Hàng Tỷ Cưng Chiều Vợ : Nam Thần Hôn Sâu 101℃
Chương 304: Giống như sợ cô rời đi.
Mộc Mộc Thố Thố
05/09/2017
Nhìn thần sắc khẩn trương của anh, Thịnh Vị Ương cũng ngẩn ra một chút,
giật mình khiến mặt hơi run rẩy, ngữ khí nói chuyện cũng không tự chủ
được giảm thấp một ít,
“Hoàng Phủ Bạc Ái, phiền toái anh buông tay ra.”
Vị thiếu gia nào đó quyết đoán giả điếc, lão tử không nghe thấy.
……
Thịnh Vị Ương cực kỳ tức giận,
“Hoàng Phủ Bạc Ái, rốt cuộc anh muốn làm cái gì?
Tôi vô duyên cớ vô cớ bị anh mắng, ngã xuống lưng bị thương tay tàn phế, hiện tại anh lại ôm tôi làm ra một bộ dáng ôn nhu đến cực điểm, cho dù tôi là sủng vật bị anh nuôi dưỡng, bị chủ nhân đánh một trận cũng sẽ đau đến hô hai tiếng chứ!”
Mãi cho đến hiện tại, cô vẫn còn chưa có hiểu rõ rốt cuộc vì sao anh lại phát tính tình lớn với mình như vậy.
Thịnh Vị Ương lạnh lùng chống đỡ bả vai của anh,
“Hoàng Phủ Bạc Ái, anh không cảm thấy ít nhất anh phải giải thích một chút sao?”
Hoàng Phủ Bạc Ái mở bừng mắt, mặt trầm xuống.
Thịnh Vị Ương lại không sợ hãi, đã gặp một mặt càng làm người ta sợ hãi hơn của anh, loại trình độ này chỉ là chuyện nhỏ.
Làm Thịnh Vị Ương không nghĩ tới chính là, Hoàng Phủ Bạc Ái lại có thể thật sự giải thích với cô,
“Thịnh Vị Ương, tôi hiểu lầm cô.”
Sắc mặt Thịnh Vị Ương cứng đờ,
“Cho nên, anh điều tra rõ ràng, tôi không quen biết Kiệt Hận Thiên gì đó, biết là anh oan uổng tôi, cho nên lại tới trêu đùa tiểu sủng vật anh nuôi dưỡng đúng không?
Hoàng Phủ Bạc Ái, ở trong mắt anh, tôi lại thấp hèn như vậy sao?”
Tâm đau đớn, từng chút, từng chút, trở nên lạnh lẽo……
……
Thịnh Vị Ương liền muốn hung hăng đẩy anh ra, lại bị anh càng ôm chặt thân mình, vây ở trong ngực, thậm chí rõ ràng cảm giác được tiếng tim đập có lực trong lòng ngực của cô.
Cái loại bá đạo ôn nhu này, giống như sợ cô rời đi.
Bỗng chốc, Thịnh Vị Ương ngẩn ra.
“Hoàng Phủ Bạc Ái, phiền toái anh buông tay ra.”
Vị thiếu gia nào đó quyết đoán giả điếc, lão tử không nghe thấy.
……
Thịnh Vị Ương cực kỳ tức giận,
“Hoàng Phủ Bạc Ái, rốt cuộc anh muốn làm cái gì?
Tôi vô duyên cớ vô cớ bị anh mắng, ngã xuống lưng bị thương tay tàn phế, hiện tại anh lại ôm tôi làm ra một bộ dáng ôn nhu đến cực điểm, cho dù tôi là sủng vật bị anh nuôi dưỡng, bị chủ nhân đánh một trận cũng sẽ đau đến hô hai tiếng chứ!”
Mãi cho đến hiện tại, cô vẫn còn chưa có hiểu rõ rốt cuộc vì sao anh lại phát tính tình lớn với mình như vậy.
Thịnh Vị Ương lạnh lùng chống đỡ bả vai của anh,
“Hoàng Phủ Bạc Ái, anh không cảm thấy ít nhất anh phải giải thích một chút sao?”
Hoàng Phủ Bạc Ái mở bừng mắt, mặt trầm xuống.
Thịnh Vị Ương lại không sợ hãi, đã gặp một mặt càng làm người ta sợ hãi hơn của anh, loại trình độ này chỉ là chuyện nhỏ.
Làm Thịnh Vị Ương không nghĩ tới chính là, Hoàng Phủ Bạc Ái lại có thể thật sự giải thích với cô,
“Thịnh Vị Ương, tôi hiểu lầm cô.”
Sắc mặt Thịnh Vị Ương cứng đờ,
“Cho nên, anh điều tra rõ ràng, tôi không quen biết Kiệt Hận Thiên gì đó, biết là anh oan uổng tôi, cho nên lại tới trêu đùa tiểu sủng vật anh nuôi dưỡng đúng không?
Hoàng Phủ Bạc Ái, ở trong mắt anh, tôi lại thấp hèn như vậy sao?”
Tâm đau đớn, từng chút, từng chút, trở nên lạnh lẽo……
……
Thịnh Vị Ương liền muốn hung hăng đẩy anh ra, lại bị anh càng ôm chặt thân mình, vây ở trong ngực, thậm chí rõ ràng cảm giác được tiếng tim đập có lực trong lòng ngực của cô.
Cái loại bá đạo ôn nhu này, giống như sợ cô rời đi.
Bỗng chốc, Thịnh Vị Ương ngẩn ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.