Hàng Tỷ Cưng Chiều Vợ : Nam Thần Hôn Sâu 101℃
Chương 497: Lặp lại lần nữa.
Mộc Mộc Thố Thố
07/10/2017
Editor: May
Thịnh Vị Ương nhìn anh, mắt đào hoa cong cong cười đến tựa như trăng non,
“Ba tuổi, vừa rồi em đã nói xong.”
Tay giữ chặt của Hoàng Phủ Bạc Ái hung hăng căng thẳng, hai người kề sát ngực gần như không có một tia khe hở,
“Lặp lại lần nữa.”
“Em đã nói rồi nha.” Thịnh Vị Ương chớp mắt, lông mi nhẹ nhàng đảo qua hàm dưới của anh, cảm giác kia, cực kỳ chọc người.
“Vừa rồi anh không nghe thấy.”
“Phóng rắm, không nghe thấy mà anh có thể cười thành đức hạnh này”
Trong mắt đen trầm tĩnh của cô, ảnh ngược khuôn mặt của anh, môi đỏ vĩnh viễn khắt nghiệt vô tình, lại có thể nâng lên một độ cung rõ ràng, cực kỳ vui mừng.
“Cô bé ngốc, lặp lại lần nữa, được không” Hoàng Phủ Bạc Ái chống lên trán của cô, nhẹ nhàng cọ xát, “Được không”
Khóe môi Thịnh Vị Ương yên lặng co rút, trời ạ tên này thật sự là Bạc Ái thiếu gia kiêu ngạo không ai bì nổi sao
Nhìn anh lại có thể cười đến bộ dáng có chút ngu dại ngốc, bỗng chốc, trong lòng chợt giật mình, chỉ có đối với cô, anh mới có thể như thế đi.
Thịnh Vị Ương cố ý ghét bỏ rầm rì một chút,
“Được rồi, nhìn trên phân thượng anh tội nghiệp như vậy, lại thưởng anh một câu.”
Thịnh Vị Ương vừa muốn mở miệng, Hoàng Phủ Bạc Ái đột nhiên lên tiếng cắt đứt, “Chờ một chút.”
“Làm sao vậy” Thịnh Vị Ương nghi hoặc ngẩng đầu.
Thịnh Vị Ương nhìn anh, mắt đào hoa cong cong cười đến tựa như trăng non,
“Ba tuổi, vừa rồi em đã nói xong.”
Tay giữ chặt của Hoàng Phủ Bạc Ái hung hăng căng thẳng, hai người kề sát ngực gần như không có một tia khe hở,
“Lặp lại lần nữa.”
“Em đã nói rồi nha.” Thịnh Vị Ương chớp mắt, lông mi nhẹ nhàng đảo qua hàm dưới của anh, cảm giác kia, cực kỳ chọc người.
“Vừa rồi anh không nghe thấy.”
“Phóng rắm, không nghe thấy mà anh có thể cười thành đức hạnh này”
Trong mắt đen trầm tĩnh của cô, ảnh ngược khuôn mặt của anh, môi đỏ vĩnh viễn khắt nghiệt vô tình, lại có thể nâng lên một độ cung rõ ràng, cực kỳ vui mừng.
“Cô bé ngốc, lặp lại lần nữa, được không” Hoàng Phủ Bạc Ái chống lên trán của cô, nhẹ nhàng cọ xát, “Được không”
Khóe môi Thịnh Vị Ương yên lặng co rút, trời ạ tên này thật sự là Bạc Ái thiếu gia kiêu ngạo không ai bì nổi sao
Nhìn anh lại có thể cười đến bộ dáng có chút ngu dại ngốc, bỗng chốc, trong lòng chợt giật mình, chỉ có đối với cô, anh mới có thể như thế đi.
Thịnh Vị Ương cố ý ghét bỏ rầm rì một chút,
“Được rồi, nhìn trên phân thượng anh tội nghiệp như vậy, lại thưởng anh một câu.”
Thịnh Vị Ương vừa muốn mở miệng, Hoàng Phủ Bạc Ái đột nhiên lên tiếng cắt đứt, “Chờ một chút.”
“Làm sao vậy” Thịnh Vị Ương nghi hoặc ngẩng đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.