Chương 56: Tôi nhìn thấy hết rồi
Loan Thiên Bình
08/05/2024
Trương Gia Nhi không thể ngồi yên được nữa cô ta đứng dậy ra sức cào cấu khắp người. Càng ngày lực tay càng mạnh khiến da rướm máu. Mọi người nhìn thấy hiếu kỳ bàn luận sôi nổi.
Đàm Mạnh Hùng thấy cô ta không thể kiềm chế được nữa nên đã đứng lên rời đi để Trương Gia Vũ giải quyết. Nhưng ả lại chụp lấy cánh tay của hắn.
- Anh đừng đi. Ở lại giúp em với! Ây da ngứa quá!
- Mau đưa em cậu đi!
Đàm Mạnh Hùng giật tay khỏi Trương Gia Nhi. Cô ta ngồi xuống ghế, chợt cô nhìn thấy một người. Như nhớ ra điều gì đó cô đứng dậy đi xồng xộc đến chỗ Dương Mộc Thanh đang đứng đối diện hồ bơi quan sát cô từ nãy giờ. Trương Mộc Tuệ đứng bên cạnh thấy ả ta như muốn xông đến phía này bất giác cầm tay lôi con gái ra sau lưng mình che chắn cho cô.
- Là cô làm có đúng vậy không? Là mẹ con các người bày trò hãm hại tôi đúng không?
- Cô nói nhăng nói cuội gì vậy hả?
- Còn xảo biện? Tôi vì mặc cái đầm này nên mới bị ngứa như vậy. Bà mau tránh ra một bên cho tôi xử nó.
Trương Gia Nhi vừa gãi cánh tay đã sưng đỏ cả lên vừa tiến tới giằng co với Trương Mộc Tuệ. Dương Mộc Thanh kéo bà sang một bên trực tiếp đối đầu với cô ta.
- Cái đầm này là cô một hai muốn mang đi. Bây giờ mặc vào xảy ra chuyện thì quay lại cắn người à? Xem Dương Mộc Thanh tôi dễ bắt nạt lắm hả?
- Dì à cháu xin lỗi vì không quản nổi em cháu.
- Gia Vũ!? Cái thằng này con có em từ lúc nào dì lại không biết?
- Chuyện này không tiện nói ở đây, khi khác con sẽ giải thích ạ. Mau theo anh về!
Trương Gia Vũ quay sang nắm lấy cổ tay Trương Gia Nhi kéo đi. Nhưng cô ta lại gạt tay ra gào lên:
- Không! Mau buông tay em ra. Con nhỏ này thật sự đã hại em mà! Sao có thể bỏ qua cho nó được.
- Em làm loạn như vậy thấy chưa đủ mất mặt hả? Hai người đó là dì và chị họ của em đấy!
Trương Gia Vũ thấy em gái vẫn còn muốn làm lớn chuyện nên hắn ghé tai nói nhỏ với Trương Gia Nhi. Nhưng cô ta nào giữ được lý trí nữa nên bất chấp nhào lên đẩy Dương Mộc Thanh xuống hồ bơi bên cạnh.
“Ùmm”
- Cứu! C…ứu với!
Trương Gia Vũ hết cách chỉ đành nhảy xuống cứu người em gái làm chuyện ngu ngốc này lên rồi vác về nhà. Âu Chí Kiên đã đứng bên cạnh Dương Mộc Thanh từ lúc nào hạ thấp người nói nhỏ vừa đủ cho cô nghe:
- Là do cô đúng không? Tôi cũng có mặt tại MokDong.
Lời Âu Chí Kiên nói là sự thật. Anh đã thấy cảnh cô rắc một thứ bột gì đó lên trang phục khi cô cầm nó lên xem. Và anh đã chờ trò vui mà cô ấy chuẩn bị cho ngày hôm nay. Quả thật không làm anh thất vọng.
Dương Mộc Thanh không tỏ ý gì là phủ nhận. Lúc này Đàm Mạnh Hùng đã chen ngang đứng giữa hai người. Khi nãy trên đường qua đây anh thấy giữa hai người có khoảng cách quá gần đi. Không biết tên này đã nói gì với cô cộng thêm chuyện hai người lúc nãy đã làm gì sau hậu hoa viên khiến lòng hắn càng khó giữ bình tĩnh mà vội đi đến.
Lý Hồng Ngọc cùng Ngô Khiêm cũng đi theo cùng. Trương Mộc Tuệ thấy Đàm Mạnh Hùng đứng cạnh con gái liền kéo cô về phía mình thì thầm vào tai cô:
- Con đứng xa Đàm Mạnh Hùng ra một chút. Nhìn những cặp mắt như hình viên đạn đang bắn về con đi kìa.
