người, cũng không yêu cầu “Không cho vào thì không được vào, không cho ngồi không được ngồi, không cho nghe một nửa câu cũng không được nghe”, có thể nói là quy củ nghiêm khắc.
- Con thấy biểu ca con thế nào?
- À?
Tư Mã Ý ngẩn ra, chợt nói:
- Biểu ca hiện nay như hổ lạc đất bằng, trong tình hình này mà có được gió đông, ắt thành đại sự… Lần trước con ở Cao Mật, từng nhìn thấy cách biểu ca cai trị, có thể nói là nề nếp trật tự. Tuy là biểu ca muốn che giấu nhưng con biết mưu đồ của y không nhỏ, cũng có không ít tính toán.
- Ha ha, nếu nó không có dã tâm, Mạnh Đức sao phải kiêng kị? Trước đây, ta vẫn lo lắng, nó từ xó chợ mà quật khởi khó tránh việc tầm thường không có cái nhìn quảng đại. Nhưng theo lời con nói lại là có chút lo xa rồi. Con trai của Lưu Tử Kỳ sao có thể là kẻ tầm thường không có tầm mắt? Hắn lần này thua ở Từ Châu, chưa đánh đã thua, chẳng qua là không chiếm được thiên thời địa lợi mà thôi.
Tư Mã Phòng đứng dậy, đi lại vài vòng trong thư phòng.
Mà Tư Mã Ý thì tiếp tục khoanh tay đứng, bộ dáng cẩn trọng.
- Nhớ năm đó, Trung Lăng Hầu cùng ông nội con có quan hệ rất tốt, tình cảm giữa hai người thân thiết giống như tay chân. Không ngờ đến khi Trung Lăng Hầu ở Trường An ngẫu nhiên lại cứu được cô của con… Chẳng hiểu đại cô cô của ngươi nghĩ gì mà nảy sinh tình cảm với Trung Lăng Hầu, thậm chí theo y tới tận Dĩnh Xuyên, cam nguyện làm thiếp. Vì thế ông nội con và Trung Lăng Hầu trở mặt thành thù, cắt đứt tình cha con với cô cô con. Nhưng ta biết rằng ông nội con vẫn luôn nhớ về Đại cô cô con… Mà cô cô con cũng là người tình tình bướng bỉnh, sau khi gả cho Trung Lăng Hầu, không ngờ đến một lá thư qua lại cũng không có. Tuy ta biết đại cô cô con lo lắng hủy hoại thanh danh ông nội con, nhưng nàng đâu có biết ông nội con đến chết vẫn nhớ thương nàng… Lúc đại cô cô của con bị hại, ông nội con hận tới mức không thể chạy đến liều mạng với Trương Nhượng. Lúc lâm chung ông nội con nói với ta, nhất định phải tìm được cốt nhục của cô cô con, đừng để huyết mạch của Lưu Tử Kỳ bị đoạn tuyệt.
Ta từng sai người hỏi thăm khắp nơi, vốn tưởng rằng…Ha ha, không ngờ mười năm sau đó, hắn đột ngột quật khởi. Nếu ông nội con dưới suối vàng biết được, nhất định sẽ vô cùng vui vẻ.
Tư Mã Ý nghe được ngạc nhiên, ngẩng đầu nhìn Tư Mã Phòng, một lúc lâu sau vẫn không nói ra lời. Y chỉ biết rằng, Lưu Sấm là biểu ca của y, không hề biết rằng trong chuyện này còn có ẩn tình, liên quan đến chuyện xưa như thế.
Cũng khó trách, Lưu Đào và Tư Mã Tuấn là hai người cùng thế hệ, kết giao chẳng khác nào huynh đệ. Tư Mã phu nhân gả cho Lưu Đào, liền liên lụy đến rất nhiều chuyện khác. Trách không được chẳng ai biết chuyện nhà Tư Mã và gia tộc của Lưu Sấm có quan hệ với nhau. Tin tằng cả Lưu Đào là người trong cuộc cũng không đem chuyện này đi rêu rao, ngoại trừ số ít người biết được chuyện này, căn bản sẽ không ai biết được chuyện quan hệ giữa hai nhà.
Trong mắt Tư Mã Phòng lóe lên ánh lệ.
Ông đột nhiên nghiêng đầu lại, nhìn Tư Mã Ý nói:
- Trọng Đạt, nếu ta muốn con phò tá biểu ca con, con có bằng lòng đến đó không?
- Phụ thân nói gì?
Tư Mã Ý ngạc nhiên nhìn Tư Mã Phòng.
Y từng nghĩ đến Tư Mã Phòng sẽ giúp đỡ Lưu Sấm, nhưng không ngờ lại muốn y đến phò tá Lưu Sấm. Nhất thời, Tư Mã Ý cũng không biết nên trả lời thế nào mới phải…
Lúc ban đầu, có người nghĩ là do Tào Tháo gây ra. Nghị lang Triệu Ngạn càng thêm chính diện chỉ trích Tào Tháo bất kính với thiên tử, không bảo vệ chu toàn Lưu Sấm. Đối với chuyện này, Tào Tháo hết sức thanh minh, nói rằng việc này không liên quan đến y.
- Lưu hoàng thúc phụng chế chiếu mà đến, tại sao đến nay thiên tử vẫn chưa gặp được Lưu hoàng thúc?
- Lưu hoàng thúc phụng chế chiếu mà đến, nhưng gần đến lúc diện kiến lại xảy ra chuyện lớn phải lo liệu ổn thỏa mới có thể diện kiến thiên tử. Triệu Nghị Lang xin yên tâm, ta đã trình báo chuyện này với thiên tử, chọn được ngày tốt. Buổi sáng ngày kia, Lưu hoàng thúc sẽ diện kiến thiên tử ở Dục Tú đài, cho nên ngươi không cần quá lo lắng. Lần này Lưu hoàng thúc gặp chuyện là thiếu sót của ta. Ta đã sai người tăng cường bảo vệ dịch quán, đương nhiên sẽ bảo đảm an toàn cho hoàng thúc.
Triệu Ngạn nghe xong mới chịu bỏ qua. Sau đó, Tào Tháo lại truyền Lưu Bị đến, sau một phen hỏi han tường tận mới cười khổ nói:
- Huyền Đức, chỉ sợ hai ngày này phải ủy khuất ngươi một chút, trước khi Lưu Sấm diện kiến thiên tử, xin chớ rời khỏi phủ đệ nửa bước. Ngươi phải biết rằng tình hình trước mắt rất bất lợi cho ngươi, rất nhiều mũi nhọn đều đang chĩa thẳng về phía ngươi, cho rằng là Huyền Đức ngươi phái ra thích khách, ám sát Lưu Sấm. Mà theo tình hình trước mắt thì ngươi cũng là mối hiềm nghi lớn nhất.
Lưu Bị không khỏi kêu oan:
- Tào Công, ta thừa nhận ta cùng với Lưu hoàng thúc có ân oán, hơn nữa ta cũng vô cùng oán hận y. Nhưng Lưu hoàng thúc theo chiếu chỉ của thiên tử mà tới Hứa Đô, ta sao co thể đi vuốt râu thiên tử? Chuyện này quả thật không liên quan gì đến ta, kính xin Tào Công minh xét.
- Ta đương nhiên hiểu rõ ngươi không liên quan đến chuyện này. Nhưng vấn đề hiện tại là, tình huống rất phức tạp. Nếu ta không gọi ngươi đến một chút, thu thập vài lời khai… chỉ sợ cũng phải liên lụy
Tào Tháo đương nhiên không thể nói cho Lưu Bị là sau khi tin tức Lưu Sấm gặp chuyện được truyền ra, Chung Diêu, Tuân Úc, Tuân Du... thậm chí cả Quách Gia đều đến cầu tình với lão. Điều này minh chứng cho cái gì? Điều này chứng tỏ việc Lưu Sấm gặp chuyện đã tác động đến điểm mấu chốt của các thế tộc Dĩnh Xuyên.
