Chương 70: Bày mưu
Hoàng Kim (Aiko)
01/02/2024
Ngài Điệp nói không sai, nhưng mà Liễu gia không tầm thường như ngài nghĩ đâu…Bất chợt, cánh cửa mở ra. Một thân ảnh nhẹ nhàng bước vào thu hút sự chú ý của tất cả, nhất là Lam Khải Lương…
- Lạc Thất, cuối cùng cũng đến rồi sao?
Ngô Tuấn Kỳ liếc mắt nhìn người bạn thân bên cạnh. Sau đó lên tiếng phá đi bầu không khí ngượng nghịu.
- Đây là Lạc Thất, cậu ấy cũng là một phần trong kế hoạch!
Điệp Vĩnh Y đưa mắt quan sát người con trai trước mặt mình. Người này mặt mày sáng sủa, thanh tú, nhìn vào mang đến cho người ta cảm giác ưa thích. Chỉ là nhìn y ông lại cảm thấy có chút quen mắt, một cái tên đã từ rất lâu không nhắc đến bỗng dưng hiện lại trong tiềm thức
- Liễu Hạ?
- …ngài biết mẹ tôi sao?
Lạc Thất bất ngờ khi ngje thấy người kia nhắc đến tên mẹ mình. Mẹ của y tính ra không xuất hiện nhiều trong giới thượng lưu. Do đó rất ít người có thể biết đến danh tính của bà. Điệp Vĩnh Y trước mặt là một tromg số ít đó.
- Hóa ra là vậy…
Điệp Vĩnh Y như xâu chuỗi lại được rất cả những gì đang diễn ra trước mắt. Cuối cùng ông đã biết vì sao bọn họ lại phải bày ra một kế hoạch dài dòng như vậy. Hóa ra đều là vì ân oán tình thù hết thẩy…
Tính ra thì ông và mẹ của Lạc Thất cũng có phần quen biết. Năm đó người ông muốn Điệp Vĩnh An cưới là Liễu Hạ nhưng sau khi cậu bỏ đi thì liền muốn chuyển hôn sự sang cho Điệp Sâm. Ấy vậy mà sau một đêm nhà họ Liễu lại xảy ra biến cố. Đứa con gái được cưng sủng bỗng chốc qua đêm với người ta còn bị chụp hình đăng lên báo lá cãi. Kế đó liền biến mất biệt tăm không tung tích. Cũng vì vậy mà Liễu Trân mới có cơ hội bước chân vào Điệp gia chứ thật ra ngay từ đầu vị trí đó đã chẳng thuộc về bà ta…
- Tiếp theo các cậu định làm gì?
Điệp Vĩnh Y sau cùng vẫn chấp thuận kế hoạch đó của hai người Lam Khải Lương. Mất hết tất cả, sống trong đau khổ và nhục nhã. Đó mới là sự trừng phạt thích đáng dành cho người đàn bà độc ác Liễu Trân!
…
Mấy ngày sau…
- Ăn thuii…
An Hòa vui vẻ nhìn tô cháo bốc khói trước mặt. Hôm nay cậu tự nhiên muốn ăn cháo do đó mới kêu chị Tô Hy nấu cho mình ăn. Sau khi nấu xong thì chị ấy phải đi lấy đồ nên để mình cậu trong phòng ăn. Cũng vì trong đây có camera nên Tô Hy mới dám để cậu lại một mình. Nếu không dù có thế nào cô cũng sẽ kè kè không rời cậu nừa bước.
“Hừ, đúng là loại thấp kém!”
Liễu Trân vừa bước xuống bếp đã nhìn thấy cậu. Vốn chán ghét cậu tận xương tủy càng khiến bà ta cay mắt cậu thêm bao giờ hết. Nhưng dẫu vậy bà ta vẫn không có hành động gì quá đáng. Bởi lẽ bà ta còn một kế hoạch to lớn ở phía sau. Sau khi kế hoạch đó diễn ra thì hai cái gai trong mắt bà ta tự động sẽ biến mất.
Nghĩ vậy, Liễu Trân không khỏi cau lên khóe miệng. Là do hai anh em cậu tự chuốc lấy mà thôi! Do đó đừng trách vì sao bà ta độc ác!
An Hòa luống cuống không biết vì sao người trước mặt có vẻ rất ghét cậu. Cậu khẽ nhìn nhìn tô cháo sau đó ngoan ngoãn mà nhìn Liễu Trân nói.
- Dì có có mún ăn hông ạ?