Dương Mộc Thanh đảo mắt nhanh một lượt, bảo sao đột nhiên cô cảm nhận được nhiều địch ý như vậy. Ngô Khiêm nhận ra cô là người bị thương lần trước liền ngạc nhiên hỏi:
- Là cô gái lần trước tôi gặp ở nhà Mạnh Hùng đúng không? Hôm qua tôi thấy vết thương rất nghiêm trọng mà nhanh như vậy cô đã khỏi rồi!? Tối qua tôi đến nhà hắn mà lại phí công vô ích.
- Sao con lại bị thương vậy? Còn giấu mẹ nữa hả?
Dương Mộc Thanh nhìn Đàm Mạnh Hùng một chút “quản tốt người của ngươi” rồi quay sang đối phó với bà.
- À vì sự cố trường quay thôi. Cũng không có gì nghiêm trọng cả mẹ không cần lo. Hôm nay mẹ cũng thấy con vẫn khỏe mà không phải sao?
- Sao tôi lại nghe được tin cô diễn tệ quá nên chẳng được mấy cảnh quay nhỉ?
Lý Hồng Ngọc cười nhạt giọng bắt bẻ hỏi cô.
Đàm Mạnh Hùng đứng về phía cô lên tiếng:
- Gà nhà tôi không thiếu tài nguyên tới mức đó.
- Cô ta đến Phong Vân từ khi nào mà trở thành người của công ty Đàm tổng vậy? Tôi nhớ không lầm cô ta vẫn còn hợp đồng với Phong Quang.
- Sao tôi phải nói cho cô biết?
Đàm Mạnh Hùng lạnh lùng đáp lại khiến Lý Hồng Ngọc đơ cả người không biết nên trả lời như thế nào nữa. Ngô Khiêm thấy không khí có chút kỳ quái nên lên tiếng phá tan bầu không khí này:
- Uầy! Cô Lý cũng chỉ thắc mắc nên mới hỏi thôi cậu sao phải gắt thế hả? Làm con gái nhà người ta sợ rồi kìa!
- Sợ thì đừng đến gần tôi.
Lý Hồng Ngọc trơ mắt nhìn anh. “Tại sao mọi chuyện lại thành ra thế này? Rõ ràng Đàm Mạnh Hùng thích cô. Cô là nữ chính mà!?”
Đàm Mạnh Hùng thấy cô ta không thể kiềm chế được nữa nên đã đứng lên rời đi để Trương Gia Vũ giải quyết. Nhưng ả lại chụp lấy cánh tay của hắn.
- Anh đừng đi. Ở lại giúp em với! Ây da ngứa quá!
- Mau đưa em cậu đi!
Đàm Mạnh Hùng giật tay khỏi Trương Gia Nhi. Cô ta ngồi xuống ghế, chợt cô nhìn thấy một người. Như nhớ ra điều gì đó cô đứng dậy đi xồng xộc đến chỗ Dương Mộc Thanh đang đứng đối diện hồ bơi quan sát cô từ nãy giờ. Trương Mộc Tuệ đứng bên cạnh thấy ả ta như muốn xông đến phía này bất giác cầm tay lôi con gái ra sau lưng mình che chắn cho cô.
- Là cô làm có đúng vậy không? Là mẹ con các người bày trò hãm hại tôi đúng không?
- Cô nói nhăng nói cuội gì vậy hả?
- Còn xảo biện? Tôi vì mặc cái đầm này nên mới bị ngứa như vậy. Bà mau tránh ra một bên cho tôi xử nó.
Trương Gia Nhi vừa gãi cánh tay đã sưng đỏ cả lên vừa tiến tới giằng co với Trương Mộc Tuệ. Dương Mộc Thanh kéo bà sang một bên trực tiếp đối đầu với cô ta.
- Cái đầm này là cô một hai muốn mang đi. Bây giờ mặc vào xảy ra chuyện thì quay lại cắn người à? Xem Dương Mộc Thanh tôi dễ bắt nạt lắm hả?
- Dì à cháu xin lỗi vì không quản nổi em cháu.
- Gia Vũ!? Cái thằng này con có em từ lúc nào dì lại không biết?
- Chuyện này không tiện nói ở đây, khi khác con sẽ giải thích ạ. Mau theo anh về!
