Chương 240: Em rất nghiêm túc tỏ tình với thầy.
Hoa lan trắng
25/06/2020
Hứa Sinh và Cố Minh chờ mọi người đi khỏi rồi vào trong nhà. Bà Hứa mệt quá nên đi nghỉ ngơi trước, hai thầy trò thấy vậy tắt đèn đi ra sau hè ngồi chơi. Tiểu Hiếu xoa xoa bụng mình, cười thỏa mãn: " Hi hi! Nay ăn ngon quá trời luôn, em ăn no căng cả bụng. Thầy cũng thấy vui mà đúng hơm? "
Hứa Sinh gật đầu: " Ừ, vui lắm. Cả nhà em nói chuyện hài thật đó. Nhất là chú Bảo, lâu lâu chú ấy nói những chuyện mà không ai nghĩ tới luôn ấy. Còn tiểu Minh, tiểu Tinh với Gia Hạo nữa, nhỏ xíu mà chồng chồng vợ vợ, đáng yêu dì đâu. Chơi tình tay ba luôn mới chịu. "
" Trời ơi, hai thằng em họ của em nó đầu óc đen tối từ hồi mới 3 tuổi kìa. Thầy đừng tưởng yêu ba vậy là sướng nhen. Hồi đó có lần hai anh em chúng xém gạch mặt nhau vì tranh vai diễn hoàng tử để được hôn Gia Hạo trong vai công chúa đó nga. Nhờ chú Ngạo hòa giải soạn kịch bản mới cho hai hoàng tử làm vai chính luôn. Tưởng gì hai anh em tụi em tập đã đời cho chúng tới khi lên sân khấu làm thất vọng dễ sợ. Nghĩ lại còn mắc cười mà. "
" Ha ha! Các em dễ thương quá đi. Nhà thầy không có anh em nên cũng buồn, không vui như nhà em. "
Tiểu Hiếu ngồi im lặng nhìn Hứa Sinh một lúc. Nhóc quyết định tối nay phải tỏ tình với Hứa Sinh cho bằng được. Ngày mai là về rồi, cơ hội ngồi chơi chung với nhau như thế này cũng khó. Nhóc hít sâu một hơi, vuốt vuốt ngực, dùng hết sự dũng cảm của mình nói với Hứa Sinh.
" Thầy Sinh ơi! Em yêu thầy. Mai mốt em lớn lên thầy gả cho em nha. Em sẽ bảo vệ, yêu thương thầy suốt đời luôn. "
Hứa Sinh nhìn nhóc chăm chăm, lắc đầu cười: " Em đừng có đùa như vậy nữa. Chúng ta cách nhau cả 10 tuổi với lại em còn là một đứa con nít thì sao mà hiểu rõ tình yêu là gì a. Chờ sau này lớn lên em mới hiểu được. Em chỉ là quý mên thầy như anh trai thôi. "
Tiểu Hiếu bậm môi, mặt tức giận đỏ lừ cả lên: " Em nói đều là lời thật lòng a. Em rất yêu thầy mà. Tình yêu như cha đối với baba em á. Thầy tin tưởng em một lần đi mà. Em lần nào cũng tỏ tình với thầy, thầy đều cho là em đùa. Nhưng thực tế em không có đùa, em nói thiệt a. Thầy sao không chịu tin em. Hức hức! "
Tiểu Hiếu nói xong dụi mắt khóc nức nở. Lần đầu tỏ tình mà người ta tưởng mình nói giởn, còn nỗi đau nào buồn hơn nỗi đau này. Hứa Sinh tự nhiên nhói nhói trong lòng, chắc mới ăn no ngồi tức ngực. Kéo tiểu Hiếu vào lòng, Hứa Sinh vỗ về:
" Tiểu Hiếu ngoan ngoan, không khóc nữa nè. Sau nay tự nhiên em nghiêm túc quá vậy? Nãy còn đùa giỡn cười hi hi ha ha giờ lại khóc sướt mướt. Thầy không biết làm sao để dỗ dành em nữa. Hazz! "
Nhóc dùi sâu người vào lòng Hứa Sinh, thút tha thút thít:
" Em vì thầy nên mới khóc chứ bộ... hức hức! Lần nào tỏ tình với thầy cũng thu về kết cục cây đắng. Thầy hơn em có 10 tuổi chứ nhiêu đâu, mà sao khó cua quá vầy nè... hu hu. Người ta 82 tuổi lấy chồng 28 đó, vẫn hạnh phúc như thường. Hức hức! Mỗi tội già sắp xuống lỗ rồi mới được hạnh phúc thôi. Yêu muôn còn hơn không yêu. hu hu... A a a... Em buồn thầy ghê... hu hu! "
" Thôi mà! Em đừng có khóc nữa. Thầy tin em nói đều là lời thật lòng. Thầy chấp nhận lời tỏ tình của em. Chờ khi nào em đủ tuổi nếu em còn muốn lấy thầy thì thầy gả cho em. Như vậy am đã hài lòng chưa? "
" Thầy nói thiệt không dạ? Thầy chỉ vì dỗ ngọt em để em nín khóc thì em không chịu đâu á nga. Hức hức! "
" Thầy nói thiệt! Thầy mà nói xạo thì thầy thi đợt này không đạt kết quả cao."
