Chương 4: Đêm thứ ba- Dịu dàng trong phòng tắm
Nguyệt Hắc Phong Cao
23/07/2021
Buổi sáng Quý Tín lại tỉnh lại trong nhà của mình. Lần này người đàn ông đã tốt bụng mà thay áo ngủ cho mình. Quý Tín nhìn đồng hồ báo thức, kim đồng hồ đã điểm bảy giờ. Quý Tín nhanh chóng nhảy xuống giường, nhìn chính mình ở trong gương, đôi mắt vẫn hơi sưng một chút, trên cổ có dấu hôn rất rõ ràng, môi cũng bị cắn rách. Quý Tín ngại đến nỗi không dám nhìn vào gương nữa, hậu môn thấy lành lạnh, chắc là đã được người đàn ông kia bôi thuốc cho.
Bây giờ đã là cuối mùa hè rồi mà vẫn nóng vô cùng, Quý Tín vì để che đi dấu vết ở cổ nên đành phải mặc một chiếc áo sơ mi cao cổ.
Quý Tín thay quần áo xong, lúc chuẩn bị ra khỏi cửa thì đột nhiên nhìn thấy bữa sáng đang còn bốc khói ở phòng khách. Quý Tín bước lại gần thì nhìn thấy có tờ giấy kẹp dưới đồ ăn: "Bé yêu ngoan ngoãn của tôi, ăn xong bữa sáng rồi hẵng đi học nhé, buổi tối chồng lại đón em."
Quý Tín ngại không chịu được, cầm vội lấy một cái bánh bao nhân trứng sữa rồi liền chạy ra khỏi nhà.
Cuối cùng cũng tới được cổng trường, Quý Tín chạy như bay trên đường vậy. Tuy là thân thể vẫn còn rất khó chịu nhưng Quý Tín không muốn đi muộn.
"A..." Quý Tín chỉ lo cắm đầu chạy, liền đâm phải một người đàn ông cao lớn, kính mắt bị rơi xuống. Mắt của Quý Tín khá là nặng, không có kính thì cũng gần như là người mù.
"Bạn học à, bạn không sao chứ?" Người đàn ông bị đâm phải nhìn Quý Tín đang sờ loạn trên mặt đất.
"À... Có thể giúp tôi tìm cái kính được không? Tôi không nhìn rõ gì cả..." Quý Tín có chút sốt ruột, quên mất phải xin lỗi người đàn ông, cứ quơ quơ trên mặt đất.
"Này..." Người đàn ông cầm kính đưa cho Quý Tín.
Quý Tín đeo lại kính xong, vừa định nói cảm ơn với người đàn ông thì phát hiện người đàn ông đã đi từ lúc nào rồi.
"Ài... Cũng chưa kịp nhìn xem người kia ra sao, không biết phải nói cảm ơn kiểu gì rồi..."
Quý Tín đứng yên tại chỗ, bỗng nhớ ra điều gì đó liền chạy vội đi: "Không xong rồi không xong rồi... Bị muộn học rồi."
Cuối cùng thì Quý Tín vẫn đến muộn, vốn dĩ là mặc áo cao cổ, trên đường lại chạy nhanh như vậy, cả người toàn là mồ hôi, cứ dinh dính rất khó chịu.
Việc học của cấp ba vốn rất nặng nề, Quý Tín cứ cắm đầu vào trong sách, không kịp nghĩ đến chuyện khác.
Buổi tối, Quý Tín ở lại giúp bạn học quét tước phòng học, bởi vì bạn học đó có việc nên phải đi trước, cho nên một mình Quý Tín quét mãi mới xong: "Phù... Mệt chết đi được."
Quý Tín bắt xe về nhà, đi đến đầu ngõ, mới nhớ đến hai ngày trước mình đã làm gì, đứng ở đầu ngõ mà do dự vào hay không.
"Quý Tín... Tối nay không ăn tào phớ nữa à?" Ông lão ở đầu ngõ nhìn Quý Tín, cười hỏi.
"À... Ông Lý, cho cháu một cốc đi ạ, không... Lấy hai cốc đi ạ." Quý Tín có chút xấu hổ, buổi sáng người đàn ông kia đã chuẩn bị bữa sáng cho mình, bây giờ mình mua cho người đàn ông ấy một cốc tào phớ coi như cảm ơn vậy. Quý Tín căn bản không hề nghĩ đến báo cảnh sát, đầu tiên vẫn là vì sợ người đàn ông sẽ trả thù mình, thứ hai chính là tính của bản thân cậu không thích phiền phức.
"Quý Tín, cháu đang nghĩ cái gì đấy, cầm lấy tào phớ đi này..." Ông lão nhìn vẻ mặt của Quý Tín, lên tiếng nhắc nhở.
"À vâng... Cảm ơn ông, tiền của ông đây ạ." Quý Tín trả tiền cho ông lão, hít sâu một hơi, vẫn là đi vào trong ngõ nhỏ.
Đi được nửa đường thì đột nhiên Quý Tín bị người phía sau ôm lấy. Quý Tín run lên, vừa định quay đầu lại liền nghe thấy giọng người đàn ông nói ở phía cổ mình: "Đừng quay đầu lại..."
Quý Tín tùy ý để người đàn ông ôm lấy. Người đàn ông ôm rất chặt, chặt đến nỗi khiến Quý Tín cảm thấy đau. Cậu đỏ mặt cúi đầu thì nhìn thấy băng vải quấn ở cánh tay của người đàn ông.
"Anh... Anh bị làm sao vậy?" Quý Tín hỏi, không nghĩ người đàn ông sẽ bị thương.
"Ha ha... Em lo lắng cho tôi à?" Người đàn ông thở vào cổ của Quý Tín.
"Ừm... Bị thương thì đương nhiên tôi phải lo lắng rồi." Quý Tin đỏ mặt, nhẹ nhàng nói.
"Ai bị thương em cũng sẽ lo lắng sao?" Người đàn ông hỏi.
"Ừm..." Tính cách Quý Tín chính là như vậy, vô cùng tốt bụng, lúc nào cũng suy nghĩ cho người khác, giải vây cho người khác, vậy nên cậu mới không trách gì người đàn ông kia.
(Đọc ở wordpress và wattpad chính chủ Beiha Voure, mọi web khác đều là reup)
"Hóa ra là vậy... Mua tào phớ cho tôi à?" Người đàn ông nhìn Quý Tín xách hai cốc tào phớ.
"Ừm... Cảm ơn anh đã chuẩn bị bữa sáng cho tôi." Quý Tín xấu hổ, cúi đầu nhìn mũi chân của chính mình, thân nhiệt nóng bỏng của người đàn ông cứ dán vào lưng cậu: "Không cần cảm ơn tôi..." Người đàn ông cầm lấy cốc tào phớ trên tay Quý Tín: "Bỏ kính ra đi."
Quý Tín nghe lời mà bỏ kính ra, trước mắt liền cảm thấy mờ mịt, người đàn ông đem tào phớ đưa cho người bên cạnh, rút ra một mảnh vải, buộc lên đôi mắt của Quý Tín.
Quý Tín hoảng sợ: "Anh..."
"Ngoan nào..." Người đàn ông che đi đôi mắt của Quý Tín.
Không biết vì sao Quý Tín cảm thấy có chút khổ sở.
Người đàn ông kéo tay Quý Tín, chậm rãi bước đi.
"Đi đâu vậy?" Quý Tín không nhìn thấy đường, chỉ có thể ngoan ngoãn để người đàn ông dẫn đi nhưng vẫn thấy có chút sợ hãi.
"Đưa em về nhà." Người đàn ông dịu dàng mà nắm lấy tay của Quý Tín.
"Về nhà tôi ư?" Quý Tín có chút vui vẻ, tối nay không phải đến căn phòng kia.
"Về nhà của chúng ta." Người đàn ông trả lời.
Quý Tín cảm thấy có chút hụt hẫng, không nói nữa, tùy ý để người đàn ông nắm lấy tay. Ước chừng đi được vài phút, người đàn ông đột nhiên bế Quý Tín lên.
"A..." Quý Tín hoảng sợ mà ôm lấy cổ của người đàn ông.
"Chúng ta về đến nhà rồi!" Người đàn ông đi vào biệt thự, bế Quý Tín lên tầng hai.
"Ồ... Đây là nhà anh sao?" Quý Tín có chút tò mò, kéo miếng vải đen xuống, nhưng vì không có đeo kính nên dù có kéo miếng vải ra cũng không nhìn thấy gì.
"Đây là nhà của chúng ta, sau này em sẽ ở đây." Người đàn ông khẳng định.
"Nhưng mà... Nhưng mà tôi còn phải về nhà mà..." Quý Tín không nghĩ sẽ ở lại đây đâu. Đến người đàn ông kia trông như thế nào, tên họ là gì cũng không biết, sao có thể tùy tiện ở lại nhà người đàn ông được.
"Ngoan... Tôi đã cho người đi chuyển đồ đạc của em đến đây rồi... Em chỉ có thể ở lại đây." Người đàn ông đặt Quý Tín lên giường: "Tôi đi xử lí chút chuyện, nếu em dám cởi mảnh vải này ra, tôi sẽ cho em thấy hậu quả đấy!" Người đàn ông liếm lấy môi Quý Tín, uy hiếp nói.
"A... Tôi sẽ không đâu, anh đừng tức giận mà." Quý Tín nói với giọng vô cùng mềm mại, tuy rằng cảm giác được người đàn ông không phải là người xấu, nhưng dù sao thì người đàn ông kia tức giận lên thì vẫn rất đáng sợ.
Quý Tín ngồi ngốc ở trên giường một lúc. Đến khi người đàn ông trở lại phòng thì phát hiện Quý Tín đã ngủ mất rồi, cái miệng còn đang chảy nước miếng.
Người đàn ông nhẹ nhàng bế Quý Tín lên, đi vào phòng tắm, cởi sạch quần áo của hai người ra rồi bước vào trong bồn tắm đầy nước.
Quý Tín tỉnh lại liền phát hiện mình và cả người đàn ông kia đều trần trụi: "A..."
Tuy đã làm đến tận hai lần, nhưng Quý Tidn vẫn có chút xấu hổ: "Anh... Sao anh lại..."
Người đàn ông nhìn Quý Tín đang đỏ mặt: "Tôi làm sao nào?"
"Anh... Sao anh lại... Cứ thích làm mấy cái việc đó chứ?" Quý Tín ngại đến muốn chui đầu luôn vào bồn tắm.
"Việc đó là việc gì?" Người đàn ông vuốt ve da thịt của Quý Tín.
"Việc đó... Việc đó..." Quý Tín cứ lắp bắp mãi không nói nên lời.
"Ha ha... Em muốn nói vì sao tôi luôn muốn em sao?" Người đàn ông hôn lên tấm lưng trần của Quý Tín: "Bởi vì em quá ngon miệng, nên hận không thể một ngụm mà nuốt em vào bụng."
Tai Quý Tín đỏ hết cả lên. Quý Tín ngây thơ đương nhiên đấu không lại với người đàn ông.
Người đàn ông nâng mông của Quý Tín lên, bởi vì đang ở trong nước nên dương v*t lớn rất dễ dàng mà cắm vào trong động dâm.
"Ưm... Nước... A..." Quý Tín bị căng có chút khó chịu, nước cứ theo người đàn ông cắm vào mà ùa vào hậu môn.
"Ngoan..." Người đàn ông thấy Quý Tín đã nuốt được toàn bộ côn th*t của mình liền không động nữa, cầm lấy cốc tào phớ cạnh bồn tắm đưa đến miệng của Quý Tín: "Ngoan nào... Nhân lúc còn nóng mà uống đi, buổi tối chưa ăn cơm nên chắc em đói bụng rồi."
Trong thân thể của Quý Tín còn bị cắm côn th*t, vô cùng khó chịu: "Ưm... Lấy ra đi... Khó chịu" Quý Tín cầu xin. Cứ bị cắm như vậy thì làm sao mà ăn được.
Người đàn ông đỉnh đỉnh vào động dâm: "côn th*t của tôi cũng đói rồi, muốn ăn nhục động của em, cho em hãy ngoan ngoãn một chút, không ăn đi là không còn cơ hội ăn nữa đâu."
Quý Tín chỉ có thể thả lỏng để thích ứng với côn th*t của người đàn ông, ăn hết cốc tào phớ.
Người đàn ông thấy Quý Tín ăn xong rồi, liền nâng mặt Quý Tín lên, liếm láp cái miệng nhỏ của cậu: "Miệng em bẩn rồi, để tôi lau giúp em."
Đôi ta của Quý Tín chống lên ngực của người đàn ông, tùy ý để người đàn ông liếm láp.
"A... Cái miệng nhỏ phía dưới của em cũng đói rồi, bắt đầu hút lấy côn th*t lớn sao?" côn th*t của người đàn ông bị vách trong của Quý Tín hút đến thoải mái vô cùng.
"Ưm... Tôi không biết..." Quý Tín cũng không biết mình bị làm sao nữa, ngại đến khóc nức nở.
"Ngoan nào... Động dâm của em thích dương v*t của chồng như vậy, em phải rất vui chứ." Người đàn ông vươn tay nắm lấy hai đầu v* của Quý Tín: "Vú của em cũng dựng đứng lên rồi này, muốn được hút sao?"
"Hu hu... Tôi không biết... Đừng... Hu hu... Khó chịu" Vốn dĩ trong thân thể của Quý Tín bị côn th*t cắm đến khó chịu rồi, giờ lại bị người đàn ông nhéo lấy đầu v* nữa, liền càng thêm khó chịu, không biết phải làm sao, đành phải vặn vẹo mông.
"A... Yêu tinh này, nhanh như vậy mà đã sướng thế rồi sao?" Người đàn ông vỗ vào đùi của Quý Tín.
"Ưm... Khó chịu... Hu hu... Đồ xấu xa... Ưm a..." dương v*t nhỏ của Quý Tín đã ngẩng cao đầu.
Người đàn ông rút côn th*t ra, Quý Tín lập tức liền khó chịu đến xoay mông: "Hu hu... Không..."
Người đàn ông vỗ một cái vào mông của Quý Tín: "Sao thế... Bị chồng làm cho sướng... Không rời được dương v*t lớn của chồng à?"
"Khó chịu mà... Hu hu..." Quý Tín không biết phải làm gì, lại khóc lên.
Người đàn ông quỳ gối trong bồn tắm, đôi tay chống vào bên cạnh, dán sát vào lưng của Quý Tín, dụ hoặc nói: "Nếu nói được những lời hôm qua chồng đã dạy em cho em, chồng sẽ làm cho em sướng." Một bàn tay của người đàn ông cọ xát nơi cúc hoa của Quý Tín, một bàn tay khác lại nhéo đầu v* của cậu, nhưng lại không chịu chạm vào dương v*t nhỏ.
"Hu hu hu... Đồ xấu xa... Hu hu... Bắt nạt tôi... Ưm a... Đừng có sờ mà... Ưm... Thật là khó chịu." Quý Tín khó chịu mà di chuyển mông trắng nõn, nhưng ngón tay của người đàn ông vẫn không chịu cắm vào.
(Đọc ở wordpress và wattpad chính chủ Beiha Voure, mọi web khác đều là reup)
"Bé yêu ngoan... Không nói ra thì chồng không biết là em muốn cái gì đâu." Người đàn ông dùng côn th*t nóng như lửa cọ vào đùi của Quý Tín.
"Hu hu hu... Lỗ đít ngứa quá... Ưm a... Muốn... Ưm a a... Muốn dương v*t lớn của chồng... Ưm a... Cắm vào đi... A a ưm a." Rốt cuộc thì Quý Tín cũng vẫn nói ra những lời dâm đãng kia, không nhịn được rên rỉ.
"Ngoan... Chồng cho em ăn dương v*t lớn luôn đây." Người đàn ông banh mông của Quý Tín ra, quy đầu đặt ở cửa hậu môn, chậm rãi mà cắm vào.
"Ư a a... Vào được rồi... A a ha... Ưm a... Thật lớn... Nóng quá a..." Quý Tín hoàn toàn không còn bộ dáng nào của một học sinh ngoan nữa.
"Chồng làm em sướng không?" Người đàn ông đè vòng eo của Quý Tín lại, chọc vào lại rút ra.
"Sướng... A... Chồng làm em thật sướng quá... Ưm a."
Quý Tín nâng mông, thừa nhận sự ra vào của người đàn ông.
"Mẹ nó... Lỗ đít của em hút đến dâm đãng như vậy, em mẹ nó đã hầu hạ bao nhiêu người rồi?" Người đàn ông cố ý nhục nhã Quý Tín.
"Hu hu... Không có mà... A a... Tôi chỉ bị anh làm... A a a..." Quý Tín không thể tin được người đàn ông sẽ nói như vậy, lâp tức giải thích.
"Chỉ bị tôi làm qua sao? Vậy sao lỗ đít của em biết hút quá vậy hả?" Người đàn ông tiếp tục dò hỏi.
"Ưm a a a... Không biết... Chồng ơi... Ưm a a... Chết mất... Ưm a a... Không được rồi... Bị làm sướng chết mất... Ưm a a a." Quý Tín đã sớm bị dục vọng bao phủ.
"Có muốn uống sữa bò của chồng không?" Người đàn ông dùng dương v*t nóng như lửa mà đỉnh vào điểm dâm của Quý Tín.
"A a a a... Không cần sữa bò mà... Ưm a a... Muốn... Ưm a... Muốn tinh dịch của chồng cơ a..." Quý Tín vẫn còn nhớ rõ tối hôm qua bị bắn đến sướng không chịu được. Quý Tín ngây thơ cũng không biết rằng sữa bò chính là tinh dịch: "Đồ dâm đãng này, để chồng đút tinh dịch cho em." Người đàn ông đỉnh Quý Tín về phía trước, nước trong bồn tắm vì động tác của hai người mà bắn hết cả ra ngoài.
"A a a... Không được... Ưm a... Đồ xấu xa... Không chịu được... Khó chịu a... Ưm a..." Động dâm của Quý Tín không nhịn được co rút lại, đôi mắt nhắm chặt, cả người run rẩy, đôi tay không chịu nổi mà buông lỏng trượt xuống.
Người đàn ông ôm lấy Quý Tín, ngồi trong bồn tắm, lỗ đít của Quý Tín ngậm sâu vào dương v*t lớn của người đàn ông.
"Ưm... Nước... Không cần... Đỉnh vào... A ha... Nước đi vào... Ưm a." Quý Tín vặn vẹo, nước trong bồn tắm vì động tác của người đàn ông mà tất cả đều ùa vào trong động dâm, ấm nóng làm tê dại cả vách trong.
"A a... Không được... Ưm a... Nước tiểu... Ưm a... A." Quý Tín co rút rồi bắn ra, động dâm liền liều mạng mà ngậm lấy dương v*t. Người đàn ông bị ngậm vô cùng thoải mái, đè Quý Tín lại mà chọc vào rút ra mấy chục lần nữa, liền trực tiếp bắn vào trong động dâm của Quý Tín.
Tứ chi Quý Tín mở rộng, hai chân không nhịn được run rẩy, dựa vào trên người của người đàn ông, miệng mở lớn mà không nói nổi một câu.
Cuối cùng người đàn ông cũng bắn xong nhưng lại không hề rút ra, dương v*t nửa mềm vẫn cắm trong động dâm của Quý Tín.
Mãi Quý Tín mới phục hồi lại, tùy ý để cho dương v*t của người đàn ông cắm trong động dâm của mình.
"Ngoan... Khó chịu à?" Người đàn ông hôn lấy cổ của Quý Tín.
Quý Tín lắc đầu, không nói gì cả.
Người đàn ông rút dương v*t ra, Quý Tín cảm giác được tinh dịch trong động dâm đang từ từ chảy ra, người đàn ông vươn tay banh cửa hậu môn của Quý Tín ra.
"Đừng..." Quý Tín cứ tưởng người đàn ông còn muốn làm thêm một lần nữa, sợ đến mức nhắm chặt mắt.
"Giúp em lấy nó ra, không sẽ bị tiêu chảy mất." Người đàn ông móc tinh dịch vừa bắn bên trong Quý Tín ra.
Quý Tín đỏ mặt, cắn môi. Lấy ra sạch sẽ, người đàn ông ôm lấy Quý Tín: "Mệt sao, buồn ngủ rồi chứ?"
Quý Tín vẫn lắc đầu, dựa vào lồng ngực của người đàn ông. Vì sao mình không cảm thấy tức giận dù chỉ một chút, mà ngược lại còn cảm thấy vui vẻ?
Người đàn ông tùy ý để Quý Tín dựa vào mình, cũng không nói gì nữa.
(Đọc ở wordpress và wattpad chính chủ Beiha Voure, mọi web khác đều là reup)
Một lúc lâu sau, người đàn ông vừa cúi đầu đã thấy Quý Tín nhắm hai mắt lại ngủ rồi. Người đàn ông hôn lên đỉnh đầu của Quý Tín, bế cậu lên lau khô người rồi đặt nằm lại trên giường...
- Hết chương 4 -
Xin lỗi vì update chậm ạ:(((
Cơ mà 4 chương, mỗi chương hơn 3000 chữ và ta vẫn chưa biết tên anh công là gì:)))
Có lỗi gì mọi người cmt để mình sửa nha. <3
Bây giờ đã là cuối mùa hè rồi mà vẫn nóng vô cùng, Quý Tín vì để che đi dấu vết ở cổ nên đành phải mặc một chiếc áo sơ mi cao cổ.
Quý Tín thay quần áo xong, lúc chuẩn bị ra khỏi cửa thì đột nhiên nhìn thấy bữa sáng đang còn bốc khói ở phòng khách. Quý Tín bước lại gần thì nhìn thấy có tờ giấy kẹp dưới đồ ăn: "Bé yêu ngoan ngoãn của tôi, ăn xong bữa sáng rồi hẵng đi học nhé, buổi tối chồng lại đón em."
Quý Tín ngại không chịu được, cầm vội lấy một cái bánh bao nhân trứng sữa rồi liền chạy ra khỏi nhà.
Cuối cùng cũng tới được cổng trường, Quý Tín chạy như bay trên đường vậy. Tuy là thân thể vẫn còn rất khó chịu nhưng Quý Tín không muốn đi muộn.
"A..." Quý Tín chỉ lo cắm đầu chạy, liền đâm phải một người đàn ông cao lớn, kính mắt bị rơi xuống. Mắt của Quý Tín khá là nặng, không có kính thì cũng gần như là người mù.
"Bạn học à, bạn không sao chứ?" Người đàn ông bị đâm phải nhìn Quý Tín đang sờ loạn trên mặt đất.
"À... Có thể giúp tôi tìm cái kính được không? Tôi không nhìn rõ gì cả..." Quý Tín có chút sốt ruột, quên mất phải xin lỗi người đàn ông, cứ quơ quơ trên mặt đất.
"Này..." Người đàn ông cầm kính đưa cho Quý Tín.
Quý Tín đeo lại kính xong, vừa định nói cảm ơn với người đàn ông thì phát hiện người đàn ông đã đi từ lúc nào rồi.
"Ài... Cũng chưa kịp nhìn xem người kia ra sao, không biết phải nói cảm ơn kiểu gì rồi..."
Quý Tín đứng yên tại chỗ, bỗng nhớ ra điều gì đó liền chạy vội đi: "Không xong rồi không xong rồi... Bị muộn học rồi."
Cuối cùng thì Quý Tín vẫn đến muộn, vốn dĩ là mặc áo cao cổ, trên đường lại chạy nhanh như vậy, cả người toàn là mồ hôi, cứ dinh dính rất khó chịu.
Việc học của cấp ba vốn rất nặng nề, Quý Tín cứ cắm đầu vào trong sách, không kịp nghĩ đến chuyện khác.
Buổi tối, Quý Tín ở lại giúp bạn học quét tước phòng học, bởi vì bạn học đó có việc nên phải đi trước, cho nên một mình Quý Tín quét mãi mới xong: "Phù... Mệt chết đi được."
Quý Tín bắt xe về nhà, đi đến đầu ngõ, mới nhớ đến hai ngày trước mình đã làm gì, đứng ở đầu ngõ mà do dự vào hay không.
"Quý Tín... Tối nay không ăn tào phớ nữa à?" Ông lão ở đầu ngõ nhìn Quý Tín, cười hỏi.
"À... Ông Lý, cho cháu một cốc đi ạ, không... Lấy hai cốc đi ạ." Quý Tín có chút xấu hổ, buổi sáng người đàn ông kia đã chuẩn bị bữa sáng cho mình, bây giờ mình mua cho người đàn ông ấy một cốc tào phớ coi như cảm ơn vậy. Quý Tín căn bản không hề nghĩ đến báo cảnh sát, đầu tiên vẫn là vì sợ người đàn ông sẽ trả thù mình, thứ hai chính là tính của bản thân cậu không thích phiền phức.
"Quý Tín, cháu đang nghĩ cái gì đấy, cầm lấy tào phớ đi này..." Ông lão nhìn vẻ mặt của Quý Tín, lên tiếng nhắc nhở.
"À vâng... Cảm ơn ông, tiền của ông đây ạ." Quý Tín trả tiền cho ông lão, hít sâu một hơi, vẫn là đi vào trong ngõ nhỏ.
Đi được nửa đường thì đột nhiên Quý Tín bị người phía sau ôm lấy. Quý Tín run lên, vừa định quay đầu lại liền nghe thấy giọng người đàn ông nói ở phía cổ mình: "Đừng quay đầu lại..."
Quý Tín tùy ý để người đàn ông ôm lấy. Người đàn ông ôm rất chặt, chặt đến nỗi khiến Quý Tín cảm thấy đau. Cậu đỏ mặt cúi đầu thì nhìn thấy băng vải quấn ở cánh tay của người đàn ông.
"Anh... Anh bị làm sao vậy?" Quý Tín hỏi, không nghĩ người đàn ông sẽ bị thương.
"Ha ha... Em lo lắng cho tôi à?" Người đàn ông thở vào cổ của Quý Tín.
"Ừm... Bị thương thì đương nhiên tôi phải lo lắng rồi." Quý Tin đỏ mặt, nhẹ nhàng nói.
"Ai bị thương em cũng sẽ lo lắng sao?" Người đàn ông hỏi.
"Ừm..." Tính cách Quý Tín chính là như vậy, vô cùng tốt bụng, lúc nào cũng suy nghĩ cho người khác, giải vây cho người khác, vậy nên cậu mới không trách gì người đàn ông kia.
(Đọc ở wordpress và wattpad chính chủ Beiha Voure, mọi web khác đều là reup)
"Hóa ra là vậy... Mua tào phớ cho tôi à?" Người đàn ông nhìn Quý Tín xách hai cốc tào phớ.
"Ừm... Cảm ơn anh đã chuẩn bị bữa sáng cho tôi." Quý Tín xấu hổ, cúi đầu nhìn mũi chân của chính mình, thân nhiệt nóng bỏng của người đàn ông cứ dán vào lưng cậu: "Không cần cảm ơn tôi..." Người đàn ông cầm lấy cốc tào phớ trên tay Quý Tín: "Bỏ kính ra đi."
Quý Tín nghe lời mà bỏ kính ra, trước mắt liền cảm thấy mờ mịt, người đàn ông đem tào phớ đưa cho người bên cạnh, rút ra một mảnh vải, buộc lên đôi mắt của Quý Tín.
Quý Tín hoảng sợ: "Anh..."
"Ngoan nào..." Người đàn ông che đi đôi mắt của Quý Tín.
Không biết vì sao Quý Tín cảm thấy có chút khổ sở.
Người đàn ông kéo tay Quý Tín, chậm rãi bước đi.
"Đi đâu vậy?" Quý Tín không nhìn thấy đường, chỉ có thể ngoan ngoãn để người đàn ông dẫn đi nhưng vẫn thấy có chút sợ hãi.
"Đưa em về nhà." Người đàn ông dịu dàng mà nắm lấy tay của Quý Tín.
"Về nhà tôi ư?" Quý Tín có chút vui vẻ, tối nay không phải đến căn phòng kia.
"Về nhà của chúng ta." Người đàn ông trả lời.
Quý Tín cảm thấy có chút hụt hẫng, không nói nữa, tùy ý để người đàn ông nắm lấy tay. Ước chừng đi được vài phút, người đàn ông đột nhiên bế Quý Tín lên.
"A..." Quý Tín hoảng sợ mà ôm lấy cổ của người đàn ông.
"Chúng ta về đến nhà rồi!" Người đàn ông đi vào biệt thự, bế Quý Tín lên tầng hai.
"Ồ... Đây là nhà anh sao?" Quý Tín có chút tò mò, kéo miếng vải đen xuống, nhưng vì không có đeo kính nên dù có kéo miếng vải ra cũng không nhìn thấy gì.
"Đây là nhà của chúng ta, sau này em sẽ ở đây." Người đàn ông khẳng định.
"Nhưng mà... Nhưng mà tôi còn phải về nhà mà..." Quý Tín không nghĩ sẽ ở lại đây đâu. Đến người đàn ông kia trông như thế nào, tên họ là gì cũng không biết, sao có thể tùy tiện ở lại nhà người đàn ông được.
"Ngoan... Tôi đã cho người đi chuyển đồ đạc của em đến đây rồi... Em chỉ có thể ở lại đây." Người đàn ông đặt Quý Tín lên giường: "Tôi đi xử lí chút chuyện, nếu em dám cởi mảnh vải này ra, tôi sẽ cho em thấy hậu quả đấy!" Người đàn ông liếm lấy môi Quý Tín, uy hiếp nói.
"A... Tôi sẽ không đâu, anh đừng tức giận mà." Quý Tín nói với giọng vô cùng mềm mại, tuy rằng cảm giác được người đàn ông không phải là người xấu, nhưng dù sao thì người đàn ông kia tức giận lên thì vẫn rất đáng sợ.
Quý Tín ngồi ngốc ở trên giường một lúc. Đến khi người đàn ông trở lại phòng thì phát hiện Quý Tín đã ngủ mất rồi, cái miệng còn đang chảy nước miếng.
Người đàn ông nhẹ nhàng bế Quý Tín lên, đi vào phòng tắm, cởi sạch quần áo của hai người ra rồi bước vào trong bồn tắm đầy nước.
Quý Tín tỉnh lại liền phát hiện mình và cả người đàn ông kia đều trần trụi: "A..."
Tuy đã làm đến tận hai lần, nhưng Quý Tidn vẫn có chút xấu hổ: "Anh... Sao anh lại..."
Người đàn ông nhìn Quý Tín đang đỏ mặt: "Tôi làm sao nào?"
"Anh... Sao anh lại... Cứ thích làm mấy cái việc đó chứ?" Quý Tín ngại đến muốn chui đầu luôn vào bồn tắm.
"Việc đó là việc gì?" Người đàn ông vuốt ve da thịt của Quý Tín.
"Việc đó... Việc đó..." Quý Tín cứ lắp bắp mãi không nói nên lời.
"Ha ha... Em muốn nói vì sao tôi luôn muốn em sao?" Người đàn ông hôn lên tấm lưng trần của Quý Tín: "Bởi vì em quá ngon miệng, nên hận không thể một ngụm mà nuốt em vào bụng."
Tai Quý Tín đỏ hết cả lên. Quý Tín ngây thơ đương nhiên đấu không lại với người đàn ông.
Người đàn ông nâng mông của Quý Tín lên, bởi vì đang ở trong nước nên dương v*t lớn rất dễ dàng mà cắm vào trong động dâm.
"Ưm... Nước... A..." Quý Tín bị căng có chút khó chịu, nước cứ theo người đàn ông cắm vào mà ùa vào hậu môn.
"Ngoan..." Người đàn ông thấy Quý Tín đã nuốt được toàn bộ côn th*t của mình liền không động nữa, cầm lấy cốc tào phớ cạnh bồn tắm đưa đến miệng của Quý Tín: "Ngoan nào... Nhân lúc còn nóng mà uống đi, buổi tối chưa ăn cơm nên chắc em đói bụng rồi."
Trong thân thể của Quý Tín còn bị cắm côn th*t, vô cùng khó chịu: "Ưm... Lấy ra đi... Khó chịu" Quý Tín cầu xin. Cứ bị cắm như vậy thì làm sao mà ăn được.
Người đàn ông đỉnh đỉnh vào động dâm: "côn th*t của tôi cũng đói rồi, muốn ăn nhục động của em, cho em hãy ngoan ngoãn một chút, không ăn đi là không còn cơ hội ăn nữa đâu."
Quý Tín chỉ có thể thả lỏng để thích ứng với côn th*t của người đàn ông, ăn hết cốc tào phớ.
Người đàn ông thấy Quý Tín ăn xong rồi, liền nâng mặt Quý Tín lên, liếm láp cái miệng nhỏ của cậu: "Miệng em bẩn rồi, để tôi lau giúp em."
Đôi ta của Quý Tín chống lên ngực của người đàn ông, tùy ý để người đàn ông liếm láp.
"A... Cái miệng nhỏ phía dưới của em cũng đói rồi, bắt đầu hút lấy côn th*t lớn sao?" côn th*t của người đàn ông bị vách trong của Quý Tín hút đến thoải mái vô cùng.
"Ưm... Tôi không biết..." Quý Tín cũng không biết mình bị làm sao nữa, ngại đến khóc nức nở.
"Ngoan nào... Động dâm của em thích dương v*t của chồng như vậy, em phải rất vui chứ." Người đàn ông vươn tay nắm lấy hai đầu v* của Quý Tín: "Vú của em cũng dựng đứng lên rồi này, muốn được hút sao?"
"Hu hu... Tôi không biết... Đừng... Hu hu... Khó chịu" Vốn dĩ trong thân thể của Quý Tín bị côn th*t cắm đến khó chịu rồi, giờ lại bị người đàn ông nhéo lấy đầu v* nữa, liền càng thêm khó chịu, không biết phải làm sao, đành phải vặn vẹo mông.
"A... Yêu tinh này, nhanh như vậy mà đã sướng thế rồi sao?" Người đàn ông vỗ vào đùi của Quý Tín.
"Ưm... Khó chịu... Hu hu... Đồ xấu xa... Ưm a..." dương v*t nhỏ của Quý Tín đã ngẩng cao đầu.
Người đàn ông rút côn th*t ra, Quý Tín lập tức liền khó chịu đến xoay mông: "Hu hu... Không..."
Người đàn ông vỗ một cái vào mông của Quý Tín: "Sao thế... Bị chồng làm cho sướng... Không rời được dương v*t lớn của chồng à?"
"Khó chịu mà... Hu hu..." Quý Tín không biết phải làm gì, lại khóc lên.
Người đàn ông quỳ gối trong bồn tắm, đôi tay chống vào bên cạnh, dán sát vào lưng của Quý Tín, dụ hoặc nói: "Nếu nói được những lời hôm qua chồng đã dạy em cho em, chồng sẽ làm cho em sướng." Một bàn tay của người đàn ông cọ xát nơi cúc hoa của Quý Tín, một bàn tay khác lại nhéo đầu v* của cậu, nhưng lại không chịu chạm vào dương v*t nhỏ.
"Hu hu hu... Đồ xấu xa... Hu hu... Bắt nạt tôi... Ưm a... Đừng có sờ mà... Ưm... Thật là khó chịu." Quý Tín khó chịu mà di chuyển mông trắng nõn, nhưng ngón tay của người đàn ông vẫn không chịu cắm vào.
(Đọc ở wordpress và wattpad chính chủ Beiha Voure, mọi web khác đều là reup)
"Bé yêu ngoan... Không nói ra thì chồng không biết là em muốn cái gì đâu." Người đàn ông dùng côn th*t nóng như lửa cọ vào đùi của Quý Tín.
"Hu hu hu... Lỗ đít ngứa quá... Ưm a... Muốn... Ưm a a... Muốn dương v*t lớn của chồng... Ưm a... Cắm vào đi... A a ưm a." Rốt cuộc thì Quý Tín cũng vẫn nói ra những lời dâm đãng kia, không nhịn được rên rỉ.
"Ngoan... Chồng cho em ăn dương v*t lớn luôn đây." Người đàn ông banh mông của Quý Tín ra, quy đầu đặt ở cửa hậu môn, chậm rãi mà cắm vào.
"Ư a a... Vào được rồi... A a ha... Ưm a... Thật lớn... Nóng quá a..." Quý Tín hoàn toàn không còn bộ dáng nào của một học sinh ngoan nữa.
"Chồng làm em sướng không?" Người đàn ông đè vòng eo của Quý Tín lại, chọc vào lại rút ra.
"Sướng... A... Chồng làm em thật sướng quá... Ưm a."
Quý Tín nâng mông, thừa nhận sự ra vào của người đàn ông.
"Mẹ nó... Lỗ đít của em hút đến dâm đãng như vậy, em mẹ nó đã hầu hạ bao nhiêu người rồi?" Người đàn ông cố ý nhục nhã Quý Tín.
"Hu hu... Không có mà... A a... Tôi chỉ bị anh làm... A a a..." Quý Tín không thể tin được người đàn ông sẽ nói như vậy, lâp tức giải thích.
"Chỉ bị tôi làm qua sao? Vậy sao lỗ đít của em biết hút quá vậy hả?" Người đàn ông tiếp tục dò hỏi.
"Ưm a a a... Không biết... Chồng ơi... Ưm a a... Chết mất... Ưm a a... Không được rồi... Bị làm sướng chết mất... Ưm a a a." Quý Tín đã sớm bị dục vọng bao phủ.
"Có muốn uống sữa bò của chồng không?" Người đàn ông dùng dương v*t nóng như lửa mà đỉnh vào điểm dâm của Quý Tín.
"A a a a... Không cần sữa bò mà... Ưm a a... Muốn... Ưm a... Muốn tinh dịch của chồng cơ a..." Quý Tín vẫn còn nhớ rõ tối hôm qua bị bắn đến sướng không chịu được. Quý Tín ngây thơ cũng không biết rằng sữa bò chính là tinh dịch: "Đồ dâm đãng này, để chồng đút tinh dịch cho em." Người đàn ông đỉnh Quý Tín về phía trước, nước trong bồn tắm vì động tác của hai người mà bắn hết cả ra ngoài.
"A a a... Không được... Ưm a... Đồ xấu xa... Không chịu được... Khó chịu a... Ưm a..." Động dâm của Quý Tín không nhịn được co rút lại, đôi mắt nhắm chặt, cả người run rẩy, đôi tay không chịu nổi mà buông lỏng trượt xuống.
Người đàn ông ôm lấy Quý Tín, ngồi trong bồn tắm, lỗ đít của Quý Tín ngậm sâu vào dương v*t lớn của người đàn ông.
"Ưm... Nước... Không cần... Đỉnh vào... A ha... Nước đi vào... Ưm a." Quý Tín vặn vẹo, nước trong bồn tắm vì động tác của người đàn ông mà tất cả đều ùa vào trong động dâm, ấm nóng làm tê dại cả vách trong.
"A a... Không được... Ưm a... Nước tiểu... Ưm a... A." Quý Tín co rút rồi bắn ra, động dâm liền liều mạng mà ngậm lấy dương v*t. Người đàn ông bị ngậm vô cùng thoải mái, đè Quý Tín lại mà chọc vào rút ra mấy chục lần nữa, liền trực tiếp bắn vào trong động dâm của Quý Tín.
Tứ chi Quý Tín mở rộng, hai chân không nhịn được run rẩy, dựa vào trên người của người đàn ông, miệng mở lớn mà không nói nổi một câu.
Cuối cùng người đàn ông cũng bắn xong nhưng lại không hề rút ra, dương v*t nửa mềm vẫn cắm trong động dâm của Quý Tín.
Mãi Quý Tín mới phục hồi lại, tùy ý để cho dương v*t của người đàn ông cắm trong động dâm của mình.
"Ngoan... Khó chịu à?" Người đàn ông hôn lấy cổ của Quý Tín.
Quý Tín lắc đầu, không nói gì cả.
Người đàn ông rút dương v*t ra, Quý Tín cảm giác được tinh dịch trong động dâm đang từ từ chảy ra, người đàn ông vươn tay banh cửa hậu môn của Quý Tín ra.
"Đừng..." Quý Tín cứ tưởng người đàn ông còn muốn làm thêm một lần nữa, sợ đến mức nhắm chặt mắt.
"Giúp em lấy nó ra, không sẽ bị tiêu chảy mất." Người đàn ông móc tinh dịch vừa bắn bên trong Quý Tín ra.
Quý Tín đỏ mặt, cắn môi. Lấy ra sạch sẽ, người đàn ông ôm lấy Quý Tín: "Mệt sao, buồn ngủ rồi chứ?"
Quý Tín vẫn lắc đầu, dựa vào lồng ngực của người đàn ông. Vì sao mình không cảm thấy tức giận dù chỉ một chút, mà ngược lại còn cảm thấy vui vẻ?
Người đàn ông tùy ý để Quý Tín dựa vào mình, cũng không nói gì nữa.
(Đọc ở wordpress và wattpad chính chủ Beiha Voure, mọi web khác đều là reup)
Một lúc lâu sau, người đàn ông vừa cúi đầu đã thấy Quý Tín nhắm hai mắt lại ngủ rồi. Người đàn ông hôn lên đỉnh đầu của Quý Tín, bế cậu lên lau khô người rồi đặt nằm lại trên giường...
- Hết chương 4 -
Xin lỗi vì update chậm ạ:(((
Cơ mà 4 chương, mỗi chương hơn 3000 chữ và ta vẫn chưa biết tên anh công là gì:)))
Có lỗi gì mọi người cmt để mình sửa nha. <3
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.