Hàng Trí Nữ Xứng, Online Chờ Chết

Chương 99: . Nam Nữ Chủ Trao Đổi Thân Thể (6)

Duy Khách

15/02/2021

Edit: Diệp.

Battle giữa Thẩm Nhiên và Trần Hạo đã sớm nổi tiếng đối với các bạn học, bây giờ hai người đối chọi bóng rổ, lập tức dẫn tới không ít người chú ý, chỉ chốc lát sau, sân vận động liền đã đông nghìn nghịt người.

Thích Thẩm Nhiên có, thích Trần Hạo tất nhiên cũng không ít, mặc dù Trần Hạo là người ngoài trường, thoạt nhìn thì cà lơ phất phơ như một tên lưu manh, nhưng không chống đỡ được dáng dấp đẹp trai của cậu, trong nhà lại là danh môn Hải Thành, ngay cả bỏ thêm cho cậu tầng khí chất lưu manh chói lọi, cũng biến thành kiệt ngạo khó thuần, tiêu sái không kiềm chế được, cho nên ở trong Anh Tài vẫn có không ít fans nhỏ, lúc này liền quơ lá cờ nhỏ phất cờ hò reo cho cậu.

Từng tiếng hò hét trực tiếp đem thi đấu của Thẩm Nhiên và Trần Hạo đẩy đến đỉnh núi!

Tế bào vận động của Thẩm Nhiên không tồi, Trần Hạo cũng là người ba ngày thì hai ngày gây chuyện, kỹ thuật bóng rổ của hai người tương đương, lại có đội viên quen thuộc đánh phụ trợ, càng đem năng lực của bọn họ phát huy đến cực hạn, mày tới tao đi, truy đuổi, tránh né, ném rổ, phòng thủ, truy kích…… Bầu không khí khẩn trương lại kịch liệt, điểm số cũng thường thường là mày vừa kéo ra tao liền đuổi kịp, đánh đến không nhường nhịn.

Ngay cả Diệp Vi cũng không thể không thừa nhận, hai bạn nhỏ Thẩm Nhiên và Trần Hạo này không hổ là người đội quang hoàn của nam chủ, nam phụ, gia thế, bộ dạng, năng lực các phương diện đều cực xuất sắc, nhìn bọn họ chơi bóng, cũng coi là một loại hưởng thụ.

“Thẩm Nhiên cố lên! Thẩm Nhiên cố lên!”

“Thẩm Nhiên tất thắng!! Thẩm Nhiên tất thắng!!”

“Trần Hạo cố lên!! Trần Hạo cố lên!!”

“Trần Hạo tất thắng ――!!!”

“……”

Liễu Chân Chân ngồi ở ghế sau, có thể nói cô ta là người tỉnh táo nhất hiện trường, lúc này cũng nhịn không được có chút kích động, giống như là bị bầu không khí nhiệt liệt giữa sân ảnh hưởng, cũng muốn góp phần trợ uy cho đám con trai trên sân bóng rổ.

Cũng may cô ta kịp thời bình tĩnh lại, ho nhẹ một tiếng: Cô ta mới sẽ không vì tên Thẩm Nhiên kia mà hô cố lên đâu.

Thời điểm nghỉ ngơi giữa trận, Thẩm Nhiên còn chạy tới nói với cô ta: “Thế nào?”

Liễu Chân Chân: “Qua loa, cũng chỉ như vậy đi.”

Thẩm Nhiên: “A.”

Liễu Chân Chân: “Không biết cậu có từng nghe qua một cái thành ngữ không, kiêu binh tất bại!”

Thẩm Nhiên mắt trợn trắng: “Tôi sẽ bại bởi cái tên Trần Hạo tóc vàng kia á?”

Trần Hạo: “……??” Gọi ai là tóc vàng đấy?

……

Thời điểm đến nửa trận sau rồi, thể lực đã tiêu hao hơn phân nửa, mặc dù không kích thích giống như nửa trận đầu, khắp nơi là bạo điểm, nhưng hai bên phòng thủ và công kích lại vẫn kịch liệt như cũ!

Thẳng đến khi Trần Hạo đột nhiên làm một cái động tác chạy giả, thật ra là chuyền bóng cho đồng đội phía tay phải của cậu! Thẩm Nhiên cũng nhìn thấu ý đồ của cậu một chút, một cái nháy mắt tiếp theo cũng bước nhanh lên trước , nhảy lên! Hắn vốn muốn chặn đường bóng lại, ai ngờ lúc này đột nhiên trước mắt hắn không còn, tầm mắt vừa chuyển, hắn phát hiện mình vậy mà lại xuyên thành Liễu Chân Chân!

Giờ phút này hắn ngồi ở cạnh sân bóng rổ, mà Liễu Chân Chân lại thay thế hắn nhảy lên, chặn bóng!

Đụng ――

Liễu Chân Chân cũng không kịp phản ứng cái gì, cô ta chỉ cảm thấy thân thể của mình nặng nề lại nhẹ nhàng, cô ta bay đến giữa không trung, một cái chớp mắt tiếp theo, đã bị bóng rổ đối diện nện ở trên mặt, thân thể của cô ta cũng theo đó bay ra ngoài! Tùy theo mà đến chính là đau đớn kịch liệt, khiến trước mắt cô ta biến thành màu đen, đầu óc không rõ.

Thẩm Nhiên ngã sấp xuống ――!

Toàn bộ sân bóng rổ cũng theo đó mà an tĩnh, ai cũng không nghĩ tới, Thẩm Nhiên vốn nên xinh đẹp chặn được đường bóng này, vậy mà sơ suất, còn té ngã một phát!

“Sao lại thế này?”

“Thẩm Nhiên bị ngã?”

“Trần Hạo thật là lợi hại!”

“Trần Hạo đánh bại Thẩm Nhiên!”

“Thẩm Nhiên không có sao chứ? Nếu là cậu ấy có bất trắc gì, sân vận động của trường chúng ta có phải cùng bị huỷ đi xây lại không?”



“Tớ thấy hình như Thẩm Nhiên rơi rất lợi hại……”

“Đúng rồi, tiếng vang kia tớ cũng nghe được.”

“……”

Âm thanh xung quanh khiếp sợ lại chấn kinh, cùng với từng tiếng kêu gọi bên tai, trong nháy mắt làm Liễu Chân Chân hiểu rõ vừa rồi là xảy ra chuyện gì: Cô ta đột nhiên xuyên đến trên người Thẩm Nhiên, mà Thẩm Nhiên vừa vặn đang đánh bóng rổ, cho dù cô ta sử dụng thân thể của Thẩm Nhiên, nhưng cô ta cũng không biết đánh bóng rổ, cho nên ở cái chớp mắt quả bóng bay tới kia, cô ta không có phản xạ có điều kiện tiếp được, ngược lại là sửng sốt một chút, chỉ với chút thời gian ấy, cô ta trực tiếp bị bóng đập vào mặt, về sau liền ngã văng ra ngoài.

“Anh Nhiên, anh Nhiên? Anh không sao chứ?”

“Anh Nhiên đây là mấy?”

“Anh Nhiên anh còn nhận được em không?”

“Anh Nhiên mật mã thẻ ngân hàng của anh là bao nhiêu?”

Liễu Chân Chân:………… Lúc này hỏi cái gì vậy, không phải nên nhanh chóng đưa cô ta đến phòng y tế sao?

Ngay ở thời điểm cô ta không biết nói gì, một âm thanh đột nhiên xuất hiện ở bên tai cô.

“Thẩm Nhiên, Thẩm Nhiên cậu không sao chứ? Cậu bị thương ở chỗ nào? Đầu à? Chân? Cậu đau chỗ nào? Hả? Thẩm Nhiên, cậu nói chuyện chút đi a!” ―― là Diệp Vi. Cô ta có thể nghe ra vội vàng và quan tâm trong lời Diệp Vi nói, quan tâm có thể làm bộ, nhưng là loại cảm giác bởi vì lo lắng mà sốt ruột, khẩn trương, sợ hãi lại không làm giả được.

Lúc này cô ta còn có chút mơ hồ, trước mắt tối tăm mờ mịt một mảnh, mà âm thanh của Diệp Vi ở bên tai cô ta, liền vô cùng rõ ràng.

Qua một lúc lâu sau, rốt cuộc cô ta cũng lấy lại tinh thần, cô ta vẫn ngồi ở dưới đất, bên cạnh vây đầy người, thấy cô ta tỉnh táo lại, trong nháy mắt liền nhẹ nhàng thở ra. Cô ta nói câu “Không có việc gì”. Mà cô ta liếc mắt một cái là thấy, Diệp Vi quỳ gối trước người cô ta, không biết là cô vượt qua lan can nhảy xuống khán đài vọt tới trước mặt cô ta như thế nào, lúc này hai đôi mắt đen tuyền chớp cũng không thèm nhìn cô ta chằm chằm, trong đôi mắt xinh đẹp tất cả đều là lo lắng, giống như còn phủ một tầng sương mù hơi mỏng.

Giờ phút này thấy cô ta tỉnh lại, cô nhẹ nhàng thở ra đồng thời, còn bật cười, đôi mắt cong lên giống như trăng non, vỗ vỗ ngực nói: “Cậu tỉnh là tốt rồi, vừa rồi cũng làm tớ sợ muốn chết!”

Liễu Chân Chân:……

……

Đây cũng là lần đầu tiên Thẩm Nhiên từ trong thị giác của người khác, thấy Diệp Vi vô cùng ân cần với “Chính mình.”

Ở một khắc hắn phát hiện mình xuyên thành Liễu Chân Chân kia, ở thời điểm hắn thấy Liễu Chân Chân bị bóng rổ đập vào bay ra ngoài, hắn liền nói thầm một tiếng “Con mẹ nó”, lần này mất mặt ném đến Thái Bình Dương rồi, hắn dời mắt đi không đành lòng nhìn nhiều nữa. Ai ngờ cũng là bởi vì cái nghiêng đầu này của hắn, thấy Diệp Vi vốn còn đứng ở khán đài phất cờ reo hò một phen ném lá cờ nhỏ đi, tay ở rào chắn khẽ chống, cô xoay người từ bậc thang cao hai mét nhảy xuống, lấy tốc độ bắn trăm mét vọt tới trước mặt hắn ―― không đúng, là trước mặt thân thể của hắn, cũng chính là trước mặt Liễu Chân Chân.

“Thẩm Nhiên, Thẩm Nhiên! Cậu không sao chứ?!”

Tốc độ phản ứng của cô so với đồng đội bên cạnh hắn ở trên sân bóng thậm chí còn muốn nhanh hơn!

Thẩm Nhiên cũng có chút kinh ngạc, hắn biết Diệp Vi thường xuyên cố ý vô tình lắc lư ở trước mặt hắn, còn từng đi uy hiếp hắn và Liễu Chân Chân có chút giao thoa, mặc dù cô chưa từng thổ lộ với hắn, nhưng hắn có thể cảm nhận được tình cảm của cô đối hắn, cũng không phải là đơn giản đơn thuần muốn làm đàn em của hắn như vậy.

Hắn không nghĩ tới chính là, Diệp Vi vậy mà lại lo lắng cho hắn như vậy, cô thích hắn như vậy sao?

Hắn thấy mặt mũi cô tràn đầy lo lắng, quỳ ở đó mà chân tay luống cuống, bởi vì không biết bị thương ở chỗ nào, bộ dáng nôn nóng muốn chạm vào lại không dám đụng vào.

Nhưng cái dáng vẻ này, cũng chỉ ở trong nháy mắt, bởi vì rất nhanh, đồng đội và đám bạn xấu của hắn đều kịp phản ứng lại, nhao nhao vây lại, Diệp Vi cũng bị vây ở chính giữa, hoàn toàn không còn bóng dáng.

Thẩm Nhiên muốn tới gần nhìn rõ một chút, đi đến đụng đụng, nhưng căn bản không ngó vào được.

Làm Liễu Chân Chân không quyền không thế còn đặc biệt không được ưa thích, ngay cả chân Thẩm Nhiên cũng không đụng được.

Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn “Chính mình” bị mọi người nâng đến phòng y tế.

Thẩm Nhiên:……

Thẩm Nhiên: Rất tốt, có thể đem hôm nay ghi vào lịch sử.

……

Cũng may Thẩm Nhiên không có đại sự, chính là nhất thời bị nện mông, sau đó trật chân một chút, cũng may không có tổn thương đến xương cốt, tu dưỡng hai ngày thì tốt rồi.

Lúc này nghỉ ngơi ở phòng y tế. ―― cô ta không nghỉ ngơi không được, cô ta sợ mình vừa ra khỏi phòng y tế liền bị kéo đi đánh bóng rổ, thật sự là cô ta không biết đánh bóng rổ, cô ta chỉ biết động tác vỗ vỗ đập đập của dân nhập môn.

Thẩm Nhiên đột nhiên bị thương, trận thi đấu bóng rổ này cũng không tiến hành nổi nữa, Trần Hạo cũng không phải cái loại người nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của này, thi đấu tạm dừng, chờ Thẩm Nhiên khôi phục xong liền đấu tiếp.



“Đều tại cậu, nếu không phải cậu muốn thi đấu với Thẩm Nhiên, thì Thẩm Nhiên sẽ không bị thương!”

“Là chính cậu ta ngu đến mức dùng mặt đón bóng, cậu trách tôi?” Trần Hạo khoanh tay trước ngực, cười lạnh một tiếng, mặt mùi tràn đầy khinh thường.

Tất nhiên Diệp Vi cũng biết là Thẩm Nhiên sai lầm mới có thể bị thương, nhưng cô thân là nữ phụ ác độc, ngang ngược vô lý là thành thạo nhất: “Tôi mặc kệ, chính là cậu sai, đều là bởi vì cậu Thẩm Nhiên mới bị thương!!”

Thẩm Nhiên xuyên thành Liễu Chân Chân:……

Hắn chỉ nghĩ đến muốn đi thăm mình thôi, không nghĩ tới còn có thể nghe thấy Diệp Vi và Trần Hạo nói chuyện, hai người này nói chuyện cũng không buồn tránh đi sao? Làm sao lại cãi vã ở cửa phòng y tế thế này?

Vốn hắn còn đang kinh ngạc Diệp Vi vậy mà lại quan tâm mình như vậy, lúc này vừa thấy bộ dáng kiêu căng tùy hứng của Diệp Vi, phảng phất cùng lúc trước như hai người khác nhau, quả nhiên là hắn nhìn lầm rồi đi?

Hắn không có thói quen đứng góc tường nghe người ta nói chuyện, vốn là muốn thoải mái hào phóng tiến lên, trực tiếp đi tìm Thẩm Nhiên ―― Thẩm đại thiếu cường thế đã quen, cho dù xuyên thành Liễu Chân Chân cũng không học được tính tình trầm mặc của cô ta.

Ai ngờ liền nghe Trần Hạo lại nói: “Cái này thật sự không nên trách tôi, lần này không phải tôi tìm cậu ta hẹn đánh nhau, là cậu ta chủ động tìm tôi. Cậu không biết đi, tôi và Thẩm Nhiên đánh cược một cái.”

Diệp Vi kinh ngạc nói: “Làm sao có thể? Sao Thẩm Nhiên có thể chủ động tìm cậu hẹn đánh nhau chứ? Hai người còn đánh cược nữa á? Đánh cược cái gì?”

Trần Hạo thừa nước đục thả câu, cười đến vẻ mặt thiếu đánh: “Muốn biết à, xin tôi đi, xin tôi tôi sẽ nói cho cậu biết.”

Diệp Vi:……

Diệp Vi nói: “Cậu đừng đắc ý, cậu không nói cho tôi biết, tôi đi hỏi Thẩm Nhiên!”

Trần Hạo: “Hỏi Thẩm Nhiên? Được nha, cậu đi đi, cậu đi hỏi Thẩm Nhiên, tốt nhất nghe chính miệng cậu ta nói cho cậu, lần thi đấu này của chúng tôi, là vì Liễu Chân Chân!”

