Chương 393: Ôi vợ thương con hơn thương anh!
Hoa lan trắng
25/06/2020
Đi chơi nguyên một ngày, ai nấy đều mệt muốn đứt hơi, tay túi lớn túi nhỏ chứa đầy đồ mới sắm. Mấy nhóc ai về phòng nấy nằm nghỉ chút rồi đi tắm, không còn tí hơi sức nào để quậy quạ nữa. Cố Ngạo sách đồ giúp Đông Đông cùng cậu qua gõ cửa phòng ả tiểu Kỳ. Mặt bơ phờ sau khi bị hành hạ nơi bãi hoang, ả mặt trắng bệch ra mở cửa:
" Anh Ngạo và anh dâu đi chơi về rồi à. Em giờ mệt trong người không tiếp hai người được, cho em xin lỗi a. "
" Không sao! Em bị bệnh hay sao mà mặt tái xanh thế kia? Có cần anh nhờ anh hai qua khám giúp em không? "
" Dạ, không cần đâu. Em nghỉ ngơi một đêm là khỏe ngay ấy mà. "
Cũng không ép uỗng gì cô, anh đưa vài túi đồ cùng tấm thẻ ngân hàng cho cô:
" Đây là quà mà vợ chồng anh mua tặng em trong lúc đi chơi. Với đây là tiền anh đưa em dùng tạm. Em hiện không có đi làm, chi phí đi lại cũng cần mà. Anh đã xem em là em gái thì khoản này anh sẽ lo cho em. "
Trong lòng thích gần chết nhưng bên ngoài ả vẫn tỏ vẻ khách sáo. Biết trước vậy ả đã không cần tốn công đi trộm tiền làm gì. Cơ mà lẻn qua phòng anh cũng không phí, nhờ vậy cô biết được một việc động trời a.
" Thật ngại quá, em không dám nhận đâu. Em bây giờ ăn nhờ ở đậu ở đây đã phiền gia đình lắm rồi sao có thể lấy tiền của anh được. "
Trang Dụ cười cười, lấy đồ từ tay anh dúi vào tay cô.
" Em không cần ngại. Vợ chồng anh xem em là người nhà nên không tính toán chi li mấy chuyện nhỏ nhặt vậy đâu. Ha ha, còn có Đông Đông lại cũng là con trai bảo bối tụi anh nhận nuôi nên thân càng thêm thân. "
Nhân cơ hội lấy mệt làm cớ, cô lại đem Đông Đông ra để cản trở buổi tối ân ái của hai vợ chồng:
" Dạ, anh dâu đã nói vậy thfi em xin nhận. À, tối nay em gởi Đông Đông ngủ với vợ chồng anh thêm một hôm nữa được không? Em hiện rất mệt không thể lo cho con tốt được. "
" Bọn anh vô cùng sẵn lòng nha. Đông Đông đi theo baba về phòng thôi con. Mẹ mệt rồi, phải ngủ sớm nha. Thôi tụi anh không làm phiền em nữa! "
Cậu vừa về phòng liền mặt kệ tất cả nằm ườn ra giường, miệng rên ư ử:
" Ôi mệt chết đi được. Ưm, cái giường yêu quý, ta nhớ mi lắm luôn á nha. Moa moa! "
Anh bế Đông Đông lên giường, đem đồ đạt cất vào tủ, sắp xếp đâu ra đó. Tay làm nhưng miệng cũng không quên chọc ghẹo vợ mình:
" Em là heo lười hay sao vậy. Đi chơi về liền nằm ưỡn bụng bầu ra đó. Hazz, anh đây mới là mệt nè, vừa xách đồ vừa bế con vừa trông vợ. Em phải ôm hôn anh thay vì hôn cái giường này nha. Mau ngồi dậy đi tắm, em tính để người thúi như ống cống rồi ngủ chắc? "
Cậu õng ẹo, ôm Đông Đông cọ tới cọ lui, mặc kệ anh than thế nào thì than.
" Thối chết anh luôn đi! Anh thân thì cao ráo, khỏe như con trâu mà mệt cái chi được. Em đây mang rất nhiều gánh nặng vô hình, anh là người biết rõ nhất mà. Bảo bối, cha ăn hiếp baba kìa. Con không được bắt chước cha ăn hiếp bán đó nha. "
Đông Đông gật gù, dùng hai tay nhỏ bé ôm lại cậu.
