Hàn Thiên Ký

Chương 264: hộ sơn thần.

Hắc Bạch Giả

10/12/2022

Thiên sơn phi ưng sau khi nghe lời Hàn Thiên nói, đáy mắt liền thoáng một tia bất ngờ vô định, bất quá đối thủ đã thả bản thân rời đi, nếu không đi, thực sự là có lỗi với liệt tổ liệt tông.

Nghĩ đoạn dù trong lòng vẫn còn rất bi phẫn, thế nhưng thiên sơn phi ưng vẫn đập cánh bay đi mất hút, Hàn Thiên phía sau đã rất nhanh nói vọng theo.

-cho ngươi thời gian một tuần trà, sau một tuần trà nếu không quay lại, ta sẽ cho ngươi biết thế nào là lưới trời khó thoát.

Chẳng biết thiên sơn phi ưng có thực sự để tâm đến lời Hàn Thiên nói hay không, chỉ thấy nó đập cánh hai cái, thân hình khôi vĩ đã biến mất sau mấy ngọn núi xa xa.

Trong thời gian chờ đợi, Hàn Thiên liền có chút nghi ngờ nhìn tiểu kim long truyền âm nói.

-thực sự có thể khiến đầu yêu cầm kia không thể trốn thoát chứ?, thả nó đi như thế, ta thấy không an tâm cho lắm.

Tiểu kim long lắc mình hóa lại thành tiểu xà dài tầm hai thước, giọng điệu ngông cuồng pha thêm vài phần tự tin đáp.

-đầu yêu thú kia đã bị ta đặt long ấn lên thần hồn, cho dù nó chạy xa đến đâu, chỉ cần còn ở trên đại thiên giới, ta đều có thể tìm được nó, huống hồ đông hoa thần lĩnh chẳng phải nơi thiện lành gì, đầu yêu cầm kia chắc chắn không thể chạy xa, chỉ có thể loay hoay trong mấy mươi dặm lãnh thổ nó cai quản mà thôi.

Hàn Thiên nghe xong lời này liền thoáng yên tâm nói.

-ngươi chắc chắn thế ta cũng không hỏi nhiều nữa, bất quá kỹ năng mới này của ngươi chỉ có từng ấy tác dụng thôi sao?, xo với mấy cái trước của ngươi, kỹ năng này thực sự là có hơi yếu rồi đấy.

Tiểu kim long dường như bị động vào lòng tự ái, thoáng chốc giọng điệu đã có phần nóng nảy đáp.

-ai bảo long ấn chỉ có tác dụng như thế?, nói cho ngươi biết, chỉ cần yêu thú bị ta đặt long ấn, nội trong ngàn dặm, ta có thể phá không truyền âm giao tiếp với chúng, lúc chúng ở gần ta, chỉ cần ta muốn, liền có thể áp chế thực lực của bọn chúng đi một nửa, tuyệt đối không thể phản khán lại ta.

-tất nhiên nếu đối phương quá mạnh ta vẫn có khả năng bị phản phệ, nhưng đó là khi đối phương có thực lực vượt ta hai đại cấp bậc, mà nếu thực lực đã chênh lệch như thế, ta lý nào lại có thể đặt long ấn lên thần hồn của chúng được.

-ngoài ra nếu cần thiết, ta có thể cưỡng chế mượn một phần yêu lực của yêu thú đã bị ta đặt long ấn, để chiến đấu hoặc phục vụ mục đích khác, ngoài ra yêu thú đã bị đặt long ấn không cách nào phản lại ta được.

-với khả năng hiện tại, ta có thể điều khiển một lúc mười cái long ấn như thế, nếu chúng ta có mười đầu yêu thú mạnh cỡ thiên sơn phi ưng trợ chiến, cho dù võ vương cũng có thể thử đối khán một phen.

Lúc này Hàn Thiên mới nhìn ra điểm lợi hại của kỹ năng mới mà tiểu kim long vừa ngộ được, nếu thực sự có thể sở hữu mười đầu yêu thú phục vụ dưới trướng một lúc, đấy chẳng khác gì việc có một tiểu đội mười người lúc nào cũng sẵn sàng đánh hội đồng đối thủ với ngươi.

Những kỵ sĩ trên đại thiên giới nếu biết có khả năng bá đạo này, chắc chắn là sẽ khóc thét tìm bí quyết phục chế cho bằng được, lúc đó nói không chừng luyện thể giả như Hàn Thiên hắn, cũng chỉ còn biết thu chiếu về phía sau mà ngồi.

nói chuyện nãy giờ, thời gian một tuần trà cũng đã qua, Hàn Thiên liền ngay lập tức hỏi tiểu kim vị trí của thiên sơn phi ưng hiện tại.

tiểu kim long sau một cái nháy mắt thăm dò, liền truyền âm khẳng định nói.

-con yêu cầm kia đang ở một ngọn núi hướng tây bắc, cách chổ này ba mươi dặm, nó hiện đang ẩn núp trên một bình đài đá, lưng hướng về phía chúng ta, nơi đó có mấy cây thông già khá cao để nhận diện đấy.

Tiểu kim vừa dứt lời, Hàn Thiên liền cốc đầu nó một cái nói.

-ngươi chỉ điểm như thế thì khác gì không chỉ điểm đâu?, hướng tây bắc có không biết bao nhiêu ngọn núi sở hữu đặc điểm tương tự ngươi nói mà kể.

Tiểu kim long thoáng thở dài một hơi, thủ trảo của nó khẽ đặt lên thái dương Hàn Thiên, giọng cục tính nói.

-cho ngươi xem hình ảnh chổ long ẩn truyền về đấy, đỡ tốn nước bọt của ta.

Hàn Thiên sau một lúc quan sát, khóe môi liền khẽ cong lên một đường nói.

-muốn đầu yêu thú này tin phục chúng ta, hiện tại không cho nó biết trời cao đất dày một chút, chỉ e nó sẽ không biết sợ.

Nói đoạn Hàn Thiên liền triệu hồi ngân cung hồn khí từ trong huyền thiên giới, lại lấy ra một mũi tên bảo khí lắp lên dây cung, thần niệm rất nhanh đã liên hệ với khí linh trong thân cung nói.

-khí linh, cho ta hai vạn cân sức căng dây cung, lần này ta muốn phát tiễn xa một chút.

Khí linh nghe thấy yêu cầu này liền không dám tin đáp.

-hai vạn cân lực lượng, ngươi không đùa ta chứ?, thần thông kỳ tiểu thành làm sao có thể kéo nổi trọng lượng đó?

Hàn Thiên mặc kệ lời nhắc nhở của khí linh, vẫn đưa ra quyết định để sức kéo cung có trọng lượng một vạn cân, khí linh can gián không thành, đành chấp hành hiệu lệnh của Hàn Thiên, nhưng bản thân nó cũng muốn xem, Hàn Thiên rốt cuộc sẽ kéo dây cung hai vạn cân này bằng cách nào.



Bất quá trước biểu hiện không dám tin của khí linh bên trong thân cung, dây cung với sức nặng hai vạn cân cứ thế được Hàn Thiên kéo lên, chân nguyên lực cuồn cuộn như thác lũ truyền vào thân cung, mũi tên bảo khí bình phàm kia phút chốc hóa thành thần tiễn, toàn thân phát sáng một màu trắng bạc sắc lẽm.

Khí linh trong thân cung trước tràng cảnh này chỉ có thể thầm cảm thán nói.

-cánh tay trái kia của ngươi mang một sức mạnh không tưởng, nhưng sức mạnh lớn như thế, ngươi càng phải cẩn thận lúc tu luyện lên cao thì mới được…

Giương cung đúng hướng thiên sơn phi ưng đang ẩn núp, thần niệm của Hàn Thiên thoáng phong tỏa cả đỉnh núi ấy, nếu chỉ dò la một hướng, hai ba mươi dặm không phải là khoảng cách có thể gây khó dễ, với độ mạnh của luồn thần niệm mà Hàn Thiên hắn đang sở hữu, quá trình tu luyện thiên ma thủ khó nhọc đã giúp thần niệm của hắn tăng trưởng một bước dài, hôm nay vừa hay để cho thiên sơn phi ưng nếm mùi sợ hãi một chút.