Tiểu Hiếu lắc đầu, đưa ngón tay vô miệng chấm nước miếng giơ lên trời: " Nãy những gì thầy Sịn thề ông trời coi như không nghe nha. Thề lại nè, cho dù thầy Sinh có nói thiệt hay nói chơi thì thầy đều thi đạt kết quả cao nhất, học giỏi nhất trường luôn. Lời thề đã xong. Đưa tay chùi vô quần hết nước miếng. "
Hứa Sinh bó tay với lời thề bá mà còn đạo của nhóc. Thề mà sao thấy dơ dễ sợ dơ.
" Ha ha! Em a, thề ngộ thiệt đó. Giờ hết buồn, hết khóc chưa nè. Tiểu Hiếu của thầy. "
Nhóc câu cổ Hứa Sinh sung sướng hét lên: " Ố yea! Tiểu Hiếu đã tỏ tình với thầy Sinh thành công gòi. Từ nay tiểu Hiếu đã thoát ế, không còn phải chịu cảnh ăn cẩu lương ngập mặt của người ta sản xuất. Rồi đây thương hiệu cẩu lương Hiếu Sinh sẽ ra đời. Ha ha ha! Yea yea yea! "
Vội vàng bịt miệng nhóc lại, Hứa Sinh nói nhỏ: " Em ồn ào quá nha. Nói nhỏ nhỏ thôi, bà nội thầy đang nghĩ ngơi. Có chút xíu chuyện thôi mà vui dữ vậy. Phải chi trúng số tiền tỉ thầy còn chấp nhận được. "
" Trụi ui, thầy sao mà sống vật chất quá vậy a. Chuyện sung sướng nhất đời người là được người mình yêu yêu lại mình á nha. Ho ho. Em sướng chết đi được. Thầy Sinh ơi, để bồi đắp tình cảm thầy hu môi với em đi. Mu... uaa."
Nhóc nhắm mắt chu chu cái mỏ nhọn hoắc như mỏ lợn ra tiếng lại gần Hứa Sinh. Cảm giác lạnh sống lưng, Hứa Sinh rùng mình bụm miệng nhóc tiếp lần 2.
" Thôi đi ông tướng. Em còn nhỏ xíu mà đòi hôn môi cái gì a. Thầy không muốn bị người ta chửi mắc bệnh luyến đồng chuyên đi dụ dỗ con nít nhà người ta. Em cất cái mỏ nhọn đó lại dùm thầy. "
Hơi hơi thất vọng tí, nhóc thu lại không chu mỏ nữa. Lấy tay Hứa Sinh ra cọ tới cọ lui, nhóc chớp mắt long lanh lóng lánh: " Không hôn môi vậy thầy hôn mặt em đi. Em bây giờ rất muốn được hôn a. Cảm giác được yêu đã lắm, thầy hôn để em lên pin max đã đi thầy. Nha nha... thầy Sinh cute, đẹp trai. "
Biết vậy Hứa Sinh đã không nhận lời tỏ tình của nhóc để làm gì cho nó mệt. Con nít đúng là sinh vật nhõng nhẽo nhì thế gian chỉ thua sau con gái. Đỡ lấy đầu nhóc Hứa Sinh thơm đều hai má nhóc: " Moa moa... vừa lòng mấy người rồi chứ gì. Đi lấy đồ đi tắm nhanh lên. Giờ này trễ lắm rồi đó. "
Tiểu Hiếu vịn Hứa Sinh lại, cười gian manh: " Thầy đứng ở đây, để em đi lấy đồ cho thầy nha. Chờ chút em ra liền! Hồi trưa coi thùng đồ của thầy em biết shịp của thầy cất ở đâu gòi. He he! Đã là chông thì phải lo cho vợ từ A tới Z. Nha thầy Sinh cục cưng. "
Nhóc tranh thủ Hứa Sinh còn đang ngơ ngác, mắc cỡ vì bị nhóc thấy quần xịp chạy vào trong lấy đồ. Chờ ngày mai đi về mới để cho thầy Sinh thấy được quà nhóc tặng. Hẹn thứ hai bận đồ cặp với thầy mới vui. Cho đám người kia ăn cẩu lương của nhóc để biết thế nào là lễ độ.
Lấy đồ xong nhóc đưa cho Hứa Sinh: " Chúng ta đi tắm thôi nà. Em sẽ chà lưng cho thầy thiệt sạch sẽ. Nay ngày cuối em tắm ở đây với thầy gòi, buồn ghê. Không biết khi nào mới được qua nhà thầy chơi như thế này nữa đây? "
" Em muốn đến nhà thầy lúc nào mà chẳng được. Em mới học lớp 1 có bận gì nhiều đâu. Ăn no nằm ngủ thẳng cẳng không hà. "
" Có chứ bộ. Em còn chơi game nè, đi học, trông tiểu Hi, thầm thương trộm nhớ thầy nữa. Bận chết đi được ấy chứ. "
" Thầm thương cái đầu mo nhà em. Tắm lẹ còn ngủ. "
" Dạ! Bà xã tương lai. Hi hi! "
Diễn cảnh hai thầy trò tắm chung tiếp diễn sau đó. Tiểu Hiếu vẫn không hết máu dê, mỗi lần ngắm cơ thể thầy Sinh nhóc liền muốn xịt máu mũi. Có thể thầy Sinh quá quyến rũ, giờ mà tiểu Hiếu lớn là thầy chết sớm với nhóc rồi a.
............... Trai trẻ yêu nhau là đòi cưới liền..............
Hứa Sinh gật đầu: " Ừ, vui lắm. Cả nhà em nói chuyện hài thật đó. Nhất là chú Bảo, lâu lâu chú ấy nói những chuyện mà không ai nghĩ tới luôn ấy. Còn tiểu Minh, tiểu Tinh với Gia Hạo nữa, nhỏ xíu mà chồng chồng vợ vợ, đáng yêu dì đâu. Chơi tình tay ba luôn mới chịu. "
" Trời ơi, hai thằng em họ của em nó đầu óc đen tối từ hồi mới 3 tuổi kìa. Thầy đừng tưởng yêu ba vậy là sướng nhen. Hồi đó có lần hai anh em chúng xém gạch mặt nhau vì tranh vai diễn hoàng tử để được hôn Gia Hạo trong vai công chúa đó nga. Nhờ chú Ngạo hòa giải soạn kịch bản mới cho hai hoàng tử làm vai chính luôn. Tưởng gì hai anh em tụi em tập đã đời cho chúng tới khi lên sân khấu làm thất vọng dễ sợ. Nghĩ lại còn mắc cười mà. "
" Ha ha! Các em dễ thương quá đi. Nhà thầy không có anh em nên cũng buồn, không vui như nhà em. "
Tiểu Hiếu ngồi im lặng nhìn Hứa Sinh một lúc. Nhóc quyết định tối nay phải tỏ tình với Hứa Sinh cho bằng được. Ngày mai là về rồi, cơ hội ngồi chơi chung với nhau như thế này cũng khó. Nhóc hít sâu một hơi, vuốt vuốt ngực, dùng hết sự dũng cảm của mình nói với Hứa Sinh.
" Thầy Sinh ơi! Em yêu thầy. Mai mốt em lớn lên thầy gả cho em nha. Em sẽ bảo vệ, yêu thương thầy suốt đời luôn. "
Hứa Sinh nhìn nhóc chăm chăm, lắc đầu cười: " Em đừng có đùa như vậy nữa. Chúng ta cách nhau cả 10 tuổi với lại em còn là một đứa con nít thì sao mà hiểu rõ tình yêu là gì a. Chờ sau này lớn lên em mới hiểu được. Em chỉ là quý mên thầy như anh trai thôi. "
Tiểu Hiếu bậm môi, mặt tức giận đỏ lừ cả lên: " Em nói đều là lời thật lòng a. Em rất yêu thầy mà. Tình yêu như cha đối với baba em á. Thầy tin tưởng em một lần đi mà. Em lần nào cũng tỏ tình với thầy, thầy đều cho là em đùa. Nhưng thực tế em không có đùa, em nói thiệt a. Thầy sao không chịu tin em. Hức hức! "
Tiểu Hiếu nói xong dụi mắt khóc nức nở. Lần đầu tỏ tình mà người ta tưởng mình nói giởn, còn nỗi đau nào buồn hơn nỗi đau này. Hứa Sinh tự nhiên nhói nhói trong lòng, chắc mới ăn no ngồi tức ngực. Kéo tiểu Hiếu vào lòng, Hứa Sinh vỗ về:
" Tiểu Hiếu ngoan ngoan, không khóc nữa nè. Sau nay tự nhiên em nghiêm túc quá vậy? Nãy còn đùa giỡn cười hi hi ha ha giờ lại khóc sướt mướt. Thầy không biết làm sao để dỗ dành em nữa. Hazz! "
Nhóc dùi sâu người vào lòng Hứa Sinh, thút tha thút thít:
" Em vì thầy nên mới khóc chứ bộ... hức hức! Lần nào tỏ tình với thầy cũng thu về kết cục cây đắng. Thầy hơn em có 10 tuổi chứ nhiêu đâu, mà sao khó cua quá vầy nè... hu hu. Người ta 82 tuổi lấy chồng 28 đó, vẫn hạnh phúc như thường. Hức hức! Mỗi tội già sắp xuống lỗ rồi mới được hạnh phúc thôi. Yêu muôn còn hơn không yêu. hu hu... A a a... Em buồn thầy ghê... hu hu! "
" Thôi mà! Em đừng có khóc nữa. Thầy tin em nói đều là lời thật lòng. Thầy chấp nhận lời tỏ tình của em. Chờ khi nào em đủ tuổi nếu em còn muốn lấy thầy thì thầy gả cho em. Như vậy am đã hài lòng chưa? "
" Thầy nói thiệt không dạ? Thầy chỉ vì dỗ ngọt em để em nín khóc thì em không chịu đâu á nga. Hức hức! "
" Thầy nói thiệt! Thầy mà nói xạo thì thầy thi đợt này không đạt kết quả cao."
Tiểu Hiếu lắc đầu, đưa ngón tay vô miệng chấm nước miếng giơ lên trời: " Nãy những gì thầy Sịn thề ông trời coi như không nghe nha. Thề lại nè, cho dù thầy Sinh có nói thiệt hay nói chơi thì thầy đều thi đạt kết quả cao nhất, học giỏi nhất trường luôn. Lời thề đã xong. Đưa tay chùi vô quần hết nước miếng. "
Hứa Sinh bó tay với lời thề bá mà còn đạo của nhóc. Thề mà sao thấy dơ dễ sợ dơ.
" Ha ha! Em a, thề ngộ thiệt đó. Giờ hết buồn, hết khóc chưa nè. Tiểu Hiếu của thầy. "
Nhóc câu cổ Hứa Sinh sung sướng hét lên: " Ố yea! Tiểu Hiếu đã tỏ tình với thầy Sinh thành công gòi. Từ nay tiểu Hiếu đã thoát ế, không còn phải chịu cảnh ăn cẩu lương ngập mặt của người ta sản xuất. Rồi đây thương hiệu cẩu lương Hiếu Sinh sẽ ra đời. Ha ha ha! Yea yea yea! "
Vội vàng bịt miệng nhóc lại, Hứa Sinh nói nhỏ: " Em ồn ào quá nha. Nói nhỏ nhỏ thôi, bà nội thầy đang nghĩ ngơi. Có chút xíu chuyện thôi mà vui dữ vậy. Phải chi trúng số tiền tỉ thầy còn chấp nhận được. "
" Trụi ui, thầy sao mà sống vật chất quá vậy a. Chuyện sung sướng nhất đời người là được người mình yêu yêu lại mình á nha. Ho ho. Em sướng chết đi được. Thầy Sinh ơi, để bồi đắp tình cảm thầy hu môi với em đi. Mu... uaa."
Nhóc nhắm mắt chu chu cái mỏ nhọn hoắc như mỏ lợn ra tiếng lại gần Hứa Sinh. Cảm giác lạnh sống lưng, Hứa Sinh rùng mình bụm miệng nhóc tiếp lần 2.
" Thôi đi ông tướng. Em còn nhỏ xíu mà đòi hôn môi cái gì a. Thầy không muốn bị người ta chửi mắc bệnh luyến đồng chuyên đi dụ dỗ con nít nhà người ta. Em cất cái mỏ nhọn đó lại dùm thầy. "
Hơi hơi thất vọng tí, nhóc thu lại không chu mỏ nữa. Lấy tay Hứa Sinh ra cọ tới cọ lui, nhóc chớp mắt long lanh lóng lánh: " Không hôn môi vậy thầy hôn mặt em đi. Em bây giờ rất muốn được hôn a. Cảm giác được yêu đã lắm, thầy hôn để em lên pin max đã đi thầy. Nha nha... thầy Sinh cute, đẹp trai. "
Biết vậy Hứa Sinh đã không nhận lời tỏ tình của nhóc để làm gì cho nó mệt. Con nít đúng là sinh vật nhõng nhẽo nhì thế gian chỉ thua sau con gái. Đỡ lấy đầu nhóc Hứa Sinh thơm đều hai má nhóc: " Moa moa... vừa lòng mấy người rồi chứ gì. Đi lấy đồ đi tắm nhanh lên. Giờ này trễ lắm rồi đó. "
Tiểu Hiếu vịn Hứa Sinh lại, cười gian manh: " Thầy đứng ở đây, để em đi lấy đồ cho thầy nha. Chờ chút em ra liền! Hồi trưa coi thùng đồ của thầy em biết shịp của thầy cất ở đâu gòi. He he! Đã là chông thì phải lo cho vợ từ A tới Z. Nha thầy Sinh cục cưng. "
Nhóc tranh thủ Hứa Sinh còn đang ngơ ngác, mắc cỡ vì bị nhóc thấy quần xịp chạy vào trong lấy đồ. Chờ ngày mai đi về mới để cho thầy Sinh thấy được quà nhóc tặng. Hẹn thứ hai bận đồ cặp với thầy mới vui. Cho đám người kia ăn cẩu lương của nhóc để biết thế nào là lễ độ.
Lấy đồ xong nhóc đưa cho Hứa Sinh: " Chúng ta đi tắm thôi nà. Em sẽ chà lưng cho thầy thiệt sạch sẽ. Nay ngày cuối em tắm ở đây với thầy gòi, buồn ghê. Không biết khi nào mới được qua nhà thầy chơi như thế này nữa đây? "
" Em muốn đến nhà thầy lúc nào mà chẳng được. Em mới học lớp 1 có bận gì nhiều đâu. Ăn no nằm ngủ thẳng cẳng không hà. "
" Có chứ bộ. Em còn chơi game nè, đi học, trông tiểu Hi, thầm thương trộm nhớ thầy nữa. Bận chết đi được ấy chứ. "
" Thầm thương cái đầu mo nhà em. Tắm lẹ còn ngủ. "
" Dạ! Bà xã tương lai. Hi hi! "
Diễn cảnh hai thầy trò tắm chung tiếp diễn sau đó. Tiểu Hiếu vẫn không hết máu dê, mỗi lần ngắm cơ thể thầy Sinh nhóc liền muốn xịt máu mũi. Có thể thầy Sinh quá quyến rũ, giờ mà tiểu Hiếu lớn là thầy chết sớm với nhóc rồi a.
............... Trai trẻ yêu nhau là đòi cưới liền..............
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.