Hạnh Phúc Rồi Sẽ Tới

Chương 404: Thích phía sau hơn!

Hoa lan trắng

25/06/2020

Anh gõ cửa: " Tiểu Minh, tiểu Tinh cha với baba vào trong nha. "

Lấy chìa khóa mở cửa đi vào, anh thấy hai nhóc đang nằm úp sấp trên giường, im thin thít, khác với bình thường nhốn nha nhốn nháo nhiều chuyện khắp làng. Anh và cậu đi tới, mỗi người ôm một nhóc lên dỗ dành.

" Đâu, để cha xem xem mặt mấy đứa thế nào. Chậc, mặt sưng đỏ hết rồi! Cha bôi thuốc cho hai con ha. "

Tiểu Minh lắc lắc đầu, đem mặt chôn vào lòng anh:

" Con không đâu, không cần bôi! "

Tiểu Tinh cũng y như anh trai, lắc đầu không chịu bôi thuốc. Trang Dụ đau lòng sờ sờ mặt tiểu Tinh, nhẹ hôn lên một cái.

" Tội hai đứa quá, baba bình thường không nỡ đánh mấy đứa cái nào vậy mà cô ta dám làm vậy hai con. Lát nữa baba qua xẻo thịt cô ta, trả thù cho tụi con ha. Hai đứa đừng buồn, baba thương. "

Cố Ngạo lại khác, anh kéo mặt tiểu Minh ra, gằng hỏi lại:

" Có thật là không đau không? Nói cho cha biết! "

" Dạ, không đau! "

" Thật không? "

" Không đau! "

" Cha hỏi lại lần nữa có đau không? "

" Đau... hu hu hu... "

Từ mếu mếu tiểu Minh thừa nhận xong với anh là ô ô a a khóc thét lên. Một đứa khóc thì đứa còn lại khóc theo. Vừa khóc hai nhóc vừa kể lể.

" Hu hu... ô ô ô... tụi con đi xin... lỗi thôi mà... tụi con không muốn... baba đi tù... Đi tù khổ... bị người ta đánh... hu hu... Tụi con chưa xin xong dì bốp một phát muốn choáng luôn... Hu hu... Đánh gòi chửi gòi... Hu hu... dì vẫn đòi kiện baba.... Ô ô ô... tụi con thật là vô dụng... "

Dỗ dành hai nhóc, Cố Ngạo biết thừa msf còn hỏi:

" Tụi con phải nói gì thì cô ta mới đánh chứ. "

Tiểu Minh nức nở kêu la: " Hức hức... Tụi con đi nói... mình phá đồ của dì không phải baba a... "

Tiểu Tinh tủi thân, phán cho câu làm anh và cậu vừa thương vừa buồn cười.

" Hu hu, tụi con muốn làm nam tử hán mà hổng ngờ bị tán. Chơi kì... Tán đột xuất vậy ai mà né cho kịp. Hu hu! "

Anh với trong học tủ lấy tuýp thuốc ra bôi lên mặt tiểu Minh xong đưa cậu bôi cho tiểu Tinh. Anh cười cười, chọc ghẹo hai nhóc con:

" Thôi nín đi, con trai khóc gì mà khóc hoài. Cũng tại mấy đứa tài lanh, khi không đi chọc người ta làm gì. Đó thấy chưa, bị đánh sưng tấy hết rồi này. "



Đau thì đau, chớ cãi vẫn cãi, hai nhóc nín khóc, dẫu dẫu cái mỏ:

" Tụi con không phải tài lanh a, tụi con muốn làm nam tử hán. Tại... tại nghe bà nội nói dì Kỳ bạo hành Đông Đông, đánh cha nát mặt, chọc ghẹo baba nên tụi con mới muốn cho dì ấy một bài học thôi. Ai dè đâu dì ta tưởng baba làm, xúc đế giày té rồi đổi thừa baba. Baba sắp đi tù tụi con đâu thể trốn tránh trách nhiệm được. Hức hức, mà đau quá đi. Đánh vầy ông nội tụi con cũng rụng răng. "

" Hắc hắc, ông nội tụi con khỏi cần đánh răng cũng sắp rụng rồi. "

Trang Dụ nhăn mặt:

" Anh đừng có chọc con, để em hỏi con cái. Ai nói với tụi con là baba sắp đi tù? "

" Thì... thì sáng nay tụi con thấy baba với cha đi theo hai chú cảnh sát đó. Baba không bị bắt thì đi theo làm gì a? "

Nhéo nhéo mũi tiểu Tinh, cậu vừa tức vừa cười:

" Đúng thật là tài lanh. Baba có đi theo cảnh sát đâu, baba tới thăm Đông Đông mà. Cô ta cố tình gây sự với baba, té là đáng đời, baba có bằng chứng mà, sợ gì bị kiện. "

" Đúng đó, mà có kiện thì cảnh sát nào giám bắt vợ của cha. Hắc hắc, đúng không vợ yêu! "

Anh cái tật không bỏ, tay ôm con một tay lại với qua sờ sờ mó mó cậu, mắt xẹt tia lửa rù quến cậu. Trang Dụ đỏ mặt, đánh yêu anh mấy cái, nói lí nhí. " Cái anh này! Bớt thả thính đi. "

Hai nhóc nhìn qua nhìn lại, tức muốn chết, qua dỗ tụi con hay bắt tụi con ăn cẩu lương đây a.