Chỉ thấy Hàn Thiên một đường phát tiễn, mũi tên bạc với tốc độ không thể tưởng tượng nổi, cứ thế lao vút lên bầu trời, xé không mà đi, mục tiêu của nó chính là nơi mà thiên sơn phi ưng đang lẫn trốn.

Với tốc độ bay không tưởng, chẳng cần quá một nhịp thở, tiểu kim long trên vai Hàn Thiên đã đắc chí nhảy nhót truyền âm.

-u cha…bắn hay lắm đấy Hàn Thiên ạ, phát tiễn kia từ trên trời rơi xuống ngay trước mõm đầu yêu cầm kia, xoáy sâu phá hủy cả bình đài đá nó đang lưu trú, ha ha…ngươi không thể nào tưởng tượng được, biểu hiện run rẫy lo lắng vì không biết chuyện gì vừa xảy ra của nó lúc đó đâu.

Dừng một chút tiểu kim long lại truyền âm nói.

-con chim kia đã thay đổi vị trí rồi, lần này là một hang động ở đỉnh núi phía nam, vị trí cụ thể ngươi tự xem đi, nói đoạn tiểu kim long liền giống như lần trước, giúp Hàn Thiên liên hệ với long ấn của nó, biết được vị trí, Hàn Thiên lại giương cung phát tiễn.

Lần này là ba tiễn liên tiếp, tiểu kim long sau một hồi theo dõi liền vỗ tay tán thưởng mà truyền âm.

-ngươi cũng làm quá tuyệt tình rồi đấy, đỉnh núi kia đường kính ít cũng hơn mười trượng, cứ thế đã bị ngươi phát tiễn phá hủy mất, con chim kia suýt nữa đã bị đá đè chết rồi đấy.

Tiểu kim long vừa dứt lời, Hàn Thiên liền dùng giọng mất kiên nhẫn nói.

-bảo con chim ấy về đây đi, nếu không lần tới sẽ bắn cho nó rụng cánh thì thôi.

Cũng chẳng biết lời Hàn Thiên nói qua sự truyền đạt của tiểu kim long đã thành sự đe dọa lớn thế nào, chỉ thấy Hàn Thiên vừa nói dứt câu, còn chưa đến ba nhịp thở sau, thiên sơn phi ưng đã run rẫy từ xa bay đến, bị hai lần cảnh tĩnh kia, nó hẵn cũng biết được, bản thân chắc chắn khó thoát khỏi hai kẻ hung thần ác sát trước mặt, nếu còn không quay lại, e rằng có thể mất mạng như chơi.

Hàn Thiên nhìn thấy thái độ của con chim này lúc quay lại đã có phần lễ phép hơn trước, nét mặt hắn liền hiện nét hài lòng nói.

-Thu ngươi về dưới trướng cũng chẳng phải để ngược đãi gì ngươi, chẳng qua là ta đang cần một người giữ núi, thấy ngươi linh tính cao, tiềm năng cũng lớn, thế nên mới chừa mạng cho ngươi làm cái vị trí này.

-sắp tới ta sẽ rời khỏi đây, ngươi có nhiệm vụ phải bảo vệ chổ này cho thật tốt, dù là người hay yêu, thực lực nếu đạt đến ngang đại võ sư tu sĩ trở lên, chỉ cần có thể đuổi được ngươi liền đuổi hết cho ta, tuyệt đối không được để bọn chúng lai vãng vào lãnh địa của ngươi, cũng như nơi ta đang ở.

-nếu có đối tượng quá mạnh xo với ngươi, nhưng hắn chỉ đi ngang qua, không có ý định lưu lại, ngươi không cần phải động đến những đối tượng ấy, tránh gặp họa sát thân, nếu kẻ đó định lưu trú lâu dài tại đây mà thực lực lại quá mạnh, ngươi chẳng thể đối phó nổi, cứ đến thiên phúc đế đô của đại ninh tìm ta, ta sẽ nghĩ cách giải quyết.

