Hàng Tỷ Cưng Chiều Vợ : Nam Thần Hôn Sâu 101℃
Chương 1364: Tiểu Vị Ương, Anh Không Ngại Em Thường Xuyên Đùa Giỡn Anh.
Mộc Mộc Thố Thố
03/06/2021
Editor: May
Trở lại phòng.
Mới vừa đóng cửa phòng, Thịnh Vị Ương còn chưa kịp nhấc chân, đã bị Hoàng Phủ Bạc Ái dùng một tay túm chặt eo nhỏ.
Hơi dùng sức, liền dễ như trở bàn tay lọt vào trong lòng ngực, xoay tròn một trăm tám mươi độ, để cô ở giữa ngực và trên vách tường sau lưng.
Chợt cúi đầu, liền hung hăng hôn lên.
Ánh đèn phản chiếu, phác thảo loang lổ, chui tai đỏ như máu trên tai trái người đàn ông càng thêm tà mị, nhuộm đẫm một mảnh không khí làm người triền miên này.
Không khí chảy xuôi, chỉ còn lại có tiếng hít thở xen lẫn nhau, lại một nụ hôn đau khổ đến thâm tình.
Thật lâu sau.
Mới buông lỏng ra.
……
Lòng bàn tay Hoàng Phủ Bạc Ái vuốt ve cánh môi thủy nộn của Thịnh Vị Ương, một cái cánh tay khác bá đạo “Vách tường đông”,
“Tiểu Vị Ương, anh không ngại em thường xuyên đùa giỡn anh.”
“Phốc……” Thịnh Vị Ương cười ha ha, cô quả thực cực kỳ thích Hoàng Phủ Bạc Ái chỉ ở trước mặt cô mới có vẻ đáng yêu như vậy.
Ngực còn hơi thở gấp phập phồng, quyết đoán, móng vuốt vỗ một cái ở trên mông Hoàng Phủ Bạc Ái, còn cố ý véo một chút, ngữ khí nhẹ nhàng lại trêu chọc,
“Tắm rửa,”
Sau đó liền cong eo, chui ra từ dưới nách Hoàng Phủ Bạc Ái.
Hoàng Phủ Bạc Ái cười khẽ xoay người, ngay sau đó liền theo sát,
“Cùng nhau tắm.”
“Cút……”
……
Cuối cùng, vị Bạc Ái thiếu gia nào đó tự mình lẻ loi đi tắm rửa trước.
Thịnh Vị Ương còn ghé vào trên thảm lông nhung, hứng thú bừng bừng lấy ipad xem địa điểm du lịch, kế hoạch ngày mai nên đi nơi nào chơi.
Editor: May
Không có giai nhân cùng tắm uyên ương, tốc độ tắm rửa của Hoàng Phủ Bạc Ái cực mau, hận không thể chưa đến mười phút liền đi ra từ phòng tắm.
Lập tức đi tới, ngồi xếp bằng ở trên thảm bên cạnh Thịnh Vị Ương.
……
“Ba tuổi, anh tắm đây là tắm chiến đấu quân sự sao?”
Thịnh Vị Ương nâng mí mắt một chút, vừa nói vừa đưa ly thủy tinh đã rót nước bên tay cho Hoàng Phủ Bạc Ái.
Đây là thói quen Thịnh Vị Ương dưỡng thành cho Hoàng Phủ Bạc Ái, sau khi tắm rửa xong uống một ly nước sôi để nguội, bổ sung hơi nước mất đi trong thân thể.
Hoàng Phủ Bạc Ái tiếp nhận ly thủy tinh, uống một ngụm, sau đó lạnh lùng nói, lộ ra bất mãn và kháng nghị mãnh liệt,
“Ai bảo em không cùng tắm với anh.”
Thịnh Vị Ương hoa hoa lệ lệ làm lơ, vẫn chôn đầu hết sức chuyên chú xem địa điểm du lịch như cũ, quả thực còn muốn nghiêm túc hơn đi học ở trường,
“Ba tuổi, ngày mai chúng ta đi núi Đàn Hương được không?”
Khóe môi Hoàng Phủ Bạc Ái kéo một cái, lại uống một ngụm nước sôi để nguội vào, giống như như vậy liền có thể dập tắt lửa giận tràn ngập của anh,
“Được!”
“Nhưng mà em cũng muốn đi bãi cỏ Kualoa Ranch……” Thịnh Vị Ương lại cắn ngón tay lẩm bẩm tự nói.
Hoàng Phủ Bạc Ái duỗi tay nhéo chóp mũi Thịnh Vị Ương một chút,
“Đần! Dù sao cũng không vội trở về, ngày mai đi núi Đàn Hương, ngày mốt đi bãi cỏ.”
Thịnh Vị Ương liền nhấc đầu, bẹp một cái hôn qua,
“Quả nhiên ba tuổi đối với em tốt nhất.”
“Hừ!” Vị thiếu gia kiêu ngạo nào đó thực lãnh diễm hừ một tiếng, vẻ mặt em nói nhảm, Thịnh Vị Ương nhìn đến nhịn không được hé miệng cười không ngừng.
Thật ra, Hoàng Phủ Bạc Ái là một người rất dễ dỗ, mỗi lần cô làm nũng với anh thì anh liền hết giận.