Chuyện này nếu xử lí không tốt rất có khả năng gây nên mâu thuẫn giữa Tào Tháo và các thế tộc Dĩnh Xuyên. Đương nhiên trước đo Tào Tháo đã phải cam đoan với Lưu Diêu sẽ bảo toàn mạng sống cho Lưu Sấm. Chứ đừng nói đến việc một đám lão thần trong Hán thất cũng đứng sau lưng trợ giúp... Tào Tháo nếu không có hành động gì thì không biết phải ăn nói làm sao.
Lưu Bị có cừu oán với Lưu Sấm, hơn nữa dưới tay y có tám trăm Bạch Mạo tinh binh, cũng có thể coi là tử sĩ. Nói thật, nếu không phải Tào Tháo biết Lưu Bị sẽ không làm ra một hành động thiếu sáng suốt như vậy, nói không chừng cũng sẽ cho rằng, là y sai khiến. Tuy nhiên, trong tình hình hiện nay, bất kể có phải do Lưu Bị làm hay không, ngươi vẫn phải san sẻ với ta một phần hiềm nghi. Bằng không nếu tất cả các mũi nhọn đều chĩa vào Tào Tháo… cho dù là lão cũng gánh không nổi.
++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++ +++++++++
Hứa Đô, ngõ Chương Hoa.
Đây là một ngõ hẻm cực kì u tĩnh, bên trong có một tòa phủ đệ hoa mỹ. Tư Mã Ý đi rất vội vàng, sau khi đi qua trung các liền đi vào hậu trạch, dừng lại trước một gian thư phòng, giơ tay nhẹ nhàng gõ cửa.
- Vào đi!
Trong phòng truyền đến một tiếng nói lớn. Tư Mã Ý vội vàng sửa sang lại áo mũ, mở cửa tiến vào. Trong phòng bày một chậu than, than bên trong cháy rừng rực, thỉnh thoảng có những tiếng nổ lách tách. Một vị lão nhân nằm nghiên trên tháp kỷ, tay cầm một quyển “Thượng thư”, đọc rất có ý vị, không khỏi thốt ra cảm thán, không ngừng khen ngợi.
- Trọng Đạt, bản “Thượng thư chú sơ” này con đã đọc qua chưa?
- Có phải bản mới của Khang Thành Công không ạ?
- Đúng vậy!
Lão nhân vừa nói vừa ngồi dậy từ tháp kỷ, đặt quyển sách trong tay lên bàn:
- Hôm trước Khang Thành Công phái người đưa tới một bộ “Thập tam kinh chú sơ”, ta rất thích. Khang Thành Công không hổ là Kinh Học đại sư, học giả uyên thâm đương thời. Đọc “ Thập tam kinh chú sơ” của y, ta thật học hỏi được nhiều điều.
Khang Thành Công còn nói, hiện nay bọn họ đang sửa sang biên soạn lại Thập tam kinh, còn thu thập các chú thích chúc giải của nhiều tác gia khác. Ha ha, y còn nhờ ta thỉnh cầu mượn “Thi chú sơ” của ông cố ngươi để biên tập trong kho điển tích. Ta nghĩ rằng đây cũng là một chuyện tốt, đang định phái người đang các bài văn của ông cố và ông nội ngươi đưa đến Nam Sơn thư viện ở Bất Kỳ… Trọng Đạt ngươi thấy sao?