An Hòa đơn thuần muốn mời người kia nhưng mà trong mắt Liễu Trân đó là sự giả tạo. Bà ta nhìn vào tô cháo thịt bằm của cậu. Ánh mât tỏ vẻ khinh thường, kế đó liền bỏ đi không thèm đếm xỉa cậu.
Mà An hòa thì ngây ngốc không biết vì sao Liễu Trân lại không trả lời mình. Cậu bĩu bĩu môi, sau đó ngoan ngoãn ngồi múc cháo ăn. Tay thì khẽ xoa xoa lấy bảo bối trong bụng.
- Bảo bối ăn nhiều nhiều nha!!
Nói với thiên thần nhỏ trong bụng mình. Kế đó cậu liền tiêp tục vui vẻ mà ăn cháo. Mà tất cả hành động đó đều được thu vào tầm mắt của Điệp Sâm…
Hôm nay ông ta không cần phải đến công ty sớm nên giờ này vẫn còn thong thả. Lúc nãy vừa bước xuống cầu thang, ông ta đã nhìn thấy cảnh vợ mình quen thói ức hiếp người khác. Điệp Sâm cũng lười quan tâm nhưng mà không biết vì sao nhìn cậu ngồi đó một mình, biểu cảm cứ y như con nít khiến ông ta không khỏi nhớ đến người trong lòng mà ông ta luôn thương nhớ.
Nếu năm đó ông ta không vì danh vọng tiền bạc thì có phải bây giờ ông ta cũng có thể có một gia đình hạnh phúc hay không? An Hòa và An Đồng cũng sẽ là con của ông ta và Điệp Vĩnh An có phải không?
Nhưng Điệp Sâm biết tất cả là do ông ta lựa chọn. Là ông ta vì danh lợi tiền bạc mà đạp đi tình cảm của mình. Dù có thế nào cũng không thể thay đổi sự thật. Do đó khi nhìn thấy cậu và An Đồng trong lòng Điệp Sâm không khỏi có chút muốn che chở…dẫu sao hai người cũng là con của Điệp Vĩnh An, con của người ông ta cả đời cũng không thể quên được…
…
- Cậu làm tốt thì tôi nhất định sẽ không bạc đãi cậu!
Liễu Trân nhìn Nhã Tần trước mặt nói. Có thể là do số bà ta hên đi. Lúc bà ta đang không biết phải làm cách gì mới có thể đối phó với hai anh em cậu thì Nhã Tần bất chợt xuất hiện. Cũng vì vậy mà hiện giờ hai người họ đang cùng chung chí tuyến.
- Lạc Thất, cuối cùng cũng đến rồi sao?
Ngô Tuấn Kỳ liếc mắt nhìn người bạn thân bên cạnh. Sau đó lên tiếng phá đi bầu không khí ngượng nghịu.
- Đây là Lạc Thất, cậu ấy cũng là một phần trong kế hoạch!
Điệp Vĩnh Y đưa mắt quan sát người con trai trước mặt mình. Người này mặt mày sáng sủa, thanh tú, nhìn vào mang đến cho người ta cảm giác ưa thích. Chỉ là nhìn y ông lại cảm thấy có chút quen mắt, một cái tên đã từ rất lâu không nhắc đến bỗng dưng hiện lại trong tiềm thức
- Liễu Hạ?
- …ngài biết mẹ tôi sao?
Lạc Thất bất ngờ khi ngje thấy người kia nhắc đến tên mẹ mình. Mẹ của y tính ra không xuất hiện nhiều trong giới thượng lưu. Do đó rất ít người có thể biết đến danh tính của bà. Điệp Vĩnh Y trước mặt là một tromg số ít đó.
- Hóa ra là vậy…
Điệp Vĩnh Y như xâu chuỗi lại được rất cả những gì đang diễn ra trước mắt. Cuối cùng ông đã biết vì sao bọn họ lại phải bày ra một kế hoạch dài dòng như vậy. Hóa ra đều là vì ân oán tình thù hết thẩy…
Tính ra thì ông và mẹ của Lạc Thất cũng có phần quen biết. Năm đó người ông muốn Điệp Vĩnh An cưới là Liễu Hạ nhưng sau khi cậu bỏ đi thì liền muốn chuyển hôn sự sang cho Điệp Sâm. Ấy vậy mà sau một đêm nhà họ Liễu lại xảy ra biến cố. Đứa con gái được cưng sủng bỗng chốc qua đêm với người ta còn bị chụp hình đăng lên báo lá cãi. Kế đó liền biến mất biệt tăm không tung tích. Cũng vì vậy mà Liễu Trân mới có cơ hội bước chân vào Điệp gia chứ thật ra ngay từ đầu vị trí đó đã chẳng thuộc về bà ta…
- Tiếp theo các cậu định làm gì?
Điệp Vĩnh Y sau cùng vẫn chấp thuận kế hoạch đó của hai người Lam Khải Lương. Mất hết tất cả, sống trong đau khổ và nhục nhã. Đó mới là sự trừng phạt thích đáng dành cho người đàn bà độc ác Liễu Trân!
…
Mấy ngày sau…
- Ăn thuii…
An Hòa vui vẻ nhìn tô cháo bốc khói trước mặt. Hôm nay cậu tự nhiên muốn ăn cháo do đó mới kêu chị Tô Hy nấu cho mình ăn. Sau khi nấu xong thì chị ấy phải đi lấy đồ nên để mình cậu trong phòng ăn. Cũng vì trong đây có camera nên Tô Hy mới dám để cậu lại một mình. Nếu không dù có thế nào cô cũng sẽ kè kè không rời cậu nừa bước.
“Hừ, đúng là loại thấp kém!”
Liễu Trân vừa bước xuống bếp đã nhìn thấy cậu. Vốn chán ghét cậu tận xương tủy càng khiến bà ta cay mắt cậu thêm bao giờ hết. Nhưng dẫu vậy bà ta vẫn không có hành động gì quá đáng. Bởi lẽ bà ta còn một kế hoạch to lớn ở phía sau. Sau khi kế hoạch đó diễn ra thì hai cái gai trong mắt bà ta tự động sẽ biến mất.
Nghĩ vậy, Liễu Trân không khỏi cau lên khóe miệng. Là do hai anh em cậu tự chuốc lấy mà thôi! Do đó đừng trách vì sao bà ta độc ác!
An Hòa luống cuống không biết vì sao người trước mặt có vẻ rất ghét cậu. Cậu khẽ nhìn nhìn tô cháo sau đó ngoan ngoãn mà nhìn Liễu Trân nói.
- Dì có có mún ăn hông ạ?
An Hòa đơn thuần muốn mời người kia nhưng mà trong mắt Liễu Trân đó là sự giả tạo. Bà ta nhìn vào tô cháo thịt bằm của cậu. Ánh mât tỏ vẻ khinh thường, kế đó liền bỏ đi không thèm đếm xỉa cậu.
Mà An hòa thì ngây ngốc không biết vì sao Liễu Trân lại không trả lời mình. Cậu bĩu bĩu môi, sau đó ngoan ngoãn ngồi múc cháo ăn. Tay thì khẽ xoa xoa lấy bảo bối trong bụng.
- Bảo bối ăn nhiều nhiều nha!!
Nói với thiên thần nhỏ trong bụng mình. Kế đó cậu liền tiêp tục vui vẻ mà ăn cháo. Mà tất cả hành động đó đều được thu vào tầm mắt của Điệp Sâm…
Hôm nay ông ta không cần phải đến công ty sớm nên giờ này vẫn còn thong thả. Lúc nãy vừa bước xuống cầu thang, ông ta đã nhìn thấy cảnh vợ mình quen thói ức hiếp người khác. Điệp Sâm cũng lười quan tâm nhưng mà không biết vì sao nhìn cậu ngồi đó một mình, biểu cảm cứ y như con nít khiến ông ta không khỏi nhớ đến người trong lòng mà ông ta luôn thương nhớ.
Nếu năm đó ông ta không vì danh vọng tiền bạc thì có phải bây giờ ông ta cũng có thể có một gia đình hạnh phúc hay không? An Hòa và An Đồng cũng sẽ là con của ông ta và Điệp Vĩnh An có phải không?
Nhưng Điệp Sâm biết tất cả là do ông ta lựa chọn. Là ông ta vì danh lợi tiền bạc mà đạp đi tình cảm của mình. Dù có thế nào cũng không thể thay đổi sự thật. Do đó khi nhìn thấy cậu và An Đồng trong lòng Điệp Sâm không khỏi có chút muốn che chở…dẫu sao hai người cũng là con của Điệp Vĩnh An, con của người ông ta cả đời cũng không thể quên được…
…
- Cậu làm tốt thì tôi nhất định sẽ không bạc đãi cậu!
Liễu Trân nhìn Nhã Tần trước mặt nói. Có thể là do số bà ta hên đi. Lúc bà ta đang không biết phải làm cách gì mới có thể đối phó với hai anh em cậu thì Nhã Tần bất chợt xuất hiện. Cũng vì vậy mà hiện giờ hai người họ đang cùng chung chí tuyến.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.