Hàng Ngày Làm Npc Ở Thế Giới Xuyên Nhanh
Chương 69: Hiện Trường Trình Gia Hàng Thật Giá Thật!
Muội Chỉ Ái Cật Nhục
09/05/2021
Edit: cầm thú
Từ khi xí nghiệp Trình thị hợp tác với công ty của Quan tổng, lịch trình hằng ngày của Trình Cẩm lại càng thêm bận rộn, mà còn thường xuyên phải uống rượu xã giao.
Từ nay về sau, mỗi buổi tối dì Cần không cần phải pha trà dưỡng sinh nữa mà là canh giải rượu.
Lăng Hiểu cũng không giúp được gì cho Trình Cẩm, cô không có kế hoạch tài chính, càng không có bằng cấp cao, lại không có tài năng đọc nhanh như gió.
Bản thân tự hiểu sâu sắc là chỉ biết ăn mà thôi, cho nên Lăng Hiểu thay đổi phương châm hành sự, bắt đầu giúp đỡ Trình Cẩm đốc thúc Trình Tiêu làm bài tập.
Trong nguyên kịch tình, Trình Tiêu là phú nhị đại, bài vở bài tập không biết làm, chỉ biết chơi bời.
Thậm chí hai mươi mấy năm sau, cậu vẫn cần anh trai và cháu trai tiếp tế.
"Có thể làm học tra, nhưng tuyệt đối không thể làm học tra vô tích sự!"
Chẳng biết sao Lăng Hiểu lại có một cây chổi lông gà, mỗi ngày sau khi tan làm, đều phải dí theo phía sau Trình Tiêu niệm thần chú.
Tất nhiên, cô không bắt Trình Tiêu học tập, dù sao...
Sách giáo khoa trung học đối với Lăng Hiểu mà nói, thật sự là quá khó, tha thứ cho học tra như cô, căn bản đọc không hiểu.
Có điều mỗi tuần Lăng Hiểu đều mời giáo viên tới, chỉ cho Trình Tiêu đủ loại tài nghệ và kỹ năng, hơn nữa có ý định trong đủ loại tài nghệ tìm ra một cái mà Trình Tiêu cực kỳ có năng khiếu ---
Nhạc khí.
Vũ đạo.
Võ thuật.
Thư pháp.
Mỹ thuật tạo hình.
Thậm chí là... thẩm mỹ làm đẹp, kim khí điện tử...
Trình Tiêu: Tôi, quá, khổ, rồi!
Lăng Hiểu: ...
Sau khi thay đổi mười mấy giáo viên, Lăng Hiểu rốt cuộc cũng chịu thua, liền trả lại điện thoại cho Trình Tiêu: "Thôi, mấy tài nghệ này đều không hợp với cậu, cậu vẫn cứ chơi game đi, chơi chung, cậu kéo tôi đi!"
Trình Tiêu: ...
Thật ra Lăng Hiểu biết rõ, Trình Tiêu thích đá banh, thích chơi game, nhưng mà....
Bóng đá nam ở Hoa Hạ... thật sự không cần nhắc tới cũng được.
Nghĩ tới nghĩ lui, tương lai để cậu trở thành tuyển thủ game chuyên nghiệp hoặc là mở một câu lạc bộ thi đấu có vẻ ngon lành hơn.
Trình Tiêu bên này cuối cùng có thể an toàn chơi game, còn công việc của Trình Cẩm và Quan tổng cũng ổn định, tình trạng công ty càng ngày càng tốt, trong nháy mắt, đã qua một năm.
Đêm giao thừa, là ngày hội dân tộc Hoa Hạ coi trọng nhất.
Lăng Hiểu trở về Trình gia cũng gần một năm rồi.
Một năm gập ghềnh cho tới bây giờ, cô và Trình Cẩm, Trình Tiêu mối quan hệ của bọn họ lặng lẽ thay đổi...
"Cô nhỏ, năm mới vui vẻ! Mau đưa tiền lì xì!"
Hôm nay Trình Tiêu cố tình mặc áo phông hồng, vẻ mặt hồng hào đứng trước mặt Lăng Hiểu.
"Nè, cho cậu phong bì
lớn."
Lăng Hiểu đã sớm chuẩn bị hai bao lì xì, một cái đưa cho Trình Tiêu, cái còn lại đưa tới trước mặt Trình Cẩm: "Cháu trai lớn, đây là cho cậu!"
Trình Cẩm sửng sốt một phen.
Đã nhiều năm hắn chưa nhận lì xì rồi.
Từ năm mười tám tuổi trở đi hắn có khả năng tự lập, ông nội cũng không phát lì xì cho hắn nữa.
Không nghĩ tới qua nhiều năm như vậy, bây giờ hắn lại được nhận lì xì của trưởng bối.
"Cầm đi, chẳng lẽ cứ để tôi giơ tay như vậy?"
Lăng Hiểu giơ bao lì xì trong tay lên.
"Cảm ơn."
Cuối cùng Trình Cẩm vẫn nhận tiền lì xì của Lăng Hiểu, hơn nữa xoay người lấy ra một cái hộp nhỏ: "Cái này cho cô, năm mới vui vẻ!"
"Hóa ra tôi cũng có quà?"
Lăng Hiểu thích thú nhận lấy cái hộp nhỏ, hướng về phía Trình Tiêu nhíu mày: "Cháu trai nhỏ, cậu phải học tập anh trai mình đi, đây gọi là tư thế chính xác để lấy lòng trưởng bối!"
Trình Tiêu: ...
Cậu vẫn là Bảo Bảo mà!
"Anh, em cũng muốn quà!" Trình Tiêu mặc kệ lời nói của Lăng Hiểu, lập tức nhào tới trước mặt Trình Cẩm, cười hì hì cầu quà tặng.
"Em cũng có. Cái này cho em."
Trình Cẩm cho Trình Tiêu cái điện thoại mới nhất trên thị trường, phải dùng hơn một vạn đồng để đăng kí mua trước, để chơi game hay gì gì đó, siêu cấp sung sướng, mặc dù với tình hình gia đình bọn họ cái này không tính là sang quý, nhưng là đại diện cho thái độ của Trình Cẩm.
Hắn không phản đối Trình Tiêu chơi game.
Trình Tiêu nhận quà xong, mặt mày hớn hở ôm Trình Cẩm hét to ba tiếng "Anh trai vạn tuế!"
"Vuốt đuôi ngựa."
Lăng Hiểu bĩu môi, sau đó vội vàng mở quà của mình ra, xuất hiện trước mặt cô chính là một hộp chocolate cao cấp nhất thế giới.
"Cháu trai lớn vạn tuế!"
Rất nhanh, Lăng Hiểu cũng gia nhập đội hình với Trình Tiêu, hai người đồng thời khen ngợi Trình Cẩm tới tận trời xanh!
Hoan nghênh mọi người tới xem tiết mục đêm giao thừa, hiện trường Trình gia hàng thật giá thật!
Những năm qua biệt thự Trình gia đều vô cùng yên tĩnh, năm nay dường như đặc biệt vui vẻ và náo nhiệt...
Này, mới đúng là cảm giác gia đình?
Từ khi xí nghiệp Trình thị hợp tác với công ty của Quan tổng, lịch trình hằng ngày của Trình Cẩm lại càng thêm bận rộn, mà còn thường xuyên phải uống rượu xã giao.
Từ nay về sau, mỗi buổi tối dì Cần không cần phải pha trà dưỡng sinh nữa mà là canh giải rượu.
Lăng Hiểu cũng không giúp được gì cho Trình Cẩm, cô không có kế hoạch tài chính, càng không có bằng cấp cao, lại không có tài năng đọc nhanh như gió.
Bản thân tự hiểu sâu sắc là chỉ biết ăn mà thôi, cho nên Lăng Hiểu thay đổi phương châm hành sự, bắt đầu giúp đỡ Trình Cẩm đốc thúc Trình Tiêu làm bài tập.
Trong nguyên kịch tình, Trình Tiêu là phú nhị đại, bài vở bài tập không biết làm, chỉ biết chơi bời.
Thậm chí hai mươi mấy năm sau, cậu vẫn cần anh trai và cháu trai tiếp tế.
"Có thể làm học tra, nhưng tuyệt đối không thể làm học tra vô tích sự!"
Chẳng biết sao Lăng Hiểu lại có một cây chổi lông gà, mỗi ngày sau khi tan làm, đều phải dí theo phía sau Trình Tiêu niệm thần chú.
Tất nhiên, cô không bắt Trình Tiêu học tập, dù sao...
Sách giáo khoa trung học đối với Lăng Hiểu mà nói, thật sự là quá khó, tha thứ cho học tra như cô, căn bản đọc không hiểu.
Có điều mỗi tuần Lăng Hiểu đều mời giáo viên tới, chỉ cho Trình Tiêu đủ loại tài nghệ và kỹ năng, hơn nữa có ý định trong đủ loại tài nghệ tìm ra một cái mà Trình Tiêu cực kỳ có năng khiếu ---
Nhạc khí.
Vũ đạo.
Võ thuật.
Thư pháp.
Mỹ thuật tạo hình.
Thậm chí là... thẩm mỹ làm đẹp, kim khí điện tử...
Trình Tiêu: Tôi, quá, khổ, rồi!
Lăng Hiểu: ...
Sau khi thay đổi mười mấy giáo viên, Lăng Hiểu rốt cuộc cũng chịu thua, liền trả lại điện thoại cho Trình Tiêu: "Thôi, mấy tài nghệ này đều không hợp với cậu, cậu vẫn cứ chơi game đi, chơi chung, cậu kéo tôi đi!"
Trình Tiêu: ...
Thật ra Lăng Hiểu biết rõ, Trình Tiêu thích đá banh, thích chơi game, nhưng mà....
Bóng đá nam ở Hoa Hạ... thật sự không cần nhắc tới cũng được.
Nghĩ tới nghĩ lui, tương lai để cậu trở thành tuyển thủ game chuyên nghiệp hoặc là mở một câu lạc bộ thi đấu có vẻ ngon lành hơn.
Trình Tiêu bên này cuối cùng có thể an toàn chơi game, còn công việc của Trình Cẩm và Quan tổng cũng ổn định, tình trạng công ty càng ngày càng tốt, trong nháy mắt, đã qua một năm.
Đêm giao thừa, là ngày hội dân tộc Hoa Hạ coi trọng nhất.
Lăng Hiểu trở về Trình gia cũng gần một năm rồi.
Một năm gập ghềnh cho tới bây giờ, cô và Trình Cẩm, Trình Tiêu mối quan hệ của bọn họ lặng lẽ thay đổi...
"Cô nhỏ, năm mới vui vẻ! Mau đưa tiền lì xì!"
Hôm nay Trình Tiêu cố tình mặc áo phông hồng, vẻ mặt hồng hào đứng trước mặt Lăng Hiểu.
"Nè, cho cậu phong bì
lớn."
Lăng Hiểu đã sớm chuẩn bị hai bao lì xì, một cái đưa cho Trình Tiêu, cái còn lại đưa tới trước mặt Trình Cẩm: "Cháu trai lớn, đây là cho cậu!"
Trình Cẩm sửng sốt một phen.
Đã nhiều năm hắn chưa nhận lì xì rồi.
Từ năm mười tám tuổi trở đi hắn có khả năng tự lập, ông nội cũng không phát lì xì cho hắn nữa.
Không nghĩ tới qua nhiều năm như vậy, bây giờ hắn lại được nhận lì xì của trưởng bối.
"Cầm đi, chẳng lẽ cứ để tôi giơ tay như vậy?"
Lăng Hiểu giơ bao lì xì trong tay lên.
"Cảm ơn."
Cuối cùng Trình Cẩm vẫn nhận tiền lì xì của Lăng Hiểu, hơn nữa xoay người lấy ra một cái hộp nhỏ: "Cái này cho cô, năm mới vui vẻ!"
"Hóa ra tôi cũng có quà?"
Lăng Hiểu thích thú nhận lấy cái hộp nhỏ, hướng về phía Trình Tiêu nhíu mày: "Cháu trai nhỏ, cậu phải học tập anh trai mình đi, đây gọi là tư thế chính xác để lấy lòng trưởng bối!"
Trình Tiêu: ...
Cậu vẫn là Bảo Bảo mà!
"Anh, em cũng muốn quà!" Trình Tiêu mặc kệ lời nói của Lăng Hiểu, lập tức nhào tới trước mặt Trình Cẩm, cười hì hì cầu quà tặng.
"Em cũng có. Cái này cho em."
Trình Cẩm cho Trình Tiêu cái điện thoại mới nhất trên thị trường, phải dùng hơn một vạn đồng để đăng kí mua trước, để chơi game hay gì gì đó, siêu cấp sung sướng, mặc dù với tình hình gia đình bọn họ cái này không tính là sang quý, nhưng là đại diện cho thái độ của Trình Cẩm.
Hắn không phản đối Trình Tiêu chơi game.
Trình Tiêu nhận quà xong, mặt mày hớn hở ôm Trình Cẩm hét to ba tiếng "Anh trai vạn tuế!"
"Vuốt đuôi ngựa."
Lăng Hiểu bĩu môi, sau đó vội vàng mở quà của mình ra, xuất hiện trước mặt cô chính là một hộp chocolate cao cấp nhất thế giới.
"Cháu trai lớn vạn tuế!"
Rất nhanh, Lăng Hiểu cũng gia nhập đội hình với Trình Tiêu, hai người đồng thời khen ngợi Trình Cẩm tới tận trời xanh!
Hoan nghênh mọi người tới xem tiết mục đêm giao thừa, hiện trường Trình gia hàng thật giá thật!
Những năm qua biệt thự Trình gia đều vô cùng yên tĩnh, năm nay dường như đặc biệt vui vẻ và náo nhiệt...
Này, mới đúng là cảm giác gia đình?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.