Tư Mã Ý khẽ mỉm cười:
- Lưu hoàng thúc triệu tập danh sĩ trong thiên hạ, biên soạn Tứ Khố toàn thư, quả là chuyện tốt lợi đến thiên thu vạn đại. Một việc trọng đại như vậy, Tư Mã Ý ta sao có thể đứng ngoài? Hài nhi nghĩ, hài nhi không chỉ muốn gửi các bài văn của ông cố và ông ngoại, mà tất cả các điển tịnh trân quý trong nhà đều gửi đến Nam Sơn thư viện, góp sức vào công trình lớn, ý của phụ thân ra sao?
Lão nhân tên là Tư Mã Phòng, tự Kiến Công, người Hiếu Kính, làm chức Ti Đãi ở huyện Ôn, Hà Nội, cũng thuộc vọng tộc Hà Nội. Nhà Tư Mã Phòng mấy đời nối tiếp nhau xuất thân quan lại, phụ thân Tư Mã Tuấn từng làm thái thú Dĩnh Xuyên, cho nên cũng được xếp vào thế tộc Dĩnh Xuyên. Mà bản thân Tư Mã Phòng thì từng làm Lạc Dương lệnh, Kinh Triệu doãn, mà nay ông đã qua tuổi ngũ tuần, theo Hán Đế từ Trường An đến Hứa Đô.
Lập trường của ông ta rất mơ hồ. Một mặt Tư Mã Phòng là lão thần nhà Hán. Một mặt khác ông lại có ơn tri ngộ với Tào Tháo. Tào Tháo có thể làm được Lạc Dương Bắc Bộ Úy là do được Tư Mã Phòng tiến cử, cho nên Tào Tháo đối với Tư Mã Phòng là vô cùng tôn kính.
Sau khi Tư Mã Phòng đến Hứa Đô, liền từ quan ở trong nhà tĩnh dưỡng. Tào Tháo phong ông ta làm Kỵ Đô úy, tuy là chức tán quan nhưng lại không ai dám khinh thường.
Ông bưng lên một ly rượu ấm, uống một ngụm rồi đột nhiên hỏi:
- Mọi chuyện làm đến đâu rồi?
- Hồi bẩm phụ thân, đều đã giải quyết xong!
Sau khi Tư Mã Phòng nghe xong, không kìm nổi thở dài một hơi:
- Có để lại sơ hở gì không?
- Phụ thân yên tâm, việc này con tự mình đốc thúc, tuyệt không lưu lại bất cứ sơ hở nào.
- Như vậy là tốt rồi.
Trong thư phòng đột nhiên yên lặng trở lại. Tư Mã Phòng không nói câu nào, mà Tư Mã Ý thì khoanh tay mà đứng, không dám phát ra một nửa âm thanh.
Phải biết rằng, Tư Mã Phòng có tám đứa con, con cả Tư Mã Lãng đang làm việc dưới trướng Tào Tháo, rất được Tào Tháo trọng dụng. Nhưng nếu đem ra so sánh, Tư Mã Phòng rất xem trọng con thứ Tư Mã Ý, vẫn giữ ở bên người. Gia giáo nhà ông rất nghiêm khắc, mặc dù các con đều đã nhược quán (cách gọi thanh niên khoảng 20 tuổi) nên người, cũng không yêu cầu “Không cho vào thì không được vào, không cho ngồi không được ngồi, không cho nghe một nửa câu cũng không được nghe”, có thể nói là quy củ nghiêm khắc.
- Con thấy biểu ca con thế nào?
- À?
Tư Mã Ý ngẩn ra, chợt nói:
- Biểu ca hiện nay như hổ lạc đất bằng, trong tình hình này mà có được gió đông, ắt thành đại sự… Lần trước con ở Cao Mật, từng nhìn thấy cách biểu ca cai trị, có thể nói là nề nếp trật tự. Tuy là biểu ca muốn che giấu nhưng con biết mưu đồ của y không nhỏ, cũng có không ít tính toán.
