Hàng Tỷ Cưng Chiều Vợ : Nam Thần Hôn Sâu 101℃
Chương 681: Soái ca ngoại quốc
Mộc Mộc Thố Thố
18/12/2017
Editor: May
Bởi vì cô đã không thể quen thuộc hơn với mùi hương ở trên người của quỷ ấu trĩ, mùi nước hoa gucci nhàn nhạt, rất bá đạo, rất mê người, cô rất thích ngửi.
Nhưng mùi hương trên người người đàn ông này, cô không biết là nhãn hiệu gì, tuy rằng cũng rất dễ ngửi, nhưng cô lại không quá thích, cũng nói không nên lời là cảm giác gì.
……
“Cám ơn.”
Trong miệng Thịnh Vị Ương nói cảm ơn, không dấu vết hơi lui ra phía sau một bước, lúc ngẩng đầu, nhịn không được khóe mắt kéo một cái, có chút ngẩn ngơ.
Nội tâm thầm nghĩ vô số, là vận khí cô quá tốt hay là quá trêu chọc đào hoa, hiện tại trên đường cái thật sự tùy tiện một người đàn ông đều giá trị dung nhan bạo nổ ư?
Lại còn là một soái ca ngoại quốc!
Trước mắt, người đàn ông một thân tây trang màu xám tro, tóc màu nâu đậm phủ ở trên trán, hơi nửa che khuất cặp mắt màu xanh biếc kia.
Màu da trắng phương Tây điển hình, thậm chí còn muốn trắng nõn hơn cô, hốc mắt sâu, làm đường nét đứng thẳng càng thêm rõ ràng thâm thúy.
Ở dưới bóng mát phản quang, lộ ra mỹ cảm làm người liếc mắt một cái liền kinh diễm.
Trong lòng Thịnh Vị Ương cả kinh, đột nhiên nghĩ đến cảm giác nói không nên lời vừa rồi của cô là gì, là một loại u buồn thần bí.
Thật giống như là vương tử nghèo túng thế kỷ châu Âu cổ, cả người tản ra một loại hơi thở cực kỳ ảm đạm.
Khó trách cô sẽ không quá thích, loại lộ tuyến tối tăm này, có chút áp lực.
Chỉ là, dáng dấp người đàn ông này rất mê người lại là sự thật, có một bề ngoài thật xinh đẹp gợi cảm, cho nên trời sinh tự mang theo tiền vốn dụ hoặc phụ nữ, nhưng vẫn không có soái bằng ông xã của cô!
Bởi vì cô đã không thể quen thuộc hơn với mùi hương ở trên người của quỷ ấu trĩ, mùi nước hoa gucci nhàn nhạt, rất bá đạo, rất mê người, cô rất thích ngửi.
Nhưng mùi hương trên người người đàn ông này, cô không biết là nhãn hiệu gì, tuy rằng cũng rất dễ ngửi, nhưng cô lại không quá thích, cũng nói không nên lời là cảm giác gì.
……
“Cám ơn.”
Trong miệng Thịnh Vị Ương nói cảm ơn, không dấu vết hơi lui ra phía sau một bước, lúc ngẩng đầu, nhịn không được khóe mắt kéo một cái, có chút ngẩn ngơ.
Nội tâm thầm nghĩ vô số, là vận khí cô quá tốt hay là quá trêu chọc đào hoa, hiện tại trên đường cái thật sự tùy tiện một người đàn ông đều giá trị dung nhan bạo nổ ư?
Lại còn là một soái ca ngoại quốc!
Trước mắt, người đàn ông một thân tây trang màu xám tro, tóc màu nâu đậm phủ ở trên trán, hơi nửa che khuất cặp mắt màu xanh biếc kia.
Màu da trắng phương Tây điển hình, thậm chí còn muốn trắng nõn hơn cô, hốc mắt sâu, làm đường nét đứng thẳng càng thêm rõ ràng thâm thúy.
Ở dưới bóng mát phản quang, lộ ra mỹ cảm làm người liếc mắt một cái liền kinh diễm.
Trong lòng Thịnh Vị Ương cả kinh, đột nhiên nghĩ đến cảm giác nói không nên lời vừa rồi của cô là gì, là một loại u buồn thần bí.
Thật giống như là vương tử nghèo túng thế kỷ châu Âu cổ, cả người tản ra một loại hơi thở cực kỳ ảm đạm.
Khó trách cô sẽ không quá thích, loại lộ tuyến tối tăm này, có chút áp lực.
Chỉ là, dáng dấp người đàn ông này rất mê người lại là sự thật, có một bề ngoài thật xinh đẹp gợi cảm, cho nên trời sinh tự mang theo tiền vốn dụ hoặc phụ nữ, nhưng vẫn không có soái bằng ông xã của cô!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.