Quả nhiên là quỷ ấu trĩ đáng yêu muốn chết!
……
Trở lại phòng.
Mới vừa đóng cửa phòng, Thịnh Vị Ương còn chưa kịp nhấc chân, đã bị Hoàng Phủ Bạc Ái dùng một tay túm chặt eo nhỏ.
Hơi dùng sức, liền dễ như trở bàn tay lọt vào trong lòng ngực, xoay tròn một trăm tám mươi độ, để cô ở giữa ngực và trên vách tường sau lưng.
Chợt cúi đầu, liền hung hăng hôn lên.
Ánh đèn phản chiếu, phác thảo loang lổ, chui tai đỏ như máu trên tai trái người đàn ông càng thêm tà mị, nhuộm đẫm một mảnh không khí làm người triền miên này.
Không khí chảy xuôi, chỉ còn lại có tiếng hít thở xen lẫn nhau, lại một nụ hôn đau khổ đến thâm tình.
Thật lâu sau.
Mới buông lỏng ra.
……
Lòng bàn tay Hoàng Phủ Bạc Ái vuốt ve cánh môi thủy nộn của Thịnh Vị Ương, một cái cánh tay khác bá đạo “Vách tường đông”,
“Tiểu Vị Ương, anh không ngại em thường xuyên đùa giỡn anh.”
“Phốc……” Thịnh Vị Ương cười ha ha, cô quả thực cực kỳ thích Hoàng Phủ Bạc Ái chỉ ở trước mặt cô mới có vẻ đáng yêu như vậy.
Ngực còn hơi thở gấp phập phồng, quyết đoán, móng vuốt vỗ một cái ở trên mông Hoàng Phủ Bạc Ái, còn cố ý véo một chút, ngữ khí nhẹ nhàng lại trêu chọc,
“Tắm rửa,”
Sau đó liền cong eo, chui ra từ dưới nách Hoàng Phủ Bạc Ái.
Hoàng Phủ Bạc Ái cười khẽ xoay người, ngay sau đó liền theo sát,
“Cùng nhau tắm.”
“Cút……”
……
Cuối cùng, vị Bạc Ái thiếu gia nào đó tự mình lẻ loi đi tắm rửa trước.
Thịnh Vị Ương còn ghé vào trên thảm lông nhung, hứng thú bừng bừng lấy ipad xem địa điểm du lịch, kế hoạch ngày mai nên đi nơi nào chơi.
Editor: May
Không có giai nhân cùng tắm uyên ương, tốc độ tắm rửa của Hoàng Phủ Bạc Ái cực mau, hận không thể chưa đến mười phút liền đi ra từ phòng tắm.
Lập tức đi tới, ngồi xếp bằng ở trên thảm bên cạnh Thịnh Vị Ương.
……
“Ba tuổi, anh tắm đây là tắm chiến đấu quân sự sao?”
Thịnh Vị Ương nâng mí mắt một chút, vừa nói vừa đưa ly thủy tinh đã rót nước bên tay cho Hoàng Phủ Bạc Ái.
Đây là thói quen Thịnh Vị Ương dưỡng thành cho Hoàng Phủ Bạc Ái, sau khi tắm rửa xong uống một ly nước sôi để nguội, bổ sung hơi nước mất đi trong thân thể.
Hoàng Phủ Bạc Ái tiếp nhận ly thủy tinh, uống một ngụm, sau đó lạnh lùng nói, lộ ra bất mãn và kháng nghị mãnh liệt,
“Ai bảo em không cùng tắm với anh.”
Thịnh Vị Ương hoa hoa lệ lệ làm lơ, vẫn chôn đầu hết sức chuyên chú xem địa điểm du lịch như cũ, quả thực còn muốn nghiêm túc hơn đi học ở trường,
“Ba tuổi, ngày mai chúng ta đi núi Đàn Hương được không?”
Khóe môi Hoàng Phủ Bạc Ái kéo một cái, lại uống một ngụm nước sôi để nguội vào, giống như như vậy liền có thể dập tắt lửa giận tràn ngập của anh,
“Được!”
“Nhưng mà em cũng muốn đi bãi cỏ Kualoa Ranch……” Thịnh Vị Ương lại cắn ngón tay lẩm bẩm tự nói.
Hoàng Phủ Bạc Ái duỗi tay nhéo chóp mũi Thịnh Vị Ương một chút,
“Đần! Dù sao cũng không vội trở về, ngày mai đi núi Đàn Hương, ngày mốt đi bãi cỏ.”
Thịnh Vị Ương liền nhấc đầu, bẹp một cái hôn qua,
“Quả nhiên ba tuổi đối với em tốt nhất.”
“Hừ!” Vị thiếu gia kiêu ngạo nào đó thực lãnh diễm hừ một tiếng, vẻ mặt em nói nhảm, Thịnh Vị Ương nhìn đến nhịn không được hé miệng cười không ngừng.
Thật ra, Hoàng Phủ Bạc Ái là một người rất dễ dỗ, mỗi lần cô làm nũng với anh thì anh liền hết giận.
Quả nhiên là quỷ ấu trĩ đáng yêu muốn chết!
……
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.