Hàn Tổng, Xin Anh Buông Tha Cho Tôi!
Chương 39: Nguyện bảo vệ em đến chết
Tg Dao Kỳ
03/10/2024
Cô nhìn bên kia cô ta cũng ở đây , nên cô phải chọc tức cho cô ta tức chơi . Hừ ""' Sao cô ta còn ở đây làm kì đà cản mũi hạnh phúc người khác vậy , đúng là đồ đàn bà nguy hiểm mà '''
" Chồng ơi, người em mỏi lắm chồng gắp thức ăn cho em nha "
Ánh mắt long lanh của cô làm ai kia bị hẫng một nhịp, đây là lần đầu tiên kể từ lúc cưới cô gọi anh là chồng mà còn làm nũng như này đó . Hạnh phúc quá đi , Anh nguyện đưa tất cả gia sản của mình cho em aaaa .
"Được, của vợ đây em muốn ăn món gì cứ nói anh . Anh gắp cho vợ "
Cô vừa ăn vừa liếc ai kia, vẻ mặt cô ta đen âm u như đám mây, cho cô tức chết đi . Haaa
"Chồng ơi em thấy cái bóng đèn chói mắt quá , em không muốn ăn ở đây nữa . Muốn ăn ở phòng khác được
không, Chồnggggg "
Rồi cô lại liếc mắt sang Đường Khiết, xem cô ta có biếu hiện gì. Nhìn Đường Khiết bị cô chọc cho tức điên mặt cô ta hết đen rồi lại trăng
"Được, chúng ta sang phòng khác. Mọi người mang thức ăn khác sang phòng khác cho chúng tôi. Thức ăn này cứ để cho em ấy ăn đi "
Rồi anh bế cô đi sang phòng khác ăn .
'' Ahhhhhh, từ đầu tới cuối anh ấy chưa nhìn mình lấy một lần nữa. Con tiện nhân chết tiệt kia, Hừuuuu để tôi xem cô còn cười vui vẻ đến bao giờ. Tôi phải giết chết cô thì anh ấy mới trở về bên tôi được "
Sau khi đã ăn no, cô nhìn lên chồng nói mọi chuyện cho anh .
" Chồng ơi, em có chuyện này muốn kể cho anh "
"Chuyện gì vậy, nói chồng nghe "
" Chồng, lúc sáng nay có một tin nhắn nặc danh gửi tới em . Nội dung là :
Chiều 2h , gặp nhau ở khu rừng XX. Nếu không bạn cô sẽ bị tôi xử lý . Cô mà không bỏ anh ấy tôi sẽ giết cô ... "
" Anh biết rồi anh sẽ sắp xếp vệ sĩ theo sát em 24/24 nên em yên tâm nha "
"Ăn đi, thức ăn sắp nguội rồi"
" Chồng à , khi nào chị Khiết mới về nhà chị ấy vậy . Em không muốn sống chung với một người lạ đâu . Chồng nói chị ấy về nhà đi , nhaa chồng "
" Được , để sáng mai anh nói với em ấy "
" Muốn được chồng ôm ngủ aaaa "
"Được, lại đây chồng ôm nào "
Cô từ từ tiến vào lòng anh, gần anh thật là ấm. Cô cảm nhận được từng khối thịt rắn chắc của anh, anh chỉ mặc mỗi cái quần ngủ . Cô đưa tay sờ từng nơi trên cơ thể anh , sờ đến cơ bụng kia ... thật là thích "
" Em so yet hau anh dudc khong "
"Được "
Oa , đây là lần đầu tiên cô sờ nó nha. Yết hầu của anh ấy to thật. Rồi cô lại nhìn lên anh, yết hầu anh chuyển động lên theo chuyển động tay của cô .
Anh bị cô sờ như vậy.. trong cơ thể đã nóng như lửa nhưng anh cố kìm nén nó xuống. Nghĩ đến cô vẫn còn mệt nên thôi ...
"Được rồi, chúng ta đi ngủ thôi muộn lắm rồi"
Anh ôm chặt cơ thể nhỏ bé của cô vào trong lòng mình .
"Chồng ơi, chúng ta chưa có đánh răng nữa chồng bế em "
Rồi hai người vào nhà tắm , cùng nhau đánh răng cùng nhau nhìn đối phương mà cười .
20 Phút sau
Cô nằm trong vòng tay anh mà từ từ chìm vào giấc ngủ.
Anh nhẹ nhàng hôn trên trán cô rồi thì thầm nhỏ trong miệng. " Anh sẽ không để ai em làm hại em đâu
Sáng dậy, thấy anh vẫn còn nằm ôm cô khiến trong lòng cô trào dâng hạnh phúc mà trước nay cô chưa có. Nằm trong vòng tay anh cô cảm thấy rất an toàn, tay cô sờ mặt rồi xuống yết hầu rồi xuống cơ bụng săn chắc kia của anh .
'" Chắc anh ấy tập luyện thường xuyên nên cơ bắp săn chắc thật "''
"Em dậy rồi hả "
Cô hơi giật mình nhẹ, nhìn lên khuôn mặt lạnh lùng kia nhưng trong mắt chứa đầy sự ân cần đối với cô ...
" Dạ, mà chồng ơi em có chuyện này muốn nhờ anh giúp. Anh quan hệ rộng nên chuyện này chắc chắn dễ với anh "
"Chuyện gì em nói anh nghe " Hàn Chính Phong nhìn thẳng vào gương mặt cô , ánh mắt chờ câu nói tiếp theo của cô nói ra
"Em ... trong người em ... lúc trước em thấy không khỏe nên đi khám . Bác sĩ có trẩn đoán em mắc ung thu dạ dày giai đoạn 2, tỷ lệ thành công là 80% . Anh có thể liên hệ giúp em bác sĩ phẫu thuật cho em được không " Nói xong cô hơi bối rối nhìn anh, cô không biết anh sẽ nghĩ gì sau khi cô nói
"Ừ , anh sẽ liên hệ bác sĩ phẫu thuật cho em sớm nhất có thể. Bệnh của em sẽ sớm khỏi thôi, đừng lo lắng quá nhé " Rồi anh xoa xoa đầu cô an ủi , ôm cô vào lòng để trấn an cô
Sau khi ăn sáng xong, anh tiễn cô đi làm rồi anh gõ cửa phòng Đường Khiết.
Cốc ~ cốc ~ cốc
" Anh có chuyện này muốn trao đổi với em , em rảnh chứ"
Đường Khiết bên trong nghe được là anh , liền bước xuống giường ra đến bên cửa mở ra .
"Em rảnh, anh vào trong đi "
Anh nhìn Đường Khiết vài giây, hơi ngập ngừng rồi cũng lên tiếng
"Em ở đây cũng khá lâu rồi , nên rời đi rồi ... sức khỏe em cũng ổn rồi. Em nên đi tìm công việc gì đó hoặc em về tiếp quản công ty của gia đình em chẳng hạn "
Đường Khiết hơi buồn khi nghe anh đuổi mình đi, nhưng trong lòng cô biết là không nên làm phiền anh thêm nữa .
"Em biết rồi, để em sắp xếp hành lý rồi em về. Anh cũng đi làm đi "
Nói xong cô đẩy anh ra khỏi cửa, trong phòng Đường Khiết ôm mặt khóc một lúc. Khi nghe anh nói vậy cô cũng buồn chứ. Nhưng biết sao giờ ...
Rồi cô nhanh nhanh thu dọn hành lý rồi xuống nhà chào tạm biệt mọi người. Cô được tài xế nhà Hàn Chính Phong đưa về
Lúc về nhìn khung cảnh bên ngoài tự nhiên trong lòng Đường Khiết trống trải , cô buồn vì phải rời xa anh Phong của cô ....
Buối tối
" Mẹ con đi chơi đây, tối con không về đâu " Nói xong cô lái chiếc xe yêu thích của mình đến một quán bar nổi tiếng .
Không khí trong này luôn nhộn nhịp như thế, nhưng trong lòng Đường Khiết chỉ có cảm xúc buồn lẫn lộn trong đầu mà thôi .Dù trong quán bar có nhộn nhịp, vui nhộn thế nào cô cũng chẳng thể nào vui cho được.
Cô tiền đến ngồi trước quầy rượu
" Cho tôi các loại rượu ngon nơi này "
Sau khi rượu được đặt hết trên trước mắt cô, Đường Khiết không chút chậm chạp nào mà uống liên tục ... sau một lúc hơi men dần dần ngấm trong cơ thể . Đường Khiết say tay đỡ lấy mặt mà lẩm bẩm ...
Từ phía xa xa có một chị gái xinh đẹp, gương mặt trưởng thành, mị lực, quyến rũ lòng người. Cô luôn nhìn
Đường Khiết với ánh mắt hứng thú, nhìn cô gái nhỏ kia uống rượu liên tục, trong miệng hình như luôn nhắc đến ai đó . Bách Ngọc Linh liền qua đó ..
" Cô gái , đi một mình à . Có muốn uống cùng tôi không "
Đường Khiết nghe có người kêu mình, vẻ mặt cô do hơi men lên nhìn rất mê người, gương mặt ửng đỏ lên rất quyến rũ
"Cô là ai vậy ??? " Đường Khiết mặt đầy nghi vấn nhìn người trước mắt
" Tôi là Bách Thư Linh , chúng ta cùng uống rồi được không "
Đường Khiết nhìn cô một hồi, trong đầu nghĩ nghĩ rồi lên tiếng
"Được"
" Chồng ơi, người em mỏi lắm chồng gắp thức ăn cho em nha "
Ánh mắt long lanh của cô làm ai kia bị hẫng một nhịp, đây là lần đầu tiên kể từ lúc cưới cô gọi anh là chồng mà còn làm nũng như này đó . Hạnh phúc quá đi , Anh nguyện đưa tất cả gia sản của mình cho em aaaa .
"Được, của vợ đây em muốn ăn món gì cứ nói anh . Anh gắp cho vợ "
Cô vừa ăn vừa liếc ai kia, vẻ mặt cô ta đen âm u như đám mây, cho cô tức chết đi . Haaa
"Chồng ơi em thấy cái bóng đèn chói mắt quá , em không muốn ăn ở đây nữa . Muốn ăn ở phòng khác được
không, Chồnggggg "
Rồi cô lại liếc mắt sang Đường Khiết, xem cô ta có biếu hiện gì. Nhìn Đường Khiết bị cô chọc cho tức điên mặt cô ta hết đen rồi lại trăng
"Được, chúng ta sang phòng khác. Mọi người mang thức ăn khác sang phòng khác cho chúng tôi. Thức ăn này cứ để cho em ấy ăn đi "
Rồi anh bế cô đi sang phòng khác ăn .
'' Ahhhhhh, từ đầu tới cuối anh ấy chưa nhìn mình lấy một lần nữa. Con tiện nhân chết tiệt kia, Hừuuuu để tôi xem cô còn cười vui vẻ đến bao giờ. Tôi phải giết chết cô thì anh ấy mới trở về bên tôi được "
Sau khi đã ăn no, cô nhìn lên chồng nói mọi chuyện cho anh .
" Chồng ơi, em có chuyện này muốn kể cho anh "
"Chuyện gì vậy, nói chồng nghe "
" Chồng, lúc sáng nay có một tin nhắn nặc danh gửi tới em . Nội dung là :
Chiều 2h , gặp nhau ở khu rừng XX. Nếu không bạn cô sẽ bị tôi xử lý . Cô mà không bỏ anh ấy tôi sẽ giết cô ... "
" Anh biết rồi anh sẽ sắp xếp vệ sĩ theo sát em 24/24 nên em yên tâm nha "
"Ăn đi, thức ăn sắp nguội rồi"
" Chồng à , khi nào chị Khiết mới về nhà chị ấy vậy . Em không muốn sống chung với một người lạ đâu . Chồng nói chị ấy về nhà đi , nhaa chồng "
" Được , để sáng mai anh nói với em ấy "
" Muốn được chồng ôm ngủ aaaa "
"Được, lại đây chồng ôm nào "
Cô từ từ tiến vào lòng anh, gần anh thật là ấm. Cô cảm nhận được từng khối thịt rắn chắc của anh, anh chỉ mặc mỗi cái quần ngủ . Cô đưa tay sờ từng nơi trên cơ thể anh , sờ đến cơ bụng kia ... thật là thích "
" Em so yet hau anh dudc khong "
"Được "
Oa , đây là lần đầu tiên cô sờ nó nha. Yết hầu của anh ấy to thật. Rồi cô lại nhìn lên anh, yết hầu anh chuyển động lên theo chuyển động tay của cô .
Anh bị cô sờ như vậy.. trong cơ thể đã nóng như lửa nhưng anh cố kìm nén nó xuống. Nghĩ đến cô vẫn còn mệt nên thôi ...
"Được rồi, chúng ta đi ngủ thôi muộn lắm rồi"
Anh ôm chặt cơ thể nhỏ bé của cô vào trong lòng mình .
"Chồng ơi, chúng ta chưa có đánh răng nữa chồng bế em "
Rồi hai người vào nhà tắm , cùng nhau đánh răng cùng nhau nhìn đối phương mà cười .
20 Phút sau
Cô nằm trong vòng tay anh mà từ từ chìm vào giấc ngủ.
Anh nhẹ nhàng hôn trên trán cô rồi thì thầm nhỏ trong miệng. " Anh sẽ không để ai em làm hại em đâu
Sáng dậy, thấy anh vẫn còn nằm ôm cô khiến trong lòng cô trào dâng hạnh phúc mà trước nay cô chưa có. Nằm trong vòng tay anh cô cảm thấy rất an toàn, tay cô sờ mặt rồi xuống yết hầu rồi xuống cơ bụng săn chắc kia của anh .
'" Chắc anh ấy tập luyện thường xuyên nên cơ bắp săn chắc thật "''
"Em dậy rồi hả "
Cô hơi giật mình nhẹ, nhìn lên khuôn mặt lạnh lùng kia nhưng trong mắt chứa đầy sự ân cần đối với cô ...
" Dạ, mà chồng ơi em có chuyện này muốn nhờ anh giúp. Anh quan hệ rộng nên chuyện này chắc chắn dễ với anh "
"Chuyện gì em nói anh nghe " Hàn Chính Phong nhìn thẳng vào gương mặt cô , ánh mắt chờ câu nói tiếp theo của cô nói ra
"Em ... trong người em ... lúc trước em thấy không khỏe nên đi khám . Bác sĩ có trẩn đoán em mắc ung thu dạ dày giai đoạn 2, tỷ lệ thành công là 80% . Anh có thể liên hệ giúp em bác sĩ phẫu thuật cho em được không " Nói xong cô hơi bối rối nhìn anh, cô không biết anh sẽ nghĩ gì sau khi cô nói
"Ừ , anh sẽ liên hệ bác sĩ phẫu thuật cho em sớm nhất có thể. Bệnh của em sẽ sớm khỏi thôi, đừng lo lắng quá nhé " Rồi anh xoa xoa đầu cô an ủi , ôm cô vào lòng để trấn an cô
Sau khi ăn sáng xong, anh tiễn cô đi làm rồi anh gõ cửa phòng Đường Khiết.
Cốc ~ cốc ~ cốc
" Anh có chuyện này muốn trao đổi với em , em rảnh chứ"
Đường Khiết bên trong nghe được là anh , liền bước xuống giường ra đến bên cửa mở ra .
"Em rảnh, anh vào trong đi "
Anh nhìn Đường Khiết vài giây, hơi ngập ngừng rồi cũng lên tiếng
"Em ở đây cũng khá lâu rồi , nên rời đi rồi ... sức khỏe em cũng ổn rồi. Em nên đi tìm công việc gì đó hoặc em về tiếp quản công ty của gia đình em chẳng hạn "
Đường Khiết hơi buồn khi nghe anh đuổi mình đi, nhưng trong lòng cô biết là không nên làm phiền anh thêm nữa .
"Em biết rồi, để em sắp xếp hành lý rồi em về. Anh cũng đi làm đi "
Nói xong cô đẩy anh ra khỏi cửa, trong phòng Đường Khiết ôm mặt khóc một lúc. Khi nghe anh nói vậy cô cũng buồn chứ. Nhưng biết sao giờ ...
Rồi cô nhanh nhanh thu dọn hành lý rồi xuống nhà chào tạm biệt mọi người. Cô được tài xế nhà Hàn Chính Phong đưa về
Lúc về nhìn khung cảnh bên ngoài tự nhiên trong lòng Đường Khiết trống trải , cô buồn vì phải rời xa anh Phong của cô ....
Buối tối
" Mẹ con đi chơi đây, tối con không về đâu " Nói xong cô lái chiếc xe yêu thích của mình đến một quán bar nổi tiếng .
Không khí trong này luôn nhộn nhịp như thế, nhưng trong lòng Đường Khiết chỉ có cảm xúc buồn lẫn lộn trong đầu mà thôi .Dù trong quán bar có nhộn nhịp, vui nhộn thế nào cô cũng chẳng thể nào vui cho được.
Cô tiền đến ngồi trước quầy rượu
" Cho tôi các loại rượu ngon nơi này "
Sau khi rượu được đặt hết trên trước mắt cô, Đường Khiết không chút chậm chạp nào mà uống liên tục ... sau một lúc hơi men dần dần ngấm trong cơ thể . Đường Khiết say tay đỡ lấy mặt mà lẩm bẩm ...
Từ phía xa xa có một chị gái xinh đẹp, gương mặt trưởng thành, mị lực, quyến rũ lòng người. Cô luôn nhìn
Đường Khiết với ánh mắt hứng thú, nhìn cô gái nhỏ kia uống rượu liên tục, trong miệng hình như luôn nhắc đến ai đó . Bách Ngọc Linh liền qua đó ..
" Cô gái , đi một mình à . Có muốn uống cùng tôi không "
Đường Khiết nghe có người kêu mình, vẻ mặt cô do hơi men lên nhìn rất mê người, gương mặt ửng đỏ lên rất quyến rũ
"Cô là ai vậy ??? " Đường Khiết mặt đầy nghi vấn nhìn người trước mắt
" Tôi là Bách Thư Linh , chúng ta cùng uống rồi được không "
Đường Khiết nhìn cô một hồi, trong đầu nghĩ nghĩ rồi lên tiếng
"Được"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.