Chương 436: Đại hội mai mối!
Hoa lan trắng
25/06/2020
Hôm nay anh và cậu cùng tới quán Ngạo Dụ để thực hiện vai trò của ông mai bà mối. Hiển nhiên quán cậu bây giờ treo thêm cái bảng làm mai miễn phí chỉ trả tiền bánh tiền nước. Trong quán đủ tất cả các thành phần nào là nam với nam, nam với nữ, nữ với nữ làm Cố Ngạo phải tốn không ít công ít sức tìm người phù hợp. Mấy cô gái háo hức, trang điểm thật lồng lộn để ra mắt trước người có thể là chồng tương lai. Trang Dụ thì chễm chệ ngồi đếm tiền, tính toán tháng này mình làm ăn lời được bao nhiêu. Không tính công mai mối của anh thì doanh thu tháng này của cậu tăng vượt bậc, cảm giác cầm nhiều tiền trong tay thật là vi diệu.
" Haha, ông xã! Anh nhìn này... là tiền đó. Anh hay là cứ tác nghiệp làm mai mối cho người ta đi, quán kinh doanh tốt quá trời. Ôi tiền ơi là tiền! "
Cố Ngạo lấm tấm mồ hôi, tay thì ghi ghi chép chép những cặp đã thành những cặp chưa thành. Liệt kê xong, anh ngã người ra ghế thở dài:
" Trời ơi là trời! Mệt chết anh mà. Mấy người này đã ế tới mức không thể ế hơn mà cứ thích kén cá chọn canh. Em xem thử đi, chỉ có 30 % là thành đôi còn bao nhiêu thì... Em có nghe anh nói không đó? Đếm tiền hoài! Anh là nguyên cục kim cương to bự đây mà em không lo, lo số tiền lẽ đó làm gì a. "
Cậu cười hì hì, đem tiền cất cẩn thận vào túi rồi mới tới đấm đấm lưng cho anh, giọng cực kì ngọt ngào.
" Em biết anh mệt rồi, để em massage cho anh nha. Tiền mà, ai không ham, đặc biệt tiền này là tự tay em kiếm nên nó thơm hơn nhiều. "
" Hừ, tiền em tự kiếm mới lạ đó. Tiền này thơm là thơm mùi nhan khói, hương quả, anh tích công đức đi mai mối cho đám hủ nhà em đó. Càng nghĩ càng thấy tức, mấy con nhỏ này đã làm mai rồi thì tới luôn đi. Riết anh không biết mấy người này chừng nào mới hết ế, hết dùng cặp mắt thèm thuồng khi gặp em nữa? "
Chồng thì than lên than xuống còn cậu thì thầm cầu mong mấy cô hủ nhà mình cứ tiếp tục ế, ế lâu dài, ế bền vững một niềm tin để quán cậu lúc nào cũng đắt khách như thế này. Đây cũng là lý do tại sao số anh sinh ra may mắn được đè được cưỡi cậu. Chồng thì đi se duyên tích đức xây cả ngàn cái chùa cái miếu còn vợ thì trù ẻo, khuyến khích người ta ế lên ế xuống.
Trang Bảo thì sướng nhất, đi ké theo vợ chồng cậu chơi thì hiện tại đang cùng với ba nhóc tí nhỏ tuổi nhất nhà thưởng thức bánh ngọt, nói chuyện trên trời dưới đất. Bốn người tự nói tự hiểu mà nhiều khi họ cũng không hiểu mình đang nói cái gì luôn.
" Ông xã ở đây chờ em nha, em đi pha nước cam cho anh uống. Nước đặt biệt tự tay em pha, bồi bổ cho chồng. "
" Ừm, em đi từ từ thôi. "
Cậu ôm anh, hôn hôn chút xíu rồi đi đi vào trong bếp. Anh ngồi nghỉ một chút lại đi khảo sát tình hình từng bàn, biết đâu anh ra tay họ lại thành đôi với nhau nhanh hơn.
Không biết từ đâu ra xuất hiện một cô em học sinh cấp 3, ngượng ngùng đi tới trước mặt Cố Ngạo. Gương mặt vẫn còn nét ngây ngô, hơi ủng hồng bắt chuyện với anh:
" Chào anh! Em vừa gặp đã thích anh rồi. Chẳng hay anh có người yêu chưa ạ? Nếu chưa có thì anh có thể làm bạn trai em được không? "
Nói rồi cô đưa một hộp quà tới trước mặt anh, mong đợi chút hồi đáp gì đó. Cố Ngạo cười cười, tay đưa lên không nhận lấy hộp quà mà là xoa đầu cô:
" Em gái nhỏ đã đủ 18 tuổi chưa mà đòi quen với anh đây a? À không, có thể gọi bằng chú được luôn ấy chứ. Xin lỗi cô bé, dù cho em đủ tuổi thì anh cũng không thể quen em đâu. Anh đã có người cùng mình kết tóc se tơ đời đời kiếp kiếp rồi. Cả đời này trái tim anh chỉ dành trọn cho người đó, nguyện vì người đó làm tất cả. Em còn tuổi ăn tuổi học thì lo chăm chỉ học tập đi đã, rồi sau này tự nhiên tìm được người thích hợp với em thôi. "
Cô hơi hụt hẫn, có chút luyến tiếc nhìn anh:
" Nhưng em thật sự đã thích anh rồi! Người kia tốt hơn em điểm nào em có thể tập để tốt hơn. Anh làm quen với em đi mà! "
Anh dai dai trán, nghĩ thầm trong đầu chắc cô bé này có vấn đề về não bộ hoặc là có ý hãm hại để mình đi tù cũng nên. Chu cha, còn nhỏ tuổi mà có tố chất làm tiểu trà xanh ghê.
Trang Dụ nãy giờ đã thấy hết mọi chuyện, cậu đi tới vòng tay qua ôm anh còn một tay thì đưa ly nước cam cho anh uống.
" Ông xã, anh uống nước cam cho khỏe nè. "
Cậu kêu ' ông xã ' là đã khẳng định được địa vị của mình trước cô bé kia rồi. Chồng cậu có hàng tá người mê, phải thị uy để người ta biết vợ Cố Ngạo không phải dạng tầm thường.
" Chào em, em là khách mới nhỉ nên không biết đây là chồng của anh. Hai người tụi anh đã kết hôn với nhau lâu rồi, có giấy chứng nhận đàng hoàng luôn đấy. Cô bé, em đây nếu không biết thì không nói mà nếu biết thì em là muốn cướp chồng cướp cha của con anh sao? Em chắc thích chỉ là cái vẻ bề ngoài của chồng anh thôi, nó chưa phải là tình yêu đâu. Em còn trẻ về tu tâm dưỡng tính để sau này tìm được người yêu tốt đi nha. Người của anh sẽ mãi là người của anh, ai cũng đừng hòng cướp được trừ phi anh muốn bỏ thôi. Ông xã, chúng ta qua kia ngồi đi! "
Cậu thị uy xong liền kéo anh đi bỏ mặc cô đứng bất động tại chỗ. Thấy cô còn nhỏ tuổi nên cậu bỏ qua chứ lớn lớn tuổi cậu đã tán cho gãy răng. Biết người ta có vợ rồi còn cố chen vô thì tội này đáng trùm lồng heo thả trôi sông. Cô gái từ khoảnh khắc cậu gọi anh là ông xã thì đã hiểu tại sao anh lại nói đời đời kiếp kiếp chỉ yêu một người rồi. Người này thật sự là quá đẹp trai, dịu dàng, mang cảm giác ấm áp thật sự, cô không thể sánh được a. Ôi cảm giác mình không hề buồn một chút nào, hai người đó thật sự quá đẹp đôi đi. Và cũng từ đó cậu lại có thêm một em fan hủ nữ mới vô nghề.
Cố Ngạo cười tủm tỉm, nóc hết ly nước cam, đầu cọ cọ bụng hơi nhô lên của cậu.
" Bà xã anh thật là oai nha! Em có phải là uống giấm chua rồi không? Hắc hắc! Chồng em quá soái ca nên người gặp người yêu đó nha. Em ráng giữ cho kĩ vào. "
Cậu hất hất mặt, miệng có chút chua chua nhưng vẫn mạnh miệng.
" Hứ, em không có uống chút giấm nào hết nha. Ai rãnh đâu đi ghen với đứa con nít. Em ăn trái cây, xí muội hằng ngày là đủ chua rồi. Anh đó, chắc là cố tình thả thính lung tung nên mới vậy. "
" Không có mà, anh không hề thả một con dê nào luôn. Tại mặt anh dán lên hai chữ soái ca. Hắc hắc! Bụng em lại to lên một vòng rồi này. "
Anh xoa xoa bụng cậu, áp tai thử xem có nghe được nhịp tim cục cưng trong bụng cậu không. Trang Dụ hạnh phúc, cảm giác trái tim được bao phủ toàn hơi ấm của anh.
Hình ảnh đẹp thế này dĩ nhiên không thể qua mắt được chúng hủ, phải chụp lại mới được.
.....................:>>
Các bạn có biết sắp tới là ngày gì không?
17/5 đó đố ai biết ngày gì? Hihi!!!
" Haha, ông xã! Anh nhìn này... là tiền đó. Anh hay là cứ tác nghiệp làm mai mối cho người ta đi, quán kinh doanh tốt quá trời. Ôi tiền ơi là tiền! "
Cố Ngạo lấm tấm mồ hôi, tay thì ghi ghi chép chép những cặp đã thành những cặp chưa thành. Liệt kê xong, anh ngã người ra ghế thở dài:
" Trời ơi là trời! Mệt chết anh mà. Mấy người này đã ế tới mức không thể ế hơn mà cứ thích kén cá chọn canh. Em xem thử đi, chỉ có 30 % là thành đôi còn bao nhiêu thì... Em có nghe anh nói không đó? Đếm tiền hoài! Anh là nguyên cục kim cương to bự đây mà em không lo, lo số tiền lẽ đó làm gì a. "
Cậu cười hì hì, đem tiền cất cẩn thận vào túi rồi mới tới đấm đấm lưng cho anh, giọng cực kì ngọt ngào.
" Em biết anh mệt rồi, để em massage cho anh nha. Tiền mà, ai không ham, đặc biệt tiền này là tự tay em kiếm nên nó thơm hơn nhiều. "
" Hừ, tiền em tự kiếm mới lạ đó. Tiền này thơm là thơm mùi nhan khói, hương quả, anh tích công đức đi mai mối cho đám hủ nhà em đó. Càng nghĩ càng thấy tức, mấy con nhỏ này đã làm mai rồi thì tới luôn đi. Riết anh không biết mấy người này chừng nào mới hết ế, hết dùng cặp mắt thèm thuồng khi gặp em nữa? "
Chồng thì than lên than xuống còn cậu thì thầm cầu mong mấy cô hủ nhà mình cứ tiếp tục ế, ế lâu dài, ế bền vững một niềm tin để quán cậu lúc nào cũng đắt khách như thế này. Đây cũng là lý do tại sao số anh sinh ra may mắn được đè được cưỡi cậu. Chồng thì đi se duyên tích đức xây cả ngàn cái chùa cái miếu còn vợ thì trù ẻo, khuyến khích người ta ế lên ế xuống.
Trang Bảo thì sướng nhất, đi ké theo vợ chồng cậu chơi thì hiện tại đang cùng với ba nhóc tí nhỏ tuổi nhất nhà thưởng thức bánh ngọt, nói chuyện trên trời dưới đất. Bốn người tự nói tự hiểu mà nhiều khi họ cũng không hiểu mình đang nói cái gì luôn.
" Ông xã ở đây chờ em nha, em đi pha nước cam cho anh uống. Nước đặt biệt tự tay em pha, bồi bổ cho chồng. "
" Ừm, em đi từ từ thôi. "
Cậu ôm anh, hôn hôn chút xíu rồi đi đi vào trong bếp. Anh ngồi nghỉ một chút lại đi khảo sát tình hình từng bàn, biết đâu anh ra tay họ lại thành đôi với nhau nhanh hơn.
Không biết từ đâu ra xuất hiện một cô em học sinh cấp 3, ngượng ngùng đi tới trước mặt Cố Ngạo. Gương mặt vẫn còn nét ngây ngô, hơi ủng hồng bắt chuyện với anh:
" Chào anh! Em vừa gặp đã thích anh rồi. Chẳng hay anh có người yêu chưa ạ? Nếu chưa có thì anh có thể làm bạn trai em được không? "
Nói rồi cô đưa một hộp quà tới trước mặt anh, mong đợi chút hồi đáp gì đó. Cố Ngạo cười cười, tay đưa lên không nhận lấy hộp quà mà là xoa đầu cô:
" Em gái nhỏ đã đủ 18 tuổi chưa mà đòi quen với anh đây a? À không, có thể gọi bằng chú được luôn ấy chứ. Xin lỗi cô bé, dù cho em đủ tuổi thì anh cũng không thể quen em đâu. Anh đã có người cùng mình kết tóc se tơ đời đời kiếp kiếp rồi. Cả đời này trái tim anh chỉ dành trọn cho người đó, nguyện vì người đó làm tất cả. Em còn tuổi ăn tuổi học thì lo chăm chỉ học tập đi đã, rồi sau này tự nhiên tìm được người thích hợp với em thôi. "
Cô hơi hụt hẫn, có chút luyến tiếc nhìn anh:
" Nhưng em thật sự đã thích anh rồi! Người kia tốt hơn em điểm nào em có thể tập để tốt hơn. Anh làm quen với em đi mà! "
Anh dai dai trán, nghĩ thầm trong đầu chắc cô bé này có vấn đề về não bộ hoặc là có ý hãm hại để mình đi tù cũng nên. Chu cha, còn nhỏ tuổi mà có tố chất làm tiểu trà xanh ghê.
