Hàng Tỷ Cưng Chiều Vợ : Nam Thần Hôn Sâu 101℃
Chương 734: Anh có thích nghe em gọi anh là ông xã hay không?
Mộc Mộc Thố Thố
15/01/2018
Editor: May
Trong lòng Thịnh Vị Ương đau đớn lộn xộn, khuôn mặt nhỏ chật vật cứng rắn bứt lên một độ cung nụ cười cong cong,
“Anh có thích nghe em gọi anh là ông xã hay không?”
Hoàng Phủ Bạc Ái nâng môi mỏng lên, càng bá đạo ôm chặt cô vào trong lòng ngực, đặc biệt khinh bỉ liếc xẻo cô một cái, ngữ khí ác bá lại ghét bỏ,
“Vô nghĩa!”
Cho dù như thế, Thịnh Vị Ương cũng nghe ra suy yếu trong giọng nói của người đàn ông, hơi thở cũng càng ngày càng yếu, máu của anh đã nhuộm thấu sang quần áo của cô rồi.
Nhiệt độ lòng bàn tay, cũng biến lạnh từng chút một……
Ảnh ngược khuôn mặt anh ở trong hai mắt côi hồng của cô, cho dù trên mặt rút đi huyết sắc, nhưng anh vẫn là người đàn ông yêu diễm nhất đẹp nhất trên đời này.
Dáng dấp mắt tiễn của Thịnh Vị Ương đều ngưng đọng ẩm ướt.
……
Cố nén co rút đau nhức trên cánh tay, càng dùng sức, càng ôm chặt eo thon của Hoàng Phủ Bạc Ái, trên boong tàu chảy xuống một mảnh đỏ tươi chói mắt!
Thịnh Vị Ương ôn nhu mang theo trầm khàn,
“Ông xã, đời này, một việc em làm đúng nhất, chính là ngày đó ở sân bay quăng cho anh một trăm đồng, sau đó liền dây dưa không ngừng với anh.”
“Hừ!” Hoàng Phủ Bạc Ái lạnh lùng hừ một tiếng, “Em gái em**.”
Thịnh Vị Ương cười tươi sáng, đón bóng đêm, Hoàng Phủ Bạc Ái có chút tầm mắt hỗn loạn, lại thấy mắt dịu dàng của cô đang run rẩy.
Bỗng chốc, tâm, thình lình lỡ một nhịp!
“Tiểu Vị Ương em ---”
Trong lòng Thịnh Vị Ương đau đớn lộn xộn, khuôn mặt nhỏ chật vật cứng rắn bứt lên một độ cung nụ cười cong cong,
“Anh có thích nghe em gọi anh là ông xã hay không?”
Hoàng Phủ Bạc Ái nâng môi mỏng lên, càng bá đạo ôm chặt cô vào trong lòng ngực, đặc biệt khinh bỉ liếc xẻo cô một cái, ngữ khí ác bá lại ghét bỏ,
“Vô nghĩa!”
Cho dù như thế, Thịnh Vị Ương cũng nghe ra suy yếu trong giọng nói của người đàn ông, hơi thở cũng càng ngày càng yếu, máu của anh đã nhuộm thấu sang quần áo của cô rồi.
Nhiệt độ lòng bàn tay, cũng biến lạnh từng chút một……
Ảnh ngược khuôn mặt anh ở trong hai mắt côi hồng của cô, cho dù trên mặt rút đi huyết sắc, nhưng anh vẫn là người đàn ông yêu diễm nhất đẹp nhất trên đời này.
Dáng dấp mắt tiễn của Thịnh Vị Ương đều ngưng đọng ẩm ướt.
……
Cố nén co rút đau nhức trên cánh tay, càng dùng sức, càng ôm chặt eo thon của Hoàng Phủ Bạc Ái, trên boong tàu chảy xuống một mảnh đỏ tươi chói mắt!
Thịnh Vị Ương ôn nhu mang theo trầm khàn,
“Ông xã, đời này, một việc em làm đúng nhất, chính là ngày đó ở sân bay quăng cho anh một trăm đồng, sau đó liền dây dưa không ngừng với anh.”
“Hừ!” Hoàng Phủ Bạc Ái lạnh lùng hừ một tiếng, “Em gái em**.”
Thịnh Vị Ương cười tươi sáng, đón bóng đêm, Hoàng Phủ Bạc Ái có chút tầm mắt hỗn loạn, lại thấy mắt dịu dàng của cô đang run rẩy.
Bỗng chốc, tâm, thình lình lỡ một nhịp!
“Tiểu Vị Ương em ---”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.