Chương 301: Con nhỏ này chán sống!
Hoa lan trắng
25/06/2020
Trong lúc mọi người đang canh me con ả hồ ly tinh thì hai nhóc con tiểu Hi bà bé Gấu đang hăng hái ngồi xem phim siêu nhân. Coi một lúc, bé Gấu kéo tay tiểu Hi cất giọng non nớt của mình lên.
" Anh Thỏ ơi, em muốn ăn kem. Chúng ta đi lấy kem ăn nha. Bé Gấu thèm lắm rồi. "
Leo xuống ghế, tiểu Hi năm tay bé Gấu đỡ xuống:
" Được! Chúng ta đi lấy kem ăn. Em theo anh, đi từ từ kẻo té nha. "
" Dạ, anh Thỏ là tốt với bé Gấu nhất. Hi hi! "
Hai nhóc tò te đi xuống lầu, Cố Hàm thấy thế đi lại gần hai nhóc:
" Các con đi đâu đó? Cha đã dặn là không được xuống lầu cho đến khi nào cha kêu mà. Các con hư lắm nha. "
Bé Gấu chớp chớp mắt, ngậm ngón tay trong miệng, cúi đầu hối lỗi.
" Bé Gấu xin lỗi cha Hàm. Tại con thèm ăn kem quá nên kêu anh Thỏ đi lấy a. Cha Hàm đừng giận, bé Gấu không ăn nữa. "
Bộ dáng đáng yêu tới chết người này thì ai mà nỡ phạt. Cố Hàm ngồi thấp xuống, hôn lên đôi má phúm phím của nhóc, nhẹ giọng nói.
" Cha không phạt các con đâu ha. Bé Gấu muôn ăn kem thì cùng anh Hi đi lấy ăn đi. Vài hôm nữa cha đem kem trữ trong phòng chơi để các con dễ lấy ăn hơn. Nhưng mà các con nhớ một ngày ăn được 2 cây kem thôi đó, ăn nhiều sìn bụng đấy. "
Vui sướng vì được cho phép ăn kém, bé Gấu cũng hôn lên má anh đáp trả lại thay cho lời cảm ơn. Tiểu Hi đứng kế bên hơi hơi ganh tị, chen mỏ vào:
" Con cũng muốn được thơm thơm nữa. Cha và bé Gấu chơi kì không thương con gì hết trơn. Con là người không phải là không khí nha. "
Cố Hàm lắc đầu cười, ôm bé hôn một cái để thỏa đam mê của nhóc. Bé Gấu thích thú, chồm qua hôn tiểu Hi liên tục mấy cái.
" Bé Gấu cũng thích hôn anh Thỏ nữa. Moa moa moa. "
Xong màn hôn hít, hai bé nắm tay nhau tiến vào nhà bếp. Vừa lúc con ả hồ ly quấn khăng tắm ngang hong để che cái mông đi ra. Bé Gấu nhìn thấy cô thì lập tức những kí ức đáng sợ ùa về cùng một lúc trong đầu bé. Nhóc chỉ tay về ả, nước mắt bổng chốc chảy xuống:
" Phù thủy... xấu xa. Hu hu... Thùng rác... bỏ bé Gấu, đánh... bé Gấu... hu hu! "
" Ồ, Dương Bình đó à. Mày dạo này trắng trẻo mập mạp ra phết. Ha ha, mày chuẩn bị về nhà cùng tao sống những ngày ' hạnh phúc ' như xưa nhen. "
Bậm bậm môi, bé Gấu nhào tới cắn mạnh vào đùi cô ta:
" Xấu xa, cắn chết mụ phù thủy như bà... Xấu xa. "
Ả bị đau vừa mắng vừa vun tay tát mạnh vào mặt bé Gấu.
" Cái thằng nhóc thối này. Nhả ra ngay. Tao đánh cho mày không còn một cái răng. "
Bé Gấu bị đánh văng ra, nằm xảy lai trên nền nhà. Tiểu Hi sợ hết hồn khóc thét chạy đến ôm bé Gấu, kêu Cố Hàm liên tục:
" Hu hu, cha ơi cứu bé Gấu cha ơi. Bé Gấu em có sao không? Đồ phù thủy độc ác. Cha ơi cha, cứu bé Gấu. "
" Ha, thêm một thằng ranh con mất dạy nữa à. Được rồi, hôm tay tao sẽ cho tụi bây biết mùi đau đơn là thế nào. "
Nói rồi ả dùng tay quơ loạn xạ đánh hai nhóc, tiểu Hi dùng thân mình che chở cho bé Gấu không để bé bị dính cái nào. Cố Hàm cùng mọi người nghe tiếng la thất thanh của tiểu Hi liền chạy vào, thấy cảnh này ai cũng tức đến run bần bậc. Cố Hàm nhào tới tát cho ả hai bạc tay, vội vội vàng vàng ngồi kiểm tra hai nhóc:
" Tiểu Hi, bé Gấu! Các con có sao không? Trời ơi, sao mà bầm đỏ hết rồi. Khốn nạn. "
Tiểu Hi khóc nấc ôm bé Gấu nhắm nghiền mắt nằm bấc động:
" Cha ơi, cứu bé Gấu. Hu hu! Ả đánh bé Gấu xỉu luôn rồi. Cứu bé Gấu của con. Miệng em ấy chảy máu rồi nè. Cha ơi cha. "
"Tiểu Hi đừng sợ, con giờ để cha bé bé Gấu về phòng kiểm tra đã. Ai đến đây giúp con ôm tiểu Hi cùng bé Gấu về phòng với. "
Uông Nguyệt Hoa chạy đến bế tiểu Hi lên dỗ dành rồi theo Cố Hàm lên phòng. Cố Ngạo bốp tay răn rắc, tới túm đầu cô ta kéo lên quất thêm mấy bộp tay:
" Chuyến này con tu không nổi với con quỷ hôn ly đội lốp người này rồi. Anh em, đến đem con nhỏ này trói chặt vào cột nhà dùm con. Mọi người muốn đánh ả bao nhiêu cái cũng được. Chờ anh hai xuống, chúng ta sẽ để anh hai thi hành án cạo đầu khô con nhỏ này trả thù cho hai đứa cháu tội nghiệp của chúng ta. "
Mấy thanh niên cao to, kéo ả đi trói ngay tại phòng bếp. Nhét miếng nùi dẻ lau nhà vào miệng để cô ta khỏi ú ớ la hét. Ả hoảng loạn ngọ ngậy, lắc đầu không muốn bị trói. Cố Ngạo nâng cằm ả lên, nghiến răng ken két:
" Mày nghĩ đây là địa bàn của ai mà dám đánh cháu tao hử? Mày là muốn chết sơm đây mà. Yên tâm, tao sẽ để mày sống sót quay về nhà ha. Bộ dạng mày càng te tua, càng xấu xí thì đăng lên mạng người ta mới hả dạ vì trừng trị được một con hồ ly không biết liêm sĩ. Ây du, chân mày sao đáng ghét thế, để tao làm đẹp lại cho mày ha. Hắc hắc! Tiểu Hủ lấy dùm anh cái dao Thái. "
" Dạ! "
Sẵn trong bếp, Cố Hủ lấy dao đưa tận tay anh trong tích tắc. Anh cầm dao huơ huơ trước mặt ả, tặc lưỡi:
" Ai du, con dao nhà mình bén dữ ta. Nay nó có tác dụng mới là cạo lông hồ ly rồi. He he, thử nghiệm xem nào. Anh cả, tiểu Hủ giữ chặt đầu cô ta giúp em. Em phải tích đức cho con, lỡ ã ngọ ngậy là mặt ả dính mấy đường đỏ thì em không biết đâu. Tâm lý em yếu lắm! Tiểu Thần, em lấy điện thoại quay cận cảnh mặt ả bị cạo lông mày nhen. Nhớ đừng để dính mặt anh nhen. Hư hình ảnh anh hết. "
Nghe theo lời anh, mọi người bắt tay vào thực hiện trọng trách vĩ đại của mình. Trang Bảo, Trang Dụ và Cố Chính Khanh thì đứng kế bên xem trò vui. Nhìn hai cái chân mày ả dần dần rụng hết trơn, mọi người hả dạ gì đâu ấy. Cạo sạch bách hai cái chân mày, Cố Ngạo đi lấy gương để trước mặt ả, đắc ý khoe khoang:
" Mày nhìn đi, có phải đẹp hơn lúc nãy không? Hắc hắc. Tay nghề tao cao siêu lắm, cạo cái là không chừa một cộng lông mày nào. Đẹp nhỉ, anh em vỗ tay khen Ngạo thiếu gia cái nào. "
" Bốp bốp bốp... hay lắm, một tác phẩm tuyệt vời. Bọn này cũng muốn trả thù ả nữa. "
Trang Bảo cầm lọ ớt đi đến, xua xua mọi người qua một bên:
" Bây giờ đến lượt tiểu Bảo trả thù cho con trai và con dâu tương lai của mình. Hừ, ông đây không làm cô sáng mắt ra. Dám đánh con ông, ông đánh mi bờm đầu. "
Nắm chặt tay, Trang Bảo tặng ả một cú đấm ngay mũi chuẩn không cần chỉnh. Dĩ nhiên mũi ả chảy ra quá trời máu. Đụng ai chứ đụng người thân Trang Bảo là chuẩn bị đổ máu. Bảo đại gia chấp hết!
" Anh Thỏ ơi, em muốn ăn kem. Chúng ta đi lấy kem ăn nha. Bé Gấu thèm lắm rồi. "
Leo xuống ghế, tiểu Hi năm tay bé Gấu đỡ xuống:
" Được! Chúng ta đi lấy kem ăn. Em theo anh, đi từ từ kẻo té nha. "
" Dạ, anh Thỏ là tốt với bé Gấu nhất. Hi hi! "
Hai nhóc tò te đi xuống lầu, Cố Hàm thấy thế đi lại gần hai nhóc:
" Các con đi đâu đó? Cha đã dặn là không được xuống lầu cho đến khi nào cha kêu mà. Các con hư lắm nha. "
Bé Gấu chớp chớp mắt, ngậm ngón tay trong miệng, cúi đầu hối lỗi.
" Bé Gấu xin lỗi cha Hàm. Tại con thèm ăn kem quá nên kêu anh Thỏ đi lấy a. Cha Hàm đừng giận, bé Gấu không ăn nữa. "
Bộ dáng đáng yêu tới chết người này thì ai mà nỡ phạt. Cố Hàm ngồi thấp xuống, hôn lên đôi má phúm phím của nhóc, nhẹ giọng nói.
" Cha không phạt các con đâu ha. Bé Gấu muôn ăn kem thì cùng anh Hi đi lấy ăn đi. Vài hôm nữa cha đem kem trữ trong phòng chơi để các con dễ lấy ăn hơn. Nhưng mà các con nhớ một ngày ăn được 2 cây kem thôi đó, ăn nhiều sìn bụng đấy. "
Vui sướng vì được cho phép ăn kém, bé Gấu cũng hôn lên má anh đáp trả lại thay cho lời cảm ơn. Tiểu Hi đứng kế bên hơi hơi ganh tị, chen mỏ vào:
" Con cũng muốn được thơm thơm nữa. Cha và bé Gấu chơi kì không thương con gì hết trơn. Con là người không phải là không khí nha. "
Cố Hàm lắc đầu cười, ôm bé hôn một cái để thỏa đam mê của nhóc. Bé Gấu thích thú, chồm qua hôn tiểu Hi liên tục mấy cái.
" Bé Gấu cũng thích hôn anh Thỏ nữa. Moa moa moa. "
Xong màn hôn hít, hai bé nắm tay nhau tiến vào nhà bếp. Vừa lúc con ả hồ ly quấn khăng tắm ngang hong để che cái mông đi ra. Bé Gấu nhìn thấy cô thì lập tức những kí ức đáng sợ ùa về cùng một lúc trong đầu bé. Nhóc chỉ tay về ả, nước mắt bổng chốc chảy xuống:
" Phù thủy... xấu xa. Hu hu... Thùng rác... bỏ bé Gấu, đánh... bé Gấu... hu hu! "
" Ồ, Dương Bình đó à. Mày dạo này trắng trẻo mập mạp ra phết. Ha ha, mày chuẩn bị về nhà cùng tao sống những ngày ' hạnh phúc ' như xưa nhen. "
Bậm bậm môi, bé Gấu nhào tới cắn mạnh vào đùi cô ta:
" Xấu xa, cắn chết mụ phù thủy như bà... Xấu xa. "
Ả bị đau vừa mắng vừa vun tay tát mạnh vào mặt bé Gấu.