Diệp Vi kinh ngạc quay đầu lại, cô nhìn Trần Hạo, không dám tin tưởng nói: “Vì Liễu Chân Chân? Hai người thi đấu đánh bóng rổ, vậy mà là vì Liễu Chân Chân sao? Sao có thể, cái này cùng Liễu Chân Chân cái người quái dị kia có quan hệ gì?”

Trần Hạo nhún nhún vai nói: “Tôi đây cũng không biết nha, người ta Thẩm Nhiên đối với Liễu Chân Chân cũng là chân ái, cậu biết tôi và cậu ta đánh cược cái gì không?”

“Đánh cược cái gì?”

“Nếu cậu ta thắng, tôi không được tìm Liễu Chân Chân gây phiền toái, nhưng nếu cậu ta thua, cậu ta mặc cho tôi xử trí! Mặc tôi xử trí, cái phần thưởng này có chút lớn nha, nhìn ra được, Thẩm Nhiên đối Liễu Chân Chân thật sự là không tệ.”

“…………”

“Làm sao, cậu không tin?”

“Không tin! Thẩm Nhiên mới sẽ không vì Liễu Chân Chân ngốc nghếch kia mà đánh nhau với cậu!” Diệp Vi tức hổn hển, chỉ vào Trần Hạo nói, “Cậu cút đi, không cho phép cậu lại tìm Thẩm Nhiên gây phiền toái nữa, bằng không tôi sẽ không khách khí với cậu! Nghe thấy không?”

Trần Hạo lạnh lùng nhìn cô chằm chằm, vẻ mặt khinh thường, “Không nghe thấy, tôi điếc.”

Diệp Vi:……

Trần Hạo cũng không muốn đợi lâu ở chỗ này, càng không muốn nhìn thấy Diệp Vi không đầu óc thích lừa mình dối người, cậu xoay người rời đi, cũng mặc kệ truy vấn của Diệp Vi ở phía sau cậu, ai ngờ không đi được hai bước, liền thấy Liễu Chân Chân đứng ở một bên, lúc này Liễu Chân Chân mặc đồng phục, thoải mái hào phóng đứng ở đằng kia, không có một chút xấu hổ và áy náy khi nghe lén mà bị bắt tại trận.

Cậu nhướng mày, đúng lúc Diệp Vi đuổi theo mấy bước, cũng thấy Liễu Chân Chân, trong nháy mắt sắc mặt của cô liền càng khó coi hơn: “Liễu Chân Chân? Ai kêu cậu tới? Cậu ở chỗ này bao lâu rồi? Có phải cậu đều nghe được hay không?”

Thẩm Nhiên Xuyên thành Liễu Chân Chân:……

Thẩm Nhiên cứ không thích người khác hung với hắn như vậy, càng hung hắn càng muốn hung lại, nói: “Nghe thấy thì làm sao? Liên quan rắm gì đến cậu.”

“……”

“Tôi cho cậu biết cậu đừng đắc ý, Thẩm Nhiên mới sẽ không thích cậu!” Diệp Vi tức muốn hộc máu nói, “Cho dù cậu ấy vì cậu mà đánh nhau với Trần Hạo, bị thương vì cậu, nhưng cậu ấy đối với cậu khẳng định không phải thích! Hiểu không?!”

Diệp Vi: Xem đi xem đi, Thẩm Nhiên cũng vì cô mà đánh cược với Trần Hạo, bị thương vì cô, cô nhìn thấy quan tâm và để ý của Thẩm Nhiên đối với cô không?

Cũng không biết có phải là ảo giác hay không, Thẩm Nhiên sao lại cảm thấy ánh mắt Diệp Vi là lạ?

Diệp Vi lạnh như băng nói: “Cậu đi đi, Thẩm Nhiên đã ngủ, nơi này không chào đón cậu.”

Thế nhưng chỉ là trong nháy mắt kia, hắn lại phát hiện ánh mắt Diệp Vi nhìn “Hắn” chỉ có phiền chán và bài xích.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hàng Trí Nữ Xứng, Online Chờ Chết

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook