Hàng Tỷ Cưng Chiều Vợ : Nam Thần Hôn Sâu 101℃
Chương 359: Tay chân vụng về.
Mộc Mộc Thố Thố
14/09/2017
Editor: May
Vị lão tử nào đó còn đang so đo chuyện vừa mới bị con nhóc thúi ghét bỏ tính tình hung tàn, gò má chính khí được yêu thích vặn vẹo.
Lúc này lại nghe được ngữ khí nói chuyện càng ghét bỏ của con trai nhà mình, đnh đầu trực tiếp bốc hỏa, chợt rống một tiếng,
“Lão tử tới mày có ý kiến!”
Hoàng Phủ Bạc Ái lạnh lùng hừ một tiếng,
“Có ý kiến.”
“Vèo” ~~~
Hoàng Phủ Thí đè ép cơn tức không đơợc, nhặt một quyển sách lên liền ném qua, Hoàng Phủ Bạc Ái hơi nghiêng thân một chút, vươn cánh tay liền bắt được chính xác.
“shi**t!” Hoàng Phủ Thí mắng một tiếng.
Hoàng Phủ Bạc Ái càng khinh bỉ hừ hừ, sau đó xoay người lập tức đi xuống lầu, hoàn toàn làm lơ lão tử nhà mình.
Hoàng Phủ Thí, “……”
Tên nhóc thúi này sinh ra chính là để đối nghịch với ông!
……
Hoàng Phủ Bạc Ái đi đến phòng bếp, nhìn Thịnh Vị Ương cầm cái muỗng chép miệng nếm canh chân giò hun khói nấm hương, cong mắt cười, khóe môi còn dính một chút nước canh, sáng lấp lánh.
Bỗng chốc, Hoàng Phủ Bạc Ái lại có thể mềm lòng đầy đất,
“Thịnh Vị Ương, cánh tay cô còn chưa có lành nấu cơm làm gì?”
Thịnh Vị Ương nâng nâng mi, trong miệng bất mãn lầu bầu, “Đâu có khoa trương như vậy, đã tốt không sai biệt lắm rồi, anh bảo Charles bỏ miếng thạch cao này ra cho tôi đi.”
“Không bỏ!” Hoàng Phủ Bạc Ái cự tuyệt.
“Bỏ đi!” Thịnh Vị Ương trừng mắt liếc nhìn anh một cái, sau đó cánh tay khác bưng canh chân giò hun khói nấm hương tới, mới vừa duỗi tay ra, đã bị Hoàng Phủ Bạc Ái bóp chặt cánh tay,
“Bảo cô đừng nhúc nhích!”
Hai mắt Thịnh Vị Ương mê mang nháy mắt, “Vậy nếu không thì ai bưng?”
Ngụ ý chính là, Hoàng Phủ ba tuổi, anh tới bưng.
Khóe môi Hoàng Phủ Bạc Ái kéo một cái, lại có thể thật sự thành thành thật thật bưng tô canh đã múc đầy lên, còn ra vẻ ngoan thanh mắng một câu,
“Nhìn bộ dáng chân tay vụng về của cô đi!”
Vị lão tử nào đó còn đang so đo chuyện vừa mới bị con nhóc thúi ghét bỏ tính tình hung tàn, gò má chính khí được yêu thích vặn vẹo.
Lúc này lại nghe được ngữ khí nói chuyện càng ghét bỏ của con trai nhà mình, đnh đầu trực tiếp bốc hỏa, chợt rống một tiếng,
“Lão tử tới mày có ý kiến!”
Hoàng Phủ Bạc Ái lạnh lùng hừ một tiếng,
“Có ý kiến.”
“Vèo” ~~~
Hoàng Phủ Thí đè ép cơn tức không đơợc, nhặt một quyển sách lên liền ném qua, Hoàng Phủ Bạc Ái hơi nghiêng thân một chút, vươn cánh tay liền bắt được chính xác.
“shi**t!” Hoàng Phủ Thí mắng một tiếng.
Hoàng Phủ Bạc Ái càng khinh bỉ hừ hừ, sau đó xoay người lập tức đi xuống lầu, hoàn toàn làm lơ lão tử nhà mình.
Hoàng Phủ Thí, “……”
Tên nhóc thúi này sinh ra chính là để đối nghịch với ông!
……
Hoàng Phủ Bạc Ái đi đến phòng bếp, nhìn Thịnh Vị Ương cầm cái muỗng chép miệng nếm canh chân giò hun khói nấm hương, cong mắt cười, khóe môi còn dính một chút nước canh, sáng lấp lánh.
Bỗng chốc, Hoàng Phủ Bạc Ái lại có thể mềm lòng đầy đất,
“Thịnh Vị Ương, cánh tay cô còn chưa có lành nấu cơm làm gì?”
Thịnh Vị Ương nâng nâng mi, trong miệng bất mãn lầu bầu, “Đâu có khoa trương như vậy, đã tốt không sai biệt lắm rồi, anh bảo Charles bỏ miếng thạch cao này ra cho tôi đi.”
“Không bỏ!” Hoàng Phủ Bạc Ái cự tuyệt.
“Bỏ đi!” Thịnh Vị Ương trừng mắt liếc nhìn anh một cái, sau đó cánh tay khác bưng canh chân giò hun khói nấm hương tới, mới vừa duỗi tay ra, đã bị Hoàng Phủ Bạc Ái bóp chặt cánh tay,
“Bảo cô đừng nhúc nhích!”
Hai mắt Thịnh Vị Ương mê mang nháy mắt, “Vậy nếu không thì ai bưng?”
Ngụ ý chính là, Hoàng Phủ ba tuổi, anh tới bưng.
Khóe môi Hoàng Phủ Bạc Ái kéo một cái, lại có thể thật sự thành thành thật thật bưng tô canh đã múc đầy lên, còn ra vẻ ngoan thanh mắng một câu,
“Nhìn bộ dáng chân tay vụng về của cô đi!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.