Chương 16
Lãng Mai Phương
22/06/2013
Buổi tối tại vũ trường Gold, trên sàn nhảy một cô gái với máy tóc dài xõa ngang vai che bớt phần nào khoảng trống của chiếc đầm không dây bó sát người để lộ đôi chân trần, đang nhúng nhảy theo điệu Híp hóp thịnh hành nhất. Cả đám con gái vây xung quanh để tạo nền khiến vũ trường càng náo động hơn.
Ngồi ở quầy rượu Đức Trí đập vào vai bạn:
- Ra nhảy đi?
- Không tao không thích.
- Không thích cái gì, đến đây thì phải chơi hết mình chứ?
- Cậu sao vậy? Bộ bị ông già mắn hả?
Thanh Sang đưa ly rượu lên uống một hơi. Anh đẩy ly về phía người phục vụ ra lệnh:
- Một ly nửa.
Đón ly rượu từ người phục vụ, Sang cười cười:
- Không ! Tao sắp cưới vợ.
Đang ngồi lắc lư theo điệu nhạc nghe Sang thông báo tin cưới vợ, Trọng Ân phá cười sặc sụa:
- Ê, con nhà ai mà xấu số thế?
- Đồ chết bầm ! Tao đang lo đó?
Nghe bạn nói, Đức Trí ôm bụng cười:
- Bộ mày cưới nhằm “sư tử hà đông” hả.
Thanh Sang mặt nhăn nhó thấp giọng:
- Hơn thế nửa là khác.
- Vậy chúc mừng mày nghe.
- …
Nói được vài câu, Trọng Ân rủ Thanh Sang ra sàn nhảy nhưng anh cứ lắc đầu, nhúng vai Trọng Ân kéo Đức Trí đi. Vừa bước ra sàn nhảy không lâu, Trọng Ân nháy mắt với cô gái đang làm tiêu điểm trong ánh đèn mờ ảo cùng tiếng reo hò của đám thanh niên.Kết thúc điệu Híp hóp, nhạc chuyển sang bài My Love thì cô gái đã quàng tay qua cổ bạn nhảy...
- Anh đến lâu chưa?
Trọng Ân trầm giọng:
- Được một lúc, còn em?
Ngọc Như cười:
- Cũng vậy.
- Em qua ngồi chung với bạn anh nhé?
- Anh không lo à?
- Lo gì?
- Thì lo em qua đó ngồi, bạn anh mất tập trung đó.
- Vì sao?
- Ờ…, thì bận ngắm em gái anh đó mà.
Trọng Ân phì cười vuốt mũi cô:
- Nhóc con, em mà có khả năng đó à? Bạn anh không phải tay vừa đâu.
- Anh đừng xem thường em gái anh chứ, coi chừng lầm to đó nha.
- Em với anh thử đi.
- Thử thế nào đây ?
- Nếu em làm được anh phải cho em mượn một thứ. Em chỉ sử dụng trong ngày thôi.
- Em đừng nói với anh là ở đâu đó có cái gì đẹp nghe?
- Hì hì, Đúng là anh hai hiểu em nhất, lâu rồi em không đi Diamon, em muốn cái thẻ ATM của hai.
- Bộ em tính để giành tiền cưới chồng hả? Thẻ em đâu sao không dùng?
- Tự nhiên hôm nay em thích dùng thẻ của anh thôi.
- Còn nếu em thua.
- Anh muốn gì em cũng chìu, nhưng…
- Nhưng gì?
- Nhưng anh không cần biết em làm cách nào miễn bạn anh chịu nhảy với em một bản nhạc và đưa em về là được.
- Làm được mới nói.
- Hi hi…
Ngọc Như nheo mắt tinh nghịch, khi vừa bước vào quán cô đã thấy ông chồng hờ đang ngồi cùng anh hai nên mới tự tin. Trong khi đó Trọng Ân chưa hay biết gì. Mà vẫn đắc thắng vì hiểu tính thằng bạn thân hơn tính nghịch phá của em gái.
Ngồi ở quầy rượu Đức Trí đập vào vai bạn:
- Ra nhảy đi?
- Không tao không thích.
- Không thích cái gì, đến đây thì phải chơi hết mình chứ?
- Cậu sao vậy? Bộ bị ông già mắn hả?
Thanh Sang đưa ly rượu lên uống một hơi. Anh đẩy ly về phía người phục vụ ra lệnh:
- Một ly nửa.
Đón ly rượu từ người phục vụ, Sang cười cười:
- Không ! Tao sắp cưới vợ.
Đang ngồi lắc lư theo điệu nhạc nghe Sang thông báo tin cưới vợ, Trọng Ân phá cười sặc sụa:
- Ê, con nhà ai mà xấu số thế?
- Đồ chết bầm ! Tao đang lo đó?
Nghe bạn nói, Đức Trí ôm bụng cười:
- Bộ mày cưới nhằm “sư tử hà đông” hả.
Thanh Sang mặt nhăn nhó thấp giọng:
- Hơn thế nửa là khác.
- Vậy chúc mừng mày nghe.
- …
Nói được vài câu, Trọng Ân rủ Thanh Sang ra sàn nhảy nhưng anh cứ lắc đầu, nhúng vai Trọng Ân kéo Đức Trí đi. Vừa bước ra sàn nhảy không lâu, Trọng Ân nháy mắt với cô gái đang làm tiêu điểm trong ánh đèn mờ ảo cùng tiếng reo hò của đám thanh niên.Kết thúc điệu Híp hóp, nhạc chuyển sang bài My Love thì cô gái đã quàng tay qua cổ bạn nhảy...
- Anh đến lâu chưa?
Trọng Ân trầm giọng:
- Được một lúc, còn em?
Ngọc Như cười:
- Cũng vậy.
- Em qua ngồi chung với bạn anh nhé?
- Anh không lo à?
- Lo gì?
- Thì lo em qua đó ngồi, bạn anh mất tập trung đó.
- Vì sao?
- Ờ…, thì bận ngắm em gái anh đó mà.
Trọng Ân phì cười vuốt mũi cô:
- Nhóc con, em mà có khả năng đó à? Bạn anh không phải tay vừa đâu.
- Anh đừng xem thường em gái anh chứ, coi chừng lầm to đó nha.
- Em với anh thử đi.
- Thử thế nào đây ?
- Nếu em làm được anh phải cho em mượn một thứ. Em chỉ sử dụng trong ngày thôi.
- Em đừng nói với anh là ở đâu đó có cái gì đẹp nghe?
- Hì hì, Đúng là anh hai hiểu em nhất, lâu rồi em không đi Diamon, em muốn cái thẻ ATM của hai.
- Bộ em tính để giành tiền cưới chồng hả? Thẻ em đâu sao không dùng?
- Tự nhiên hôm nay em thích dùng thẻ của anh thôi.
- Còn nếu em thua.
- Anh muốn gì em cũng chìu, nhưng…
- Nhưng gì?
- Nhưng anh không cần biết em làm cách nào miễn bạn anh chịu nhảy với em một bản nhạc và đưa em về là được.
- Làm được mới nói.
- Hi hi…
Ngọc Như nheo mắt tinh nghịch, khi vừa bước vào quán cô đã thấy ông chồng hờ đang ngồi cùng anh hai nên mới tự tin. Trong khi đó Trọng Ân chưa hay biết gì. Mà vẫn đắc thắng vì hiểu tính thằng bạn thân hơn tính nghịch phá của em gái.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.