- Ha ha, nếu nó không có dã tâm, Mạnh Đức sao phải kiêng kị? Trước đây, ta vẫn lo lắng, nó từ xó chợ mà quật khởi khó tránh việc tầm thường không có cái nhìn quảng đại. Nhưng theo lời con nói lại là có chút lo xa rồi. Con trai của Lưu Tử Kỳ sao có thể là kẻ tầm thường không có tầm mắt? Hắn lần này thua ở Từ Châu, chưa đánh đã thua, chẳng qua là không chiếm được thiên thời địa lợi mà thôi.
Tư Mã Phòng đứng dậy, đi lại vài vòng trong thư phòng.
Mà Tư Mã Ý thì tiếp tục khoanh tay đứng, bộ dáng cẩn trọng.
- Nhớ năm đó, Trung Lăng Hầu cùng ông nội con có quan hệ rất tốt, tình cảm giữa hai người thân thiết giống như tay chân. Không ngờ đến khi Trung Lăng Hầu ở Trường An ngẫu nhiên lại cứu được cô của con… Chẳng hiểu đại cô cô của ngươi nghĩ gì mà nảy sinh tình cảm với Trung Lăng Hầu, thậm chí theo y tới tận Dĩnh Xuyên, cam nguyện làm thiếp. Vì thế ông nội con và Trung Lăng Hầu trở mặt thành thù, cắt đứt tình cha con với cô cô con. Nhưng ta biết rằng ông nội con vẫn luôn nhớ về Đại cô cô con… Mà cô cô con cũng là người tình tình bướng bỉnh, sau khi gả cho Trung Lăng Hầu, không ngờ đến một lá thư qua lại cũng không có. Tuy ta biết đại cô cô con lo lắng hủy hoại thanh danh ông nội con, nhưng nàng đâu có biết ông nội con đến chết vẫn nhớ thương nàng… Lúc đại cô cô của con bị hại, ông nội con hận tới mức không thể chạy đến liều mạng với Trương Nhượng. Lúc lâm chung ông nội con nói với ta, nhất định phải tìm được cốt nhục của cô cô con, đừng để huyết mạch của Lưu Tử Kỳ bị đoạn tuyệt.
Ta từng sai người hỏi thăm khắp nơi, vốn tưởng rằng…Ha ha, không ngờ mười năm sau đó, hắn đột ngột quật khởi. Nếu ông nội con dưới suối vàng biết được, nhất định sẽ vô cùng vui vẻ.
Tư Mã Ý nghe được ngạc nhiên, ngẩng đầu nhìn Tư Mã Phòng, một lúc lâu sau vẫn không nói ra lời. Y chỉ biết rằng, Lưu Sấm là biểu ca của y, không hề biết rằng trong chuyện này còn có ẩn tình, liên quan đến chuyện xưa như thế.
Cũng khó trách, Lưu Đào và Tư Mã Tuấn là hai người cùng thế hệ, kết giao chẳng khác nào huynh đệ. Tư Mã phu nhân gả cho Lưu Đào, liền liên lụy đến rất nhiều chuyện khác. Trách không được chẳng ai biết chuyện nhà Tư Mã và gia tộc của Lưu Sấm có quan hệ với nhau. Tin tằng cả Lưu Đào là người trong cuộc cũng không đem chuyện này đi rêu rao, ngoại trừ số ít người biết được chuyện này, căn bản sẽ không ai biết được chuyện quan hệ giữa hai nhà.
Trong mắt Tư Mã Phòng lóe lên ánh lệ.
Ông đột nhiên nghiêng đầu lại, nhìn Tư Mã Ý nói:
- Trọng Đạt, nếu ta muốn con phò tá biểu ca con, con có bằng lòng đến đó không?
- Phụ thân nói gì?
Tư Mã Ý ngạc nhiên nhìn Tư Mã Phòng.
Y từng nghĩ đến Tư Mã Phòng sẽ giúp đỡ Lưu Sấm, nhưng không ngờ lại muốn y đến phò tá Lưu Sấm. Nhất thời, Tư Mã Ý cũng không biết nên trả lời thế nào mới phải…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.