Chương 375: áp chế tuyệt đối
Hắc Bạch Giả
22/10/2023
Vòng vây đã được thiết lập, Đông Phương Thái Ngọc miệng khẽ huýt một tiếng, viêm thần mãng trên người rất nhanh đã trườn xuống mặt đất luồn lách tiến thẳng đến hướng tòa lầu của lộc gia tam lão.
Rất nhanh sau đó hai tiếng kêu thất thanh từ tòa lầu nọ chực cất lên, những hạ nhân cảnh giới vòng ngoài đã bị viêm thần mãng dọn dẹp, Hàn Thiên thấy thời cơ đã chín muồi.
Thần niệm thoáng tập trung vào tòa lầu trước mắt, rất nhanh đã phát hiện ra nơi trú ngụ của lộc gia tam lão, ba tên yêu quái bần tiện này, không ngờ đang tổ chức cưỡng gian một thiếu nữ nhân loại trẻ tuổi.
Ba lão già bộ dáng xấu xí, đến cả nhân hình còn chưa hoàn thiện, vậy mà lại cùng nhau cưỡng gian một thiếu nữ mới mười lăm mười sáu tuổi dung mạo như hoa, lúc đám người Hàn Thiên đến, thiếu nữ nọ đã bị ba lão yêu dày vò được ít lâu, hiện tại bộ dáng chỉ còn lại nét kinh hoàng cam chịu, hành vi đồi bại bực này rơi vào mắt, quả thực khiến Hàn Thiên máu nóng công tâm.
tay phải hắn dùng đến thủy liêm đệ tứ kiếm, thần niệm khóa chặc vào gian tẩm điện giửa tòa lầu các, một kiếm vung lên ngang trời, tức khắc kiếm mang ngưng tụ từ linh lực tinh thuần trong thể nội Hàn Thiên như hóa thành thực chất, nhanh chóng phóng thẳng đến mục tiêu là tòa lầu phía trước.
Không có bất kỳ tiếng động nào rõ rệt, tòa lầu các trước mắt liền bị luồn kiếm mang dài hơn mười trượng do Hàn Thiên phát ra tách làm đôi, chiếc giường lớn của lộc gia tam lão cũng chịu chung số phận.
Trong đó một tên còn trực tiếp bị luồn kiếm mang kinh khủng kia cắt mất một bàn tay, ánh mắt của lão yêu kia đang hiện vẻ ham muốn cùng cực, liền thấy trước mắt hoa máu túa ra.
Bản thân không biết từ khi nào đã thụ trọng thương, vừa kịp cất tiếng gầm đầy giận dữ, hai huynh đệ còn lại của lão yêu nọ cũng đã phát hiện được điểm dị thường.
Ánh mắt đầy sát khí hướng về đám người Hàn Thiên, một tên già nhất trong tam yêu chợt cất tiếng.
-Là kẻ nào dám đến phá hoại chuyện tốt của lộc gia tam lão chúng ta???, còn không mau xưng danh???.
Đông Phương Thái Ngọc trong bộ đồ vu nữ quái dị chợt chỉnh giọng đầy khinh miệt đáp.
-giữa ban ngày ban mặt, ba lão yêu cưỡng gian một thiếu nữ không có chút sức phản khán, chừng đó đủ để tiễu trừ các ngươi, thay trời hành đạo rồi.
-cơ mà nếu các ngươi muốn được chết minh bạch hơn, vậy thì chắc các ngươi vẫn chưa quên vụ náo loạn ở Đông thị ba ngày trước nhỉ???.
-chúng ta chính là vì chuyện đó nên mới đến đây vấn tội ba tên yêu quái các ngươi đấy.
Ánh mắt của lộc lão đại thoáng nét kinh dị, Đông thị không ngờ lại báo thù nhanh đến vậy, chỉ trong vài tháng quật khởi thành thế lực đỉnh tiêm tại thánh dực vực, Đông thị thủ đoạn quả nhiên không tầm thường.
Hôm nay bọn chúng đã dám đưa người đến đây, ý đồ chắc chắn không phải thiện lành gì, ánh mắt khẽ nét suy tính, lộc lão đại rất nhanh đã cho gọi hạ nhân đang phụ trách quản lý khu chợ xung quanh đến.
Nhưng cất tiếng gọi mấy lần, những tên thuộc hạ bên ngoài dường như vẫn chẳng có tên nào nghe thấy, khung cảnh trong chợ vẫn chẳng khác gì bình thường, nhưng một vài tên thuộc hạ dường như đang bị chặn lại bên ngoài bằng thứ gì đó.
Nhìn thấy nét kinh dị của lộc gia tam lão, Đông Phương Thái Ngọc thoáng cười lạnh đáp.
-động đến Đông thị chúng ta, hôm nay ba lão yêu các ngươi có mọc cánh cũng khó thoát.
Lộc gia tam lão không phải kẻ ngu dốt, thấy đám người Hàn Thiên dường như đã tạo ra vòng vây từ trước rồi mới động thủ, ý đồ tiêu diệt ba yêu nhân bọn chúng đã quá rõ ràng, vấn đề chỉ là liệu thực lực của những người kia có đủ sức uy hiếp ba huynh đệ bọn chúng hay không thôi.
Lão yêu tóc hoa râm mặt mày nhăn nhúm, trên trán vẫn còn ẩn hiện hai chiếc gạc nhỏ vừa nói ban nãy, chính là lão đại của tam yêu, tên này cũng là người có trí tuệ nhất trong bộ ba.
Xo với lão đại, lộc nhị yêu và lộc tam yêu kẻ thì nóng nảy bộp chộp, kẻ thì nhu nhược không có chí tiến thủ.
Ánh mắt khẽ đảo qua đám người Hàn Thiên vài vòng, lộc lão đại rất nhanh đã nhận ra, Đông Phương Thái Ngọc chính là một kỵ sĩ, tọa kỵ của nàng ta hẵn là đầu hỏa xà vừa hạ thủ đám lính canh bên ngoài, cá nhân Đông Phương Thái Ngọc chỉ có tu vi võ vương, kết hợp cùng tọa kỵ trở thành nhân trung tướng quân, thực lực đúng là khó mà xem thường được.
Tuy nhiên đầu hỏa xà kia chỉ mới ngũ cấp đỉnh phong, quá yếu xo với Đông Phương Thái Ngọc vì thế nên không thể khiến địch nhân kia hoàn toàn bộc phát được chiến lực của một kỵ sĩ tu vi nhân trung tướng quân, lộc lão đại đối với địch thủ này tự nhận đối phó không khó.
Về phần nữ tử áo trắng khăn trắng còn lại, khí tức của nàng ta làm lộc lão đại khá nghi hoặc, vừa có uy áp của đấu khí lực, vừa có sức chấn nhiếp tinh thần của ma pháp sư, người chuyên tu song đạo, lộc lão đại không phải chưa từng nghe nói đến, cơ mà muốn gặp được trực tiếp quả là không dễ.
Chẳng ngờ hôm nay lại thấy được một người như vậy, nữ tử áo trắng kia, nếu cả võ cảnh và ma pháp đạo đều đạt đến ngang võ vương thực lực, thế thì ngay lộc lão đại cũng tự nhận không dễ gì đối phó nổi, cơ mà uy áp của đấu khí trong thân thể nữ nhân áo trắng kia dường như hơi yếu hơn xo với uy áp từ tinh thần lực của nàng ta.
Thế nên lộc lão đại cũng không quá lo lắng về đối thủ này, ma võ song tu, nhưng chỉ có mỗi ma pháp đạo đạt đến tu vi ma pháp vương, thực lực so với yêu nhân thất cấp trung giai cũng không thể vượt trội hơn được.
Còn mỗi nam nhân bí ẩn kia là làm cho lộc lão đại khó đoán nhất, trên người hắn khí tức đều ẩn tàng nội liễm, hoàn toàn không nhìn được chút tung tích gì, giống hệt như một phàm nhân.
Tuy nhiên có thể đi đến chổ này, tất nhiên thực lực không yếu, mà loại ẩn tàng khí tức sâu đến mức này, chỉ có luyện thể giả thực lực hoàn toàn nằm trên thân thể thì mới không có khí tức để mà dò ra, tuy nhiên trên thân thể nam nhân nọ vẫn có một luồn khí tức thâm ảo khi ẩn khi hiện, cộng thêm một cổ yêu lực hùng hậu cuồng dã đang ẩn tàng trên ngực áo.
Bằng bản năng của một yêu thú, lộc lão đại biết chắc, khí tức kia chính là do một đầu yêu thú có huyết mạch cực kỳ bất phàm phát ra, dù không mạnh bằng lão, tổng thể chỉ cỡ lục cấp đỉnh phong, thế nhưng từ áp chế huyết mạch, lộc lão đại vẫn không dám xem thường khả năng của đầu yêu thú đang ẩn tàng kia.
Vậy rốt cuộc nam nhân kia có thực lực gì???, lộc lão đại vẫn chưa đoán định được, đối phương ba người hai yêu, tổng hòa thực lực đều khá khó đoán, vì không nắm chắc được, thế nên lộc lão đại chưa lập tức trở mặt ngay, mà cất tiếng thăm dò.
-Đông thị quật khởi không xem các thế lực khác ra gì, giới hắc đạo ở thánh dực vực đều đã đánh chủ ý đến các người, vụ náo loạn hôm nọ chỉ là để chấn chỉnh thái độ của các ngươi một chút.
-không ngờ vẫn dám đưa người đến đây trả đũa, nếu hôm nay lộc thị chúng ta xảy ra chuyện, Đông thị các người sẽ trở thành cái đích ngắm cho tất cả các thế lực khác tại thánh dực vực.
-lúc đó các ngươi dù bản lĩnh đến mấy, cũng không thể đối phó hết được sự liên thủ của giới hắc đạo thánh dực vực.
-thế nên Đông thị các người tốt nhất là nên biết điều một chút, ngoan ngoãn lui về địa bàn, từ nay thu bớt lại dã tâm yên ổn mà kinh doanh, bằng như cố chấp gây sự, kết cục của các ngươi đều không tốt đẹp gì đâu.
Trước lời đe dọa của lộc lão đại, Đông Phương Thái Ngọc chợt cười khanh khách đáp.
-lộc gia tam lão các ngươi nghĩ Đông thị chúng ta quật khởi, đều là nhờ ăn chay hay sao???.
-dám động đến chuyện làm ăn của chúng ta, ắt phải trả giá đắc, tất cả các thế lực từng chống lại đông thị chúng ta, tất cả đều im hơi lặng tiếng mà bị tiêu diệt.
-Đông thị ra tay không để lại dấu vết, khiến các thế lực lớn khác không biết nông sâu thế nào, nên không dám động thủ với chúng ta.
-hiện tại lộc thị các ngươi cũng chỉ là viên đá dò đường của những kẻ khác mà thôi, bọn chúng muốn biết đông thị chúng ta rốt cuộc có bản sự gì, để mà lên kế sách đối phó.
-tuy nhiên ta có thể nói, viên đá dò đường là lộc thị các ngươi cũng sẽ giống như bao viên đá dò đường khác, cứ thế bình lặng biến mất không chút tung tích.
-ba lão yêu các ngươi hiện tại có hai sự lựa chọn, một là quy hàng đông thị chúng ta, hai là dồn sức phản khán, lúc đó đến mạng để hưởng thụ nữ sắc, các ngươi cũng đều không còn.
Lộc gia tam lão đều là cự đầu hắc đạo đã thành danh hàng trăm năm, bây giờ lại có kẻ muốn cả ba quy hàng làm nô bộc như con gà con chó cho họ, với lòng tự tôn tích tụ bao nhiêu năm nay, lộc gia tam lão đời nào lại đồng ý.
Lộc lão đại rất nhanh đã hiện sát ý, mặt đầy nét hung tàng nói.
-đông thị các ngươi nếu đã muốn tự tìm diệt vong như thế, lộc gia tam lão chúng ta sẽ thành toàn cho các ngươi.
Nói đoạn liền lập tức triệu hoán ra y phục phũ lên người, rồi nhanh chóng vung trảo tấn công đến chổ Đông Phương Thái Ngọc, theo đánh giá của lộc lão đại, trong ba nhân loại trước mắt, Đông Phương Thái Ngọc chính là đối thủ yếu nhất, lúc này chỉ cần động thủ nhanh chóng bắt hoặc giết được nàng ta, sức ép lên ba huynh đệ bọn chúng sẽ giảm đi rất nhiều.
Đạt đến thất cấp yêu thú trung giai, gần như chỉ thiếu một chút là chạm đến cao giai, thực lực của lộc lão đại tất nhiên không tầm thường, một trảo vung đến, tích tắc đã tới ngay trước mặt Đông Phương Thái Ngọc.
Cơ mà Hàn Thiên lực lượng đã vận sẵn từ lâu, một trảo của lộc lão đại vừa vung đến, kim thân vô thượng của hắn liền xuất động, tam độc thương nhanh chóng được triệu hoán rồi vung lên một đường.
Thủ trảo của lộc lão đại còn chưa chạm đến Đông Phương Thái Ngọc, thì choang một tiếng lớn, đã bị tam độc thương của Hàn Thiên hất văng.
Hàn Thiên thoáng nét bất ngờ, ở tại thánh dực vực tài nguyên khan hiếm, trừ thánh dực tộc có phương pháp đặc thù tự tế luyện được bảo vật cho riêng mình sữ dụng, thì các loại hồn khí hay pháp bảo khác đều vô cùng hiếm, có thể thấy lộc gia tam lão dù là cự đầu một phương, nhưng trong tay cũng chẳng có thứ binh khí nào ra hồn.
Lộc lão đại thủ trảo không chút phòng bị, trực tiếp trúng một thương của Hàn Thiên hắn, vậy mà chẳng chịu chút tổn thương nào, thực lực của yêu thú thất cấp trung giai quả nhiên không tầm thường.
Cảm thấy Hàn Thiên tuy trong tay có hồn khí sắc bén, nhưng sức chiến đấu dường như không quá mạnh, một kẻ chỉ đạt đến tu vi thần thông kỳ đỉnh phong, xo ra còn chẳng đấu nổi võ vương, thế mà lại dám đến đây khiêu khích, lộc lão đại linh cơ chợt động, liền đổi mục tiêu sang tấn công Hàn Thiên.
Chỉ trong tích tắc, lộc lão đại đã hướng Hàn Thiên đánh hơn mười trảo, tốc độ, sức mạnh, và độ xảo diệu đều đạt đến mức Hàn Thiên khó mà nắm bắt, trong lúc không kịp trở tay, liền bị lộc lão đại đẩy lùi hơn năm trượng.
Chênh lệch thực lực quá lớn, dù có là luyện thể giả, đơn cữ chống lại lộc lão đại, Hàn Thiên hiện tại vẫn chưa thể áp chế lão được, tuy nhiên bản sự của hắn không chỉ có bấy nhiêu.
Nguyên anh nhanh chóng thức tĩnh, một luồn linh lực chợt cuộn trào trong kinh mạch của Hàn Thiên, toàn bộ linh lực vận chuyển đến cực hạn, thực lực của hắn liền thoáng tăng gấp đôi, lập tức phá vỡ bình cảnh võ vương, lấy lại thế trận.
Lộc lão đại không ngờ đối thủ thế mà vẫn còn ẩn tàng thực lực, bản thân đang dùng năm thành yêu lực quán chú vào chiêu thức, liền lập tức tăng lên tám thành, đánh thêm trăm chiêu, Hàn Thiên lại rơi vào hạ phong.
Cơ mà huyệt bách hội được giải khai, càn khôn chuyển luân hoàn tầng một được kích phát, lộc lão tại tức thời cảm thấy công kích của Hàn Thiên đã lại mạnh hơn gần gấp rưỡi.
Có nằm mơ lão cũng không ngờ được, Hàn Thiên vậy mà lại ẩn giấu nguồn lực lượng lớn đến như vậy, mỗi đòn hắn đánh đều không phải chiêu thức gì quá đặc thù, nhưng số lực lượng dồn vào lại lớn đến kinh khủng, một nhân loại nhỏ bé như thế, vậy mà trong thân thể lại chưa đựng luồn lưc lượng lớn mạnh hệt như một đại yêu.
Lộc lão đại đến lúc này đã hoàn toàn không dám xem thường Hàn Thiên nữa, bản thân có bao nhiêu thực lực đều đen ra dùng tất, đối thủ đã bung ra hết sức, Hàn Thiên nếu còn giấu bài, thực sự có thể không chống lại nổi.
Linh cơ chợt động, tử huyệt dũng tuyền ở tay trái cũng lập tức được khai mở, tức khắc một luồn linh lực khổng lồ thứ hai trực tiếp tràn vào chính mạch của Hàn Thiên, khiến sức chiến đấu của hắn tăng thêm đáng kể, lại trở về thế cầm đồng với lộc lão đại.
Biến đổi của Hàn Thiên quả thực khiến đại yêu như lộc lão đại cũng không thể nào tin được, ai mà ngờ một nhân loại nhìn vô hại đến thế, lúc thực sự bộc phát, thực lực nhất thời lại có thể khiến đại yêu thất cấp trung giai cũng không thể áp chế nổi.