" Dạ, Đông Đông thương baba nhất. Đông Đông không ăn hiếp baba. "
" Hai ba con mấy người yêu thương nhau thắm thiết ghê hén. Bỏ tui bơ vơ lạt lỏng vậy mà coi được. Em bây giờ là thương con hơn thương anh chứ gì. Anh ghen ghen ghen tị a. "
Cậu cười khanh khách, dõng dạc nghênh mặt, đắc ý với anh:
" Đúng đó, em thương con hơn thương anh nhiều. Con ngoan thế này không thương mới lạ, còn anh thương thì có thương nhưng ghét thì cũng rất ghét nhá. Anh là quỷ dê xồm, hở tí đè em thịt, đâu đâu cũng thịt được khi cơn biến thái anh trỗi dậy. Hừ, em mà sinh con xong nhất định phản công, tiến lên đè anh liền luôn. "
Tới giờ vợ anh vẫn còn cái suy nghĩ muôn đảo chính thì thật là đã biết đau còn cố làm màu. Anh xem xem cậu đảo chính bằng cách nào hay là chuẩn bị rượu thịt mời anh dùng đây. Hắc hắc!
" Em cứ tự nhiên, anh đây cho em đảo chính thoải mái. Nhưng nó chỉ có thể nằm trong trí tưởng tượng của em thôi, hiện thực luôn phù phàn em à. Hắc hắc! "
" Xía, đáng ghét! Hazz, mệt thiệt mà. Nói chớ em không còn sức đi tắm nữa. Anh lại đây bế em đi. "
" Được, được! Anh tới liền. Cả nhà chúng ta tắm chung. "
Đông Đông chứng kiến cảnh ngọt ngào này, trong đầu bé lại càng tự tin hơn với quyết định của mình. Oa, baba lớn vậy rồi còn để cha bế luôn kìa. Quả nhiên có chồng thiệt sướng nha, làm vợ hưởng thụ quá chừng luôn. He he, mình đây quyết tâm phải lấy chồng cho bằng được. Cuộc sống hạnh phúc có chồng chìu ới, chờ Đông Đông nha. Đông Đông đi tìm chồng ngay thôi. Chồng ới, chồng ơi mau vác xác đến bên em.
Cố Ngạo lần lượt đưa vợ con vào nhà tắm, nước ấm xả đầy bồn đã chuẩn bị đầy đủ. Cậu ngay cả đồ cũng lười cỡi, mặc anh thoát y giúp mình luôn. Đông Đông quá lùn, chỉ có thể đứng chớ ngồi là hụt đầu. Thấy anh và cậu thoát y xong, bé há hốc mồm chỉ chỉ tiểu huynh đệ to bự của anh:
" Trời ơi, ống tiểu của cha sao mà to dữ vậy? Ngày cha xả ra chắc cả hồ nước luôn. To to, to quá trời to. Còn của baba ôi trắng trẻo, nhỏ nhắn xinh xắn, da mịn màng, ấy du đặc biệt mông to căng mộng lắm nha. Đụng vào chắc đã lắm. Con muốn thân hình bốc lửa như baba! "
Cậu nghe bé nói xong quên luôn mệt, lắp bắp không nói nên lời
" Anh Ngạo và anh dâu đi chơi về rồi à. Em giờ mệt trong người không tiếp hai người được, cho em xin lỗi a. "
" Không sao! Em bị bệnh hay sao mà mặt tái xanh thế kia? Có cần anh nhờ anh hai qua khám giúp em không? "
" Dạ, không cần đâu. Em nghỉ ngơi một đêm là khỏe ngay ấy mà. "
Cũng không ép uỗng gì cô, anh đưa vài túi đồ cùng tấm thẻ ngân hàng cho cô:
" Đây là quà mà vợ chồng anh mua tặng em trong lúc đi chơi. Với đây là tiền anh đưa em dùng tạm. Em hiện không có đi làm, chi phí đi lại cũng cần mà. Anh đã xem em là em gái thì khoản này anh sẽ lo cho em. "
Trong lòng thích gần chết nhưng bên ngoài ả vẫn tỏ vẻ khách sáo. Biết trước vậy ả đã không cần tốn công đi trộm tiền làm gì. Cơ mà lẻn qua phòng anh cũng không phí, nhờ vậy cô biết được một việc động trời a.
" Thật ngại quá, em không dám nhận đâu. Em bây giờ ăn nhờ ở đậu ở đây đã phiền gia đình lắm rồi sao có thể lấy tiền của anh được. "
Trang Dụ cười cười, lấy đồ từ tay anh dúi vào tay cô.
" Em không cần ngại. Vợ chồng anh xem em là người nhà nên không tính toán chi li mấy chuyện nhỏ nhặt vậy đâu. Ha ha, còn có Đông Đông lại cũng là con trai bảo bối tụi anh nhận nuôi nên thân càng thêm thân. "
Nhân cơ hội lấy mệt làm cớ, cô lại đem Đông Đông ra để cản trở buổi tối ân ái của hai vợ chồng:
" Dạ, anh dâu đã nói vậy thfi em xin nhận. À, tối nay em gởi Đông Đông ngủ với vợ chồng anh thêm một hôm nữa được không? Em hiện rất mệt không thể lo cho con tốt được. "
" Bọn anh vô cùng sẵn lòng nha. Đông Đông đi theo baba về phòng thôi con. Mẹ mệt rồi, phải ngủ sớm nha. Thôi tụi anh không làm phiền em nữa! "
Cậu vừa về phòng liền mặt kệ tất cả nằm ườn ra giường, miệng rên ư ử:
" Ôi mệt chết đi được. Ưm, cái giường yêu quý, ta nhớ mi lắm luôn á nha. Moa moa! "
Anh bế Đông Đông lên giường, đem đồ đạt cất vào tủ, sắp xếp đâu ra đó. Tay làm nhưng miệng cũng không quên chọc ghẹo vợ mình:
" Em là heo lười hay sao vậy. Đi chơi về liền nằm ưỡn bụng bầu ra đó. Hazz, anh đây mới là mệt nè, vừa xách đồ vừa bế con vừa trông vợ. Em phải ôm hôn anh thay vì hôn cái giường này nha. Mau ngồi dậy đi tắm, em tính để người thúi như ống cống rồi ngủ chắc? "
Cậu õng ẹo, ôm Đông Đông cọ tới cọ lui, mặc kệ anh than thế nào thì than.
" Thối chết anh luôn đi! Anh thân thì cao ráo, khỏe như con trâu mà mệt cái chi được. Em đây mang rất nhiều gánh nặng vô hình, anh là người biết rõ nhất mà. Bảo bối, cha ăn hiếp baba kìa. Con không được bắt chước cha ăn hiếp bán đó nha. "
Đông Đông gật gù, dùng hai tay nhỏ bé ôm lại cậu.
" Dạ, Đông Đông thương baba nhất. Đông Đông không ăn hiếp baba. "
" Hai ba con mấy người yêu thương nhau thắm thiết ghê hén. Bỏ tui bơ vơ lạt lỏng vậy mà coi được. Em bây giờ là thương con hơn thương anh chứ gì. Anh ghen ghen ghen tị a. "
Cậu cười khanh khách, dõng dạc nghênh mặt, đắc ý với anh:
" Đúng đó, em thương con hơn thương anh nhiều. Con ngoan thế này không thương mới lạ, còn anh thương thì có thương nhưng ghét thì cũng rất ghét nhá. Anh là quỷ dê xồm, hở tí đè em thịt, đâu đâu cũng thịt được khi cơn biến thái anh trỗi dậy. Hừ, em mà sinh con xong nhất định phản công, tiến lên đè anh liền luôn. "
Tới giờ vợ anh vẫn còn cái suy nghĩ muôn đảo chính thì thật là đã biết đau còn cố làm màu. Anh xem xem cậu đảo chính bằng cách nào hay là chuẩn bị rượu thịt mời anh dùng đây. Hắc hắc!
" Em cứ tự nhiên, anh đây cho em đảo chính thoải mái. Nhưng nó chỉ có thể nằm trong trí tưởng tượng của em thôi, hiện thực luôn phù phàn em à. Hắc hắc! "
" Xía, đáng ghét! Hazz, mệt thiệt mà. Nói chớ em không còn sức đi tắm nữa. Anh lại đây bế em đi. "
" Được, được! Anh tới liền. Cả nhà chúng ta tắm chung. "
Đông Đông chứng kiến cảnh ngọt ngào này, trong đầu bé lại càng tự tin hơn với quyết định của mình. Oa, baba lớn vậy rồi còn để cha bế luôn kìa. Quả nhiên có chồng thiệt sướng nha, làm vợ hưởng thụ quá chừng luôn. He he, mình đây quyết tâm phải lấy chồng cho bằng được. Cuộc sống hạnh phúc có chồng chìu ới, chờ Đông Đông nha. Đông Đông đi tìm chồng ngay thôi. Chồng ới, chồng ơi mau vác xác đến bên em.
Cố Ngạo lần lượt đưa vợ con vào nhà tắm, nước ấm xả đầy bồn đã chuẩn bị đầy đủ. Cậu ngay cả đồ cũng lười cỡi, mặc anh thoát y giúp mình luôn. Đông Đông quá lùn, chỉ có thể đứng chớ ngồi là hụt đầu. Thấy anh và cậu thoát y xong, bé há hốc mồm chỉ chỉ tiểu huynh đệ to bự của anh:
" Trời ơi, ống tiểu của cha sao mà to dữ vậy? Ngày cha xả ra chắc cả hồ nước luôn. To to, to quá trời to. Còn của baba ôi trắng trẻo, nhỏ nhắn xinh xắn, da mịn màng, ấy du đặc biệt mông to căng mộng lắm nha. Đụng vào chắc đã lắm. Con muốn thân hình bốc lửa như baba! "
Cậu nghe bé nói xong quên luôn mệt, lắp bắp không nói nên lời
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.