" Thôi thôi hai người bớt bớt dùm tụi con. Tụi con không cần hai người nữa, hai người đi về phòng lăn giường gì thì lăn đi. Tụi con kêu vợ qua an ủi được rồi. "

Anh ha ha cười lớn còn cậu thì xấu hổ muốn độn thổ, cái gì mà lăn giường chứ. Con mình đầu óc đen tối quá đi. Anh kí nhẹ đầu hai nhóc, đứng lên muốn ra ngoài.

" Em ở lại đây với con đi, anh đi hỏi tội tiểu Kỳ đã. Vợ anh dám đụng con anh dám đánh, lần này anh không tha đâu. "

Trang Dụ cũng muốn đi theo, vội vàng kéo tay anh:

" Ông xã, em cũng muốn đánh cô ta nữa. Em là baba phải trả thù cho con. "

" Thôi, em đang mang thai đấy bạo lực không tốt đâu. Mai mốt con mình ra làm giang hồ thì em có khóc cũng muộn. Ở đây với hai ông thần con này đi, kẻo hai đứa này lại tủi thân úp mặt khóc thầm à. Ha ha! "

" Cha, cha... hừ hừ... cha, đánh nát mặt dì ta dùm tụi con nha. Tụi con sẽ kiếm tra thành phẩm đó. "

Cố Ngạo hôn lên mặt cậu một cái xong đi giải quyết ả ta. Anh ngoắc ngoắc Cố Hàm lại:

" Anh hai, em nhờ anh một việc này. Anh vào phòng chích cho cô ta một mũi thuốc ngủ dùm em. Anh bịa lý do lý trấu gì cũng được, chích không cần nhẹ nhàng đâu, anh phóng kim như chọi trâu cũng được. "

" Ừ, em tính làm gì đó? Đánh thì nhào vô đánh đại đi, đánh vậy mới đau. "

Cố Ngạo cười gian, khua khua tay:

" Đánh vậy thì bình thường quá rồi. Cái đó để em hành ả sau. Bây giờ em muốn đánh trong âm thầm cơ, ả thức dậy thấy mình như nào mới vui. "



Cố Hàm về phòng lấy đồ nghề mình qua gõ cửa phòng tiểu Kỳ. Ả tưởng tụi nhỏ lại qua cầu xin, mắt nhắm mắt mở la hét:

" Tụi bây biến ngay, có tin tao đập tụi bây chết luôn không? "

" Là anh, Cố Hàm đây! Em chửi ai msf ghê vậy? "

Tiểu Kỳ biết lỡ lời vội đi ra mở cửa, ả ỏng ẹo cười hì hì.

" Dạ, em la mấy thằng nhóc ấy mà. Nãy giờ tụi nó phá em hoài nên em bực ấy mà. Anh đến đây tìm em có chuyện gì không? "

Nhìn bộ dạng này của ả, Cố Hàm thật sự muốn ói gì đâu ấy. Đã xấu không đep bằng Bảo Bảo rồi cả độ dễ thương cũng không có còn bày ra vẻ giả tạo này. Chán ghê z bẩn mắt người ta.

" Đương nhiên có chuyện mới tới tìm em. Em cho anh vào trước đã! "

" Dạ, mời anh vào. "

Ả nghĩ chắc Cố Hàm có tình ý gì với mình nên mới một mình qua đây. Nếu dụ không được Cố Ngạo thì xơi thằng anh cũng được. Ảo tưởng sức mạnh, đóng cửa lại ả cố tình kéo dây áo xệ xuống một bên khoe hàng lả lơi. Cố Hàm không thèm nhìn lấy một cái, vỗ bộp bộp xuống giường.

" Em nằm xuống đây đi! "

Chả nhẽ anh ấy muốn làm mình ngay tại đây? Ôi, thật không nghĩ bộ dạng nghiêm túc của Cố Hàm là vậy nhưng cũng thật trăng hoa nha. Ha ha, lần này mình có cơ hội rồi. Ả ngoan ngoãn nằm xuống, làm vẻ thẹn thùng như gái còn tươi.

" Anh muốn làm gì em thì làm đi, em đã sẵn sàng. "

Anh lắc đầu, nói đầy ẩn dụ theo đầu óc cô ta nghĩ nhưng là nghĩa đen so với anh.

" Không, anh thích làm phía sau hơn. Em xoay người lại đi! "

" Ân, anh thật là có sở thích lạ mà. "

Ả xoay người, cười thầm trong lòng là thế. Cảm giác anh kéo quần mình xuống ả tưởng là sắp rồi ừ mà sắp đâm thật. Kim đâm thấy mẹ thấy cha luôn.

Chỉnh chỉnh cây kim to nhất, anh nhấm thẳng vào mông cô ta như chính bò, bơm thuốc cái rẹt vào.

" Á... "

Ả la thất thanh một tiếng rồi... người đừng lặng im đến thế... ngất luôn tại chỗ.

Anh dẹp đồ nghề, khinh bỉ lấy chân đạp đạp cô ta mấy cái mới ra ngoài.

" Cô nghĩ cô là ai? Muốn thân thể này của tôi á, mơ đi. Cả thân thể sự trong trắng của tôi đều nằm trên người Bảo Bảo yêu dấu hết rồi. Phi.... Bẩn tay, đi rửa sạch sẽ về ôm vợ. "

Giải quyết xong chuyện Cố Ngạo dặn, anh đi một nước ra khỏi phòng không thèm ngoảnh mặt lại. ( Chích đau thôi nhưng vẫn chuẩn chuyên môn nhá. Ha ha ha!)

...........................:)) Các bạn thấy cô ta giống con gì nà? Ha ha ha!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hạnh Phúc Rồi Sẽ Tới

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook