Chương 374: Chia sẻ nhỏ!!!
Hoa lan trắng
25/06/2020
Đang viết thì tự nhiên khóc, ngắt quãng câu chuyện mất rồi. Mình kể tiếp ha, lên cấp 3 đấy mình chỉ lo học thôi với mình cùng địa vị của mấy bạn trong lớp cách nhau 1 trời 1 vực, chỉ chơi được mỗi vài người. Người ta sẽ được xe du lịch đưa rước mỗi cuối tuần hai cuối tháng còn mình sẽ lội bộ thật xa ra bến xe buýt chỉ vì đỡ tốn tiền xe ôm rồi đi 2 chuyến xe đò mới về nhà. Cuộc sống trầm lặng lắm, mình dần dần im lặng, ít cười ít nói hơn, có bạn lúc thấy mình cười thì ngạc nhiên vì cứ ngỡ mình không biết cười. Mà mình ốm dữ lắm 37 kg bền vững, ăn không lên kí nào có bạn mình không quen biết bỗng nói: ' Nhìn nó mặt cũng được mà ốm quá nhìn chướng mắt, xấu chết đi được. ' Mình lặng thin lủi thủi đi không nói không rằng cứ nói mặt kệ nhưng lòng vẫn buồn. Có khi mình không làm gì người ta cũng sẽ ghét không một lí do, đồn đại xấu mình. " Nhìn con đó vậy chứ nó đểu lắm! ". Kết thúc cấp 3 mình lên đại học, mình nói mình sẽ cởi mở tìm nhiều bạn, vui vẻ hơn. Nhưng dần mình cũng biết bạn bè đại học mấy ai tin được, mấy ai tốt thật sự? Lúc mình cười chọc bạn cười thì bạn vui những lúc bạn buồn mình an ủi. Vậy những lúc mình trầm lặng, không muốn cười thì bạn nói mình hung dữ, tính tình kì cục, chia sẻ thì nói kể lể về nhà bày bộ mặt đó ra cho cha mẹ mình coi đi. Mình là con người nên cũng biết vui buồn chứ. Sau những nụ cười đó ai thấy mình đau? Mấy bạn có nhớ trong truyện có tập mình viết Trang Dụ trượt chân té dài tới nhà tắm không? Ha ha, thật ra đó là mình té đập mạnh xuống nền trượt chân dài đụng muốn đổ hết chén dĩa luôn. Ở trọ mà một mình nữa, đâu ai đỡ mình như Cố Ngạo đỡ Trang Dụ đâu. Đó chỉ là tưởng tượng để mình vượt qua nỗi cô đơn thôi hà.
Mới đầu mình viết vì thấy thích thích sau nó lại là nơi mình mặt sức tưởng tượng, đem nhưng mong muốn của mình viết ra, những gì mình thấy mình biết qua mỗi người lướt qua cuộc đời mình. Với lại đọc comment của mấy bạn cũng vui, mình tự nhiên cười cười vậy đó. Đây giống như thế giới riêng của mình, quen được nhiều bạn tuy không cần nhìn thấy mặt, không tiếp xúc trực tiếp, không cùng tuổi tác.
Nói nhảm nảy giờ nhiều quá rồi. Sorry đã làm tâm trạng mấy bạn không vui nha. Ừm, qua năm mới rồi nè chúc các bạn gặp nhiều may mắn, hạnh phúc nga.
Mới đầu mình viết vì thấy thích thích sau nó lại là nơi mình mặt sức tưởng tượng, đem nhưng mong muốn của mình viết ra, những gì mình thấy mình biết qua mỗi người lướt qua cuộc đời mình. Với lại đọc comment của mấy bạn cũng vui, mình tự nhiên cười cười vậy đó. Đây giống như thế giới riêng của mình, quen được nhiều bạn tuy không cần nhìn thấy mặt, không tiếp xúc trực tiếp, không cùng tuổi tác.
Nói nhảm nảy giờ nhiều quá rồi. Sorry đã làm tâm trạng mấy bạn không vui nha. Ừm, qua năm mới rồi nè chúc các bạn gặp nhiều may mắn, hạnh phúc nga.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.