Hàng Ngày Làm Npc Ở Thế Giới Xuyên Nhanh
Chương 132: Chị Lăng, Chị Chính Là Chị Ruột Của Em!
Muội Chỉ Ái Cật Nhục
09/05/2021
Edit: Nương Cter
Tần Vũ hào phóng, Lăng Hiểu không có gì bất ngờ.
"Tổng hoá đơn là một vạn hai cộng thêm tiền lương của tôi là 8000, cậu tạm thời đưa cho tôi 3 vạn là được rồi" Lăng Hiểu nhìn điện thoại di động của Tần Vũ nhẹ giọng mà nói.
Một vạn hai cộng thêm 8000 .....
Đầu óc Tần Vũ có chút rối loạn, không phải 2 vạn sao?
Hắn ngây ngốc nhìn Lăng Hiểu: "Chị Lăng, cái đó ... Chị có phải hay không tính nhầm rồi?"
"Không có đâu, một vạn là tiền sinh hoạt tháng sau."
Lăng Hiểu lấy điện thoại của mình ra tìm được nhóm nhỏ người đại diện trước kia mình gia nhập, bên trong mọi người đang thảo luận một bộ phim chiếu mạng sắp quay «tắc ngoại kỳ hiệp», đây là một bộ phim huyền nghi phá án có yếu tố võ hiệp, mặc dù không được đầu tư lớn, nhưng những thứ nhỏ bé như thế này đối với nhóm người bọn họ cực kì hấp dẫn.
"<<tắc ngoại kỳ hiệp>> bộ phim này tháng sau bấm máy, nam nữ chính đều được chọn rồi, còn lại mấy vai phụ chưa xác định, hai tuần sau sẽ có buổi thử vai, tôi thông qua một người bạn giúp cậu lấy một danh ngạch đi thử vai."
Biểu cảm của Lăng Hiểu vẫn bình thường: "Cơ hội tôi lấy giúp cậu, có thể nắm chắc được hay không, phải dựa vào năng lực của chính cậu rồi!"
"Chị Lăng!"
Tần Vũ kích động muốn khóc.
Có người đại diện cảm giác khác hẳn.
"Chị Lăng, chị chính là chị ruột của em!"
Lăng Hiểu: ...
Tôi không có em trai lớn tuổi như cậu.
... ...
Hai tuần sau.
<<tắc ngoại kỳ hiệp>> hiện trường buổi thử vai.
Lăng Hiểu dẫn theo Tần Vũ tới chỗ quay phim, nơi này sớm đã có không ít người.
"Lăng Hiểu!"
Không đợi Lăng Hiểu tìm hiểu tình hình, cô liền nghe thấy một giọng nói quen thuộc.
Một người đeo kính gọng đen, cô gái xem ra có vẻ hơn 30 tuổi nhanh chóng bước tới, lúc đi đến trước mặt bọn họ, theo bản năng mỉm cười hai tay ôm lấy Lăng Hiểu: "Lăng Hiểu, sao em giờ mới đến, bọn chị ở đây cả nửa ngày rồi!"
Cô gái này tên là Trương Phỉ, mặc dù lớn tuổi hơn Lăng Hiểu, nhưng lại là bạn cùng lớp trong khóa học làm người đại diện cho nghệ sĩ.
Sau khi tốt nghiệp vốn dĩ Lăng Hiểu có cơ
hội gia nhập "Công ty Xán Tinh", nhưng hoàn cảnh gia đình Trương Phỉ không tốt cô ấy rất cần công việc này, cho nên Lăng Hiểu cực kì tốt bụng nhường công việc này cho cô.
Ừm, ít nhất là trong lòng Trương Phỉ, việc này màu đỏ tím.
Cô ấy ngầm xác định Lăng Hiểu chính là em gái ruột, hiện giờ Lăng Hiểu mở miệng nhờ cô giúp đỡ, cô tất nhiên là không nói hai lời liền chuẩn bị mọi thứ thật tốt.
"Lăng Hiểu, nghệ sĩ của em đâu? Đâu rồi?"
Trương Phỉ thả Lăng Hiểu ra, sau đó tìm kiếm xung quanh, muốn tìm nghệ sĩ của Lăng Hiểu.
"Là em, ở chỗ này."
Tần Vũ nhỏ bé yếu ớt nói một tiếng.
"Hả?"
Trương Phỉ sửng sốt, lúc đầu cô còn tưởng Tần Vũ là trợ lý của nghệ sĩ.
"Lăng Hiểu, nghệ sĩ của em... là vầy sao?"
Cô nhìn bộ dạng Tần Vũ y như đang kiểm tra bệnh, hình tượng như này đừng nói muốn hồng, muốn kiếm ăn trong giới giải trí này cũng không dễ dàng đâu, trừ phi có hậu phương cứng rắn.
Nhưng nếu có hậu phương vững chắc, thì chắc không đến tìm cô đâu nhỉ?
"Nghệ sĩ của em chỉ có một người này thôi, cậu ta tên là Tần Vũ."
Lăng Hiểu thâm sâu liếc mắt nhìn Trương Phỉ một cái: "Chị Trương, em đã xem qua danh sách các nhân vật đang tuyển chọn, có một vai em thấy cực kì phù hợp với Tần Vũ, chính là nhân vật 'Tây Môn Hồng' kia."
Tây Môn Hồng?
Trương Phỉ hơi sững sờ, ánh mắt lập tức sáng lên: "Đúng vậy, sao chị lại không nghĩ tới nhỉ?"
Tục ngữ nói đúng, phía sau mỗi một người nam chính anh tuấn đều có một tên béo hầu sau, Tây Môn Hồng chính là một nhân vật hài hước đặc sắc, trong bộ phim <<tắc ngoại kỳ hiệp>> này bên cạnh nam chính... là một tên béo trung thành đáng đánh.
Tần Vũ hào phóng, Lăng Hiểu không có gì bất ngờ.
"Tổng hoá đơn là một vạn hai cộng thêm tiền lương của tôi là 8000, cậu tạm thời đưa cho tôi 3 vạn là được rồi" Lăng Hiểu nhìn điện thoại di động của Tần Vũ nhẹ giọng mà nói.
Một vạn hai cộng thêm 8000 .....
Đầu óc Tần Vũ có chút rối loạn, không phải 2 vạn sao?
Hắn ngây ngốc nhìn Lăng Hiểu: "Chị Lăng, cái đó ... Chị có phải hay không tính nhầm rồi?"
"Không có đâu, một vạn là tiền sinh hoạt tháng sau."
Lăng Hiểu lấy điện thoại của mình ra tìm được nhóm nhỏ người đại diện trước kia mình gia nhập, bên trong mọi người đang thảo luận một bộ phim chiếu mạng sắp quay «tắc ngoại kỳ hiệp», đây là một bộ phim huyền nghi phá án có yếu tố võ hiệp, mặc dù không được đầu tư lớn, nhưng những thứ nhỏ bé như thế này đối với nhóm người bọn họ cực kì hấp dẫn.
"<<tắc ngoại kỳ hiệp>> bộ phim này tháng sau bấm máy, nam nữ chính đều được chọn rồi, còn lại mấy vai phụ chưa xác định, hai tuần sau sẽ có buổi thử vai, tôi thông qua một người bạn giúp cậu lấy một danh ngạch đi thử vai."
Biểu cảm của Lăng Hiểu vẫn bình thường: "Cơ hội tôi lấy giúp cậu, có thể nắm chắc được hay không, phải dựa vào năng lực của chính cậu rồi!"
"Chị Lăng!"
Tần Vũ kích động muốn khóc.
Có người đại diện cảm giác khác hẳn.
"Chị Lăng, chị chính là chị ruột của em!"
Lăng Hiểu: ...
Tôi không có em trai lớn tuổi như cậu.
... ...
Hai tuần sau.
<<tắc ngoại kỳ hiệp>> hiện trường buổi thử vai.
Lăng Hiểu dẫn theo Tần Vũ tới chỗ quay phim, nơi này sớm đã có không ít người.
"Lăng Hiểu!"
Không đợi Lăng Hiểu tìm hiểu tình hình, cô liền nghe thấy một giọng nói quen thuộc.
Một người đeo kính gọng đen, cô gái xem ra có vẻ hơn 30 tuổi nhanh chóng bước tới, lúc đi đến trước mặt bọn họ, theo bản năng mỉm cười hai tay ôm lấy Lăng Hiểu: "Lăng Hiểu, sao em giờ mới đến, bọn chị ở đây cả nửa ngày rồi!"
Cô gái này tên là Trương Phỉ, mặc dù lớn tuổi hơn Lăng Hiểu, nhưng lại là bạn cùng lớp trong khóa học làm người đại diện cho nghệ sĩ.
Sau khi tốt nghiệp vốn dĩ Lăng Hiểu có cơ
hội gia nhập "Công ty Xán Tinh", nhưng hoàn cảnh gia đình Trương Phỉ không tốt cô ấy rất cần công việc này, cho nên Lăng Hiểu cực kì tốt bụng nhường công việc này cho cô.
Ừm, ít nhất là trong lòng Trương Phỉ, việc này màu đỏ tím.
Cô ấy ngầm xác định Lăng Hiểu chính là em gái ruột, hiện giờ Lăng Hiểu mở miệng nhờ cô giúp đỡ, cô tất nhiên là không nói hai lời liền chuẩn bị mọi thứ thật tốt.
"Lăng Hiểu, nghệ sĩ của em đâu? Đâu rồi?"
Trương Phỉ thả Lăng Hiểu ra, sau đó tìm kiếm xung quanh, muốn tìm nghệ sĩ của Lăng Hiểu.
"Là em, ở chỗ này."
Tần Vũ nhỏ bé yếu ớt nói một tiếng.
"Hả?"
Trương Phỉ sửng sốt, lúc đầu cô còn tưởng Tần Vũ là trợ lý của nghệ sĩ.
"Lăng Hiểu, nghệ sĩ của em... là vầy sao?"
Cô nhìn bộ dạng Tần Vũ y như đang kiểm tra bệnh, hình tượng như này đừng nói muốn hồng, muốn kiếm ăn trong giới giải trí này cũng không dễ dàng đâu, trừ phi có hậu phương cứng rắn.
Nhưng nếu có hậu phương vững chắc, thì chắc không đến tìm cô đâu nhỉ?
"Nghệ sĩ của em chỉ có một người này thôi, cậu ta tên là Tần Vũ."
Lăng Hiểu thâm sâu liếc mắt nhìn Trương Phỉ một cái: "Chị Trương, em đã xem qua danh sách các nhân vật đang tuyển chọn, có một vai em thấy cực kì phù hợp với Tần Vũ, chính là nhân vật 'Tây Môn Hồng' kia."
Tây Môn Hồng?
Trương Phỉ hơi sững sờ, ánh mắt lập tức sáng lên: "Đúng vậy, sao chị lại không nghĩ tới nhỉ?"
Tục ngữ nói đúng, phía sau mỗi một người nam chính anh tuấn đều có một tên béo hầu sau, Tây Môn Hồng chính là một nhân vật hài hước đặc sắc, trong bộ phim <<tắc ngoại kỳ hiệp>> này bên cạnh nam chính... là một tên béo trung thành đáng đánh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.