Hằng Ngày, Nữ Phụ Độc Ác Đều Tẩy Trắng
Chương 1:
Mạc Lý
08/06/2024
Lâm Chí xuyên thư, có hai cậu con trai đẹp trai cùng một cô con gái thông minh. Mấu chốt là nàng đã gả cho trọng thần đương triều đẹp trai quyền thế ngập trời -Thẩm Sơ Dao. Những điều đó nghe như một kịch bản nữ chính hoàn hảo.
Nhưng Lâm Chí nhìn ngôi nhà rách nát trước mặt mà câm nín. Hai người con trai không phải con ruột nàng mà là con riêng của chồng, cô con gái duy nhất cũng không phải con ruột mà là được lão công nàng nhặt về. Điểm đáng nói là lão công nàng mấy năm trước vì cuộc binh biến đã bị giáng làm thường dân. Hắn bị liệt nửa người chỉ có thể trông cậy vào nàng chăm sóc.
Nàng là bia đỡ đạn chết sớm của nam chính trong cuốn tiểu thuyết cấu huyết "Người đẹp thế giới". Nàng cũng là một người vợ đầu độc ác, đánh đập mắng mỏ con riêng, lười biếng, lăng nhăng, cuối cùng bị chồng là Thẩm Sơ Dao ném vào biển lửa đến chết. Lúc nàng chết là khoảng khắc hạnh phúc nhất của Thẩm Sơ Dao.
Thẩm Sơ Dao nhìn Lâm Chí đang ngơ ngác đứng ở cửa, không khỏi cau mày: "Phu nhân, phu nhân...nàng đang nghĩ gì vậy?" Lâm Chí lập tức tỉnh táo lại, nàng biết đã đến giờ đưa thuốc cho Thẩm Sơ Dao:
“Đã đến giờ uống thuốc, ta đi nấu thuốc cho chàng.”Trên khuôn mặt tái nhợt của Thẩm Sơ Dao hiện lên một nụ cười: “Cảm ơn phu nhân, thật vất vả cho nàng."
Ở đây được hai ngày, Lâm Chí cũng đại khái biết được thói quen sinh hoạt của Thẩm Sơ Dao. Lúc Lâm Chí mới xuyên qua, để tránh cái kết bi thảm trong nguyên tác, nàng cũng không phải không nghĩ đến việc chạy trốn, nhưng không biết vì sao chỉ cần cách xa Thẩm Sơ Dao một khoảng cách nhất định, thân thể nàng sẽ vô cùng thống khổ, như thể nàng đã phải gánh chịu một thứ gì đó rất dữ dội.
Vì vậy, nếu muốn sống sót, dường như nàng không thể trốn thoát mà chỉ có thể học hỏi từ các nhân vật nữ phụ trong các tiểu thuyết xuyên sách, lấy lòng chồng của nàng, tạo ấn tượng tốt, đối xử thật tốt với con riêng. Có lẽ Thẩm Sơ Dao sẽ có thể để nàng sống sót khi hắn hồi quan.
Vào bếp, Lâm Chí phát hiện ra số thuốc nấu cho Thẩm Sơ Dao ngày hôm qua còn sót lại. Thẩm Sở Dao bây giờ rất đẹp, nhưng tiếc là một kẻ tàn phế, thân dưới không thể đi lại, chỉ có thể ngồi trên xe lăn. Lâm Chí không khỏi thở dài: "Sao một thiếu gia văn võ song toàn lại có thể trở nên thế này?"
Sau khi đọc nguyên tác, Lâm Chí biết tuổi thơ của Thẩm Sơ Dao không tốt,. sống ẩn dật trong phủ Quốc Công, mẹ mất sớm, hắn là thường dân nên thường xuyên bị người trong phủ bắt nạt.Khi Thẩm Sơ Dao lớn lên, hắn đã cố gắng để đạt được thành công , thi đậu Thám Hoa, công thành danh toại. Hắn muốn cưới em gái của Lâm Chí là Lâm Huệ, vì thế Lâm Chí vô cùng ghen tị, sao Lâm Huệ có thể kết hôn với người đàn ông vừa đẹp trai vừa tài năng như Thẩm Sơ Dao nên đã lên kế hoạch gả thay.
Khi Thẩm Sơ Dao vén khăn voan, hắn phát hiện tân nương đã bị nhà họ Lâm thay đổi. Sau những chuyện đó, Thẩm Sơ Dao càng thêm chán ghét Lâm Chí. Cuộc hôn nhân của họ không cũng không còn ngọt ngào nữa. Cho đến sau khi cuộc binh biến thất bại Thẩm Sơ Dao bị giáng xuống làm thường dân, hắn không thể không dựa dẫm vào Lâm Chí.
Bây giờ xem ra vai nữ phụ này chết cũng chưa hết tội. Nếu không phải nàng có lợi với Thẩm Sơ Dao, sợ là đã bị hắn thủ tiêu từ sớm.
Lâm Chí không khỏi oán than:"Thật bất công. Tại sao mọi người xuyên thành nhân vật nữ phụ độc ác đều là tiểu thư thế gia hay công chúa đương triều? Còn ta cũng xuyên sách lại trở thành một người mẹ kế ác độc chứ." bỏ lỡ thời kì huy hoàng nhất của nam chính, hiện tại gia đình hắn nghèo khó và có mấy đứa con khó hầu hạ.
Lâm Chí nhặt một nắm củi ném vào bếp lửa, cả phòng bếp liền ngập mùi thuốc đắng.
"Ai thế?' Ngoài cửa vang lên tiếng bước chân nhẹ nhàng không khỏi khiến Lâm Chí chú ý.
Nàng quay lại nhìn thiếu niên rụt rè ở cửa.
Thiếu niên không biết mới đi đâu về, trên người nhăn nhúm đầy bùn, trên mặt cũng dính đầy bùn đất.
Lâm Chí lấy ra một chiếc khăn tay, nhúng một ít nước lau lên mặt thiếu niên: "Tiểu Hoàn, sao giờ con mới về? Con đã đi đâu thế?"
Thiếu niên cảm thấy động tác của nàng rất nhẹ nhàng, nàng cũng rất kiên nhẫn lau mặt cho cậu, lần đầu tiên cậu cảm thấy người phụ nữ này cũng không đến nỗi tệ, nhưng ca ca đã nói rằng cần phải đề phòng nữ nhân này, nàng rất tâm cơ.
Thẩm Tống Hoàn cúi đầu, khăn tay lau sạch bùn đất lộ ra khuôn mặt tuấn mỹ. "Mẫu thân, con hơi đói, còn có muội muội, chúng ta con có thể nghỉ ngơi và ăn chút đồ ăn được không?"
Nói xong, cậu chuẩn bị tâm thế bị đánh, giơ tay lên bảo vệ mình,. Nhưng dây roi đáng sợ không hề đánh xuống mà thay vào đó là đôi bàn tay mềm mại.
Bàn tay Lâm Chí nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc đen của thiếu niên, "Đương nhiên rồi, mẫu thân sẽ làm cho con bất cứ thứ gì con muốn." Trái tim Lâm Chí chợt đau đớn khi Thẩm Tông Hoàn vừa giơ tay lên, vết roi dày đặc trên đó khiến nàng rất kinh ngạc.
"Con không cần phải làm việc nữa, mẫu thân sẽ chăm sóc con."
Tiếp tục như thế này thực sự không phải là một lựa chọn. Lâm Chí phải tìm cách thay đổi cuộc sống hiện tại của mình.
*binh biến: Cuộc nổi dậy vũ trang của một tập đoàn sĩ quan và binh sĩ hoặc một số đơn vị quân đội chống lại chính quyền hay người chỉ huy nhằm thực hiện một mục đích chính trị nhất định, có ý nghĩa tiến bộ hay phản động tuỳ thuộc vào tính chất và mục đích của lực lượng nổi dậy đó.
Nhưng Lâm Chí nhìn ngôi nhà rách nát trước mặt mà câm nín. Hai người con trai không phải con ruột nàng mà là con riêng của chồng, cô con gái duy nhất cũng không phải con ruột mà là được lão công nàng nhặt về. Điểm đáng nói là lão công nàng mấy năm trước vì cuộc binh biến đã bị giáng làm thường dân. Hắn bị liệt nửa người chỉ có thể trông cậy vào nàng chăm sóc.
Nàng là bia đỡ đạn chết sớm của nam chính trong cuốn tiểu thuyết cấu huyết "Người đẹp thế giới". Nàng cũng là một người vợ đầu độc ác, đánh đập mắng mỏ con riêng, lười biếng, lăng nhăng, cuối cùng bị chồng là Thẩm Sơ Dao ném vào biển lửa đến chết. Lúc nàng chết là khoảng khắc hạnh phúc nhất của Thẩm Sơ Dao.
Thẩm Sơ Dao nhìn Lâm Chí đang ngơ ngác đứng ở cửa, không khỏi cau mày: "Phu nhân, phu nhân...nàng đang nghĩ gì vậy?" Lâm Chí lập tức tỉnh táo lại, nàng biết đã đến giờ đưa thuốc cho Thẩm Sơ Dao:
“Đã đến giờ uống thuốc, ta đi nấu thuốc cho chàng.”Trên khuôn mặt tái nhợt của Thẩm Sơ Dao hiện lên một nụ cười: “Cảm ơn phu nhân, thật vất vả cho nàng."
Ở đây được hai ngày, Lâm Chí cũng đại khái biết được thói quen sinh hoạt của Thẩm Sơ Dao. Lúc Lâm Chí mới xuyên qua, để tránh cái kết bi thảm trong nguyên tác, nàng cũng không phải không nghĩ đến việc chạy trốn, nhưng không biết vì sao chỉ cần cách xa Thẩm Sơ Dao một khoảng cách nhất định, thân thể nàng sẽ vô cùng thống khổ, như thể nàng đã phải gánh chịu một thứ gì đó rất dữ dội.
Vì vậy, nếu muốn sống sót, dường như nàng không thể trốn thoát mà chỉ có thể học hỏi từ các nhân vật nữ phụ trong các tiểu thuyết xuyên sách, lấy lòng chồng của nàng, tạo ấn tượng tốt, đối xử thật tốt với con riêng. Có lẽ Thẩm Sơ Dao sẽ có thể để nàng sống sót khi hắn hồi quan.
Vào bếp, Lâm Chí phát hiện ra số thuốc nấu cho Thẩm Sơ Dao ngày hôm qua còn sót lại. Thẩm Sở Dao bây giờ rất đẹp, nhưng tiếc là một kẻ tàn phế, thân dưới không thể đi lại, chỉ có thể ngồi trên xe lăn. Lâm Chí không khỏi thở dài: "Sao một thiếu gia văn võ song toàn lại có thể trở nên thế này?"
Sau khi đọc nguyên tác, Lâm Chí biết tuổi thơ của Thẩm Sơ Dao không tốt,. sống ẩn dật trong phủ Quốc Công, mẹ mất sớm, hắn là thường dân nên thường xuyên bị người trong phủ bắt nạt.Khi Thẩm Sơ Dao lớn lên, hắn đã cố gắng để đạt được thành công , thi đậu Thám Hoa, công thành danh toại. Hắn muốn cưới em gái của Lâm Chí là Lâm Huệ, vì thế Lâm Chí vô cùng ghen tị, sao Lâm Huệ có thể kết hôn với người đàn ông vừa đẹp trai vừa tài năng như Thẩm Sơ Dao nên đã lên kế hoạch gả thay.
Khi Thẩm Sơ Dao vén khăn voan, hắn phát hiện tân nương đã bị nhà họ Lâm thay đổi. Sau những chuyện đó, Thẩm Sơ Dao càng thêm chán ghét Lâm Chí. Cuộc hôn nhân của họ không cũng không còn ngọt ngào nữa. Cho đến sau khi cuộc binh biến thất bại Thẩm Sơ Dao bị giáng xuống làm thường dân, hắn không thể không dựa dẫm vào Lâm Chí.
Bây giờ xem ra vai nữ phụ này chết cũng chưa hết tội. Nếu không phải nàng có lợi với Thẩm Sơ Dao, sợ là đã bị hắn thủ tiêu từ sớm.
Lâm Chí không khỏi oán than:"Thật bất công. Tại sao mọi người xuyên thành nhân vật nữ phụ độc ác đều là tiểu thư thế gia hay công chúa đương triều? Còn ta cũng xuyên sách lại trở thành một người mẹ kế ác độc chứ." bỏ lỡ thời kì huy hoàng nhất của nam chính, hiện tại gia đình hắn nghèo khó và có mấy đứa con khó hầu hạ.
Lâm Chí nhặt một nắm củi ném vào bếp lửa, cả phòng bếp liền ngập mùi thuốc đắng.
"Ai thế?' Ngoài cửa vang lên tiếng bước chân nhẹ nhàng không khỏi khiến Lâm Chí chú ý.
Nàng quay lại nhìn thiếu niên rụt rè ở cửa.
Thiếu niên không biết mới đi đâu về, trên người nhăn nhúm đầy bùn, trên mặt cũng dính đầy bùn đất.
Lâm Chí lấy ra một chiếc khăn tay, nhúng một ít nước lau lên mặt thiếu niên: "Tiểu Hoàn, sao giờ con mới về? Con đã đi đâu thế?"
Thiếu niên cảm thấy động tác của nàng rất nhẹ nhàng, nàng cũng rất kiên nhẫn lau mặt cho cậu, lần đầu tiên cậu cảm thấy người phụ nữ này cũng không đến nỗi tệ, nhưng ca ca đã nói rằng cần phải đề phòng nữ nhân này, nàng rất tâm cơ.
Thẩm Tống Hoàn cúi đầu, khăn tay lau sạch bùn đất lộ ra khuôn mặt tuấn mỹ. "Mẫu thân, con hơi đói, còn có muội muội, chúng ta con có thể nghỉ ngơi và ăn chút đồ ăn được không?"
Nói xong, cậu chuẩn bị tâm thế bị đánh, giơ tay lên bảo vệ mình,. Nhưng dây roi đáng sợ không hề đánh xuống mà thay vào đó là đôi bàn tay mềm mại.
Bàn tay Lâm Chí nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc đen của thiếu niên, "Đương nhiên rồi, mẫu thân sẽ làm cho con bất cứ thứ gì con muốn." Trái tim Lâm Chí chợt đau đớn khi Thẩm Tông Hoàn vừa giơ tay lên, vết roi dày đặc trên đó khiến nàng rất kinh ngạc.
"Con không cần phải làm việc nữa, mẫu thân sẽ chăm sóc con."
Tiếp tục như thế này thực sự không phải là một lựa chọn. Lâm Chí phải tìm cách thay đổi cuộc sống hiện tại của mình.
*binh biến: Cuộc nổi dậy vũ trang của một tập đoàn sĩ quan và binh sĩ hoặc một số đơn vị quân đội chống lại chính quyền hay người chỉ huy nhằm thực hiện một mục đích chính trị nhất định, có ý nghĩa tiến bộ hay phản động tuỳ thuộc vào tính chất và mục đích của lực lượng nổi dậy đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.