Chương 108: Cậu Cầu Xin Tôi Đi
Lưu Hương
07/07/2021
Cố Cửu ngồi đối diện Triệu Húc Hàn nghe thấy chính miệng Tiếu Ân nói đến cô Kỷ thì ngẩng gương mặt bị đánh đến xanh tím lên, tức giận nói: "Người anh em, cậu lo lắng cho cô ấy như vậy thì chạy đến tìm người ta đi, đừng có ở đây uống rượu giải sầu với tôi nữa."
Triệu Húc Hàn liếc nhìn anh ta một cái, nhíu mày nói: "Cậu đang ghen sao?"
"Cút, tôi ghen cái con khỉ, với cái gương mặt lạnh tanh này của cậu, sớm muộn gì cũng dọa con gái nhà người ta chạy mất dép, thích thì cứ đối xử tốt với người ta!" Cố Cửu uống rượu vào lá gan cũng lớn hơn người bình thường.
"Không cần cậu quan tâm, cậu bên kia thế nào?" Triệu Húc Hàn vẫn lạnh lùng nói, chỉ có ly rượu trong tay là bị uống cạn.
"Còn có thể thế nào, tôi đâu có tự do, cậu không thấy sao? Không biết thằng chó nào mật báo hại tôi bị đánh, để tôi biết được, tôi sẽ đánh chết cậu ta!" Cố Cửu cực kì tức giận nói.
Khóe miệng Triệu Húc Hàn giật giật nói: "Cố Cửu, cậu là con trai duy nhất của ông cụ nhà cậu, cậu nói ông cụ nhà cậu sẽ không để ý đến cậu sao? Hà tất phải mật báo, chỉ sợ từng hành động lời nói của cậu đều nằm trong tầm mắt của ông ấy rồi."
"Con trai duy nhất sao ? Ông ấy có coi tôi là con trai sao? Không phải tôi chỉ thích một phụ nữ thôi sao? Lại còn không cho phép, chẳng lẽ muốn tôi làm hòa thượng?" Cố Cửu thật sự tức giận.
"Thích phụ nữ không thành vấn đề, nhưng cậu cũng biết ông cụ nhà cậu đã chọn cô dâu cho cậu rồi, đối phương là người mà cậu không đắc tội nổi." Triệu Húc Hàn nói thẳng.
"Tôi nhổ vào, ông ấy thích người phụ nữ kia thì đi mà cưới, có chết tôi cũng sẽ không cưới một người phụ nữ mà tôi không thích!" Cố Cửu hung hăng nói.
"Người anh em, cảm giác bị trói buộc này cậu cũng từng hưởng thụ rồi chứ, cho nên đừng có giúp ông già khuyên tôi, nếu không chúng ta sẽ không còn anh em gì nữa hết!" Cố Cửu chỉ vào Triệu Húc Hàn nghiêm túc nói.
Có điều lúc này đôi mắt anh ta đã đỏ au, đúng là uống không ít rượu.
"Tôi giải quyết rồi." Triệu Húc Hàn lạnh nhạt nói, trong giọng điệu lộ rõ vẻ rung đùi đắc ý.
Cố Cửu nhào người tới, Triệu Húc Hàn trực tiếp một cước đá vào người anh ta, ghét bỏ nói: “Nói chuyện hẳn hoi."
Cố Cửu xoay người một cái ngã vào bên cạnh anh, ánh mắt tỏa sáng nói: "Anh em tốt, cậu giải quyết thế nào, nhanh dạy tôi, tôi không muốn bị ép chết!"
"Cầu xin tôi đi." Triệu Húc Hàn nhíu mày.
"... !" Cố Cửu trợn mắt há hốc mồm nhìn người đàn ông tà ác trước mặt.
"Đại ca, cầu xin cậu, cậu muốn tôi làm trâu làm ngựa cũng được, cầu đại ca chỉ cho tôi một con đường sáng." Cố Cửu nháy mắt hóa thân thành cô vợ nhỏ, hai tay chắp lại, đáng thương nói với Triệu Húc Hàn.
Tiếu Ân đứng phía sau nhìn thấy cảnh này mà khóe mắt không ngừng co rút, nhưng anh ta thật sự hâm mộ Cố Cửu, chỉ có anh ta mới có thể trêu đùa khiến cho chủ tử để lộ tính cách thật của mình.
Không đúng, còn có một người nữa, đó chính là Kỷ Hi Nguyệt dường như đã thay đổi chỉ sau một đêm!
"Tìm người phụ nữ nào có thể tạo áp lực cho ông già nhà cậu ấy." Triệu Húc Hàn nhìn Cố Cửu chậm rãi nói.
Cố Cửu uống rượu vào thì như hai người, nhíu mày nói: "Cậu bảo tìm người phụ nữ khác ư, làm sao có thể."
"Sao lại không thể, chỉ cần cậu có thể bảo vệ người phụ nữ này, cho ông cụ nhà cậu biết cậu không thể không có cô ấy, hoặc là để cho người phụ nữ kia tự động rút lui!" Đôi mắt Triệu Húc Hàn lấp lánh như sao trời.
Cố Cửu vẫn nhíu mày như cũ, tựa hồ không nghĩ ra nói: "Cậu đi tìm Kỷ Hi Nguyệt đến chính là để đối phó với người nhà cậu sao?"
Triệu Húc Hàn im lặng một lát mới gật đầu nói: "Đúng vậy, tính tình cô chủ nhà họ Kỷ khiến cha tôi và anh trai tôi không còn cách nào."
Nói xong anh nghĩ đến Kỷ Hi Nguyệt gọi cha anh là cha Triệu, lại không ngừng oán giận anh trai anh, khóe miệng không tự chủ được cong lên.
"Cậu không sợ ông già và anh trai cậu sẽ gây bất lợi cho cô Kỷ sao?" Cố Cửu liếc mắt nhìn Triệu Húc Hàn, khóe miệng nhếch lên đầy khinh bỉ.
………
Triệu Húc Hàn liếc nhìn anh ta một cái, nhíu mày nói: "Cậu đang ghen sao?"
"Cút, tôi ghen cái con khỉ, với cái gương mặt lạnh tanh này của cậu, sớm muộn gì cũng dọa con gái nhà người ta chạy mất dép, thích thì cứ đối xử tốt với người ta!" Cố Cửu uống rượu vào lá gan cũng lớn hơn người bình thường.
"Không cần cậu quan tâm, cậu bên kia thế nào?" Triệu Húc Hàn vẫn lạnh lùng nói, chỉ có ly rượu trong tay là bị uống cạn.
"Còn có thể thế nào, tôi đâu có tự do, cậu không thấy sao? Không biết thằng chó nào mật báo hại tôi bị đánh, để tôi biết được, tôi sẽ đánh chết cậu ta!" Cố Cửu cực kì tức giận nói.
Khóe miệng Triệu Húc Hàn giật giật nói: "Cố Cửu, cậu là con trai duy nhất của ông cụ nhà cậu, cậu nói ông cụ nhà cậu sẽ không để ý đến cậu sao? Hà tất phải mật báo, chỉ sợ từng hành động lời nói của cậu đều nằm trong tầm mắt của ông ấy rồi."
"Con trai duy nhất sao ? Ông ấy có coi tôi là con trai sao? Không phải tôi chỉ thích một phụ nữ thôi sao? Lại còn không cho phép, chẳng lẽ muốn tôi làm hòa thượng?" Cố Cửu thật sự tức giận.
"Thích phụ nữ không thành vấn đề, nhưng cậu cũng biết ông cụ nhà cậu đã chọn cô dâu cho cậu rồi, đối phương là người mà cậu không đắc tội nổi." Triệu Húc Hàn nói thẳng.
"Tôi nhổ vào, ông ấy thích người phụ nữ kia thì đi mà cưới, có chết tôi cũng sẽ không cưới một người phụ nữ mà tôi không thích!" Cố Cửu hung hăng nói.
"Người anh em, cảm giác bị trói buộc này cậu cũng từng hưởng thụ rồi chứ, cho nên đừng có giúp ông già khuyên tôi, nếu không chúng ta sẽ không còn anh em gì nữa hết!" Cố Cửu chỉ vào Triệu Húc Hàn nghiêm túc nói.
Có điều lúc này đôi mắt anh ta đã đỏ au, đúng là uống không ít rượu.
"Tôi giải quyết rồi." Triệu Húc Hàn lạnh nhạt nói, trong giọng điệu lộ rõ vẻ rung đùi đắc ý.
Cố Cửu nhào người tới, Triệu Húc Hàn trực tiếp một cước đá vào người anh ta, ghét bỏ nói: “Nói chuyện hẳn hoi."
Cố Cửu xoay người một cái ngã vào bên cạnh anh, ánh mắt tỏa sáng nói: "Anh em tốt, cậu giải quyết thế nào, nhanh dạy tôi, tôi không muốn bị ép chết!"
"Cầu xin tôi đi." Triệu Húc Hàn nhíu mày.
"... !" Cố Cửu trợn mắt há hốc mồm nhìn người đàn ông tà ác trước mặt.
"Đại ca, cầu xin cậu, cậu muốn tôi làm trâu làm ngựa cũng được, cầu đại ca chỉ cho tôi một con đường sáng." Cố Cửu nháy mắt hóa thân thành cô vợ nhỏ, hai tay chắp lại, đáng thương nói với Triệu Húc Hàn.
Tiếu Ân đứng phía sau nhìn thấy cảnh này mà khóe mắt không ngừng co rút, nhưng anh ta thật sự hâm mộ Cố Cửu, chỉ có anh ta mới có thể trêu đùa khiến cho chủ tử để lộ tính cách thật của mình.
Không đúng, còn có một người nữa, đó chính là Kỷ Hi Nguyệt dường như đã thay đổi chỉ sau một đêm!
"Tìm người phụ nữ nào có thể tạo áp lực cho ông già nhà cậu ấy." Triệu Húc Hàn nhìn Cố Cửu chậm rãi nói.
Cố Cửu uống rượu vào thì như hai người, nhíu mày nói: "Cậu bảo tìm người phụ nữ khác ư, làm sao có thể."
"Sao lại không thể, chỉ cần cậu có thể bảo vệ người phụ nữ này, cho ông cụ nhà cậu biết cậu không thể không có cô ấy, hoặc là để cho người phụ nữ kia tự động rút lui!" Đôi mắt Triệu Húc Hàn lấp lánh như sao trời.
Cố Cửu vẫn nhíu mày như cũ, tựa hồ không nghĩ ra nói: "Cậu đi tìm Kỷ Hi Nguyệt đến chính là để đối phó với người nhà cậu sao?"
Triệu Húc Hàn im lặng một lát mới gật đầu nói: "Đúng vậy, tính tình cô chủ nhà họ Kỷ khiến cha tôi và anh trai tôi không còn cách nào."
Nói xong anh nghĩ đến Kỷ Hi Nguyệt gọi cha anh là cha Triệu, lại không ngừng oán giận anh trai anh, khóe miệng không tự chủ được cong lên.
"Cậu không sợ ông già và anh trai cậu sẽ gây bất lợi cho cô Kỷ sao?" Cố Cửu liếc mắt nhìn Triệu Húc Hàn, khóe miệng nhếch lên đầy khinh bỉ.
………
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.