Hàng Tỷ Cưng Chiều Vợ : Nam Thần Hôn Sâu 101℃
Chương 782: Sống yêu ổn
Mộc Mộc Thố Thố
03/02/2018
Editor: May
Hoàng Phủ Bạc Ái lại không được tự nhiên hừ một tiếng,
“Ông ấy không muốn gặp anh, anh cũng không quen nhìn ông ta, đại chiến bùng nổ rất bình thường.”
……
Tròng mắt Thịnh Vị Ương trợn trắng, suýt một chân đá qua.
Hoá ra cô tận tình khuyên lẩm bẩm một đống như vậy, tên này vẫn là một cơ bắp chết ngang bướng đến cùng!
Hoàng Phủ Bạc Ái thu liễm mí mắt, ánh mắt âm trầm nhắm lại, nâng lên, thấy được mắt giận dữ sáng ngời trừng to của Thịnh Vị Ương, hơi mỉm cười, kéo cô vào trong lòng ngực của mình.
……
Sau một lúc lâu, Hoàng Phủ Bạc Ái mím môi.
Giọng nói trầm lạnh như thiết, tràn ra từ giữa môi mỏng, còn mang theo một tia nỗ lực ẩn nhẫn tức giận, ánh mặt trời chiếu vào giống như đều trở nên đơn bạc hơn một chút,
“Khi còn nhỏ, anh còn chưa rõ chuyện gì, mẹ cũng không quản anh, anh gọi bà ấy, bà ấy cũng chỉ liếc mắt nhìn anh một cái, sau đó liền tránh đi.
Sau đó anh liền đi tìm Emp, bởi vì ít nhất ông ấy vẫn sẽ phát giận với anh, lúc anh gọi ông ấy daddy, ông ấy thậm chí tức giận đến nhảy dựng lên đánh anh.Lúc ấy anh liền suy nghĩ, cho dù bị đánh, ít nhất ở trong mắt Emp, anh vẫn là vật sống tồn tại, cho nên anh luôn muốn làm một chút chuyện khiến cho ông ấy chú ý.
Trưởng thành, anh dần dần nhìn hiểu ánh mắt của bọn họ, mẹ lạnh nhạt xa cách, Emp chán ghét căm hận, chỉ là, anh đã quen từ lâu.”
……
Tâm Thịnh Vị Ương hung hăng kéo một cái!
Đau đớn vỡ vụn lan tràn ra trong lồng ngực, nắm bàn tay lạnh băng của anh, đặt ở bên miệng, ôn nhu hôn, ba tuổi của cô!
Hoàng Phủ Bạc Ái hơi rũ mặt, mắt đen sắc bén rất sâu, rất sâu, thật giống như một đầm chết sâu không thấy đáy, hỗn độn, rối loạn……
Bỗng chốc ---
Như thiết trầm lạnh càng lạnh hơn, một tia ẩn nhẫn hỗn loạn rút đi một chút,
“Anh cũng đã từng nghĩ tới, có lẽ là bởi vì Emp và mẹ đều không yêu nhau, cho nên cũng không yêu anh, nhưng mà, ông ấy lại không đối với Tiểu Ý như vậy, ông ấy rất thương Tiểu Ý
Sau đó, anh liền không nghĩ đến mấy vấn đề này nữa, đau đầu.
Nếu ông ấy không xem anh là con trai, vậy anh cũng không xem ông ấy là cha, mọi người đều sống yên ổn với nhau, rất tốt.”
Hoàng Phủ Bạc Ái lại không được tự nhiên hừ một tiếng,
“Ông ấy không muốn gặp anh, anh cũng không quen nhìn ông ta, đại chiến bùng nổ rất bình thường.”
……
Tròng mắt Thịnh Vị Ương trợn trắng, suýt một chân đá qua.
Hoá ra cô tận tình khuyên lẩm bẩm một đống như vậy, tên này vẫn là một cơ bắp chết ngang bướng đến cùng!
Hoàng Phủ Bạc Ái thu liễm mí mắt, ánh mắt âm trầm nhắm lại, nâng lên, thấy được mắt giận dữ sáng ngời trừng to của Thịnh Vị Ương, hơi mỉm cười, kéo cô vào trong lòng ngực của mình.
……
Sau một lúc lâu, Hoàng Phủ Bạc Ái mím môi.
Giọng nói trầm lạnh như thiết, tràn ra từ giữa môi mỏng, còn mang theo một tia nỗ lực ẩn nhẫn tức giận, ánh mặt trời chiếu vào giống như đều trở nên đơn bạc hơn một chút,
“Khi còn nhỏ, anh còn chưa rõ chuyện gì, mẹ cũng không quản anh, anh gọi bà ấy, bà ấy cũng chỉ liếc mắt nhìn anh một cái, sau đó liền tránh đi.
Sau đó anh liền đi tìm Emp, bởi vì ít nhất ông ấy vẫn sẽ phát giận với anh, lúc anh gọi ông ấy daddy, ông ấy thậm chí tức giận đến nhảy dựng lên đánh anh.Lúc ấy anh liền suy nghĩ, cho dù bị đánh, ít nhất ở trong mắt Emp, anh vẫn là vật sống tồn tại, cho nên anh luôn muốn làm một chút chuyện khiến cho ông ấy chú ý.
Trưởng thành, anh dần dần nhìn hiểu ánh mắt của bọn họ, mẹ lạnh nhạt xa cách, Emp chán ghét căm hận, chỉ là, anh đã quen từ lâu.”
……
Tâm Thịnh Vị Ương hung hăng kéo một cái!
Đau đớn vỡ vụn lan tràn ra trong lồng ngực, nắm bàn tay lạnh băng của anh, đặt ở bên miệng, ôn nhu hôn, ba tuổi của cô!
Hoàng Phủ Bạc Ái hơi rũ mặt, mắt đen sắc bén rất sâu, rất sâu, thật giống như một đầm chết sâu không thấy đáy, hỗn độn, rối loạn……
Bỗng chốc ---
Như thiết trầm lạnh càng lạnh hơn, một tia ẩn nhẫn hỗn loạn rút đi một chút,
“Anh cũng đã từng nghĩ tới, có lẽ là bởi vì Emp và mẹ đều không yêu nhau, cho nên cũng không yêu anh, nhưng mà, ông ấy lại không đối với Tiểu Ý như vậy, ông ấy rất thương Tiểu Ý
Sau đó, anh liền không nghĩ đến mấy vấn đề này nữa, đau đầu.
Nếu ông ấy không xem anh là con trai, vậy anh cũng không xem ông ấy là cha, mọi người đều sống yên ổn với nhau, rất tốt.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.