Chương 203: Đảo chính thất bại thảm hại! (1)
Hoa lan trắng
25/06/2020
Trang Duy bưng hai ly sữa vào phòng mình. Thấy Cố Diễm đang ngồi xem báo cáo, tài liệu ở công ty, cậu nhẹ nhàng đặt sữa xuống bàn. Trang Duy đến choàng tay qua cổ Cố Diễm, làm giọng nũng nịu: " Ông xã à! Anh đừng làm việc nữa mà. Nghỉ ngơi chút đi, sáng mai lại tiếp tục làm việc. Em có pha sữa cho anh uống nè. Dạo này trông anh ôm quá, phải tẩm bổ thì mới mập lên được. "
Cố Diễm bắt đầu diễn tâm không động, mặt không biểu tình. Thực tế là anh đâu có đọc gì đâu, cầm chơi cho vui vậy thôi. " Sao nay em tốt với anh quá vậy? Tối qua anh đối em làm kiệt liệt như thế thì em phải nổi giận đùng đùng, không thảm nói chuyện với anh chứ? Chắc em có âm mưu hại anh chứ gì. "
Cái gì mà hay dữ vậy trời. Chồng mình làm như thầy bói hả gì ấy. Phải bình tĩnh không là lộ tẩy hết mọi chuyện thì nguy to.
Trang Duy hơi run một chút, ráng cười cười, vuốt ve chồng: " Làm gì có! Tại nay em đi ra ngoài chơi nên tâm trạng tốt lên ấy mà. Huống chi anh là chồng em, em hại anh thì đâu có ích lợi gì cho em đâu. Để em lấy sữa cho anh uống, anh đừng có nghĩ lung tung nữa. Ha ha! "
Đưa ly sữa đã bỏ thuốc thay đổi cuộc đời vào trong, Trang Duy cười thảo mai: " Đây! Sữa em tự tay pha đó nha. Anh uống đi. "
Cầm ly sữa lên ngửi ngửi, Cố Diễm nói: " Sữa này hình như có mùi kì kì. Em bỏ cái gì thêm vào trong sữa hả? "
" Ha ha! Làm gì có! Em bỏ sữa vô không hà. Chắc tại anh nhạy cảm quá thôi! "
Trang Duy liên tục chửi mắng trong lòng: ' Bộ anh là mũi chó hả? Nhạy mùi thấy ghê! Pha cho uống thì uống đi, vòng vo tam quốc hoài. Uống lẹ để em còn đè anh ăn nữa chứ. Hồi hộp thấy bà nội chứ có phải không hồi hộp đâu. '
Cố Diễm lại ngửi ngửi: " Không có! Sữa này mùi kì lắm. Sữa hết hạn chăng? Hết hạn anh không uống đâu. Uống vào đao bụng, tiêu chảy mệt lắc"
Trang Duy bậm môi, tức quá cầm ly sữa của mình lên: " Anh đa nghi quá rồi đấy. Sữa này loại mới, em mới mua về hồi chiều làm sao mà hết hạn được. Anh coi em uống này, không có vấn đề gì thì anh uống nhen. "
" Ừ! Em bệnh vẫn tốt hơn là anh bệnh. Em thử trước đi. "
Nghe chồng mình nói vậy, Trang Duy thiệt muốn vã vào mồm anh hết sức. Em bệnh hơn anh bệnh? Thương vợ kiểu gì vậy trời? Vợ là người éo phải chuột bạch.
Hậm hực uống hết ly sữa, Trang Duy chỉ chỉ cái ly không trong tay mình: " Em uống hết rồi đó. Anh uống ly của anh đi. Không uống là em giận anh từ đây tới khi em già luôn đấy. Em giận day như đĩa đói vậy đó. "
Cố Diễm cười hì hì: " Được! Anh uống. Em cớ chi mà vội vàng quá vậy. "
Trang Duy thì nuốt nước miếng ực ực chờ anh uống. Còn Cố Diễm cầm ly sữa thổi tới thổi lui, vừa đưa đến môi lại đưa ra thổi thổi. Hắc tuyến nổi đầy đầu, Trang Duy bắt mình phải nhịn, phải nhịn, nhịn thì mới có cái để ăn, không nhịn thì mình bị ăn. Thời khắc vinh quang cũng đến, Cố Diễm đã uống hết ly sữa bỏ thuốc thay đổi cuộc đời.
" Anh uống xong rồi nè. Em hài lòng chưa? "
Trang Duy cười không nhặt được răng, gật đầu liên tục: " Ừm! Ừm! Em rất là hài lòng. Chồng của em ngoan ghê hà. Ha ha! Anh đưa ly đây em cất cho. "
Vội vội vàng vàng đem ly để lên bàn, Trang Duy vọt lại, sờ mó hỏi Cố Diễm: " Anh bây giờ cảm thấy trong người thế nào? Có thấy bất ổn chỗ nào không? "
Cố Diễm ghìm tiểu huynh đệ đang nhỏng cao lên trời, lắc lắc đầu: " Anh thấy bình thường, không bất ổn chỗ nào hết trơn á. "
Trang Duy gãi gãi đầu nghĩ thầm: ' Chẳng lẽ mình mua thuốc giả rồi ư? Nãy giờ mà không có tác dụng. Rõ ràng trên hộp thuốc có ghi là sau khi uống 1 phút là có tác dụng liền mừ. Trời ơi! Đừng nói công sức từ trưa đến bây giờ đều thành công cóc nha. '
Mặt Cố Diễm đỏ lên rần rần, ôm lấy Trang Duy: " Bây giờ thì anh cảm thấy có chút khó chịu rồi nè. Cả người anh nóng bức khó chịu quá đi. "
" A! Khó chịu rồi! Ha ha! Không sao! Khó chịu là tốt. Để em giúp anh hết khó chịu hén. Anh nằm yên mà hưởng thụ được rồi. Em biết anh rất khát khao để thỏa mãn cái nụ hoa của anh. Tuy là dưa leo của em không to bằng của anh nhưng kĩ thuật thì không thua đâu. Cùng lắm em làm anh nát cúc, chảy tí tị máu. Ngoan! Nằm xuống! "
" Không! Anh có một khát khao khác cơ! Anh muốn đè em ăn ngay và luôn. Anh cứng dữ lắm rồi. Xin lỗi! Anh phải để em chịu đau. "
Trang Duy không kịp phản ứng bị anh đè hôn tới tấp, áo quần bị xé tan tành mây khói. Không một chút chuẩn bị nào, Cố Diễm trực tiếp nhắm thẳng vào cúc hoa của Trang Duy mà đâm vào. Cậu đau đớn, ứa nước mắt la thất thanh: " A... aa!! Đau quá! Chết tui! Đau... a ưm a. Anh điên rồi Cố Diễm. Đồ... mưu sát vợ. Thuốc kiểu gì kì vầy nè... hức hức... anh đã uống rồi... sao còn khả năng đè em... a ưm... Phải là em thịt anh mới đúng. Đồ thuốc dỏm... hu hu! Mai mốt không mua thuốc đó nữa đâu... a ưm... nhẹ nhẹ... từ từ coi... a ưm ư ư! "
Cố Diễm dần mất kiểm soát, chơi cậu đến mức đau quẳng quại, sướng tột đỉnh. Trước khi mất khống chế hoàn toàn, Cố Diễm áp tai vào Trang Duy nói nhỏ: " Thuốc này rất có tác dụng đấy chứ. Ai công sẽ công hơn mà ai thụ sẽ thụ hơn. Em muốn đè anh, đừng có mơ. Hừ hừ! "
" Ưm... a a... anh anh nói cái... cái gì... ưm... nói lại... chậm chậm thôi... ưm a a. "
Trang Duy nghe loáng thoáng anh nói cái gì đó mà mình không rõ. Muốn hỏi lắm mà anh chơi mạnh bạo quá hết sức để hỏi. Trang Duy có thể cảm giác được cúc hoa mình đang nở rộ một cách không thể kiểm soát nổi. Nói cho vui chắc mai bỏ cây cột đình vô còn vừa.
Một chàng vợ đã bị hạ bệ triệt để, đảo chính bất thành, cúc nát tanh bành.
Cố Diễm bắt đầu diễn tâm không động, mặt không biểu tình. Thực tế là anh đâu có đọc gì đâu, cầm chơi cho vui vậy thôi. " Sao nay em tốt với anh quá vậy? Tối qua anh đối em làm kiệt liệt như thế thì em phải nổi giận đùng đùng, không thảm nói chuyện với anh chứ? Chắc em có âm mưu hại anh chứ gì. "
Cái gì mà hay dữ vậy trời. Chồng mình làm như thầy bói hả gì ấy. Phải bình tĩnh không là lộ tẩy hết mọi chuyện thì nguy to.
Trang Duy hơi run một chút, ráng cười cười, vuốt ve chồng: " Làm gì có! Tại nay em đi ra ngoài chơi nên tâm trạng tốt lên ấy mà. Huống chi anh là chồng em, em hại anh thì đâu có ích lợi gì cho em đâu. Để em lấy sữa cho anh uống, anh đừng có nghĩ lung tung nữa. Ha ha! "
Đưa ly sữa đã bỏ thuốc thay đổi cuộc đời vào trong, Trang Duy cười thảo mai: " Đây! Sữa em tự tay pha đó nha. Anh uống đi. "
Cầm ly sữa lên ngửi ngửi, Cố Diễm nói: " Sữa này hình như có mùi kì kì. Em bỏ cái gì thêm vào trong sữa hả? "
" Ha ha! Làm gì có! Em bỏ sữa vô không hà. Chắc tại anh nhạy cảm quá thôi! "
Trang Duy liên tục chửi mắng trong lòng: ' Bộ anh là mũi chó hả? Nhạy mùi thấy ghê! Pha cho uống thì uống đi, vòng vo tam quốc hoài. Uống lẹ để em còn đè anh ăn nữa chứ. Hồi hộp thấy bà nội chứ có phải không hồi hộp đâu. '
Cố Diễm lại ngửi ngửi: " Không có! Sữa này mùi kì lắm. Sữa hết hạn chăng? Hết hạn anh không uống đâu. Uống vào đao bụng, tiêu chảy mệt lắc"
Trang Duy bậm môi, tức quá cầm ly sữa của mình lên: " Anh đa nghi quá rồi đấy. Sữa này loại mới, em mới mua về hồi chiều làm sao mà hết hạn được. Anh coi em uống này, không có vấn đề gì thì anh uống nhen. "
" Ừ! Em bệnh vẫn tốt hơn là anh bệnh. Em thử trước đi. "
Nghe chồng mình nói vậy, Trang Duy thiệt muốn vã vào mồm anh hết sức. Em bệnh hơn anh bệnh? Thương vợ kiểu gì vậy trời? Vợ là người éo phải chuột bạch.
Hậm hực uống hết ly sữa, Trang Duy chỉ chỉ cái ly không trong tay mình: " Em uống hết rồi đó. Anh uống ly của anh đi. Không uống là em giận anh từ đây tới khi em già luôn đấy. Em giận day như đĩa đói vậy đó. "
Cố Diễm cười hì hì: " Được! Anh uống. Em cớ chi mà vội vàng quá vậy. "
Trang Duy thì nuốt nước miếng ực ực chờ anh uống. Còn Cố Diễm cầm ly sữa thổi tới thổi lui, vừa đưa đến môi lại đưa ra thổi thổi. Hắc tuyến nổi đầy đầu, Trang Duy bắt mình phải nhịn, phải nhịn, nhịn thì mới có cái để ăn, không nhịn thì mình bị ăn. Thời khắc vinh quang cũng đến, Cố Diễm đã uống hết ly sữa bỏ thuốc thay đổi cuộc đời.
" Anh uống xong rồi nè. Em hài lòng chưa? "
Trang Duy cười không nhặt được răng, gật đầu liên tục: " Ừm! Ừm! Em rất là hài lòng. Chồng của em ngoan ghê hà. Ha ha! Anh đưa ly đây em cất cho. "
Vội vội vàng vàng đem ly để lên bàn, Trang Duy vọt lại, sờ mó hỏi Cố Diễm: " Anh bây giờ cảm thấy trong người thế nào? Có thấy bất ổn chỗ nào không? "
Cố Diễm ghìm tiểu huynh đệ đang nhỏng cao lên trời, lắc lắc đầu: " Anh thấy bình thường, không bất ổn chỗ nào hết trơn á. "
Trang Duy gãi gãi đầu nghĩ thầm: ' Chẳng lẽ mình mua thuốc giả rồi ư? Nãy giờ mà không có tác dụng. Rõ ràng trên hộp thuốc có ghi là sau khi uống 1 phút là có tác dụng liền mừ. Trời ơi! Đừng nói công sức từ trưa đến bây giờ đều thành công cóc nha. '
Mặt Cố Diễm đỏ lên rần rần, ôm lấy Trang Duy: " Bây giờ thì anh cảm thấy có chút khó chịu rồi nè. Cả người anh nóng bức khó chịu quá đi. "
" A! Khó chịu rồi! Ha ha! Không sao! Khó chịu là tốt. Để em giúp anh hết khó chịu hén. Anh nằm yên mà hưởng thụ được rồi. Em biết anh rất khát khao để thỏa mãn cái nụ hoa của anh. Tuy là dưa leo của em không to bằng của anh nhưng kĩ thuật thì không thua đâu. Cùng lắm em làm anh nát cúc, chảy tí tị máu. Ngoan! Nằm xuống! "
" Không! Anh có một khát khao khác cơ! Anh muốn đè em ăn ngay và luôn. Anh cứng dữ lắm rồi. Xin lỗi! Anh phải để em chịu đau. "
Trang Duy không kịp phản ứng bị anh đè hôn tới tấp, áo quần bị xé tan tành mây khói. Không một chút chuẩn bị nào, Cố Diễm trực tiếp nhắm thẳng vào cúc hoa của Trang Duy mà đâm vào. Cậu đau đớn, ứa nước mắt la thất thanh: " A... aa!! Đau quá! Chết tui! Đau... a ưm a. Anh điên rồi Cố Diễm. Đồ... mưu sát vợ. Thuốc kiểu gì kì vầy nè... hức hức... anh đã uống rồi... sao còn khả năng đè em... a ưm... Phải là em thịt anh mới đúng. Đồ thuốc dỏm... hu hu! Mai mốt không mua thuốc đó nữa đâu... a ưm... nhẹ nhẹ... từ từ coi... a ưm ư ư! "
Cố Diễm dần mất kiểm soát, chơi cậu đến mức đau quẳng quại, sướng tột đỉnh. Trước khi mất khống chế hoàn toàn, Cố Diễm áp tai vào Trang Duy nói nhỏ: " Thuốc này rất có tác dụng đấy chứ. Ai công sẽ công hơn mà ai thụ sẽ thụ hơn. Em muốn đè anh, đừng có mơ. Hừ hừ! "
" Ưm... a a... anh anh nói cái... cái gì... ưm... nói lại... chậm chậm thôi... ưm a a. "
Trang Duy nghe loáng thoáng anh nói cái gì đó mà mình không rõ. Muốn hỏi lắm mà anh chơi mạnh bạo quá hết sức để hỏi. Trang Duy có thể cảm giác được cúc hoa mình đang nở rộ một cách không thể kiểm soát nổi. Nói cho vui chắc mai bỏ cây cột đình vô còn vừa.
Một chàng vợ đã bị hạ bệ triệt để, đảo chính bất thành, cúc nát tanh bành.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.