Hàng Tỷ Cưng Chiều Vợ : Nam Thần Hôn Sâu 101℃
Chương 1107: Tôi còn sống, em cao hứng không?
Mộc Mộc Thố Thố
19/06/2018
Lạc Trạch cười,
“Tiểu Ngũ, ngày mai đi, tôi muốn ngày mai liền đi tìm chị tôi, nói cho chị ấy biết.”
Bạc Tuyển gật gật đầu,
“Ừ, cần tôi làm cái gì không?”
Bỗng chốc, ý cười nơi khóe miệng Lạc Trạch hơi dừng một chút, có chút cứng đờ, ánh mắt cũng trở nên thấp thỏm lên, bất an hỏi,
“Tiểu Ngũ, tôi còn sống, em cao hứng không?”
Bạc Tuyển ngẩn ra, tay giữ chặt càng nắm chặt một chút,
“Cao hứng, mặc kệ anh là Thịnh Trạch hay là Lạc Trạch, anh đều là bé trai lưu lại trong trí nhớ tôi từ mười năm trước.”
Vẫn là bé trai luôn đi theo cô gọi “Tiểu Ngũ Tiểu Ngũ” lúc trước.
Lập tức, sắc mặt cô đơn của người đàn ông thật giống như được ánh mặt trời chiếu rọi, tất cả mây đen dày đặc rút đi,
“Tiểu Ngũ, ngày mai em có thể bồi tôi không?”
“Được.”
……
Lúc sau, Bạc Tuyển liền trở về biệt thự.
Vẻ mặt Bạc Tứ bát quái chạy tới,
“Tiểu Ngũ, thế nào, trêu chọc Lạc Trạch thiếu gia kia thế nào rồi? Hẳn sẽ không lại té xỉu game over đưa bệnh viện cấp cứu chứ!”
Biểu tình của Bạc Tuyển có chút dại ra, đột nhiên cả kinh,
“Anh tư, anh vừa mới nói cái gì?”
Vẻ mặt Bạc Tứ hắc tuyến tung bay, yên lặng đấm ngực gào, vì sao cả gia đình đều không có người nghe tôi nói chuyện hả……
“Tiểu Ngũ, ngày mai đi, tôi muốn ngày mai liền đi tìm chị tôi, nói cho chị ấy biết.”
Bạc Tuyển gật gật đầu,
“Ừ, cần tôi làm cái gì không?”
Bỗng chốc, ý cười nơi khóe miệng Lạc Trạch hơi dừng một chút, có chút cứng đờ, ánh mắt cũng trở nên thấp thỏm lên, bất an hỏi,
“Tiểu Ngũ, tôi còn sống, em cao hứng không?”
Bạc Tuyển ngẩn ra, tay giữ chặt càng nắm chặt một chút,
“Cao hứng, mặc kệ anh là Thịnh Trạch hay là Lạc Trạch, anh đều là bé trai lưu lại trong trí nhớ tôi từ mười năm trước.”
Vẫn là bé trai luôn đi theo cô gọi “Tiểu Ngũ Tiểu Ngũ” lúc trước.
Lập tức, sắc mặt cô đơn của người đàn ông thật giống như được ánh mặt trời chiếu rọi, tất cả mây đen dày đặc rút đi,
“Tiểu Ngũ, ngày mai em có thể bồi tôi không?”
“Được.”
……
Lúc sau, Bạc Tuyển liền trở về biệt thự.
Vẻ mặt Bạc Tứ bát quái chạy tới,
“Tiểu Ngũ, thế nào, trêu chọc Lạc Trạch thiếu gia kia thế nào rồi? Hẳn sẽ không lại té xỉu game over đưa bệnh viện cấp cứu chứ!”
Biểu tình của Bạc Tuyển có chút dại ra, đột nhiên cả kinh,
“Anh tư, anh vừa mới nói cái gì?”
Vẻ mặt Bạc Tứ hắc tuyến tung bay, yên lặng đấm ngực gào, vì sao cả gia đình đều không có người nghe tôi nói chuyện hả……
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.