Hàng Tỷ Cưng Chiều Vợ : Nam Thần Hôn Sâu 101℃
Chương 608: Tâm tràn đầy ngọt ngào
Mộc Mộc Thố Thố
26/10/2017
Editor: May
Nháy mắt, từng đạo lục quang bốn phương tám hướng kia, càng như sóng nhiệt mãnh liệt tuôn trào đến.
Thịnh Vị Ương yên lặng đỡ trán.
Nha, lại nháo tính tình của đứa bé! Thiệt tình không chịu nổi thiếu gia ba tuổi anh nha……
……
“Quỷ ấu trĩ……” Thịnh Vị Ương ngẩng đầu mắng anh, lại trong lúc vô tình thấy được mắt đen sánh như diệu thạch của anh, lóe lên ở trong ánh đèn lưu ly, Bạc Ái dương môi, một đạo độ cung rõ ràng.
Bỗng chốc, tâm, ngọt ngào va chạm.
Giống như lọ mật tràn đầy không cẩn thận vỡ nát, nước mật đặc sệt lập tức chảy ra.
Thịnh Vị Ương cười cong cong, tránh tầm mắt của mọi người, nâng ngón tay xoa bóp mặt anh,
“Ba tuổi, còn không phải là một cái khăn quàng cổ thôi sao! Khoe khoang ~”
Hoàng Phủ Bạc Ái dùng một loại ánh mắt khinh bỉ nhìn heo nhìn cô,
“Vô nghĩa, em tặng anh.”
Thịnh Vị Ương lại bỗng dưng ngẩn ra, bị nghiêm túc không chút để ý kia của anh xuyên đến trong tim rồi.
Ý của anh là, bởi vì đây là món quà em tặng anh, cho dù không bao nhiêu tiền đi nữa, anh cũng đặc biệt yêu thích, nếu là người khác, dù tặng anh một tòa núi vàng, cũng sẽ không liếc mắt nhìn một cái.
……
Con ngươi sáng lấp lánh của Thịnh Vị Ương chợt lóe!
Hóa ra tâm tràn đầy ngọt ngào, giống như lại bỏ thêm một muỗng đường trắng lớn, đều sắp ngọt hóa! Miệng nhỏ vểnh lên càng dấu không được ý cười.
Hoàng Phủ Bạc Ái không chút do dự hôn xuống, bắt lấy môi anh đào nhu mềm của cô, thực ác bá gặm cắn một ngụm.
Chung quanh, đám người yên lặng xem diễn toàn bộ quá trình, rốt cuộc nhịn không được cười tà ác lên.
Tròng mắt Thịnh Vị Ương trừng lớn, “bùm” khuôn mặt bạo đỏ!
Nháy mắt, từng đạo lục quang bốn phương tám hướng kia, càng như sóng nhiệt mãnh liệt tuôn trào đến.
Thịnh Vị Ương yên lặng đỡ trán.
Nha, lại nháo tính tình của đứa bé! Thiệt tình không chịu nổi thiếu gia ba tuổi anh nha……
……
“Quỷ ấu trĩ……” Thịnh Vị Ương ngẩng đầu mắng anh, lại trong lúc vô tình thấy được mắt đen sánh như diệu thạch của anh, lóe lên ở trong ánh đèn lưu ly, Bạc Ái dương môi, một đạo độ cung rõ ràng.
Bỗng chốc, tâm, ngọt ngào va chạm.
Giống như lọ mật tràn đầy không cẩn thận vỡ nát, nước mật đặc sệt lập tức chảy ra.
Thịnh Vị Ương cười cong cong, tránh tầm mắt của mọi người, nâng ngón tay xoa bóp mặt anh,
“Ba tuổi, còn không phải là một cái khăn quàng cổ thôi sao! Khoe khoang ~”
Hoàng Phủ Bạc Ái dùng một loại ánh mắt khinh bỉ nhìn heo nhìn cô,
“Vô nghĩa, em tặng anh.”
Thịnh Vị Ương lại bỗng dưng ngẩn ra, bị nghiêm túc không chút để ý kia của anh xuyên đến trong tim rồi.
Ý của anh là, bởi vì đây là món quà em tặng anh, cho dù không bao nhiêu tiền đi nữa, anh cũng đặc biệt yêu thích, nếu là người khác, dù tặng anh một tòa núi vàng, cũng sẽ không liếc mắt nhìn một cái.
……
Con ngươi sáng lấp lánh của Thịnh Vị Ương chợt lóe!
Hóa ra tâm tràn đầy ngọt ngào, giống như lại bỏ thêm một muỗng đường trắng lớn, đều sắp ngọt hóa! Miệng nhỏ vểnh lên càng dấu không được ý cười.
Hoàng Phủ Bạc Ái không chút do dự hôn xuống, bắt lấy môi anh đào nhu mềm của cô, thực ác bá gặm cắn một ngụm.
Chung quanh, đám người yên lặng xem diễn toàn bộ quá trình, rốt cuộc nhịn không được cười tà ác lên.
Tròng mắt Thịnh Vị Ương trừng lớn, “bùm” khuôn mặt bạo đỏ!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.