Hàng Ngày Làm Npc Ở Thế Giới Xuyên Nhanh
Chương 232: Hệ thống đã diệt virus thành công
Muội Chỉ Ái Cật Nhục
03/05/2022
Edit: Na Tiểu Tra
"Hiểu Nhi muội muội!"
Lăng Ngạo Thiên đứng bên cạnh nhìn thấy biến cố liền vung tay một cái đem thiếu niên trong tay ném đi rồi vội vàng chạy đến trước mặt Lăng Tiêu muốn đỡ lấy hắn.
"Ta không sao."
Lăng Tiêu lúc này ý thức vẫn rất tỉnh táo, chỉ là trong cơ thể có một cổ hơi thở kỳ lạ đang di động: "Chỗ này không nên ở lại lâu, chúng ta đi trước, đúng rồi, mang theo cả thiếu niên kia nữa."
"Được!"
Lăng Ngạo Thiên đỡ Lăng Tiêu, tay còn lại thì đem thiếu niên đang hôn mê bất tỉnh kia kéo một đường dài tới xe ngựa.
Thiếu niên:...
Tuy rằng ta hôn mê, nhưng mà hai người cũng đừng có kéo lê ta đi như vậy chứ?
Ta không biết đau sao?
**
Bên trong Tử Trúc Lâm.
Lúc này Lăng Hiểu đã nhanh chóng trở lại mật thất tu luyện của mình, bắt đầu bế quan tu luyện.
Mà tin tức đại sư huynh muốn bế quan đột phá Vũ tông đã nhanh chóng lan truyền khắp Tử Trúc Lâm.
Không ai dám tới quấy rầy đại sư huynh thăng cấp.
Nội môn Tử Trúc Lâm nơi các đệ tử ở.
Cố Tuyết Dao mới từ luyện võ trường trở về.
"Đinh! Hệ thống diệt virus xong, đang khởi động lại!"
Âm thanh đã rất lâu không thấy xuất hiện trong đầu, Cố Tuyết Dao cuối cùng cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Tuy rằng hệ thống của nàng không đáng tin, nhưng không có hệ thống thì luôn cảm thấy thiếu cái gì đó, muốn than thở cũng không biết nên trách ai.
Hệ thống:...
Kí chủ của nó thật sự không thân thiện chút nào.
"Hệ thông khởi động xong, đang rà quét mục tiêu công lược, tích! Rà quét thất bại! Mục tiêu công lược không ở trong phạm vi tìm kiếm!"
Hả?
Cố Tuyết Dao hơi kinh ngạc một chút ——
Hệ thống không tìm thấy mục tiêu?
Chẳng lẽ bởi vì Lăng Tiêu sư huynh bây giờ đang trong mật thất bế quan tu luyện nên hệ thống mới không quét được hả?
Cố Tuyết Dao không quá để ý, chỉ ở lại trong tiềm thức hỏi hệ thống: "Hệ thống, thế giới này có virus gì vậy? Thời gian ngươi diệt virus lâu vậy?"
Hệ thống: "Thế giới này có một người xuyên sách xâm nhập, làm cho không gian thời gian bị sai lệch, nhưng kí chủ đại nhân không cần long lắng, thời gian và không gian thế giới này đã được sửa chữa rồi."
Sửa được là tốt rồi.
Cố Tuyết Dao thoải mái, lại có chút tò mò ——
Người xuyên sách?
Chẳng lẽ thế giới này chỉ là một quyển sách sao?
Được rồi, mấy chuyện này cũng không quan trọng, dù sao cô cũng đã làm nhiều nhiệm vụ như vậy rồi, thế giới nào mà chưa trải qua chứ.
"Người xuyên sách là ai? Hệ thống ngươi biết không?"
"Thánh nữ Phi Linh tông, Đường Phi Nguyệt."
Hệ thống không chút do dự trả lời.
"Phi Linh tông? Hình như mấy ngày hôm trước Lăng sư huynh đi Phi Linh tông, không biết có liên quan gì đến Đường Phi Nguyệt không?"
Giác quan thứ sáu của nữ nhân nói cho Cố Dao Tuyết, nhất định là Đường Phi Nguyệt và Lăng Tiêu có liên quan gì đó.
Chỉ tiếc...
Hiện tại Lăng Tiêu đang bế quán, nếu không nàng liền nhân cơ hội này đi tới trước mặt hắn xoát hảo cảm.
"Ta cũng nên chăm chỉ tu luyện."
Cố Tuyết Dao hít sâu một hơi, nàng không muốn bị Lăng Tiêu bỏ lại quá xa, dù sao... Cảnh giới cách xa, tiếng nói chung cũng sẽ ít đi rất nhiều.
Nửa tháng sau.
Sau khi hấp thu toàn bộ hiệu lực của Cố Nguyên đan cuối cùng Lăng Hiểu cũng thăng cấp thành nhất phẩm Vũ tông, có thể vận khí ngự không phi hành.
Lăng Hiểu ở trong mật thất chậm rãi mở mắt ra, ánh mắt sáng rọi vạn trượng --
Cuối cùng cũng có thể mang theo ca ca cùng nhau bay lượn.
Đúng rồi, cũng đã qua nửa tháng, chắc là ca ca với Lăng Ngạo Thiên đã đến Thượng Võ Thành rồi đi?
Lăng Hiểu chậm rãi đứng dậy, rời khỏi mật thất của mình, cũng đến lúc nàng đi tìm sư phụ xin phép về nhà nhìn một chút.
Hiện tại nàng đã trở thành cường giả Vũ tông, chắc hẳn đã có đủ khí huyết trợ giúp ca ca ngưng huyết khai mạch, như vậy ca ca cũng có thể tu luyện võ đạo!
Tâm trạng hôm nay của Lăng Hiểu rất tốt.
Nàng từ chỗ ở của mình đi ra, dọc theo đường đi gặp không ít đệ tử Tử Trúc Lâm.
"Đại sư huynh!"
"Đại sư huynh xuất quan!"
"Chúc mừng đại sư huynh thăng cấp Vũ tông!"
Toàn bộ Tử Trúc Lâm vui sướng.
Lăng Hiểu thuận lợi ở chỗ Tử Ngọc xin nghỉ được ba tháng.
Lần này nàng trở lại Thượng Võ thành, ngoài trừ muốn cùng tổ chức sinh nhật với ca ca, chuyện quan trọng nhất chính là giúp ca ca tu luyện, việc này không thể hoàn thành trong thời gian ngắn, không biết thời gian ba tháng có đủ hay không nữa!
"Hiểu Nhi muội muội!"
Lăng Ngạo Thiên đứng bên cạnh nhìn thấy biến cố liền vung tay một cái đem thiếu niên trong tay ném đi rồi vội vàng chạy đến trước mặt Lăng Tiêu muốn đỡ lấy hắn.
"Ta không sao."
Lăng Tiêu lúc này ý thức vẫn rất tỉnh táo, chỉ là trong cơ thể có một cổ hơi thở kỳ lạ đang di động: "Chỗ này không nên ở lại lâu, chúng ta đi trước, đúng rồi, mang theo cả thiếu niên kia nữa."
"Được!"
Lăng Ngạo Thiên đỡ Lăng Tiêu, tay còn lại thì đem thiếu niên đang hôn mê bất tỉnh kia kéo một đường dài tới xe ngựa.
Thiếu niên:...
Tuy rằng ta hôn mê, nhưng mà hai người cũng đừng có kéo lê ta đi như vậy chứ?
Ta không biết đau sao?
**
Bên trong Tử Trúc Lâm.
Lúc này Lăng Hiểu đã nhanh chóng trở lại mật thất tu luyện của mình, bắt đầu bế quan tu luyện.
Mà tin tức đại sư huynh muốn bế quan đột phá Vũ tông đã nhanh chóng lan truyền khắp Tử Trúc Lâm.
Không ai dám tới quấy rầy đại sư huynh thăng cấp.
Nội môn Tử Trúc Lâm nơi các đệ tử ở.
Cố Tuyết Dao mới từ luyện võ trường trở về.
"Đinh! Hệ thống diệt virus xong, đang khởi động lại!"
Âm thanh đã rất lâu không thấy xuất hiện trong đầu, Cố Tuyết Dao cuối cùng cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Tuy rằng hệ thống của nàng không đáng tin, nhưng không có hệ thống thì luôn cảm thấy thiếu cái gì đó, muốn than thở cũng không biết nên trách ai.
Hệ thống:...
Kí chủ của nó thật sự không thân thiện chút nào.
"Hệ thông khởi động xong, đang rà quét mục tiêu công lược, tích! Rà quét thất bại! Mục tiêu công lược không ở trong phạm vi tìm kiếm!"
Hả?
Cố Tuyết Dao hơi kinh ngạc một chút ——
Hệ thống không tìm thấy mục tiêu?
Chẳng lẽ bởi vì Lăng Tiêu sư huynh bây giờ đang trong mật thất bế quan tu luyện nên hệ thống mới không quét được hả?
Cố Tuyết Dao không quá để ý, chỉ ở lại trong tiềm thức hỏi hệ thống: "Hệ thống, thế giới này có virus gì vậy? Thời gian ngươi diệt virus lâu vậy?"
Hệ thống: "Thế giới này có một người xuyên sách xâm nhập, làm cho không gian thời gian bị sai lệch, nhưng kí chủ đại nhân không cần long lắng, thời gian và không gian thế giới này đã được sửa chữa rồi."
Sửa được là tốt rồi.
Cố Tuyết Dao thoải mái, lại có chút tò mò ——
Người xuyên sách?
Chẳng lẽ thế giới này chỉ là một quyển sách sao?
Được rồi, mấy chuyện này cũng không quan trọng, dù sao cô cũng đã làm nhiều nhiệm vụ như vậy rồi, thế giới nào mà chưa trải qua chứ.
"Người xuyên sách là ai? Hệ thống ngươi biết không?"
"Thánh nữ Phi Linh tông, Đường Phi Nguyệt."
Hệ thống không chút do dự trả lời.
"Phi Linh tông? Hình như mấy ngày hôm trước Lăng sư huynh đi Phi Linh tông, không biết có liên quan gì đến Đường Phi Nguyệt không?"
Giác quan thứ sáu của nữ nhân nói cho Cố Dao Tuyết, nhất định là Đường Phi Nguyệt và Lăng Tiêu có liên quan gì đó.
Chỉ tiếc...
Hiện tại Lăng Tiêu đang bế quán, nếu không nàng liền nhân cơ hội này đi tới trước mặt hắn xoát hảo cảm.
"Ta cũng nên chăm chỉ tu luyện."
Cố Tuyết Dao hít sâu một hơi, nàng không muốn bị Lăng Tiêu bỏ lại quá xa, dù sao... Cảnh giới cách xa, tiếng nói chung cũng sẽ ít đi rất nhiều.
Nửa tháng sau.
Sau khi hấp thu toàn bộ hiệu lực của Cố Nguyên đan cuối cùng Lăng Hiểu cũng thăng cấp thành nhất phẩm Vũ tông, có thể vận khí ngự không phi hành.
Lăng Hiểu ở trong mật thất chậm rãi mở mắt ra, ánh mắt sáng rọi vạn trượng --
Cuối cùng cũng có thể mang theo ca ca cùng nhau bay lượn.
Đúng rồi, cũng đã qua nửa tháng, chắc là ca ca với Lăng Ngạo Thiên đã đến Thượng Võ Thành rồi đi?
Lăng Hiểu chậm rãi đứng dậy, rời khỏi mật thất của mình, cũng đến lúc nàng đi tìm sư phụ xin phép về nhà nhìn một chút.
Hiện tại nàng đã trở thành cường giả Vũ tông, chắc hẳn đã có đủ khí huyết trợ giúp ca ca ngưng huyết khai mạch, như vậy ca ca cũng có thể tu luyện võ đạo!
Tâm trạng hôm nay của Lăng Hiểu rất tốt.
Nàng từ chỗ ở của mình đi ra, dọc theo đường đi gặp không ít đệ tử Tử Trúc Lâm.
"Đại sư huynh!"
"Đại sư huynh xuất quan!"
"Chúc mừng đại sư huynh thăng cấp Vũ tông!"
Toàn bộ Tử Trúc Lâm vui sướng.
Lăng Hiểu thuận lợi ở chỗ Tử Ngọc xin nghỉ được ba tháng.
Lần này nàng trở lại Thượng Võ thành, ngoài trừ muốn cùng tổ chức sinh nhật với ca ca, chuyện quan trọng nhất chính là giúp ca ca tu luyện, việc này không thể hoàn thành trong thời gian ngắn, không biết thời gian ba tháng có đủ hay không nữa!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.