Trương Gia Vũ quay sang nắm lấy cổ tay Trương Gia Nhi kéo đi. Nhưng cô ta lại gạt tay ra gào lên:
- Không! Mau buông tay em ra. Con nhỏ này thật sự đã hại em mà! Sao có thể bỏ qua cho nó được.
- Em làm loạn như vậy thấy chưa đủ mất mặt hả? Hai người đó là dì và chị họ của em đấy!
Trương Gia Vũ thấy em gái vẫn còn muốn làm lớn chuyện nên hắn ghé tai nói nhỏ với Trương Gia Nhi. Nhưng cô ta nào giữ được lý trí nữa nên bất chấp nhào lên đẩy Dương Mộc Thanh xuống hồ bơi bên cạnh.
“Ùmm”
- Cứu! C…ứu với!
Trương Gia Vũ hết cách chỉ đành nhảy xuống cứu người em gái làm chuyện ngu ngốc này lên rồi vác về nhà. Âu Chí Kiên đã đứng bên cạnh Dương Mộc Thanh từ lúc nào hạ thấp người nói nhỏ vừa đủ cho cô nghe:
- Là do cô đúng không? Tôi cũng có mặt tại MokDong.
Lời Âu Chí Kiên nói là sự thật. Anh đã thấy cảnh cô rắc một thứ bột gì đó lên trang phục khi cô cầm nó lên xem. Và anh đã chờ trò vui mà cô ấy chuẩn bị cho ngày hôm nay. Quả thật không làm anh thất vọng.
Dương Mộc Thanh không tỏ ý gì là phủ nhận. Lúc này Đàm Mạnh Hùng đã chen ngang đứng giữa hai người. Khi nãy trên đường qua đây anh thấy giữa hai người có khoảng cách quá gần đi. Không biết tên này đã nói gì với cô cộng thêm chuyện hai người lúc nãy đã làm gì sau hậu hoa viên khiến lòng hắn càng khó giữ bình tĩnh mà vội đi đến.
Lý Hồng Ngọc cùng Ngô Khiêm cũng đi theo cùng. Trương Mộc Tuệ thấy Đàm Mạnh Hùng đứng cạnh con gái liền kéo cô về phía mình thì thầm vào tai cô:
- Con đứng xa Đàm Mạnh Hùng ra một chút. Nhìn những cặp mắt như hình viên đạn đang bắn về con đi kìa.
Dương Mộc Thanh đảo mắt nhanh một lượt, bảo sao đột nhiên cô cảm nhận được nhiều địch ý như vậy. Ngô Khiêm nhận ra cô là người bị thương lần trước liền ngạc nhiên hỏi:
- Là cô gái lần trước tôi gặp ở nhà Mạnh Hùng đúng không? Hôm qua tôi thấy vết thương rất nghiêm trọng mà nhanh như vậy cô đã khỏi rồi!? Tối qua tôi đến nhà hắn mà lại phí công vô ích.
- Sao con lại bị thương vậy? Còn giấu mẹ nữa hả?
Dương Mộc Thanh nhìn Đàm Mạnh Hùng một chút “quản tốt người của ngươi” rồi quay sang đối phó với bà.
- À vì sự cố trường quay thôi. Cũng không có gì nghiêm trọng cả mẹ không cần lo. Hôm nay mẹ cũng thấy con vẫn khỏe mà không phải sao?
- Sao tôi lại nghe được tin cô diễn tệ quá nên chẳng được mấy cảnh quay nhỉ?
Lý Hồng Ngọc cười nhạt giọng bắt bẻ hỏi cô.
Đàm Mạnh Hùng đứng về phía cô lên tiếng:
- Gà nhà tôi không thiếu tài nguyên tới mức đó.
- Cô ta đến Phong Vân từ khi nào mà trở thành người của công ty Đàm tổng vậy? Tôi nhớ không lầm cô ta vẫn còn hợp đồng với Phong Quang.
- Sao tôi phải nói cho cô biết?
Đàm Mạnh Hùng lạnh lùng đáp lại khiến Lý Hồng Ngọc đơ cả người không biết nên trả lời như thế nào nữa. Ngô Khiêm thấy không khí có chút kỳ quái nên lên tiếng phá tan bầu không khí này:
- Uầy! Cô Lý cũng chỉ thắc mắc nên mới hỏi thôi cậu sao phải gắt thế hả? Làm con gái nhà người ta sợ rồi kìa!
- Sợ thì đừng đến gần tôi.
Lý Hồng Ngọc trơ mắt nhìn anh. “Tại sao mọi chuyện lại thành ra thế này? Rõ ràng Đàm Mạnh Hùng thích cô. Cô là nữ chính mà!?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.