Hàng Tỷ Cưng Chiều Vợ : Nam Thần Hôn Sâu 101℃
Chương 1048: Anh đi rồi
Mộc Mộc Thố Thố
18/05/2018
Editor: May
Ngoài ban công, bóng đêm càng sâu, phủ một ánh trắng trắng thật mỏng, đêm phồn hoa cũng chậm rãi rơi vào màn sân khấu.
Trong bóng tối chỗ rẽ tiểu khu, một chiếc xe hơi màu đen giấu kín.
Trong xe, gương mặt tinh xảo của người phụ nữ cho dù trang điểm cũng không dấu được tầng trắng bệch kia, trong mắt tràn ngập lửa giận đố kỵ, cực kỳ tàn nhẫ, gắt gao trừng mắt nhìn tầng lầu nào đó……
Sáng sớm ngày hôm sau.
Hạ Mộc Cẩn ngủ một giấc dậy, lần đầu không có đi phòng Tiểu Quang nhìn con trai trước, mà là đi phòng khách xem người đàn ông nào đó.
Nhưng mà, tìm một vòng, đâu có thân ảnh của Sở Nam Xuyên!
---
Trên sô pha, chăn hơi mỏng cũng xếp đến chỉnh chỉnh tề tề, trên giá giày chỗ huyền quan phòng khách, đôi giày da Italy thuần thủ công cũng không còn nữa, đổi thành dép lê kiểu nam anh mua cho cô.
Anh đi rồi.
Thật giống như cô gái ngón cái trong truyện cổ tích, sắc trời sáng ngời, liền không thấy, hết thảy phát sinh tối hôm qua cũng chỉ là một giấc mộng.
……
Hạ Mộc Cẩn đi đến sô pha ngồi xuống, nhẹ nhàng ôm chăn mỏng trên sô pha lên, phía trên còn tàn ra hương vị nước hoa Duhll nhàn nhạt dễ ngửi trên người anh.
Bỗng dưng, một cổ cảm giác mất mác mãnh liệt cuốn quét đến, thật giống như lốc xoáy thật lớn, hung hăng kéo cả người cô xuống.
Quả nhiên, cô vẫn là hy vọng xa vời sao?
Tia nắng ban mai đầu thu ngoài cửa sổ nhè nhẹ từng đợt từng đợt chiếu vào, làn da nõn nà của cô gái, lại lộ ra một tầng mỏng lạnh nhìn đến có chút bi thương chua xót……
Bỗng nhiên, ánh mắt Hạ Mộc Cẩn cả kinh!
Thấy được một tờ giấy trắng trên bàn trà, phía trên giống như còn viết chữ.
Ngoài ban công, bóng đêm càng sâu, phủ một ánh trắng trắng thật mỏng, đêm phồn hoa cũng chậm rãi rơi vào màn sân khấu.
Trong bóng tối chỗ rẽ tiểu khu, một chiếc xe hơi màu đen giấu kín.
Trong xe, gương mặt tinh xảo của người phụ nữ cho dù trang điểm cũng không dấu được tầng trắng bệch kia, trong mắt tràn ngập lửa giận đố kỵ, cực kỳ tàn nhẫ, gắt gao trừng mắt nhìn tầng lầu nào đó……
Sáng sớm ngày hôm sau.
Hạ Mộc Cẩn ngủ một giấc dậy, lần đầu không có đi phòng Tiểu Quang nhìn con trai trước, mà là đi phòng khách xem người đàn ông nào đó.
Nhưng mà, tìm một vòng, đâu có thân ảnh của Sở Nam Xuyên!
---
Trên sô pha, chăn hơi mỏng cũng xếp đến chỉnh chỉnh tề tề, trên giá giày chỗ huyền quan phòng khách, đôi giày da Italy thuần thủ công cũng không còn nữa, đổi thành dép lê kiểu nam anh mua cho cô.
Anh đi rồi.
Thật giống như cô gái ngón cái trong truyện cổ tích, sắc trời sáng ngời, liền không thấy, hết thảy phát sinh tối hôm qua cũng chỉ là một giấc mộng.
……
Hạ Mộc Cẩn đi đến sô pha ngồi xuống, nhẹ nhàng ôm chăn mỏng trên sô pha lên, phía trên còn tàn ra hương vị nước hoa Duhll nhàn nhạt dễ ngửi trên người anh.
Bỗng dưng, một cổ cảm giác mất mác mãnh liệt cuốn quét đến, thật giống như lốc xoáy thật lớn, hung hăng kéo cả người cô xuống.
Quả nhiên, cô vẫn là hy vọng xa vời sao?
Tia nắng ban mai đầu thu ngoài cửa sổ nhè nhẹ từng đợt từng đợt chiếu vào, làn da nõn nà của cô gái, lại lộ ra một tầng mỏng lạnh nhìn đến có chút bi thương chua xót……
Bỗng nhiên, ánh mắt Hạ Mộc Cẩn cả kinh!
Thấy được một tờ giấy trắng trên bàn trà, phía trên giống như còn viết chữ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.