Trang Dụ nãy giờ đã thấy hết mọi chuyện, cậu đi tới vòng tay qua ôm anh còn một tay thì đưa ly nước cam cho anh uống.
" Ông xã, anh uống nước cam cho khỏe nè. "
Cậu kêu ' ông xã ' là đã khẳng định được địa vị của mình trước cô bé kia rồi. Chồng cậu có hàng tá người mê, phải thị uy để người ta biết vợ Cố Ngạo không phải dạng tầm thường.
" Chào em, em là khách mới nhỉ nên không biết đây là chồng của anh. Hai người tụi anh đã kết hôn với nhau lâu rồi, có giấy chứng nhận đàng hoàng luôn đấy. Cô bé, em đây nếu không biết thì không nói mà nếu biết thì em là muốn cướp chồng cướp cha của con anh sao? Em chắc thích chỉ là cái vẻ bề ngoài của chồng anh thôi, nó chưa phải là tình yêu đâu. Em còn trẻ về tu tâm dưỡng tính để sau này tìm được người yêu tốt đi nha. Người của anh sẽ mãi là người của anh, ai cũng đừng hòng cướp được trừ phi anh muốn bỏ thôi. Ông xã, chúng ta qua kia ngồi đi! "
Cậu thị uy xong liền kéo anh đi bỏ mặc cô đứng bất động tại chỗ. Thấy cô còn nhỏ tuổi nên cậu bỏ qua chứ lớn lớn tuổi cậu đã tán cho gãy răng. Biết người ta có vợ rồi còn cố chen vô thì tội này đáng trùm lồng heo thả trôi sông. Cô gái từ khoảnh khắc cậu gọi anh là ông xã thì đã hiểu tại sao anh lại nói đời đời kiếp kiếp chỉ yêu một người rồi. Người này thật sự là quá đẹp trai, dịu dàng, mang cảm giác ấm áp thật sự, cô không thể sánh được a. Ôi cảm giác mình không hề buồn một chút nào, hai người đó thật sự quá đẹp đôi đi. Và cũng từ đó cậu lại có thêm một em fan hủ nữ mới vô nghề.
Cố Ngạo cười tủm tỉm, nóc hết ly nước cam, đầu cọ cọ bụng hơi nhô lên của cậu.
" Bà xã anh thật là oai nha! Em có phải là uống giấm chua rồi không? Hắc hắc! Chồng em quá soái ca nên người gặp người yêu đó nha. Em ráng giữ cho kĩ vào. "
Cậu hất hất mặt, miệng có chút chua chua nhưng vẫn mạnh miệng.
" Hứ, em không có uống chút giấm nào hết nha. Ai rãnh đâu đi ghen với đứa con nít. Em ăn trái cây, xí muội hằng ngày là đủ chua rồi. Anh đó, chắc là cố tình thả thính lung tung nên mới vậy. "
" Không có mà, anh không hề thả một con dê nào luôn. Tại mặt anh dán lên hai chữ soái ca. Hắc hắc! Bụng em lại to lên một vòng rồi này. "
Anh xoa xoa bụng cậu, áp tai thử xem có nghe được nhịp tim cục cưng trong bụng cậu không. Trang Dụ hạnh phúc, cảm giác trái tim được bao phủ toàn hơi ấm của anh.
Hình ảnh đẹp thế này dĩ nhiên không thể qua mắt được chúng hủ, phải chụp lại mới được.
.....................:>>
Các bạn có biết sắp tới là ngày gì không?
17/5 đó đố ai biết ngày gì? Hihi!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.