Hạnh Phúc Rồi Sẽ Tới

Chương 205: Đảo chính thất bại thảm hại! (3)

Hoa lan trắng

25/06/2020

Trang Dụ vào phòng thì Cố Ngạo đang nằm trên giường, mặt áo tắm khoe đùi. " Bà xã! Anh chờ em lâu rồi đó nha. Nãy giờ em đi đâu vậy? Mau lại đây cùng anh ân ái nào. "

Trang Dụ điên máu, đặt khay sữa xuống bàn cái cạch, bắt chéo chân ngồi trên ghế, cậu trừng mắt mắng: " Ân ái cái mặt sói lang nhà anh. Trong đầu anh còn có cái gì để suy nghĩ ngoài mấy chuyện đen tối này không? Tối qua chơi kịch liệt đến vậy còn chưa đã cái nư của anh. Đồ trâu động dục vô bờ bến. Hừ! "

Cố Ngạo cười hì hì đến ôm cậu, để cậu ngồi trên đùi mình: " Bà xã! Em bớt giận đi mà, qua anh mệt mới cần nạp nhiều năng lượng vậy chứ bộ. Tối nay anh sẽ ôn nhu, nhẹ nhàng hơn với em. "

Nhéo cái mặt sắc lang, đáng ghét của anh, cậu nhăn mày: " Ôn nhu? Nhẹ nhàng? Mấy từ này anh nói cả ngàn lần rồi đấy. Có khi nào anh làm được đâu, vừa dứt lời là anh đã điên cuồng đâm chọt chơi như điên rồi. Em mà tin anh nữa chắc não của em cần đem đi bảo trì gấp. "

Cọ cọ mặt mình lên mặt cậu, anh mè nheo nói: " Em thông cảm cho anh chút đi. Anh là đàn ông mừ, đối với mấy chuyện này muốn khống chế thì khó lắm nha. Đặt biệt là đối với người anh yêu nhất trên thế gian này, chịu sao nổi. Dụ Dụ! Bà xã! Anh yêu em nhất nhất luôn. "

" Muốn em tha thứ cho anh cũng được. Anh chỉ cần để em làm công một hôm thôi em hết giận liền. Anh chịu không? "

" Anh không chịu đâu. Tướng anh, huynh đài anh to như cột đình thế này không chịu nổi uất ức làm thụ đâu. Còn nữa, cái gì của anh cũng to, cũng bự nhưng lỗ hoa của anh nhỏ hơn của em nhiều, em đẩy vô anh đau chết luôn đó. Em hãy để cho lỗ hoa của anh được bình yên tới cuối đời đừng bắt nó lìa đời sớm. Làm chuyện này hoài riếc em cũng quen rồi nên khỏi đổi vị trí ha. Quen rồi thì cho quen thêm, anh làm em sướng hơn. Em làm anh không có sướng. "

Cậu lấy tay anh đặt lên tiểu huynh đệ của mình: " Anh chạm thử đi, tiểu huynh đệ của em là ăn rơ, khớp với lỗ hoa của anh rồi còn gì. Lỗ hoa anh nhỏ, cờ rim em cũng nhỏ, quá xứng đôi. Em chưa làm anh lần nào sao anh biết không sướng. Anh cho em làm thử một lần đi, sướng hay không tới đó đánh giá sau. "

"... "

" A! Ai cho anh bóp tiểu đệ đệ của em. Sờ thôi nha, em không cho bóp. Lấy tay ra! Đồ dê xồm. "

Nắn nắn tiểu huynh đệ của cậu thêm mấy cái nữa anh mới buông ra: " Cái này là do em dụ dỗ anh nha. Em đáng yêu thì đệ đệ em cũng đáng yêu, sờ tí, bóp tí cũng đâu có chết. Nhưng đáng yêu thì chỉ để anh nâng niu thôi. Nó không thể làm chuyện tình yêu trong nụ hoa của anh được. Anh không cho! "



Đưa ly sữa đã bỏ chất độc màu da đen cho anh: " Không cho em đè anh thì thôi. Anh uống sữa đi rồi ngủ. Em pha tẩm bổ anh đấy! Uống nhanh nhanh em cho anh lăn giường với em. "

Tung chiêu này mà anh không uống thì thôi luôn à. Nói gì nói chớ, cậu cũng được coi là thông minh chứ bộ. Dụ chồng trước chờ chồng bị dụ rồi đè chồng ăn. Bingo! Thế là đảo chính thành công. Cố Ngạo lắc lắc ly sữa trong tay, dụ anh à, đâu có dễ vậy.

" Nay em dễ dãi với anh ghê ta. Em có âm mưu gì hay không? "

" A ha ha! Làm gì có âm mưu! Thấy đảo chính không được nên em mới bỏ cuộc vậy thôi. Anh uống sữa đi. Em uống sữa của em. "

Anh làm mặt khó xử, đặt ly sữa lại xuống bàn: " Hazz! Xin lỗi nha. Anh không có thích uống sữa đâu. Nhìn là ngán rồi. Trừ phi có người đúc anh uống cơ. "

Lại bắt đầu làm nũng, đáng lẽ cậu mới là người làm nũng với anh chứ. Ráng nhịn nào, nhịn để có một tương lai sáng lạng. Cầm ly sữa lên kê đến miệng anh: " Em đúc anh uống. Nè! Uống đi! Giở trò mèo hoài nha. "

" Đúc kiểu này thì anh thà tự cầm uống còn hơn. Anh muốn em dùng miệng đúc sữa cho anh uống cơ. Không chịu thì em tự uống hết hai ly sữa này luôn đi nha. Hắc hắc! "

Đúng là được voi đòi tiên, anh chờ đó lát anh phải khóc thét cầu xin em. Do do dự dự không biết ngậm chút sữa thôi có bị gì không nữa. Chắc không đâu. Cậu uống một ngụm kê môi mình đến môi anh thì bất ngờ Cố Ngạo giơ tay bịn miệng cậu lại. Chính vì vậy mà cậu nuốt cái ực hết luôn ngụm sữa: " Khụ khụ! Anh điên hả Cố Ngạo. Làm em nuốt... Thôi chết rồi! Khốn nạn quá mà. Em phải đi móc họng ói ra mới được. "

Ghìm chặt Trang Dụ lại không để cậu thực hiện được mục đích của mình. Anh liếm tai cậu: " Muốn đi à! Đâu có dễ như vậy. Em bỏ thuốc gì vào ly sữa này anh đều biết hết đấy. Bây giờ của em trả về cho em, đi ói làm gì uổng lắm. Còn cả ly này để anh bồi em uống. khặc khặc! "

" Anh... ưm... ưm... "

Cố Ngạo cứ vậy mà móm sữa cho cậu uống đến hết ly thì thôi. Bế cậu đang say thuốc cùng với những nụ hôn móm sữa của mình về giường. Anh mới thong dong cầm ly sữa của mình lên: " Ly của anh là ly này nè. Cám ơn bà xã đã pha cho anh uống nhen! "

Thuốc đã bắt đầu có tác dụng, Trang Dụ nóng bức cả người, quằng quại lăng qua lộn lại: " Nóng quá... khó chịu quá! Cố Ngạo! Mau đến giúp em a. Khó chịu quá! "



Nhìn cậu toàn thân đỏ bừng bừng, huynh đài của anh đã cứng muốn chết. Ráng nhịn, anh giở trò ăn hiếp cậu: " Em muốn anh giúp cũng được thôi. Em ngoan ngoãn cầu xin anh đi. Cầu xin anh thượng em, chơi chết em. Anh sẽ cứu giúp em liền. Bà xã! "

" Em không cầu xin anh đâu... ưm a... Khó chịu quá... anh có giúp em không? "

" Em nói lời ngon ngọt anh mới giúp. Không nói anh để lát mình hứng rồi mới làm em. He he! Cầu xin anh đi. Nha em yêu! Bà xã! "

Sờ mó gương mặt của cậu, anh cười nhe răng thỏa mãn, thích thú chọc ghẹo vợ. Trang Dụ mạnh miệng, ứa nước mắt, gạt tay anh ra: " Anh không giúp em thì thôi. Em không cần. Thuốc này dội nước lạnh là hết chứ gì. Hừ! Tránh ra! "

Lộm cộm chống người đi vào phòng tắm, cậu bước tới cửa liền muốn té ngã. Anh nhanh chân chạy đến đỡ lấy cậu. " Em a! Nói lời yêu thương anh tí cũng được mà. Không chịu thì thôi! Anh cũng giúp em. Anh xin lỗi bà xã! Được chưa! "

Trang Dụ khóc nấc lên, quàng tay câu cổ anh: " Hức hức! Anh đáng ghét! Lần nào cũng dụ em hết. Em muốn anh a. Em khó chịu quá. "

" Được! Anh bế em về giường rồi làm! "

Cậu lắc đầu, bậm bậm môi: " Không muốn! Em muốn làm trong bồn tắm cơ. Ông xã! Giúp em đi mà. Em yêu anh! Ông xã... aaã! "

" Anh cũng yêu em! Bà xã! "

Anh cúi người hôn cậu từ ngoài cửa đến khi đã đặt cậu ở trong bồn tắm. Môi lưỡi quấn quýt lấy nhau, anh tranh thủ rẹt rẹt mấy cái, xé nát quần áo của cậu ra. Dòng nước mát lạnh làm cậu dễ chịu hơn, thở gấp gáp, cậu nói nhỏ: " Anh mau vào đi! Em khó chịu quá. Ông xã! Anh muốn làm bao lâu cũng được hết. "

( Đúng là hàng Trung Quốc chất lượng ' cao '. Áo xịn mà dễ xé ghê. Chắc Trung Quốc ưa chuộng lấy vải mục làm quần áo.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hạnh Phúc Rồi Sẽ Tới

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook