Chương 45
Chúc Nỵ
07/01/2021
Sau khi ăn sáng xong thì cả đám lại đi lên phòng khách, Nhất Phàm vừa ngồi xuống sofa là lên tiếng ngay.
\- Ai da đúng là ăn cơm ké ngon thật! Haha bữa nào tao cũng qua ăn được không Thiên Hàn!
\- Nếu mày muốn! Nhưng tao sẽ nói dì Hà làm đủ hai phần thôi! Mày qua sẽ cho mày tự lăn vào bếp làm!
Nhất Phàm nhăn mặt nhăn mày nhìn Thiên Hàn, miệng than thở.
\- Ủa sao kì vậy? Vậy sao gọi là ăn ké được!
\- Thì có sẵn đồ sống, mày chỉ cần nấu!
Nhất Phàm cau mày nhăn nhó, khóe môi giật giật nói.
\- Tao lạy mày Thiên Hàn ơi!
Tư Vũ cười cười vỗ vai Nhất Phàm, miệng an ủi.
\- Thôi chịu đi mày, gọi điện bảo Tử Yên về nấu cho mày ăn!
Nhất Phàm nhăn mặt, tay ôm lấy cánh tay Thiên Hàn giả vờ nhõng nhẽo.
\- Thôi không muốn không muốn đâu, muốn ăn cùng Thiên Hàn ca ca cơ!
Thiên Hàn cau mày đẩy Nhất Phàm ra, miệng nói lời cự tuyệt.
\- Tao đạp một đạp là mày bay!
Nhất Phàm cau có buôn Thiên Hàn ra, miệng quở trách.
\- Mày thiệt tình! Có Vân Y rồi bỏ tao thế à? Buồn mày ghê!
Thiên Hàn nhếch môi cười nhẹ, nhìn Nhất Phàm với ánh mắt nhợt nhạt.
\- Mày có tin tao gọi Tử Yên bảo là mày thích quen nam nhân không!
Nhất Phàm rớt mồ hôi với hắn, khóe môi giật giật nói.
\- Mày muốn Tử Yên về giết tao chết à? Tao còn muốn có vợ mày à?
Lục Hạ cười vui vẻ chỉ chỉ vào Vân Y rồi nói.
\- Nè nè Nhất Phàm à? Vân Y ngồi kế bên kìa! Muốn nó cho vài cước à?
Tư Vũ cười lớn rồi nói.
\- Lục Hạ em có nhầm không? Vân Y có võ đâu mà...
\- Ây nhầm rồi! Nó có võ nha! Cũng đủ để sài đó!
Nhất Phàm trợn mắt nhìn Vân Y, cười gượng hỏi lại.
\- Thật á?
Vân Y mỉm cười gật đầu, miệng từ tốn nói.
\- Chỉ chút chút thôi!
Nhất Phàm hất cù chỏ tay vào Thiên Hàn, miệng không ngừng nói.
\- Thiên Hàn Thiên Hàn! Mày chọn đúng người quá rồi! Người đẹp, học kinh tế, giỏi võ... Haizz đúng là! Quá đỉnh!
Tư Vũ tiếp lời Nhất Phàm nói.
\- Mày đã trùm rồi thêm Vân Y có võ nữa! Cũng đỡ nhỉ!
Thiên Hàn nhíu mày nhìn Tư Vũ, khóe môi nhếch lên cười nhẹ, mấp mấy nói.
\- Thôi bớt đi! Lên thư phòng tao nói chuyện với hai đưa mày một chút!
Tư Vũ và Nhất Phàm nhìn nhau, cau may rồi quay sang nhìn Thiên Hàn, gật đầu rồi đứng lên đi theo Thiên Hàn lên thư phòng.
Vân Y nhìn theo họ khẽ nhíu mày rồi đưa mắt nhìn Lục Hạ hỏi.
\- Ủa Lục Hạ! Bộ có chuyện gì hả? Sao phải lên thư phòng?
\- Tao cũng không biết nữa! Chắc bàn bạc việc này kia vậy á mà!
\- À à!
Lục Hạ gật đầu chuyển chủ đề hỏi.
\- Vân Y! Mày với Thiên Hàn vậy bao giờ?
Vân Y nhíu mày nhìn Lục Hạ, ngơ ngát hỏi.
\- Vậy? Là sao?
\- Thì...
\- À hiểu rồi! Thì vô tình thôi! Là tối hôm đi tiệc Mạch gia về!
Lục Hạ búng tay cười vui vẻ rồi nói.
\- Đúng như tao dự đoán!
Vân Y lại nhíu mày nhìn cô bạn mình khó hiểu.
\- Hả? Dự đoán!
\- Đúng rồi! Từ lúc xảy ra việc Mạch Thinh Thinh thì tao, Tư Vũ và Thiên Hàn đã đoán là mày và Thiên Hàn về thế nào cũng sẽ nhắc lại việc đó và không quên nói rằng có thể cả hai sẽ công khai yêu đối phương! Haha không ngờ thật kìa!
Vân Y cau mày nhó chịu nhìn con bạn mình, tay gõ vào trán Lục Hạ rồi nói.
\- Con này... Mày có phải bạn tao không vậy!
\- Haha thôi mà! Bạn mày mới làm vậy với mày! Mà mày nhận ra mình yêu Thiên Hàn từ lúc nào vậy?
Vân Y suy nghĩ một lúc rồi đưa mắt nhìn Lục Hạ, môi mấp mấy nói.
\- Không nhớ nữa! Chắc từ lúc mày nói với tao á!
Lục Hạ vỗ tay bụp bụp cười vui vẻ nói.
\- Haha tao biết ngay mà! Đúng là tao ghép mày với Thiên Hàn ca ca là không sai!
Vân Y cau có nhìn con bạn mình, tay lại tiếp tục kí vào đầu Lục Hạ.
\- Mày thiệt tình! Thảo nào tao nghe Thiên Hàn nói mày đẩy thuyền tao và Thiên Hàn!
Lục Hạ xoa xoa chỗ đầu vừa bị cô kí, miệng vẫn vui tươi nói!
\- Con này! Tao ghép đúng mà Thiên Hàn vừa đẹp lại vừa tốt! Còn muốn gì nữa!
\- Biết! Biết là vừa đẹp lại vừa tốt nhưng là Bạch Thiên Hàn đó! Một người như anh ấy đứng trên vạn người gái theo nườm nượp! Ai biết được sẽ thế nào!
Lục Hạ cười tà mị nhìn Vân Y rồi nói.
\- À biết ngay mà! Anh ấy đồ! Thì ra là sợ mất bồ chứ gì?
Vân Y chớp chớp mắt liên tục, khóe môi giật giật khước từ.
\- Làm... Làm gì có chứ!
\- Thôi nhìn mặt mày là tao biết! Chắc mấy lúc cũng ghen phải không?
Vân Y phùng má nhăn nhó rồi nói.
\- Không có mà! Nhưng mà mày thấy tao nói đúng không? Bạch Thiên Hàn đó... Ai biết được sẽ thế nào! Thấy quá trời cô chân dài mặt dẹp vây quanh mà! Chắc cũng sẽ như Giả Kiến Minh thôi!
\- Dám so sánh anh với tên họ Giả kia à? Em gan to rồi Triệu Vân Y!
\**Hôm qua không ra chap giờ bù hai chap nha*!
\- Ai da đúng là ăn cơm ké ngon thật! Haha bữa nào tao cũng qua ăn được không Thiên Hàn!
\- Nếu mày muốn! Nhưng tao sẽ nói dì Hà làm đủ hai phần thôi! Mày qua sẽ cho mày tự lăn vào bếp làm!
Nhất Phàm nhăn mặt nhăn mày nhìn Thiên Hàn, miệng than thở.
\- Ủa sao kì vậy? Vậy sao gọi là ăn ké được!
\- Thì có sẵn đồ sống, mày chỉ cần nấu!
Nhất Phàm cau mày nhăn nhó, khóe môi giật giật nói.
\- Tao lạy mày Thiên Hàn ơi!
Tư Vũ cười cười vỗ vai Nhất Phàm, miệng an ủi.
\- Thôi chịu đi mày, gọi điện bảo Tử Yên về nấu cho mày ăn!
Nhất Phàm nhăn mặt, tay ôm lấy cánh tay Thiên Hàn giả vờ nhõng nhẽo.
\- Thôi không muốn không muốn đâu, muốn ăn cùng Thiên Hàn ca ca cơ!
Thiên Hàn cau mày đẩy Nhất Phàm ra, miệng nói lời cự tuyệt.
\- Tao đạp một đạp là mày bay!
Nhất Phàm cau có buôn Thiên Hàn ra, miệng quở trách.
\- Mày thiệt tình! Có Vân Y rồi bỏ tao thế à? Buồn mày ghê!
Thiên Hàn nhếch môi cười nhẹ, nhìn Nhất Phàm với ánh mắt nhợt nhạt.
\- Mày có tin tao gọi Tử Yên bảo là mày thích quen nam nhân không!
Nhất Phàm rớt mồ hôi với hắn, khóe môi giật giật nói.
\- Mày muốn Tử Yên về giết tao chết à? Tao còn muốn có vợ mày à?
Lục Hạ cười vui vẻ chỉ chỉ vào Vân Y rồi nói.
\- Nè nè Nhất Phàm à? Vân Y ngồi kế bên kìa! Muốn nó cho vài cước à?
Tư Vũ cười lớn rồi nói.
\- Lục Hạ em có nhầm không? Vân Y có võ đâu mà...
\- Ây nhầm rồi! Nó có võ nha! Cũng đủ để sài đó!
Nhất Phàm trợn mắt nhìn Vân Y, cười gượng hỏi lại.
\- Thật á?
Vân Y mỉm cười gật đầu, miệng từ tốn nói.
\- Chỉ chút chút thôi!
Nhất Phàm hất cù chỏ tay vào Thiên Hàn, miệng không ngừng nói.
\- Thiên Hàn Thiên Hàn! Mày chọn đúng người quá rồi! Người đẹp, học kinh tế, giỏi võ... Haizz đúng là! Quá đỉnh!
Tư Vũ tiếp lời Nhất Phàm nói.
\- Mày đã trùm rồi thêm Vân Y có võ nữa! Cũng đỡ nhỉ!
Thiên Hàn nhíu mày nhìn Tư Vũ, khóe môi nhếch lên cười nhẹ, mấp mấy nói.
\- Thôi bớt đi! Lên thư phòng tao nói chuyện với hai đưa mày một chút!
Tư Vũ và Nhất Phàm nhìn nhau, cau may rồi quay sang nhìn Thiên Hàn, gật đầu rồi đứng lên đi theo Thiên Hàn lên thư phòng.
Vân Y nhìn theo họ khẽ nhíu mày rồi đưa mắt nhìn Lục Hạ hỏi.
\- Ủa Lục Hạ! Bộ có chuyện gì hả? Sao phải lên thư phòng?
\- Tao cũng không biết nữa! Chắc bàn bạc việc này kia vậy á mà!
\- À à!
Lục Hạ gật đầu chuyển chủ đề hỏi.
\- Vân Y! Mày với Thiên Hàn vậy bao giờ?
Vân Y nhíu mày nhìn Lục Hạ, ngơ ngát hỏi.
\- Vậy? Là sao?
\- Thì...
\- À hiểu rồi! Thì vô tình thôi! Là tối hôm đi tiệc Mạch gia về!
Lục Hạ búng tay cười vui vẻ rồi nói.
\- Đúng như tao dự đoán!
Vân Y lại nhíu mày nhìn cô bạn mình khó hiểu.
\- Hả? Dự đoán!
\- Đúng rồi! Từ lúc xảy ra việc Mạch Thinh Thinh thì tao, Tư Vũ và Thiên Hàn đã đoán là mày và Thiên Hàn về thế nào cũng sẽ nhắc lại việc đó và không quên nói rằng có thể cả hai sẽ công khai yêu đối phương! Haha không ngờ thật kìa!
Vân Y cau mày nhó chịu nhìn con bạn mình, tay gõ vào trán Lục Hạ rồi nói.
\- Con này... Mày có phải bạn tao không vậy!
\- Haha thôi mà! Bạn mày mới làm vậy với mày! Mà mày nhận ra mình yêu Thiên Hàn từ lúc nào vậy?
Vân Y suy nghĩ một lúc rồi đưa mắt nhìn Lục Hạ, môi mấp mấy nói.
\- Không nhớ nữa! Chắc từ lúc mày nói với tao á!
Lục Hạ vỗ tay bụp bụp cười vui vẻ nói.
\- Haha tao biết ngay mà! Đúng là tao ghép mày với Thiên Hàn ca ca là không sai!
Vân Y cau có nhìn con bạn mình, tay lại tiếp tục kí vào đầu Lục Hạ.
\- Mày thiệt tình! Thảo nào tao nghe Thiên Hàn nói mày đẩy thuyền tao và Thiên Hàn!
Lục Hạ xoa xoa chỗ đầu vừa bị cô kí, miệng vẫn vui tươi nói!
\- Con này! Tao ghép đúng mà Thiên Hàn vừa đẹp lại vừa tốt! Còn muốn gì nữa!
\- Biết! Biết là vừa đẹp lại vừa tốt nhưng là Bạch Thiên Hàn đó! Một người như anh ấy đứng trên vạn người gái theo nườm nượp! Ai biết được sẽ thế nào!
Lục Hạ cười tà mị nhìn Vân Y rồi nói.
\- À biết ngay mà! Anh ấy đồ! Thì ra là sợ mất bồ chứ gì?
Vân Y chớp chớp mắt liên tục, khóe môi giật giật khước từ.
\- Làm... Làm gì có chứ!
\- Thôi nhìn mặt mày là tao biết! Chắc mấy lúc cũng ghen phải không?
Vân Y phùng má nhăn nhó rồi nói.
\- Không có mà! Nhưng mà mày thấy tao nói đúng không? Bạch Thiên Hàn đó... Ai biết được sẽ thế nào! Thấy quá trời cô chân dài mặt dẹp vây quanh mà! Chắc cũng sẽ như Giả Kiến Minh thôi!
\- Dám so sánh anh với tên họ Giả kia à? Em gan to rồi Triệu Vân Y!
\**Hôm qua không ra chap giờ bù hai chap nha*!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.