Vũ lực đơn thuần đã không thể chiếm được ưu thế trước Hàn Thiên, lộc lão đại liền sữ dụng đến kỹ năng thức tĩnh của bản thân, chỉ thấy một luồn yêu lực xanh lục chợt bao lấy thân thể lộc lão đại, tức khắc tốc độ của lão yêu này chợt tăng nhanh đáng kể.
Nháy mắt đã phá được phòng thủ của Hàn Thiên, cào trúng người hắn ba trảo, vết thương tuy không sâu, nhưng ngay lập tức bị luồn khí xanh lục bám vào, dường như trên thủ trảo của lộc lão đại có độc.
Dù vậy với sức hồi phục của kim thân vô thượng, độc dược nhiễm vào người Hàn Thiên rất nhanh đã bị đẩy ra ngoài, long hành bách biến đệ nhất trọng được hắn kích phát, nhanh chóng đáp lễ lộc lão đại hơn trăm thương.
Choang choang từng tràng đinh tai nhức óc, với tầng tầng lớp lớp gia cường công kích, tam độc thương rốt cuộc cũng phá được phòng ngự trên thủ trảo của lộc lão đại, gây ra được một vài vết thương nhỏ.
khả năng diệt giác của tam độc thương trước đại yêu thất cấp vẫn có một tác dụng nhất định, trúng mấy thương tuy không sâu, nhưng lộc lão đại phải tốn không ít yêu lực áp để chế khả năng diệt giác đáng gờm từ tam độc thương.
Hàn Thiên cùng lộc lão đại không ai nhượng ai, chiến trận nhất thời khó phân cao hạ, lộc lão nhị cùng lộc lão tam thấy đại ca đánh mãi không chiếm được ưu thế, liền đồng loạt xông lên định hỗ trợ.
Tuy nhiên Nhược Mộng cùng Đông Phương Thái Ngọc đã thủ sẵn thế chờ hai lão yêu kia xông lên, lộc lão nhị cùng lộc lão tam vừa phóng đi được nửa đường, một làn mưa băng thạch liền nhanh chóng rơi xuống đầu cả hai.
Tu vi ma pháp của Nhược Mộng đã đạt đến ma pháp vương cảnh giới, chiêu số sữ dụng lại có phẩm cấp cực cao, dù là đại yêu thất cấp trung giai trúng phải làn mưa băng thạch kia, cũng chẳng dễ chịu gì.
Lộc lão nhị cùng lộc lão tam xông loạn trong làn mưa băng thạch một hồi, đến lúc xông ra ngoài được, trước mắt đã hiện lên một ngọn roi rực lữa do Đông Phương Thái Ngọc phóng đến.
Hồn khí của Đông Phương Thái Ngọc cái phẩm chất kém nhất cũng là cửu cấp, trường tiên mà nàng dùng bình thường đánh trúng thân thể sinh linh, có thể đơn giản cắt đoạn thân thể của đối thủ, lộc lão nhị cùng lộc lão tam chân thân chỉ là những yêu thú bình thường, sức phòng ngự không cao, lúc này lại đang ở trạng thái nhân hình, trúng phải đòn công kích này, nhất định thụ thương.
Vừa thoát khỏi băng vũ, liền gặp phải công kích lăng lệ như vậy, hai lão yêu chỉ có thể tạm lui về sau, thế nhưng cả hai nào biết, sau lưng họ chính là cạm bẫy chết người mà Nhược Mộng đã giăng sẵn.
Bốn chân của hai lão yêu vừa chạm đất, hàng đống sợi dây leo to chắc liền không ngừng từ dưới đất mọc lên rồi quấn lấy thân thể của nhị yêu, tuy nhiên với bản sự là yêu thú thất cấp trung giai, loại trói chân này sẽ không vây khốn được nhị yêu quá lâu.
Nhược Mộng cũng biết điều đó, dây leo vừa giăng lên, nàng liền nhanh chóng niệm thêm một tràng chú ngữ nữa, thiên không thoáng cái nổi lên khí lạnh thấu xương thổi qua người hai lão yêu, khiến quanh thân chúng dần hình thành một tầng băng mỏng, hành động trì trệ đi không ít.
Đông Phương Thái Ngọc cũng chỉ chờ có thế, hai sợi xích sắt đầu có móc nhọn được nàng tung ra, tức khắc đã xuyên thủng qua xương vai của hai lão yêu, Đông Phương Thái Ngọc giật mạnh song xích trong tay, móc sắt từ sau lưng nhị yêu cắm ngược vào da thịt mục tiêu, lúc này lộc lão nhị cùng lộc lão tam đã như cá nằm trên thớt, muốn thoát cũng không xong.
Lộc lão đại thấy hai bào đệ vừa động thủ đã bị đối phương khốn trụ, tâm cảnh nhất thời sơ xuất, Hàn Thiên cũng chỉ chờ có thế, long hành bách biến đệ nhị trọng được hắn dùng đến, tốc độ tức thời nhanh đến mức lộc lão đại không tài nào lường trước được.
Chỉ nghe bang một tiếng lớn, trước ngực lộc lão đại đã bị trúng một đòn diệt ma ấn của Hàn Thiên, khóe môi nhanh chóng trào ra một dòng tiên huyết, bộ pháp của lộc lão đại đã bắt đầu hỗn loạn vô cùng, tiếp tục đánh nữa chỉ sợ khó thoát khỏi kết cục thất bại.
Huốn hồ gì ở phía bên kia, Đông Phương Thái Ngọc đang dùng tính mạng của hai bào đệ uy hiếp, nếu lộc lão đại vẫn còn ham chiến, chỉ sợ hôm nay cả ba huynh đệ lão, toàn bộ đều sẽ chết tại chỗ này, dù trong lòng vạn phần không muốn, nhưng tình hình đến nước này, lộc lão đại chỉ còn cách thu tay quy hàng.
Rất nhanh sau đó hai tiếng kêu thất thanh từ tòa lầu nọ chực cất lên, những hạ nhân cảnh giới vòng ngoài đã bị viêm thần mãng dọn dẹp, Hàn Thiên thấy thời cơ đã chín muồi.
Thần niệm thoáng tập trung vào tòa lầu trước mắt, rất nhanh đã phát hiện ra nơi trú ngụ của lộc gia tam lão, ba tên yêu quái bần tiện này, không ngờ đang tổ chức cưỡng gian một thiếu nữ nhân loại trẻ tuổi.
Ba lão già bộ dáng xấu xí, đến cả nhân hình còn chưa hoàn thiện, vậy mà lại cùng nhau cưỡng gian một thiếu nữ mới mười lăm mười sáu tuổi dung mạo như hoa, lúc đám người Hàn Thiên đến, thiếu nữ nọ đã bị ba lão yêu dày vò được ít lâu, hiện tại bộ dáng chỉ còn lại nét kinh hoàng cam chịu, hành vi đồi bại bực này rơi vào mắt, quả thực khiến Hàn Thiên máu nóng công tâm.
tay phải hắn dùng đến thủy liêm đệ tứ kiếm, thần niệm khóa chặc vào gian tẩm điện giửa tòa lầu các, một kiếm vung lên ngang trời, tức khắc kiếm mang ngưng tụ từ linh lực tinh thuần trong thể nội Hàn Thiên như hóa thành thực chất, nhanh chóng phóng thẳng đến mục tiêu là tòa lầu phía trước.
Không có bất kỳ tiếng động nào rõ rệt, tòa lầu các trước mắt liền bị luồn kiếm mang dài hơn mười trượng do Hàn Thiên phát ra tách làm đôi, chiếc giường lớn của lộc gia tam lão cũng chịu chung số phận.
Trong đó một tên còn trực tiếp bị luồn kiếm mang kinh khủng kia cắt mất một bàn tay, ánh mắt của lão yêu kia đang hiện vẻ ham muốn cùng cực, liền thấy trước mắt hoa máu túa ra.
Bản thân không biết từ khi nào đã thụ trọng thương, vừa kịp cất tiếng gầm đầy giận dữ, hai huynh đệ còn lại của lão yêu nọ cũng đã phát hiện được điểm dị thường.
Ánh mắt đầy sát khí hướng về đám người Hàn Thiên, một tên già nhất trong tam yêu chợt cất tiếng.
-Là kẻ nào dám đến phá hoại chuyện tốt của lộc gia tam lão chúng ta???, còn không mau xưng danh???.
Đông Phương Thái Ngọc trong bộ đồ vu nữ quái dị chợt chỉnh giọng đầy khinh miệt đáp.
-giữa ban ngày ban mặt, ba lão yêu cưỡng gian một thiếu nữ không có chút sức phản khán, chừng đó đủ để tiễu trừ các ngươi, thay trời hành đạo rồi.
-cơ mà nếu các ngươi muốn được chết minh bạch hơn, vậy thì chắc các ngươi vẫn chưa quên vụ náo loạn ở Đông thị ba ngày trước nhỉ???.
-chúng ta chính là vì chuyện đó nên mới đến đây vấn tội ba tên yêu quái các ngươi đấy.
Ánh mắt của lộc lão đại thoáng nét kinh dị, Đông thị không ngờ lại báo thù nhanh đến vậy, chỉ trong vài tháng quật khởi thành thế lực đỉnh tiêm tại thánh dực vực, Đông thị thủ đoạn quả nhiên không tầm thường.
Hôm nay bọn chúng đã dám đưa người đến đây, ý đồ chắc chắn không phải thiện lành gì, ánh mắt khẽ nét suy tính, lộc lão đại rất nhanh đã cho gọi hạ nhân đang phụ trách quản lý khu chợ xung quanh đến.
Nhưng cất tiếng gọi mấy lần, những tên thuộc hạ bên ngoài dường như vẫn chẳng có tên nào nghe thấy, khung cảnh trong chợ vẫn chẳng khác gì bình thường, nhưng một vài tên thuộc hạ dường như đang bị chặn lại bên ngoài bằng thứ gì đó.
Nhìn thấy nét kinh dị của lộc gia tam lão, Đông Phương Thái Ngọc thoáng cười lạnh đáp.
-động đến Đông thị chúng ta, hôm nay ba lão yêu các ngươi có mọc cánh cũng khó thoát.
Lộc gia tam lão không phải kẻ ngu dốt, thấy đám người Hàn Thiên dường như đã tạo ra vòng vây từ trước rồi mới động thủ, ý đồ tiêu diệt ba yêu nhân bọn chúng đã quá rõ ràng, vấn đề chỉ là liệu thực lực của những người kia có đủ sức uy hiếp ba huynh đệ bọn chúng hay không thôi.
Lão yêu tóc hoa râm mặt mày nhăn nhúm, trên trán vẫn còn ẩn hiện hai chiếc gạc nhỏ vừa nói ban nãy, chính là lão đại của tam yêu, tên này cũng là người có trí tuệ nhất trong bộ ba.
Xo với lão đại, lộc nhị yêu và lộc tam yêu kẻ thì nóng nảy bộp chộp, kẻ thì nhu nhược không có chí tiến thủ.
Ánh mắt khẽ đảo qua đám người Hàn Thiên vài vòng, lộc lão đại rất nhanh đã nhận ra, Đông Phương Thái Ngọc chính là một kỵ sĩ, tọa kỵ của nàng ta hẵn là đầu hỏa xà vừa hạ thủ đám lính canh bên ngoài, cá nhân Đông Phương Thái Ngọc chỉ có tu vi võ vương, kết hợp cùng tọa kỵ trở thành nhân trung tướng quân, thực lực đúng là khó mà xem thường được.
Tuy nhiên đầu hỏa xà kia chỉ mới ngũ cấp đỉnh phong, quá yếu xo với Đông Phương Thái Ngọc vì thế nên không thể khiến địch nhân kia hoàn toàn bộc phát được chiến lực của một kỵ sĩ tu vi nhân trung tướng quân, lộc lão đại đối với địch thủ này tự nhận đối phó không khó.
Về phần nữ tử áo trắng khăn trắng còn lại, khí tức của nàng ta làm lộc lão đại khá nghi hoặc, vừa có uy áp của đấu khí lực, vừa có sức chấn nhiếp tinh thần của ma pháp sư, người chuyên tu song đạo, lộc lão đại không phải chưa từng nghe nói đến, cơ mà muốn gặp được trực tiếp quả là không dễ.
Chẳng ngờ hôm nay lại thấy được một người như vậy, nữ tử áo trắng kia, nếu cả võ cảnh và ma pháp đạo đều đạt đến ngang võ vương thực lực, thế thì ngay lộc lão đại cũng tự nhận không dễ gì đối phó nổi, cơ mà uy áp của đấu khí trong thân thể nữ nhân áo trắng kia dường như hơi yếu hơn xo với uy áp từ tinh thần lực của nàng ta.
Thế nên lộc lão đại cũng không quá lo lắng về đối thủ này, ma võ song tu, nhưng chỉ có mỗi ma pháp đạo đạt đến tu vi ma pháp vương, thực lực so với yêu nhân thất cấp trung giai cũng không thể vượt trội hơn được.
Còn mỗi nam nhân bí ẩn kia là làm cho lộc lão đại khó đoán nhất, trên người hắn khí tức đều ẩn tàng nội liễm, hoàn toàn không nhìn được chút tung tích gì, giống hệt như một phàm nhân.
Tuy nhiên có thể đi đến chổ này, tất nhiên thực lực không yếu, mà loại ẩn tàng khí tức sâu đến mức này, chỉ có luyện thể giả thực lực hoàn toàn nằm trên thân thể thì mới không có khí tức để mà dò ra, tuy nhiên trên thân thể nam nhân nọ vẫn có một luồn khí tức thâm ảo khi ẩn khi hiện, cộng thêm một cổ yêu lực hùng hậu cuồng dã đang ẩn tàng trên ngực áo.
Bằng bản năng của một yêu thú, lộc lão đại biết chắc, khí tức kia chính là do một đầu yêu thú có huyết mạch cực kỳ bất phàm phát ra, dù không mạnh bằng lão, tổng thể chỉ cỡ lục cấp đỉnh phong, thế nhưng từ áp chế huyết mạch, lộc lão đại vẫn không dám xem thường khả năng của đầu yêu thú đang ẩn tàng kia.
Vậy rốt cuộc nam nhân kia có thực lực gì???, lộc lão đại vẫn chưa đoán định được, đối phương ba người hai yêu, tổng hòa thực lực đều khá khó đoán, vì không nắm chắc được, thế nên lộc lão đại chưa lập tức trở mặt ngay, mà cất tiếng thăm dò.
-Đông thị quật khởi không xem các thế lực khác ra gì, giới hắc đạo ở thánh dực vực đều đã đánh chủ ý đến các người, vụ náo loạn hôm nọ chỉ là để chấn chỉnh thái độ của các ngươi một chút.
-không ngờ vẫn dám đưa người đến đây trả đũa, nếu hôm nay lộc thị chúng ta xảy ra chuyện, Đông thị các người sẽ trở thành cái đích ngắm cho tất cả các thế lực khác tại thánh dực vực.
-lúc đó các ngươi dù bản lĩnh đến mấy, cũng không thể đối phó hết được sự liên thủ của giới hắc đạo thánh dực vực.
-thế nên Đông thị các người tốt nhất là nên biết điều một chút, ngoan ngoãn lui về địa bàn, từ nay thu bớt lại dã tâm yên ổn mà kinh doanh, bằng như cố chấp gây sự, kết cục của các ngươi đều không tốt đẹp gì đâu.
Trước lời đe dọa của lộc lão đại, Đông Phương Thái Ngọc chợt cười khanh khách đáp.
-lộc gia tam lão các ngươi nghĩ Đông thị chúng ta quật khởi, đều là nhờ ăn chay hay sao???.
-dám động đến chuyện làm ăn của chúng ta, ắt phải trả giá đắc, tất cả các thế lực từng chống lại đông thị chúng ta, tất cả đều im hơi lặng tiếng mà bị tiêu diệt.
-Đông thị ra tay không để lại dấu vết, khiến các thế lực lớn khác không biết nông sâu thế nào, nên không dám động thủ với chúng ta.
-hiện tại lộc thị các ngươi cũng chỉ là viên đá dò đường của những kẻ khác mà thôi, bọn chúng muốn biết đông thị chúng ta rốt cuộc có bản sự gì, để mà lên kế sách đối phó.
-tuy nhiên ta có thể nói, viên đá dò đường là lộc thị các ngươi cũng sẽ giống như bao viên đá dò đường khác, cứ thế bình lặng biến mất không chút tung tích.
-ba lão yêu các ngươi hiện tại có hai sự lựa chọn, một là quy hàng đông thị chúng ta, hai là dồn sức phản khán, lúc đó đến mạng để hưởng thụ nữ sắc, các ngươi cũng đều không còn.
Lộc gia tam lão đều là cự đầu hắc đạo đã thành danh hàng trăm năm, bây giờ lại có kẻ muốn cả ba quy hàng làm nô bộc như con gà con chó cho họ, với lòng tự tôn tích tụ bao nhiêu năm nay, lộc gia tam lão đời nào lại đồng ý.
Lộc lão đại rất nhanh đã hiện sát ý, mặt đầy nét hung tàng nói.
-đông thị các ngươi nếu đã muốn tự tìm diệt vong như thế, lộc gia tam lão chúng ta sẽ thành toàn cho các ngươi.
Nói đoạn liền lập tức triệu hoán ra y phục phũ lên người, rồi nhanh chóng vung trảo tấn công đến chổ Đông Phương Thái Ngọc, theo đánh giá của lộc lão đại, trong ba nhân loại trước mắt, Đông Phương Thái Ngọc chính là đối thủ yếu nhất, lúc này chỉ cần động thủ nhanh chóng bắt hoặc giết được nàng ta, sức ép lên ba huynh đệ bọn chúng sẽ giảm đi rất nhiều.
Đạt đến thất cấp yêu thú trung giai, gần như chỉ thiếu một chút là chạm đến cao giai, thực lực của lộc lão đại tất nhiên không tầm thường, một trảo vung đến, tích tắc đã tới ngay trước mặt Đông Phương Thái Ngọc.
Cơ mà Hàn Thiên lực lượng đã vận sẵn từ lâu, một trảo của lộc lão đại vừa vung đến, kim thân vô thượng của hắn liền xuất động, tam độc thương nhanh chóng được triệu hoán rồi vung lên một đường.
Thủ trảo của lộc lão đại còn chưa chạm đến Đông Phương Thái Ngọc, thì choang một tiếng lớn, đã bị tam độc thương của Hàn Thiên hất văng.
Hàn Thiên thoáng nét bất ngờ, ở tại thánh dực vực tài nguyên khan hiếm, trừ thánh dực tộc có phương pháp đặc thù tự tế luyện được bảo vật cho riêng mình sữ dụng, thì các loại hồn khí hay pháp bảo khác đều vô cùng hiếm, có thể thấy lộc gia tam lão dù là cự đầu một phương, nhưng trong tay cũng chẳng có thứ binh khí nào ra hồn.
Lộc lão đại thủ trảo không chút phòng bị, trực tiếp trúng một thương của Hàn Thiên hắn, vậy mà chẳng chịu chút tổn thương nào, thực lực của yêu thú thất cấp trung giai quả nhiên không tầm thường.
Cảm thấy Hàn Thiên tuy trong tay có hồn khí sắc bén, nhưng sức chiến đấu dường như không quá mạnh, một kẻ chỉ đạt đến tu vi thần thông kỳ đỉnh phong, xo ra còn chẳng đấu nổi võ vương, thế mà lại dám đến đây khiêu khích, lộc lão đại linh cơ chợt động, liền đổi mục tiêu sang tấn công Hàn Thiên.
Chỉ trong tích tắc, lộc lão đại đã hướng Hàn Thiên đánh hơn mười trảo, tốc độ, sức mạnh, và độ xảo diệu đều đạt đến mức Hàn Thiên khó mà nắm bắt, trong lúc không kịp trở tay, liền bị lộc lão đại đẩy lùi hơn năm trượng.
Chênh lệch thực lực quá lớn, dù có là luyện thể giả, đơn cữ chống lại lộc lão đại, Hàn Thiên hiện tại vẫn chưa thể áp chế lão được, tuy nhiên bản sự của hắn không chỉ có bấy nhiêu.
Nguyên anh nhanh chóng thức tĩnh, một luồn linh lực chợt cuộn trào trong kinh mạch của Hàn Thiên, toàn bộ linh lực vận chuyển đến cực hạn, thực lực của hắn liền thoáng tăng gấp đôi, lập tức phá vỡ bình cảnh võ vương, lấy lại thế trận.
Lộc lão đại không ngờ đối thủ thế mà vẫn còn ẩn tàng thực lực, bản thân đang dùng năm thành yêu lực quán chú vào chiêu thức, liền lập tức tăng lên tám thành, đánh thêm trăm chiêu, Hàn Thiên lại rơi vào hạ phong.
Cơ mà huyệt bách hội được giải khai, càn khôn chuyển luân hoàn tầng một được kích phát, lộc lão tại tức thời cảm thấy công kích của Hàn Thiên đã lại mạnh hơn gần gấp rưỡi.
Có nằm mơ lão cũng không ngờ được, Hàn Thiên vậy mà lại ẩn giấu nguồn lực lượng lớn đến như vậy, mỗi đòn hắn đánh đều không phải chiêu thức gì quá đặc thù, nhưng số lực lượng dồn vào lại lớn đến kinh khủng, một nhân loại nhỏ bé như thế, vậy mà trong thân thể lại chưa đựng luồn lưc lượng lớn mạnh hệt như một đại yêu.
Lộc lão đại đến lúc này đã hoàn toàn không dám xem thường Hàn Thiên nữa, bản thân có bao nhiêu thực lực đều đen ra dùng tất, đối thủ đã bung ra hết sức, Hàn Thiên nếu còn giấu bài, thực sự có thể không chống lại nổi.
Linh cơ chợt động, tử huyệt dũng tuyền ở tay trái cũng lập tức được khai mở, tức khắc một luồn linh lực khổng lồ thứ hai trực tiếp tràn vào chính mạch của Hàn Thiên, khiến sức chiến đấu của hắn tăng thêm đáng kể, lại trở về thế cầm đồng với lộc lão đại.
Biến đổi của Hàn Thiên quả thực khiến đại yêu như lộc lão đại cũng không thể nào tin được, ai mà ngờ một nhân loại nhìn vô hại đến thế, lúc thực sự bộc phát, thực lực nhất thời lại có thể khiến đại yêu thất cấp trung giai cũng không thể áp chế nổi.
Vũ lực đơn thuần đã không thể chiếm được ưu thế trước Hàn Thiên, lộc lão đại liền sữ dụng đến kỹ năng thức tĩnh của bản thân, chỉ thấy một luồn yêu lực xanh lục chợt bao lấy thân thể lộc lão đại, tức khắc tốc độ của lão yêu này chợt tăng nhanh đáng kể.
Nháy mắt đã phá được phòng thủ của Hàn Thiên, cào trúng người hắn ba trảo, vết thương tuy không sâu, nhưng ngay lập tức bị luồn khí xanh lục bám vào, dường như trên thủ trảo của lộc lão đại có độc.
Dù vậy với sức hồi phục của kim thân vô thượng, độc dược nhiễm vào người Hàn Thiên rất nhanh đã bị đẩy ra ngoài, long hành bách biến đệ nhất trọng được hắn kích phát, nhanh chóng đáp lễ lộc lão đại hơn trăm thương.
Choang choang từng tràng đinh tai nhức óc, với tầng tầng lớp lớp gia cường công kích, tam độc thương rốt cuộc cũng phá được phòng ngự trên thủ trảo của lộc lão đại, gây ra được một vài vết thương nhỏ.
khả năng diệt giác của tam độc thương trước đại yêu thất cấp vẫn có một tác dụng nhất định, trúng mấy thương tuy không sâu, nhưng lộc lão đại phải tốn không ít yêu lực áp để chế khả năng diệt giác đáng gờm từ tam độc thương.
Hàn Thiên cùng lộc lão đại không ai nhượng ai, chiến trận nhất thời khó phân cao hạ, lộc lão nhị cùng lộc lão tam thấy đại ca đánh mãi không chiếm được ưu thế, liền đồng loạt xông lên định hỗ trợ.
Tuy nhiên Nhược Mộng cùng Đông Phương Thái Ngọc đã thủ sẵn thế chờ hai lão yêu kia xông lên, lộc lão nhị cùng lộc lão tam vừa phóng đi được nửa đường, một làn mưa băng thạch liền nhanh chóng rơi xuống đầu cả hai.
Tu vi ma pháp của Nhược Mộng đã đạt đến ma pháp vương cảnh giới, chiêu số sữ dụng lại có phẩm cấp cực cao, dù là đại yêu thất cấp trung giai trúng phải làn mưa băng thạch kia, cũng chẳng dễ chịu gì.
Lộc lão nhị cùng lộc lão tam xông loạn trong làn mưa băng thạch một hồi, đến lúc xông ra ngoài được, trước mắt đã hiện lên một ngọn roi rực lữa do Đông Phương Thái Ngọc phóng đến.
Hồn khí của Đông Phương Thái Ngọc cái phẩm chất kém nhất cũng là cửu cấp, trường tiên mà nàng dùng bình thường đánh trúng thân thể sinh linh, có thể đơn giản cắt đoạn thân thể của đối thủ, lộc lão nhị cùng lộc lão tam chân thân chỉ là những yêu thú bình thường, sức phòng ngự không cao, lúc này lại đang ở trạng thái nhân hình, trúng phải đòn công kích này, nhất định thụ thương.
Vừa thoát khỏi băng vũ, liền gặp phải công kích lăng lệ như vậy, hai lão yêu chỉ có thể tạm lui về sau, thế nhưng cả hai nào biết, sau lưng họ chính là cạm bẫy chết người mà Nhược Mộng đã giăng sẵn.
Bốn chân của hai lão yêu vừa chạm đất, hàng đống sợi dây leo to chắc liền không ngừng từ dưới đất mọc lên rồi quấn lấy thân thể của nhị yêu, tuy nhiên với bản sự là yêu thú thất cấp trung giai, loại trói chân này sẽ không vây khốn được nhị yêu quá lâu.
Nhược Mộng cũng biết điều đó, dây leo vừa giăng lên, nàng liền nhanh chóng niệm thêm một tràng chú ngữ nữa, thiên không thoáng cái nổi lên khí lạnh thấu xương thổi qua người hai lão yêu, khiến quanh thân chúng dần hình thành một tầng băng mỏng, hành động trì trệ đi không ít.
Đông Phương Thái Ngọc cũng chỉ chờ có thế, hai sợi xích sắt đầu có móc nhọn được nàng tung ra, tức khắc đã xuyên thủng qua xương vai của hai lão yêu, Đông Phương Thái Ngọc giật mạnh song xích trong tay, móc sắt từ sau lưng nhị yêu cắm ngược vào da thịt mục tiêu, lúc này lộc lão nhị cùng lộc lão tam đã như cá nằm trên thớt, muốn thoát cũng không xong.
Lộc lão đại thấy hai bào đệ vừa động thủ đã bị đối phương khốn trụ, tâm cảnh nhất thời sơ xuất, Hàn Thiên cũng chỉ chờ có thế, long hành bách biến đệ nhị trọng được hắn dùng đến, tốc độ tức thời nhanh đến mức lộc lão đại không tài nào lường trước được.
Chỉ nghe bang một tiếng lớn, trước ngực lộc lão đại đã bị trúng một đòn diệt ma ấn của Hàn Thiên, khóe môi nhanh chóng trào ra một dòng tiên huyết, bộ pháp của lộc lão đại đã bắt đầu hỗn loạn vô cùng, tiếp tục đánh nữa chỉ sợ khó thoát khỏi kết cục thất bại.
Huốn hồ gì ở phía bên kia, Đông Phương Thái Ngọc đang dùng tính mạng của hai bào đệ uy hiếp, nếu lộc lão đại vẫn còn ham chiến, chỉ sợ hôm nay cả ba huynh đệ lão, toàn bộ đều sẽ chết tại chỗ này, dù trong lòng vạn phần không muốn, nhưng tình hình đến nước này, lộc lão đại chỉ còn cách thu tay quy hàng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.