" Cái thằng nhóc thối này. Nhả ra ngay. Tao đánh cho mày không còn một cái răng. "
Bé Gấu bị đánh văng ra, nằm xảy lai trên nền nhà. Tiểu Hi sợ hết hồn khóc thét chạy đến ôm bé Gấu, kêu Cố Hàm liên tục:
" Hu hu, cha ơi cứu bé Gấu cha ơi. Bé Gấu em có sao không? Đồ phù thủy độc ác. Cha ơi cha, cứu bé Gấu. "
" Ha, thêm một thằng ranh con mất dạy nữa à. Được rồi, hôm tay tao sẽ cho tụi bây biết mùi đau đơn là thế nào. "
Nói rồi ả dùng tay quơ loạn xạ đánh hai nhóc, tiểu Hi dùng thân mình che chở cho bé Gấu không để bé bị dính cái nào. Cố Hàm cùng mọi người nghe tiếng la thất thanh của tiểu Hi liền chạy vào, thấy cảnh này ai cũng tức đến run bần bậc. Cố Hàm nhào tới tát cho ả hai bạc tay, vội vội vàng vàng ngồi kiểm tra hai nhóc:
" Tiểu Hi, bé Gấu! Các con có sao không? Trời ơi, sao mà bầm đỏ hết rồi. Khốn nạn. "
Tiểu Hi khóc nấc ôm bé Gấu nhắm nghiền mắt nằm bấc động:
" Cha ơi, cứu bé Gấu. Hu hu! Ả đánh bé Gấu xỉu luôn rồi. Cứu bé Gấu của con. Miệng em ấy chảy máu rồi nè. Cha ơi cha. "
"Tiểu Hi đừng sợ, con giờ để cha bé bé Gấu về phòng kiểm tra đã. Ai đến đây giúp con ôm tiểu Hi cùng bé Gấu về phòng với. "
Uông Nguyệt Hoa chạy đến bế tiểu Hi lên dỗ dành rồi theo Cố Hàm lên phòng. Cố Ngạo bốp tay răn rắc, tới túm đầu cô ta kéo lên quất thêm mấy bộp tay:
" Chuyến này con tu không nổi với con quỷ hôn ly đội lốp người này rồi. Anh em, đến đem con nhỏ này trói chặt vào cột nhà dùm con. Mọi người muốn đánh ả bao nhiêu cái cũng được. Chờ anh hai xuống, chúng ta sẽ để anh hai thi hành án cạo đầu khô con nhỏ này trả thù cho hai đứa cháu tội nghiệp của chúng ta. "
Mấy thanh niên cao to, kéo ả đi trói ngay tại phòng bếp. Nhét miếng nùi dẻ lau nhà vào miệng để cô ta khỏi ú ớ la hét. Ả hoảng loạn ngọ ngậy, lắc đầu không muốn bị trói. Cố Ngạo nâng cằm ả lên, nghiến răng ken két:
" Mày nghĩ đây là địa bàn của ai mà dám đánh cháu tao hử? Mày là muốn chết sơm đây mà. Yên tâm, tao sẽ để mày sống sót quay về nhà ha. Bộ dạng mày càng te tua, càng xấu xí thì đăng lên mạng người ta mới hả dạ vì trừng trị được một con hồ ly không biết liêm sĩ. Ây du, chân mày sao đáng ghét thế, để tao làm đẹp lại cho mày ha. Hắc hắc! Tiểu Hủ lấy dùm anh cái dao Thái. "
" Dạ! "
Sẵn trong bếp, Cố Hủ lấy dao đưa tận tay anh trong tích tắc. Anh cầm dao huơ huơ trước mặt ả, tặc lưỡi:
" Ai du, con dao nhà mình bén dữ ta. Nay nó có tác dụng mới là cạo lông hồ ly rồi. He he, thử nghiệm xem nào. Anh cả, tiểu Hủ giữ chặt đầu cô ta giúp em. Em phải tích đức cho con, lỡ ã ngọ ngậy là mặt ả dính mấy đường đỏ thì em không biết đâu. Tâm lý em yếu lắm! Tiểu Thần, em lấy điện thoại quay cận cảnh mặt ả bị cạo lông mày nhen. Nhớ đừng để dính mặt anh nhen. Hư hình ảnh anh hết. "
Nghe theo lời anh, mọi người bắt tay vào thực hiện trọng trách vĩ đại của mình. Trang Bảo, Trang Dụ và Cố Chính Khanh thì đứng kế bên xem trò vui. Nhìn hai cái chân mày ả dần dần rụng hết trơn, mọi người hả dạ gì đâu ấy. Cạo sạch bách hai cái chân mày, Cố Ngạo đi lấy gương để trước mặt ả, đắc ý khoe khoang:
" Mày nhìn đi, có phải đẹp hơn lúc nãy không? Hắc hắc. Tay nghề tao cao siêu lắm, cạo cái là không chừa một cộng lông mày nào. Đẹp nhỉ, anh em vỗ tay khen Ngạo thiếu gia cái nào. "
" Bốp bốp bốp... hay lắm, một tác phẩm tuyệt vời. Bọn này cũng muốn trả thù ả nữa. "
Trang Bảo cầm lọ ớt đi đến, xua xua mọi người qua một bên:
" Bây giờ đến lượt tiểu Bảo trả thù cho con trai và con dâu tương lai của mình. Hừ, ông đây không làm cô sáng mắt ra. Dám đánh con ông, ông đánh mi bờm đầu. "
Nắm chặt tay, Trang Bảo tặng ả một cú đấm ngay mũi chuẩn không cần chỉnh. Dĩ nhiên mũi ả chảy ra quá trời máu. Đụng ai chứ đụng người thân Trang Bảo là chuẩn bị đổ máu. Bảo đại gia chấp hết!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.