-bằng long ấn, ngươi có thể liên hệ với tiểu kim trong khoảng cách một ngàn dặm, cứ đến khu vực trong phạm vi này, tức khắc tiểu kim sẽ tự liên lạc với ngươi hỏi thăm tình hình.

Hàn Thiên vừa dứt lời, thiên sơn phi ưng liền kêu lên hai tiếng đầy khó hiểu, Hàn Thiên lại đánh mắt nhìn tiểu kim long, nó cũng rất hiểu ý làm phiên dịch đáp.

-con chim kia hỏi ngươi chỉ có yêu cầu thế thôi à?, nếu chỉ thế thì bình thường nó cũng đã làm rồi, lãnh địa của nó tất nhiên không để nhân loại hay yêu thú có thực lực quá mạnh đi vào, ban đầu cũng chính là nghĩ ngươi định đến đây cướp địa bàn, hay là săn giết nó nên nó mới tấn công đấy.

Hàn Thiên nghe xong liền cười khẩy nói.

-ta biết con chim ngươi thế nào cũng bảo vệ lãnh thổ của mình, bất quá tại ta thấy ngứa mắt vì ngươi dám tấn công ta, nên mới bắt ngươi về làm khổ sai mà thôi, nếu ngươi làm tốt nhiệm vụ ta giao, một hai trăm năm nữa, có thể ta sẽ cao hứng thả ngươi đi.

-bằng như ngươi dám bỏ chỗ này, hay chễnh mảng công việc…

Nét mặt Hàn Thiên thoáng một nét âm u tiếp.

-ta sẽ vặt sạch lông ngươi đem đi nấu canh.

Đã nếm không ít khổ đầu từ Hàn Thiên, con chim kiêu căng kia lúc này cá tính cũng đã bị gọt bớt lại, không dám tỏ thái độ bất tuân nữa, thực ra tình huống của nó xo với lúc trước khi bị Hàn Thiên tóm thì cũng chẳng khác nhiều, nên hiện tại cũng chẳng cần phản kháng mạnh làm gì.

Cứ nhàn tản sinh sống những ngày như vua ở đông hoa thần lĩnh, hơn nữa nếu có ai đến cướp địa bàn, thì còn có lão đại chống lưng giùm, tội gì phải phản kháng?, nghĩ đoạn thiên sơn phi ưng liền kêu lên hai tiếng, thái độ xem chừng đã đồng thuận với yêu cầu của Hàn Thiên.

Hàn Thiên sống đến nay cũng rất rõ đạo lý vừa đấm vừa xoa, hắn muốn thiên sơn phi ưng hoàn toàn vâng lời, ngoài cái hăm dọa đã làm, thì còn phải đưa ra chút lợi ích để thu phục tâm cang của nó nữa.

Nghĩ đoạn hắn liền lấy trong huyền thiên giới ra khoảng trăm khối linh nguyên bảo, cùng không ít linh dược, linh thảo hỏa hệ các loại, linh nguyên bảo mỗi viên đều tương đương một ngàn linh thạch, linh khí trong đó lại thuần khiết và nồng đậm hơn linh thạch không biết bao nhiêu lần mà kể.

Yêu thú không giống nhân loại, nhất là các loại yêu thú từ cấp sáu trở xuống, bọn chúng không thông hiểu cách tìm kiếm hay khai thác các mỏ linh thạch, cũng ít giao du trao đổi với nhân loại.

Thế nên vật phẩm trân quý hỗ trợ tốt cho tu luyện như linh nguyên bảo, những yêu thú dưới cấp bảy kia cầu còn không được, nếu có thể sở hữu vài viên, tốc độ tu luyện của chúng có thể tiến triển rất nhanh.



Còn những gốc linh dược mà Hàn Thiên đem ra, tất cả có khoảng năm gốc, đều là linh dược hỏa hệ địa giai, năm gốc này giá thị trường cũng hơn mười lăm vạn linh thạch chứ chẳng đùa, trong đó có hai gốc Hàn Thiên chọn từ quốc khố của hoàng triều đại ninh chưa biết dùng vào đâu.

Ba gốc còn lại là hắn thu lấy giống linh dược từ cổ sơn chiến trường một năm rưỡi trước, sau đó dày công chăm sóc ở trong trang viên của mình, nhờ có điều kiện cực tốt, chổ linh dược kia lớn rất nhanh, sinh sôi có một năm đã bằng ở ngoài tự nhiên năm sáu mươi năm rồi.

Hàn Thiên thấy linh dược trong vườn đã thành thục nhiều, đem đi làm thuốc cũng không xuể, nên mới thu những cây đã thành thục vào huyền thiên giới đem theo bên mình, đối đầu lâu ngày nên Hàn Thiên hắn biết thiên sơn phi ưng có bản mệnh thuộc tính hỏa.

Hắn hiện đem kim nguyên bảo cùng linh dược này ra, chính là muốn làm thưởng ra mắt, thu lấy lòng thành kính của thiên sơn phi ưng.

Thiên sơn phi ưng quả nhiên thấy những món bảo bối mà Hàn Thiên đưa ra, đáy mắt liền thể hiện nét thèm khát vô cùng, Hàn Thiên cũng chẳng trêu đùa nó, đem mấy thứ kia cất vào một cái túi càn khôn bình thường, sau đó khẽ xoay vòng cái túi ấy trước mặt thiên sơn phi ưng nói.

-chổ này coi như quà nhập bọn, ta đối với hảo hữu đồng minh trước nay không bạc, nếu ngươi làm tốt nhiệm vụ của mình, ngày sau gặp lại, gia thưởng tất nhiên sẽ không chỉ có bấy nhiêu đây.

-nhưng nếu ngươi làm không tốt, lần sau ta đến, chẳng những không có thưởng, nhiều khi còn hỏi tội ngươi, ngươi liệu mà làm.

Nói đoạn Hàn Thiên liền dùng linh lực đeo túi càn khôn kia vào vuốt của thiên sơn phi ưng, sau đó lại nghiêm mặt nói.

-túi càn khôn là vật bất ly thân của người trên đại thiên giới, con chim ngươi sống lâu vậy hẵn cũng biết dùng rồi có phải không?, cố gắng tu luyện cho tốt, biết đâu đấy ngươi có thể đột phá yêu thú thất giai, liền có khả năng tự giải thoát cho mình không chừng?.

Hàn Thiên vừa dứt lời, đáy mắt thiên sơn phi ưng liền lóe lên một tia cảm động, nhân loại này vừa gặp mặt đã tặng lễ lớn như thế, hơn nữa còn không hề kiêng kỵ việc giúp thiên sơn phi ưng nó đột phá, sẽ bị nó tìm cách ám hại, lòng dạ cùng khí phách bậc này, quả thực đáng để nó đi theo.

Thoáng kêu lên hai tiếng, đáy mắt thiên sơn phi ưng ánh lên tia nhiệt khí như thể muốn nói “đã nhận lời làm việc cho Hàn Thiên hắn, nó liền sẽ tận sức mà làm, vạn chết không từ vậy”.

Hàn Thiên thấy cảnh này cũng thoáng hài lòng nói.

-được rồi, giờ ngươi có thể đi, canh giữ mảnh sơn vực này cho tốt, ta nhất định sẽ còn quay lại đây.

Thiên sơn phi ưng sau đó cũng y lệnh vỗ cánh đi mất hút, có long ấn đặt trên người con chim kia, nó nhất định không thoát nổi kiểm soát của tiểu kim, vậy nên Hàn Thiên cũng không quá lo lắng chuyện con chim kia phản bội mình, nó chỉ việc ở đây tu hành giống như cũ, kim huyền cực địa mà Hàn Thiên hắn tìm được, cũng sẽ có một người trông coi cực mạnh.

Thiên sơn phi ưng vừa đi, phía xa xa, Hàn Thiên liền cảm nhận được có người đang đến, là Nhược Mộng vài ngày rồi không gặp, gần đây người của vạn kiến cùng đại ninh hay hoạt động gần nhau, mỗi bên đều cữ không ít người giám sát đối thủ, thế nên thời gian nhàn rỗi của Nhược Mộng cũng không nhiều.

Cứ ba ngày là nàng phải đi trực phòng tuyến một lần, mỗi lần đi đều là một ngày trời, bất quá với tinh thần lực lớn hơn tu sĩ đồng cấp, Nhược Mộng có thể phát hiện được nguy hiễm từ xa, cộng với khinh thân thuật của nàng cũng chẳng phải dạng vừa, thế nên khi để nàng làm mấy nhiệm vụ do thám, Hàn Thiên hắn cũng đỡ lo hơn đôi chút.

Hiện tại thời gian cũng đã qua bảy mươi ngày, phía đại ninh mở kim môn chậm hơn vạn kiến ba ngày, mà yêu sách của đám người kia lại là trước khi kim môn bên ấy đóng mười ngày, Hàn Thiên hắn phải đến ứng chiến, giành hẵn mười ngày thời gian ra như thế, chẳng biết đám người vạn kiến này đang có mưu đồ gì?.

Chẳng lẽ chúng nghĩ Hàn Thiên hắn và Vương Trụ có thể chiến đấu được đến mười ngày mười đêm?, cũng vì lý do này mà phía đại ninh mở kim môn sau, nên thời gian ứng chiến sẽ nhằm vào ngày thứ bảy mươi bảy, tức là Hàn Thiên hắn chỉ còn bảy ngày trước lần ứng chiến quan trọng này.

Nhược Mộng lần này lại nhàn rỗi được ba ngày, trong ba ngày tới Hàn Thiên hắn sẽ cố hoàn thiện thiên ma thủ, cũng như nghĩ trước những đối sách để ứng biến với vài tình huống không hay có thể phát sinh.

Nhược Mộng vừa đến nơi, nét mặt liền có phần dãn ra nói.

-ta không nhìn thấy huynh trong kim huyền cực địa, tưởng huynh bị đám người vạn kiến phát hiện hành tung, rồi ra tay ám hại rồi, nào ngờ huynh chỉ ra ngoài dạo chơi một chút, tìm được huynh làm ta nhẹ lòng không ít đấy.

Thoáng thấy nét lo âu trong mắt Nhược Mộng, Hàn Thiên liền hoài nghi hỏi.

-người của vạn kiến gần đây hoạt động trắng trợn lắm à?, lại có thể khiến nàng nặng lòng đến vậy?.

Nhược Mộng lại có phần kỳ quái đáp.

-cũng không hẵn, bọn họ chỉ cữ người quan sát phòng bị chúng ta mà thôi, đến nay cũng chưa xảy ra giao tranh nào, nhưng hành động yên lặng quan sát đối thủ như thế, ta lại cứ có cảm giác là bọn họ đang có chuyện gì không muốn người của đại ninh chúng ta biết, đấy chỉ là mối lo vẫn vơ của ta, cũng không tính là nguy cơ thực thụ gì.

Hàn Thiên nghe được lời này, trong đáy mắt cũng thoáng có nét suy tư, bất quá nếu đã không phát hiện được điểm bất thường gì, Hàn Thiên hắn cũng lười tìm chuyện để làm, đổi lại giọng nghiêm chỉnh một chút, hắn bình thản hỏi.

-tu vi của nàng thời gian qua tiến triễn thế nào rồi?.

Nói đến vấn đề này, tiên nhan của Nhược Mộng liền có chút hưng phấn đáp.

-nhờ xem thiên thư của huynh một lần, mấy chổ thiếu khuyết trong công pháp của ta cũng đã được bổ khuyết, cảm ngộ tu luyện tăng không ít, trong năm ngày tới, nhất định có thể đột phá được đại võ sư trung tầng cảnh giới, cùng đại ma đạo sư trung đẳng cảnh giới.

Nghe được lời này, Hàn Thiên cũng an tâm hơn không ít nói.

-được rồi hôm nay ta sẽ cố luyện thành thiên ma thủ đến tiểu thành, mấy ngày tới nàng cứ chuyên tâm ở mộc cư đột phá, ta sẽ xuất quan hộ pháp nàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hàn Thiên Ký

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook